THỪA KẾ NGHÌN TỶ SAU LY HÔN

Chương 533

Bạc Minh Thành thả một ngụm khói, phát hiện vấn đề này còn khiến anh ta không thể kháng cự hơn bất cứ chuyện gì.

Thuốc lá cũng không đè nổi suy nghĩ, nhưng anh ta không có câu trả lời.

Anh ta lại lấy chiếc điện thoại kiểu cũ kia ra, nhìn lại từng tin nhắn trong hơn hai trăm tin nhắn đó.

Tám năm.

Trong này lưu giữ sự yêu thích và tình yêu của Thẩm Thanh Ngọc đối với anh ta trong hơn tám năm, dừng lại ở ngày cô làm vợ anh ta vào bốn năm trước.

Tính cả ba năm mà cô làm vợ anh ta, tổng cộng mười một năm.

Trong cuộc đời của một con người có bao nhiêu cái mười một năm?

Không có bao nhiêu cả.

Anh ta chiếm cứ một phần mười trong toàn bộ cuộc đời của Thẩm Thanh Ngọc, một phần mười đó, tại sao cô lại nói không yêu là không yêu nữa một cách dễ dàng như vậy chứ?

Anh ta không tin cô không yêu anh ta.

Đêm qua Thẩm Thanh Ngọc ngủ rất không ngon, đã ngủ muộn thì thôi, lại còn ngủ không ngon.1

Lời của Phó Ngọc Hải tối hôm qua khiến cô khiếp sợ, lúc trước sau khi cô ly hôn với Bạc Minh Thành không lâu, Phó Ngọc Hải đã từng cướp một chiếc vòng tay trên tay cô đi, nói đó là của anh.

Thẩm Thanh Ngọc từng nghi ngờ người tối hôm đó có lẽ là Phó Ngọc Hải, thế là cô từng bảo Phó Ngọc Lam đi điều tra, nhưng chuyện tra ra được cũng không có gì khác với bốn năm trước.

Thẩm Thanh Ngọc cũng không biết tại sao chiếc vòng tay đó lại xuất hiện ở trên tay cô, có lẽ là trước khi cô đi vào phòng của Bạc Minh Thành đã từng gặp Phó Ngọc Hải.

Lúc ấy cô nghĩ như vậy, hơn nữa cũng chỉ có đáp án này là giải thích được, bằng không, làm sao để giải thích ngày hôm sau khi cô tỉnh lại thì phát hiện người nằm ở bên cạnh mình là Bạc Minh Thành.

Tối hôm đó cô bị người ta bỏ thuốc, tinh thần không tỉnh táo, nhưng ngày hôm sau lúc cô thức dậy thì đã hoàn toàn tỉnh táo, người nằm bên cạnh đúng là Bạc Minh Thành.

Hiển nhiên là Bạc Minh Thành cũng nhớ được tối hôm đó đã xảy ra chuyện gì, nếu không anh ta cũng sẽ không hiểu lầm là cô bỏ thuốc.

Sau khi Phó Ngọc Lam không điều tra được gì, Thẩm Thanh Ngọc không tiếp tục nghĩ về chuyện này nữa.

Vả lại, nếu như tối hôm đó thật sự là Phó Ngọc Hải, vậy tại sao ngày hôm sau Phó Ngọc Hải không tìm cô, cũng không xuất hiện.

Thẩm Thanh Ngọc đã phủ định khả năng này từ đầu, nhưng hôm nay, Phó Ngọc Hải lại chính miệng nói cho cô biết, người tối hôm đó là anh.

Hơn nữa, nói cho cô biết sự thật khiếp sợ này thì cũng thôi, trước khi đi anh còn hôn cô lại là chuyện gì thế?

Thẩm Thanh Ngọc cảm thấy tức giận, nhưng lại không biết nên tức cái gì, giơ tay túm lấy cái gối ở bên cạnh đập mấy phát.

Sau khi trút giận, tâm trạng của cô đã đỡ hơn rất nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi