THƯA PHÓ TỔNG, LẦN NÀY THỰC SỰ LY HÔN RỒI!

Chương 1231

Trợ lý Trương cầm một phần tài liệu bước vào: “Tổng giám đốc Phó, tôi…

Lời anh ta còn chưa nói hết đã bị ánh mắt lạnh lẽo của Phó Kình Hiên ngăn lại.

Ban đầu Trợ lý Trương còn không biết bản thân làm sai ở đâu, may mà anh ta phản ứng nhanh, rất mau đã nhìn thấy Bạch Dương ngủ bên giường, phút chốc hiểu ra †ổng giám đốc Phó nhìn mình như vậy là vì Sao.

Bởi vì anh ta nói to, suýt chút nữa đã đánh thức Bạch Dương.

“Tôi xin lỗi tổng giám đốc Phó. Tôi không biết cô Bạch ở đây.” Bước chân Trợ lý Trương khẽ lại, nhẹ giọng nói.

Lúc này Phó Kình Hiên mới thu lại ánh mắt, tha cho anh ta: “Bế cô ấy vào gian trong đi, ngủ nghiêng như vậy sẽ khiến cô ấy không thoải mái.”

“Tôi bế ad?” Trợ lý Trương kinh ngạc chỉ vào người mình, chỉ sợ nghe sai.

Phó Kình Hiên híp mắt: “Không lẽ tôi bế được một tay à?”

Anh cũng không muốn để người khác chạm vào Bạch Dương.

Nhưng hết cách rồi.

Nếu anh bế được thì đâu cần người khác nữa?

Trợ lý Trương nhìn cánh tay trái bó thạch cao của Phó Kình Hiên, bỗng chốc không nói nên lời, bỏ tài liệu xuống, cẩn thận từng †í một bế Bạch Dương lên.

“Nhẹ nhàng thôi, đừng làm cô ấy tỉnh.” Phó Kình Hiên cảnh cáo.

Trợ lý Trương thì thào: “Tôi đã nhẹ lắm rồi.”

“Bế cô ấy vào xong lập tức đi ra đây, đừng có ở trong đấy.” Phó Kình Hiên phất phất †ay, ý nói anh ta mau bế người vào.

Trợ lý Trương vâng lời, bế Bạch Dương vào gian dành cho người nhà.

Phó Kình Hiên ngoái đầu, dán mắt vào bóng lưng anh ta, cứ như thể anh ta định làm chuyện gì với Bạch Dương vậy.

Trợ lý Trương lập tức thấy khó chịu khắp người, da đầu tê rần cả lên.

Vậy nên vừa đặt Bạch Dương xuống giường xong, anh ta đắp chăn rồi lập tức ra ngoài, cả quá trình chưa tới một phút.

Lúc này Phó Kình Hiên mới hài lòng thu hồi ánh mắt: “Đã muộn vậy rồi, cậu tới có chuyện gì?”

Nói tới chuyện chính, trợ lý Trương lại cầm phần tài liệu vừa mới bỏ xuống lên: “Là thế này, bên phía các sân bay lớn báo tin về, họ kiểm tra không thấy thông tin lên máy bay của đám Diệp Chí”

“Đều không tra ra được?” Sắc mặt Phó Kình Hiên trầm xuống.

Trợ lý Trương gật đầu: “Đúng vậy.”

“Có loại trừ khả năng dùng hộ chiếu giả chưa?” Phó Kình Hiên nhìn anh ta.

Trợ lý Trương lắc đầu: “Lúc mới đầu tôi cũng nghĩ liệu bọn Diệp Chí có dùng thông tin giả để lên máy bay không, nhưng suy đoán này về sau đã bị tôi phủ nhận. Bởi vì bây giờ dùng thông tin giả rất dễ bị nhận ra. Hơn nữa, Lương Triết cũng là hacker, cậu ta ta chắc chắn đã điều tra thông tin sân bay rồi. Nếu như đám Diệp Chí thực sự dùng thông tin giả, Lương Triết không thể nào không có hành động gì được, cho nên khả năng lớn nhất là đám Diệp Chí không hề lên máy bay, vẫn trốn ở đâu đó.”

Phó Kình Hiên giương cằm: “Tôi nhớ Hải Thành có bến phà đúng không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi