THƯA PHÓ TỔNG, LẦN NÀY THỰC SỰ LY HÔN RỒI!

CHƯƠNG 684

Mục đích của anh cũng chỉ muốn nghe ngóng cô đang ở đâu thôi, có chuyện gì thì lát nữa gặp mặt rồi nói.

Hai người nhanh chóng đi ra thang máy đến bãi đậu xe.

Phó Kình Hiên vừa muốn lên xe, sau lưng bỗng nhiên vang lên một giọng nữ nghẹn ngào: “Kình Hiên… “

Phó Kình Hiên nhíu mày, xoay người sang chỗ khác, sắc mặt không thay đổi nhìn Cố Tử Yên: “Cô đến làm gì?”

Cố Tử Yên nhéo bàn tay, đi tới hai bước, dùng đôi mắt đỏ bừng sưng lên nhìn anh: “Kình Hiên, em đến xin lỗi anh.”

“Xin lỗi gì chứ” Phó Kình Hiên vẫn không thay đổi sắc mặt.

Cố Tử Yên hít mũi: “Em đã giả mạo Bạch Dương, Kình Hiên, em biết sai rồi, anh tha thứ cho em được không, anh nhìn em…

“Tối hôm qua cô đã nói câu này rồi.”

Phó Kình Hiên lạnh giọng cắt ngang lời cô ta.

“…” Khóe miệng Cố Tử Yên giật giật một cái, nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ rưng rưng muốn khóc: “Kình Hiên, anh có thể đừng lạnh lùng với em như vậy được không, em. . . Em rất sợ.”

“Cô sợ thì liên quan gì với tôi?” Phó Kình Hiên lằng lặng nhìn cô ta.

Tử Yên thấy anh khó chơi như vậy thì trong lòng tức giận, nhưng trên mặt lại vô cùng đau lòng khổ sở: “Em biết anh đang trách em giả mạo cô Bạch, nhưng. . “

“Cô không chỉ giả mạo cô ấy mà còn năm lần bảy lượt muốn hại chết cô ấy!”

Phó Kình Hiên lại cắt lời cô ta, trong mắt không che giấu sự chán ghét và sát ý.

Cố Tử Yên nhìn thấy, dường như có người siết chặt trái tim của mình, sắc mặt trắng bệch, chột dạ trả lời: “Không phải em làm, là nhân cách thứ hai của em đã làm, Kình Hiên, cho dù em giả mạo Bạch Dương lừa gạt anh, nhưng chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, anh cũng hiểu em mà, sao em có thể hại tính mạng người khác chứ”

Khóe môi Phó Kình Hiên cười mỉa mai: “Không, cho tới bây giờ tôi không hiểu rõ cô, tôi chỉ hiểu rõ Phong Diệp, cô là Phong Diệp sao? Mà đến bây giờ cô còn giả vờ mình mắc bệnh nhân cách phân liệt, cô cho rằng tôi không biết cô vốn không hề mắc bệnh nhân cách phân liệt sao?”

Con ngươi Cố Tử Yên co lại, sắc mặt đột nhiên thay đổi, dường như không thể tin được anh cũng biết chuyện này.

Phó Kình Hiên đưa tay dùng sức nắm mặt của cô ta, bóp mặt cô ta đến biến đổi: “Cố Tử Yên, tôi biết tất cả những chuyện cô làm, tôi hận người khác lừa gạt mình nhất, cô không chỉ lừa gạt tôi mà còn tổn thương người tôi yêu thật sự nhiều lần, bây giờ tôi không xử lý cô không phải muốn buông tha cho cô, mà vì tôi còn nhiều chuyện chưa giải quyết xong, sau khi tôi giải quyết xong thì những ngày vui vẻ của cô cũng sẽ kết thúc” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cố Tử Yên hoảng sợ mở to mắt: “Anh…

Anh muốn trả thù cho Bạch Dương sao?”

“Cô hãm hại cô ấy, tôi trả thù cho cô ấy không phải là nên làm sao? Cô làm những chuyện đó, vốn phải nhận trừng phạt?” Phó Kình Hiên ghét bỏ hất cô ta ra.

Cô ta đau đớn che mặt, lùi lại hai bước, sau đó lắc đầu: “Không, anh không thể đối xử với em như vậy, Phó Kình Hiên, anh không thểi”

Giọng sắc bén của cô ta quát lên.

Ánh mắt Phó Kình Hiên đầy châm chọc: “Vi sao tôi không thể? Cô cho rằng mình là ai? Chẳng qua chỉ là tu hú chiếm tổ chim khách mà thôi!”

Cố Tử Yên nghe anh nói mình như vậy, trong lòng vừa tức giận vừa oán hận.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi