THƯƠNG SINH PHÙ


2-33
Thịnh Cung - Bên ngoài hành lang ban đêm Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Diệp Tịch Vụ, Tiêu Lương
4 [ngược dòng]
Ven đường treo đèn lồ ng màu đò, Ngũ điện hạ Tiêu Lương ngâm nga tiểu khúc đi qua, trong tay hắn cầm một xấp điểm tâm.
Hắn đi tới trên đường đèn đuốc thưa thớt, chợt thấy một bóng người gầy yếu đi tới, liền cố ý nghênh đón chặn đường đi.
Đạm Đài Tẫn: [ Ngũ điện hạ có việc?]
Tiêu Lương: [ Ăn cơm chưa?]
Đạm Đài Tẫn không nói lời nào.
Tiêu Lương: [ Hôm nay trong cung yến tiệc linh đình, ngay cả cung nữ thái giám cũng có thể ăn mặn, ngươi sẽ không còn đói bụng chứ.

Ai, ta là người từ trước đến nay tâm địa Bồ Tát, điểm tâm này liền tặng cho ngươi.
Ngũ điện hạ đưa tay ra điểm tâm, làm bộ trượt tay, điểm tâm rơi trên mặt đất, lại bị hắn "Vô ý" giẫm lên cho nát.Tiêu Lương: [ Ai nha, thật sự là không khéo.

Năm đó triều Thái Tông ta tối kỵ lãng phí đồ ăn thức uống, mỗi bữa chắc chắn ăn hết hạt cơm trên bàn mới thôi, ngươi mặc dù từ Cảnh quốc đường xa mà đến, cũng không thể không biết tục Đại Thịnh của ta.]

Đạm Đài Tẫn: [ Có chuyện nói thẳng, ngươi muốn thế nào.]
Ngũ điện hạ dời chân, lộ ra điểm tâm bị giẫm nát.
Tiêu Lương: [ Ngươi đem những điểm tâm này ăn sạch sẽ, ta liền thả ngươi đi.

Không biết ngươi có nghe nói hay không, gần đây Cảnh Thịnh nhiều lần có giao binh, nếu phụ vương được ai nhắc nhở nhớ tới ngươi, sẽ lập tức đem ngươi giết để Tế Kỳ.
Ngươi nói có đúng không? ]
Đạm Đài Tẫn trầm mặc một lát, tựa hồ hoàn toàn không có giãy dụa cùng do dự, cũng không có liếc mắt nhìn Ngũ điện hạ một cái, hắn cam chịu ngồi xổm xuống, nhặt điểm tâm bẩn trên mặt đất đưa vào trong miệng, im lặng nhai nuốt.
Ngũ điện hạ đắc ý cười, rời đi.
Đạm Đài Tẫn đứng dậy, mới vừa đi được hai bước, bỗng nhiên nhíu mày che ngực, trên mặt hiện lên một đoạn huyết sắc say rượu mơ màn.
Hắn muốn nhanh chóng rời đi, vừa đi qua giao lộ tối đen như mực thì đụng phải Diệp Tịch Vụ cũngđỏ mặt.
Hai người ngã xuống đất, Đạm Đài Tẫn đang muốn đứng dậy, bị Diệp Tịch Vụ thần trí không rõ nắm chặt vạt áo.
2-34
Cung điện Thịnh Quốc - Phòng ngủ nào đó vào ban đêm.
Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Diệp Tịch Vụ, nội thị.
Đạm Đài Tẫn đau đầu muốn nứt ra trên giường tỉnh lại, phát hiện Diệp Tịch Vụ quần áo xốc xếch
nằm bên cạnh.
Cùng lúc đó, Diệp Tịch Vụ cũng mở mắt, sau khi nhìn rõ người trước mắt, Diệp Tịch Vụ hét lên một tiếng.

Đạm Đài Tẫn: [ Kết Xuân Tằm của Ngũ điện hạ bị ta ăn phải, thật trùng hợp, phần Diệp Băng Thường trời xui đất khiến kia bị ngươi ăn hết, ngươi tính toán tới tính lui, không ngờ lại tự gánh lấy hậu quả.

]
4 (cut to)
Một gã nội thị đang đọc thánh chỉ, Diệp Tịch Vụ oán hận nhìn Đạm Đài Tẫn đang bình tĩnh tiếp nhận.
Đạm Đài Tẫn (V.O): [ Trong cung có rất nhiều người chứng kiến, Diệp tướng quân đành phải thỉnh chỉ ban hôn cho ta và ngươi.
Sau khi ngươi đem ngọn nguồn việc này nói cho ta biết, mỗi ngày đều yêu thích tra tấn trêu đùa ta làm niềm vui, càng ngày càng vặn vẹo ác độc.


]
4 [Kết thúc hồi tưởng2-35
Thịnh Đô - Diệp Phủ - Ban ngày trong phòng Diệp Tịch Vụ.

Nhân vật: Đạm Đài Tẫn, Lê Tô Tô.
Lê Tô Tô trong khiếp sợ thật lâu, không thể lấy lại được tinh thần.
Lê Tô Tô (O.S): " Hóa ra là do Diệp Tịch Vụ vấy
bẩn sự trong sạch của Đạm Đài Tẫn, còn cưỡng ép hắn cưới vào trong Diệp phủ Tiểu Ma Thần thất thân lại thất tình, điều này cũng quá thảm rồi.

"
Đạm Đài Tẫn ngước mắt nhìn Lê Tô Tô.
Đạm Đài Tẫn: [ Cho nên lần này, ngươi lại bỏ cái gì vào đồ ăn? ]
Lê Tô Tô: [ Ta không bỏ gì cả.

]
Đạm Đài Tẫn: [ Thật vậy sao, thì ra nhị tiểu thư tốt bụng như thế, lao tâm phí sức chỉ vì để cho ta ăn một bữa cơm nó.


]
Lê Tô Tô: [ Không được sao? Ta nói cho huynh biết Đạm Đài Tẫn, nếu huynh muốn chết đói cũng không có cửa.

Huynh nhìn kỹ cho ta! ]
Lê Tô Tô bưng chén cơm lên ăn như hổ đói, một hơi ăn hết non nửa bát, đem cơm còn lại đặt trở lại trước mặt Đạm Đài Tẫn, phồng má dùng sức nhai.Lê Tô Tô: (mơ hồ) [ Lần này huynh tin rồi chứ? ]
Đạm Đài Tẫn kinh ngạc nhìn nàng, lần đầu tiên phát hiện mình thể không hiểu nữ nhân này.
Lê Tô Tô đi tới trước mặt Đạm Đài Tẫn, đối đầu
hắn trong gang tấc.
Lê Tô Tô: [ Đạm Đài Tẫn, từ hôm nay trở đi, huynh một ngày ba bữa đều tới nơi này ăn, Xuân Đào sẽ đưa cơm cho huynh, cho huynh cái gì huynh liền ăn cái đó, không được ăn những thứ bẩn thỉu lộn xộn kia.

]
Lê Tô Tô xoay người rời đi mà không quay đầu nhìn lại.
Đạm Đài Tẫn hoang mang bưng bát cơm lên, ngửi ngửi, nếm thử một ngụm..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi