THỰC TẬP SINH VÔ HẠN



“Chuẩn bị trước vũ hội”

Giữa lúc im lặng, vài đồng minh khác cũng lần lượt đến.

Tsuchimikado thay quần áo mới, Thầy trừ tà trông gọn gàng hơn, Phạm Trác dẫn theo Anthony.

Thời gian chừng ấm trà, mọi người đã đến đông đủ.

Âm Dương sư quan tâm đến tình hình của Từ Túc, kín đáo đưa cho cậu chàng rất nhiều bùa chú kỳ lạ, dặn dò nếu mất ngủ thì dán một lá lên trán là ngủ ngon lành.

Từ Túc cười gượng, cảm kích nhận lấy.

Chuyện trò dăm câu, mọi người vào chủ đề chính là hoạt động phúc lợi đặc biệt phải đối phó thế nào đây?
Gia Cát Ám nhắm mắt nghỉ ngơi hồi lâu thì mở mắt, theo bản năng nói một tràng suy đoán và sắp xếp của mình.

Ai muốn ngắt lời đều bị hắn ta liếc một cái sắc lẻm.

Cả bọn: “…”
Thôi, đã dốt thì đành dựa cột nghe vậy.

Theo sự kế hoạch trước đó, mục tiêu tiếp theo chính là vạch trần thân phận người hướng dẫn của No.1 trước mặt mọi người.

Nhưng Tông Cửu từng dùng thông tin này để giao dịch với hệ thống chủ lúc ở Las Vegas, cậu không thể chủ động thông báo manh mối đó cho người khác, bằng không sẽ bị xóa sổ.

Gia Cát Ám chẳng biết đang nghĩ gì, dường như cũng không muốn công khai thông tin này, hắn ta bàn luận về mưu đồ đằng sau sự kiện vũ hội mặt nạ hóa trang và những khả năng có thể xảy ra ở phó bản tiếp theo.

Phó bản tiếp theo hẳn là phó bản siêu cấp S.


Gia Cát Ám nói hắn từng may mắn tìm được ghi chú của một tiền bối để lại trong phó bản cấp S, ghi rõ sự kinh khủng của phó bản siêu cấp S.

“Ngày trước mọi người được phép mang đạo cụ vào phó bản siêu cấp S, nhưng từ khi phó bản siêu cấp S mở ra cách đây mười năm thì hệ thống chủ đã đóng quy tắc này, thay vào đó nó ghi vào Sách quy tắc của Người sống sót, bấy giờ mọi người mới biết…”
Người đàn ông tóc đen liếc Tông Cửu sâu xa: “Tôi đã đọc cuốn sách quy tắc của cuộc thi thực tập sinh kinh dị và đưa ra suy đoán hợp lý… Mọi người không cần biết quá trình, vì dù có nói mọi người cũng không hiểu, nên chỉ cần nghe kết luận là được.”
“Phó bản siêu cấp S lần này hệ thống có thể sẽ nới lỏng các hạn chế quy tắc về đạo cụ, nhưng cụ thể là bao nhiêu thì tôi không dám nói chắc.

Tôi chỉ bảo đảm 80% thôi.”
“Giờ thay vì tập trung vào đạo cụ đặc biệt thì tốt hơn hết nên kiếm thêm điểm sinh tồn, cường hóa bản thân trước khi bước vào phó bản siêu cấp S.”
Mọi người đều đánh giá cao đề nghị của Gia Cát Ám.

Mười năm qua trong vòng lặp vô hạn chưa từng mở phó bản siêu cấp S, thế nên những tin đồn về nó cũng chỉ từ các Người sống sót cũ.

Mà tin giật gân nhất là hệ thống chủ đột nhiên thông báo tương lai nếu mở phó bản siêu cấp S, sẽ hủy bỏ quyền mang đạo cụ đặc biệt hay ưu thế về huyết mạch kế thừa.

Nếu không thể sử dụng đạo cụ và huyết mạch thì bọn họ phải dựa vào việc cường hóa thân thể.

Dù cường hóa thân thể cực kỳ tốn điểm sinh tồn nhưng nó vẫn có ích, chưa đến mức đưa đầu cho người ta giết.

Gia Cát Ám đưa ra quyết định cuối cùng: “Quy tắc phó bản không công bố vào tháng đầu tiên, phải đợi đến lúc đó mới nắm rõ được.

Trong một tháng này, mọi người phải nghỉ ngơi thật tốt.”
Nhóm cấp S đều là tư bản, chẳng thiếu điểm sinh tồn và đạo cụ đặc biệt, nhìn cách tiêu pha thoải mái của bọn họ trong sòng bạc là biết.

Tsuchimikado và Thầy trừ tà tính hệ thống chủ cầm cố vài món đạo cụ đặc biệt mình không xài, tiện thể cường hóa thể chất luôn.

Vậy nên điểm quan trọng của vũ hội hóa trang vẫn rơi vào Tông Cửu.

Cậu liếc Gia Cát Ám một cái, không nói gì.



Giờ toàn bộ ký túc xá thực tập sinh đều chìm trong vui sướng.

Vừa được nghỉ ngơi vừa có hoạt động phúc lợi đặc biệt, ai cũng cảm thán lương tâm của hệ thống chủ trỗi dậy rồi.

Dù điểm thưởng ít nhưng không có rủi ro, mọi người chẳng cần nơm nớp lo sợ vì cày điểm mà mất mạng.

Sau hai ngày nghỉ ngơi, nhiều người đã đến trung tâm thương mại lầu một với tâm trạng phấn khởi.

Gần đây trung tâm thương mại đã mở một phòng tạo hình phục vụ cho vũ hội hóa trang.

Các thực tập sinh sẽ tạo một mô hình 3D ngang với người thật, được quyền chọn quần áo thay đổi chiều cao vóc dáng… theo ý thích.

Miễn hệ thống chủ phê duyệt thì có thể lưu lại, chờ đến vũ hội thì thay vào, khá tiện lợi.

Đây là một hoạt động giải trí thuần túy, mọi người phải cố gắng nhận ra người khác để cày điểm sinh tồn, bầu không khí rất vui vẻ, không ít người tự thiết kế hình tượng bản thân thành những dáng vẻ kỳ dị.

Vài thực tập sinh còn lợi dụng mặt nạ che hết mặt mũi mà diện đồ nữ.

Ôi dồi ôi, phải nói là cách này chất vãi ấy.

Mô hình có ngực giả, đường cong cơ thể… hệt như bật tool biến hình trong chơi game, diện thêm cái quần tất và chân váy ngắn là hóa thành gái đẹp ngay.

Hơn nữa ai cũng đeo mặt nạ nên chả phải ngại gì, bóp giọng gọi “anh trai ơi!” còn ngọt hơn mía lùi nữa.

Tà zăm cũng là zăm đàn ông, có tà zăm thật cũng chẳng sao cả.jpg
Hôm nay Tông Cửu ăn sáng xong thì đến phòng tạo hình ở lầu một, NPC nhà tạo mẫu đứng ở cửa sáng mắt rỡ, hét lên rất lố, “Ôi, hệ thống chủ của tôi ơi, nhìn xem đây là một hạt giống giả nữ tốt cỡ nàoooo!!!”
Tông Cửu: “…?”

Cậu bình tĩnh dời tầm mắt đi, “Tránh đường.”
“Ôi em trai ơi, em không cân nhắc chút nào sao?!”
Nhà tạo mẫu ra vẻ chết trong lòng một đống, chặn trước mặt cậu, múa may thước dây với Tông Cửu, ánh mắt lóe lên tia lửa nóng bỏng.

“Tỷ lệ vai, eo, chân lẫn chiều cao này, mái tóc trắng bồng bềnh như ánh trăng, đôi mắt xinh đẹp tựa hoa tường vi xinh quyến rũ như Aphrodite, khuôn mặt xuất sắc phi giới tính này… Ôi, tôi bảo đảm cậu nhất định sẽ là người nổi bật nhất, bắt mắt nhất trong bữa tiệc kia, không hóa trang thành nữ thực sự là thiệt thòi của cậu.”
Nhà tạo mẫu rớt nước mắt ngóng theo Tông Cửu dứt khoát đi thẳng, vẫy tay: “Đợi đã nè!!! Cậu không cần stylist giúp cậu chọn quần áo sao?!”
Tông Cửu: Khỏi, không cần.

Cậu bước nhanh vào phòng tạo hình, đóng sầm cửa, chặn cái giọng lố lăng bên ngoài.

Tông Cửu vừa vào thì đèn trần đột nhiên thay đổi.

Căn phòng vốn to cỡ phòng thử đồ nhưng dưới ánh đèn kéo dài, một tấm gương nước chậm rãi xuất hiện trước mặt cậu, bốn góc phòng bắt đầu dần mở rộng biến thành không ranh giới mênh mông bát ngát.

Trong gương, một hình ảnh phản chiếu y hệt Tông Cửu xuất hiện nhưng dáng đứng của nó giống người mẫu được đặt trong tủ kính hơn, tuy khuôn mặt và cơ thể y chang cậu nhưng vẻ mặt nó vô cảm, con ngươi trống rỗng không có thần.

Chẳng qua nếu ánh mắt có thần chắc thành phim kinh dị rồi.

Tông Cửu thầm cười nhạo trong lòng, không vội hành động mà nhìn hàng tag xếp bên cạnh.

[Kiểu tóc], [Hình thể], [Quần áo], [Phụ kiện], [Mặt nạ].

Do tất cả thực tập sinh đều đeo mặt nạ nên không thể điều chỉnh khuôn mặt, lựa chọn này đã bị lượt bớt.

Giọng nói cũng vậy, khi vũ hội mở màn hệ thống chủ sẽ điều chỉnh bọn họ thành giọng AI lạnh lùng.

Quy tắc chung là dù hóa trang thế nào, mỗi người bắt buộc phải chừa lại ba đặc điểm riêng của mình.

Đặc điểm riêng của Tông Cửu thì nhiều lắm.

Đầu tiên là mái tóc trắng như tuyết này, làn da nhợt nhạt thiếu sắc tố, cùng với màu mắt khác hẳn người thường.

Đôi mắt giấu dưới mặt nạ thì không cần quan tâm nhưng tóc là một vấn đề.


Nếu cậu để cái đầu này đi vào vũ hội hóa trang thì khác nào ‘lạy ông tôi ở bụi này’?
Thế là Tông Cửu chọn đổi màu tóc đầu tiên.

À không, thật ra không phải đổi màu tóc đầu tiên, Tông Cửu nhấp vào tag hình thể, kéo chiều cao một mét tám mấy lên thành hai mét rồi mới đổi màu tóc.

Cậu đã ngứa mắt vì bị mấy tên No.1, No.2, No.3 nhìn xuống từ lâu rồi! Rõ ràng cũng mét tám mấy tiêu chuẩn của người mẫu nam, trước khi xuyên sách Tông Cửu đi bộ ở sân bay dòm cũng ngầu như ai, vậy mà xuyên sách xong thì bị đè bẹp bởi mấy tên như uống sữa tăng trưởng từ trong bụng mẹ này, cáu vãi nhồn.jpg.

Điều chỉnh chiều cao xong, Tông Cửu bắt đầu công cuộc trong tag [Kiểu tóc].

Hệ thống chủ quá toàn năng, tóc cổ đại hiện đại từ Trung Quốc đến nước ngoài đều có hết, thậm chí Tông Cửu còn nhìn thấy kiểu tóc của Medusa trong đó, đội quả đầu này đi vũ hội chắc nổi bừng bừng luôn.

Hay lắm, du lịch vòng quanh thế giới kỳ diệu ở đây hết hả?
Tông Cửu lắc đầu, trước tiên đổi tóc trắng của mình thành màu đen thông thường.

Vừa đổi màu, khí chất mô hình cũng thay đổi theo.

Da Tông Cửu vốn trắng, tóc đen càng tôn lên làn da trắng ngần, đến mức thấy rõ mạch máu màu xanh.

Nửa đêm mà đứng ngoài hành lang ký túc xá chắc y như đóng phim ma.

Không được, tóc tai phù hợp với trang phục thì trông mới ổn.

Cậu ngắm hồi lâu thấy bắt mắt quá nên ấn vào tag quần áo chọn bộ đồ trước, nhưng vừa mở tag thì Tông Cửu chóng cả mặt do đồ quá nhiều, phong cách thời đại nào cũng có làm người ta rất khó chọn.

Thường ai cũng thích chọn đồ nổi bật nhưng Tông Cửu nghĩ đồ nổi quá rất dễ gây chú ý, tốt nhất là chọn kiểu đơn giản bình thường thôi… Ủa mà khoan!
Ánh mắt Tông Cửu va phải bộ tây trang màu đen chẳng hề bắt mắt trong tủ trưng bày quần áo, cậu nhìn mái tóc đen của mình, bỗng nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng tuyệt vời.

Nếu muốn thu hút sự chú ý và nghi ngờ cũng đâu cần mặc quần áo nổi bật, cứ hóa trang thành những thực tập sinh nổi tiếng nhất trong cuộc thi là được mà.

Chẳng hạn như…
Tông Cửu nhìn “No.1” trong gương nước, nở nụ cười hài lòng..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi