THƯỢNG VỊ [GIỚI GIẢI TRÍ]



Lời tác giả muốn nói: Hiện tại chỉ có mỗi Phí Hải là cắn không phải mọi thực tập sinh đều cắn nha.
Giang Trạm hôm nay high quá mức cho nên lúc về tới ký túc xá đã 10h đêm.
Y ở đại sảnh tầng 1 nộp lại điện thoại.

Nhân viên công tác cứ quanh co lòng vòng hỏi y hôm nay đã nói chuyện xong với Bách lão sư chưa.
Giang Trạm suy nghĩ một chút mới nói: "Nói xong rồi.

Em cảm thấy tình bạn hữu nghị của em và Bách lão sư đã thăng hoa.
Nhân viên công tác:" Tình bạn hữu nghị thăng hoa ", sao tôi lại cảm thấy không đúng chổ nào đó.
Nhân viên công tác cũng không nói gì, cùng y đi vào thang máy:" Cậu chuẩn bị tâm lý một chút, hẳn là sáng nay các thực tập sinh khác đã biết chuyện của cậu và Bách lão sư.

"
Giang Trạm bình tĩnh cố thu thập cảm giác high của ngày hôm nay:" Em đã biết rồi.

"
Nhân viên công tác:"? "
Giang Trạm:" Chúng em có một group chat riêng, các thực tập sinh đều ở trong đó.

Buổi chiều lúc lướt điện thoại em phát hiện tên của cái group kia đã được sửa lại.

"
Nhân viên công tác có biết đến cái group kia, ban đầu hình như tên là [Đại hình nam nam nam nam tình cảm sân khấu mãnh liệt]:" Đổi thành cái gì? "
Giang Trạm:" Đại hình nam nam nam cắn đường trên sân khấu.

"
"...!"
Nhân viên công tác mang bộ dạng như biết rất rõ:" Nhất định là Phí Hải sửa.

"
Trừ bỏ thanh niên chuyên cắn đường Phí Hải thì còn có thể là ai nữa.
Nhân viên công tác:" Có thể sẽ có người vì quan hệ bạn học của cậu cùng Bách lão sư mà cho rằng ở sân khấu đánh giá sơ bộ hắn cho cậu A là vì tình nghĩa không phải là thực lực.

Nếu có ai nói gì cậu cũng đừng quá để ý, trên sân khấu tuyển tú vốn dĩ là luôn cạnh tranh cho nên có loại suy nghĩ này cũng là bình thường.

"
Giang Trạm gật đầu:" Em biết.

"
Trên đường trở về y đã nghĩ tới việc y và Bách Thiên Hành là bạn học đã bị đào ra, hôm nay lại cho nghỉ giải lao một ngày cho nên hẳn là các thực tập sinh khác đều đã biết.

Mọi người nghĩ thế nào Giang Trạm cũng không biết nhưng giống như nhân viên công tác đã nhắc nhỡ thì nếu mọi người có ý nghĩ như vậy thì cũng quá bình thường.
Nhưng y thực sự muốn biết mấy nam sinh kia có phải vì vậy mà xa lánh y hay không? Giang Trạm lại ngẫm nghĩ một hồi đúng là thực lực của y quả thật không tốt.
Lại nghĩ đến đám thanh niên luôn ồn áo thích làm bậy kia cứ thấy Bách Thiên Hành đều giống hệt gà con, tâm tư bọn họ quả thật cũng rất đơn giản.

Dù có người tâm tư không đơn giản thì có làm sao, cũng chỉ là số ít, so với 100 người thì cũng không đáng là gì.
Quả nhiên cửa thang máy vừa mở ra, Giang Trạm còn chưa ra khỏi thang máy thì đã có người ở tầng 14 hô to:" Trạm ca đã về rồi! "
Giang Trạm đi ra cùng họ chào hỏi:" Nhàn rỗi vậy hả, đều ở bên ngoài chạy loạn.

"
Mấy thanh niên kia đều nghểnh cổ lên mà nhìn y:" Chờ anh đó, sao lại về muộn như vậy? "
Giang Trạm:" Chờ tôi làm gì? "
Thanh niên:" Chờ anh về đặng hỏi thăm một chút, anh với Bách lão sư có phải là bạn học cao trung hay không! "
Giang Trạm hôm nay chơi rất vui cho nên ả người hiện tại vẫn còn hưng trí bừng bừng.
Mấy thanh niên này không nháo nhưng Giang Trạm lại tự mình high.
Y một đường đi về phòng giống như lãnh đạo đang đi tuần tra, vừa bình tĩnh vừa kiên định:" Không cần hỏi, là bạn học, quen biết ba năm, rất thân, không có yêu nhau.

"
Mấy thanh niên này không ngờ Giang Trạm có thể bình tĩnh thừa nhận như vậy, cứ thế bình bình tĩnh tĩnh ngay cả" không có yêu nhau "cũng dám nói."
Có một thanh niên hỏi y: "Cái đó, cái đó..

Anh cũng biết nữa hả?"
Giang Trạm vừa đi vừa nói: "Biết.

Tuyệt mỹ đúng không?"
Nguyên một đám người thật sự kinh ngạc, trên đời này lại có thẳng nam có thể bình tĩnh mà nói ra tên CP của mình nhẹ nhàng như vậy sao.
Giang Trạm xua xua tay: "Không có gì đâu.

Chỉ là do phấn vòng cắn chơi thôi."
Trước khi Giang Trạm về mấy thanh niên này đã thảo luận rồi, bọn họ không chỉ nói về mối quan hệ bạn học của Giang Trạm và Bách Thiên Hành, còn có sự xuất hiện đột ngột của CP tuyệt mỹ.
Nguyên đám thanh niên đều nghĩ rằng: "Mẹ nó, chuyện này làm sao có thể?
Bách lão sư của bọn họ nhìn thế nào cũng là thẳng không thể thẳng hơn được nữa, Trạm ca lại không phân biệt được mặc mộc cùng makeup khác nhau chổ nào.


Hai cái người thẳng như vậy mà, sao có thể như trên mạng nói là tuyệt mỹ tình yêu gì gì đó được chứ?
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Dùng ngón chân nghĩ cũng biết chắn chắn là do các cô gái truy tinh tự mình yy rồi tự cắn đường.
Mọi người còn tưởng lúc Trạm ca về sẽ có thể sẽ xấu hổ, dù sao thì thẳng nam là sau tiếp thu được việc bản thân bị người khác yy được.
Kết quả người đã về muốn bình tĩnh bao nhiêu thì có bấy nhiêu bình tĩnh.
Vì Giang Trạm biểu hiện không chút để ý cho nên mấy thanh niên kia không câu nệ nữa nghĩ cái gì liền nói cái đó.
Có người hỏi:" Trạm ca, cùng Bách đạo sư là bạn học thì có cảm giác gì? "
Có người hỏi:" Trạm ca, Bách lão sư lúc trước như thế nào vậy? Có dễ ở chung không? "
Có người hỏi:" Trạm ca, có thể giúp em xin Bách lão sư một tá chữ ký được không? "
Giang Trạm một đường trở về phòng mình, vừa đi vừa trả lời bọn họ:
" Không có cảm giác gì cả, lúc đó chưa biết sau này hắn có thể nổi tiếng đến vậy.

"
" Như thế nào hả? Ừm, cùng hiện tại cũng không khác lắm, ở chung tốt lắm.

Do các cậu sợ hắn, y chang chuột thấy mèo nên mới vậy thôi.

"
" Chữ ký thì tự mình xin nha, Bách lão sư không phải là hổ nên sẽ không ăn thịt cậu.

"
* * *
Đi đi đi, phòng của ban A cũng đã đến rồi.
Đứng trước cửa phòng mình Giang Trạm thấy trên đó dán hai câu đối đỏ thẫm, huyệt thái dương bắt đầu nhảy thình thịch thình thịch.
Câu trên: Ba năm cùng trường phát triển thành tuyệt mỹ tình yêu.
Câu dưới: Cùng sân khấu cực hạn thần tượng cùng thoát kiếp độc thân.
Hàng chữ ngang: Szd (là sự thật)
Giang Trạm:"...!"
Bên cạnh lập tức có người nói:" Phí Hải, là Phí Hải.

"
Đoán được.
Giang Trạm nhìn chằm chằm cánh cửa:" Chân chủ nhiệm sao có thể để cậu ấy dán? "
Thực tập sinh:" Có thể a, Chân chủ nhiệm cung cấp keo nước, Tùng Vũ phụ trách dòng chữ ngang, Tiểu Phi, Phí Hải mỗi người dán một bên.

"
Giang Trạm:"...!"
Cái đám gà con chết bằm này.

Lại thiếu chổi lông gà rồi!
Ai mà ngờ đám thực tập sinh này còn chưa đánh đã tiếp tục khai:" Vốn dĩ chúng em đã nộp điện thoại lại rồi nhưng vừa nhìn thấy mấy câu đối này liền chạy đi tìm quản lý tỷ tỷ đòi lại điện thoại, chụp xong rồi mang đi nộp lại.

"
Đâu chỉ có thực tập sinh chụp, ê-kíp còn cử VJ lão sư qua đây chụp đủ mọi góc độ, nào là trái phải trên dưới vô số ảnh luôn.
Mấy cái này Giang Trạm không biết.

Lúc ấy y còn đang ở biệt thự của Bách Thiên Hành mà.
Hắn chỉ khó hiểu một chút:" Không phải là không cho dán mấy thứ linh tinh ở phòng ngủ sao? Quản lý tỷ tỷ sao còn chưa gỡ xuống? "
Thực tập sinh:" Đúng là phải gỡ xuống nhưng tỷ ấy nói là đợi anh về thấy được rồi hẳn gỡ xuống.

"
Giang Trạm:"..

Được rồi, tôi thấy rồi hiện tại đã có thể gỡ xuống.

"
Đang muốn động tay thì cửa phòng đột nhiên mở ra, Tùng Vũ, Chân Triều Tịch, Ngụy Tiểu Phi, Phí Hải bốn đứa con chết bầm thiếu chổi lông gà cùng nhau chạy vọt ra.

Bon họ kéo tay nắm chân như kiểu khiêng heo mà cùng nhau đưa Giang Trạm vào phòng.
"? "
Giang Trạm trừng mắt:" Các cậu định làm gì hả? "
Tùng Vũ đi đầu hét lên:" Ba năm cùng trường! "
Ngụy Tiểu Phi:" Biến hóa thành! "
Phí Hải:" Tuyệt mỹ tình yêu! "
Chân Triều Tịch:" Cùng sân khấu cực hạn thần tượng! "
Ngụy Tiểu Phi:" Cùng nhau! "
Phí Hải:" Thoát kiếp độc thân! "
Bốn người đồng thanh:" Là! Thật! "
Giang Trạm bị nâng vào phòng lại bị đưa lên cái ghế sô pha mềm duy nhất trong phòng.
Giang Trạm:"...!"
Y không ngờ được bốn vị này so với y còn high hơn, high thì cũng thôi đi lại lấy cái chuyện CP ra để high, không khí cứ vậy mà sôi động lên.
Giang Trạm ngồi dậy từ sô pha:" Các cậu nháo cái gì hả? "
Phí Hải từ khi biết đến CP tuyệt mỹ thì đã phấn khởi suốt một ngày, chờ Giang Trạm về thì lại càng phấn khởi đến không nhịn được, cậu ấy pử trong phòng Giang Trạm nhảy popping, vừa nhảy vừa hát:" Cắn, cắn, cắn, cắn, cắn, cắn..
Ba người còn lại cũng bắt đầu nhảy theo..
Giang Trạm hét lớn: "Này! Stoppppppp!"
Bốn người lúc này mới dừng lại.
Tùng Vũ giải thích: "Ba đứa em không có nháo, tất cả đều là do đi theo Phí Hải, từ khi về ký túc xá hắn đã bắt đầu cắn đường, cắn tới phát điên luôn rồi."
Người đang nhảy popping – Phí Hải: "Cắn, cắn cắn cắn, cắn.."
Giang Trạm: "Nói tiếng người."
Phí Hải lúc này mới dừng lại, không biết là do nhảy quá nhiệt tình hay là do cắn đường quá hưng phấn mà cả người đỏ từ trên xuống dưới, y như một con tôm hùm bị nấu chín.
Phí Hải tự bào chữa cho bản thân: "Không phải tự em muốn như vậy đâu, tại fans CP hết đó.

Bọn họ ở trên mạng phân tích, nói tới nói lui nói, mấy cái đó ấn vào đầu em cho nên em mới như vậy."
Giang Trạm: "Nga, là ai ấn vào đầu cậu? Bách lão sư? Fans?"
Phí Hải: "Không không không, là tự thân em, tại em thích ăn đường."
Phí Hải dùng ánh mắt muốn hóng chuyện nhìn chằm chằm vào Giang Trạm: "Vậy hai người..

anh..

Bách lão sư sao trễ như vậy mới đưa anh về? Hai người ban ngày..

vẫn luôn..

ở cùng nhau sao?"
Giang Trạm đã ý thức được Phí Hải là đang tự đào đường ăn, y cầm một cái gối ném qua: "Cút đi."
Phí Hải vui vẻ mà chạy đi.
Giang Trạm: "Còn có, câu đối! Cậu gỡ xuống đi!"
Sau khi Phí Hải chạy đi thì Tùng Vũ cũng đem cửa phòng khóa lại, không khí đã không còn high như mới nãy nữa.

Giang Trạm từ trên sô pha ngồi dậy, ném ba lô lên bàn, cảm giác được có mấy ánh mắt nhìn dừng trên người mình nên quay đầu lại.
Tùng Vũ dùng ánh mắt sùng bái mà nhìn y: "Ca, anh đúng là đại ca mà, thế nhưng lại là bạn học cao trung của Bách lão sư."
Chân Triều Tịch thở dài: "Giấu thật kỹ nha."
Ngụy Tiểu Phi lại vô cùng ngây ngô: "Ca, anh có thể giúp em xin chữ ký của Bách lão sư được không?"
Giang Trạm dở khóc dở cười: "Mới một ngày không gặp đã chấn động hết rồi hả."
Tùng Vũ thở dài: "Khó trách, sao anh lại có thể không sợ Bách lão sư, còn đòi máy chơi game từ hắn nữa.

Hóa ra hai người đã quen biết từ trước còn là bạn học."
Chân Triều Tịch tiếp lời: "Cũng khó trách sao anh có thể cùng Bách lão sư ăn sáng, cao trung đã ăn không ít bữa đi."
Ngụy Tiểu Phi nghĩ nghĩ lại nghẹn nửa ngày mới theo hai ca ca nói một câu: "Khó trách lần trước sau khi tương tác tại cửa sổ nhỏ, anh lúc trở về cả người liền không đúng."
Không đề cập đến cái này thì thôi vừa nhắc thì không khí cả phòng liền high lên.
Tùng Vũ dùng ngón trỏ chỉ vào Giang Trạm không ngừng chỉ chỉ chỉ: "Đúng đúng! Đúng là lần đó! Lần ở cửa sổ nhỏ!"
Chân Triều Tịch làm động tác tương tự: "Tâm viên ý mã! Tâm viên ý mã!"
Giang Trạm vội vàng phủ nhận: "Tôi không có."
Ngụy Tiểu Phi lại nói lời châu ngọc: "Ca, lần trước anh nhận rồi mà."
Tùng Vũ: "Không sai! Chính là như vậy!"
Chân Triều Tịch: "Ca, cái chuyện cắn đường cắn CP cứ bỏ qua một bên, anh nói xem lần trước tương tác ở cửa sổ nhỏ xong anh liền tâm viên ý mã, có phải anh đối với Bách lão sư có ý niệm gì không hả?"
Giang Trạm: "..."
Đao của tôi đâu rồi.
Đêm đến lúc tất cả phòng đều đã tắt đèn, Giang Trạm nằm ở trên giường hồi ức lại sự hưng khởi ban ngày, tâm trạng thực tốt.
Lại nghĩ đến mấy thực tập sinh kia không vì y và Bách Thiên Hành là bạn học mà có ý kiến gì lại không ở sau lưng mà chỉ chỉ trỏ trỏ, Giang Trạm thập phần cảm động.

Quả nhiên đều là mấy thanh niên tâm tư đơn giản.
Đột nhiên giọng của Tùng Vũ lại vang lên trong đêm: "Ca, hôm đó ở cửa sổ nhỏ anh không có ý gì với Bách lão sư, nhưng Bách lão sư cũng không có ý gì sao?"
Giang Trạm nâng chân đá lên ván giường một cái: "Ngủ."
Ngày kế, thứ năm.
Hôm nay không ghi hình ở cao ốc tứ phương mà chương trình xử dụng trường quay của công ty.
Hôm nay tại trường quay của công ty sẽ phần tổ cho buổi công diễn đầu tiên, sau khi phân tổ xong sẽ ngồi xe đến cao ốc tứ phương tập nhảy tập hát.
Năm vị cố vẫn lịch trình cũng gần giống thực tập sinh, đại cố vấn Bách Thiên Hành hôm nay sẽ ghi hình phân tổ, mấy vị đạo sư còn lại hoặc là hôm nay hay ngày mai cũng sẽ đến để hướng dẫn các thực tập sinh thanh nhạc và vũ đạo.
Bởi vì chương trình chỉ mới phát sóng có một kỳ, phần ca khúc chủ đề và đào thải thực tập sinh còn chưa phát sóng.

Trước mắt sẽ đào thải 8 người nhưng vì không muốn để thực tập sinh biết ai sẽ bị loại cho nên bọn học cũng đi theo ghi hình.
Tám người bị loại kia đều là ban F, sau khi bị loại thì khổ sở cũng đã khổ sở, thương tâm cũng đã thương tâm lại qua một ngày nghỉ giải lao cho nên cũng đã đỡ hơn được một chút.

Tám người mặc đồng phục của đội đeo ba lô cũng mọi người đồng hành, nhìn qua cũng không có gì khác biệt.
Nếu nói có điểm khác biệt thì chính là điện thoại của họ không phải nộp lại.
Khi các thực tập sinh khác đên liền trang điểm để chuẩn bị thu hình thì bọn họ ngồi ở sô pha ăn không ngồi rồi mà nghịch điện thoại hoặc chơi chưởng cơ.
Giang Trạm hóa trang xong đi ra, vừa vặn đi ngang qua bọn học nên chào hỏi một chút lại cũng không có việc gì mà ngồi xuống cùng chơi chưởng cơ, một lúc liền phát hiện đều biết nhau.
Giang Trạm tùy ý mà hỏi bọn họ: "Chủ nhật đi sao?"
Tối thứ bảy sau khi phân đoạn đào thải được phát sóng thì bọn họ không còn lý do để ở lại nữa.
Mấy thanh niên gật đầu: "Ừm, sáng chủ nhật."
Giang Trạm ngẫm nghĩ một lát: "Chủ nhật không biết có lịch trình hay không nữa, lúc đó nếu có thời gian tôi sẽ tiễn các cậu một đoạn."
Mấy thanh niên: "Như vậy rất phiền toái.


Trạm ca, các anh còn phải luyện tập, đều rất vội!"
Giang Trạm cười cười: "Không việc gì, dù sao tôi cũng thường dậy sớm."
Giang Trạm cùng bọn họ cũng xem như là biết nhau cũng không quá thân thuộc nhưng bình thượng họ đối với y rất khách khí, một câu nửa câu đều kêu Trạm ca, y thấy mình là ca ca mấy thanh niên này đều là đệ đệ cho nên phải chiếu cố bọn họ một chút.
Sau khi thống nhất việc đưa tiễn các thanh niên đều thấy Giang Trạm có ý muốn nói chuyện với mình cho nên không dây dưa nữa vừa chơi game vừa nói chuyện.
Có người lướt điện thoại, lặng lẽ chia sẻ tin tức với Giang Trạm.
"Ca, anh hôm qua lúc về ký túc xá không mặc quần áo của mình hả?"
Giang Trạm dừng lại: "Không có.

Có chuyện gì sao?"
Thanh niên: "Em xem trên diễn đàn, nói là anh hôm qua mặc quần áo của Bách lão sư."
Giang Trạm: "..."
Y đã nói cái gì! Y đã nói cái gì!
Giang Trạm bất đắt dĩ mà thở dài: "Hẳn là đoán mò thôi."
Thanh niên còn chưa đọc xong bài viết của topic đã bị bình luận làm trôi: "Bài này có rất nhiều comt."
Giang Trạm dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra được tư thế cắn đường hiện tạo của phấn vòng như thế nào, vội vàng nói: "Đừng nói với tôi, tôi không muốn nghe."
Thanh niên: "Vâng."
Một thanh niên khác thấp giọng nói: "Trạm ca, chúng em đều biết cái gì tuyệt mỹ đều là giả, anh đừng để ý, fans trong vòng chính là như vậy, hiện tại trong vòng đang thịnh hành việc cắn CP."
Giang Trạm: "Yên tâm đi, tôi không để trong lòng."
Mấy thanh niên lại bắt đầu nói tới..
"Nhưng mà lần này phấn vòng cắn rất hung nha."
"Cậu có hiểu không? Tôi không có hiểu lắm."
"Hiểu a."
"Hiện nay mấy cô gái truy tinh đều thích xem hai người đàn ông cùng?"
"Là do cậu không hiểu, cái này gọi là văn hóa phấn vòng.

Cậu ở trong giới giải trí mấy cái này cần phải hiểu."
"Bách lão sư cùng Trạm ca là tuyệt mỹ, rốt cuộc là từ đâu tới?"
"Lại fans lớn của tuyến đầu Vương Phao Phao đó, cậu xem WeiBo của cô ấy thì biết.

Lần này cắn đặc biệt hung, chương trình chưa phát sóng được bao nhiêu đã có CP, tất cả đều là" công lao "của người cầm đầu phấn vòng Vương Phao Phao đó."
"Vương Phao Phao không có gì là không thể nói, còn có cô ấy liên kết lại những sự kiện trước kia trình độ logic vô cùng tuyệt.

Ngày hôm qua tôi đã nhìn hết nửa ngày xém chút nữa đã tin tuyệt mỹ là sự thật.
* * *
Giang Trạm cầm chặt chưởng cơ ngồi ở bên cạnh nhắc nhở bọn họ:" Tôi còn chưa có đi đâu.

"Còn ở trước mặt y bàn luận về tuyệt mỹ.
Mấy thanh niên đem cái đề tài nói, nói đến dầy hưng trí bắt đầu ngượng ngùng mà cười rộ lên.
" Nhưng mà Trạm ca, tính tình của anh thật sự rất tốt luôn, phần vòng nói thành như vậy mà anh cũng không tức giận lại còn rất tự tại.

"
" Đúng vậy nha, nếu tôi bị yy với đàn ông chắc tôi sẽ biệt nữu chết mất.

"
Giang Trạm vừa chơi chưởng cơ vừa bình tĩnh mà nói:" Tôi và Bách lão sư của các cậu là quang minh lỗi lạc.

"
Nhắc đến Bách lão sư đám thanh niên lại lại đưa ra một yêu cầu có chút quá đáng.
Giang Trạm bỏ chưởng cơ xuống, nhìn bọn họ:" Ký tên.

"
Mấy nam sinh đồng loạt gật đầu.
" Chúng em muốn nhưng mà không dám, lại sợ bỏ lỡ hai ngày này, chủ nhật cũng phải đi rồi sợ sau này không còn cơ hội để ký nữa.

"
" Đúng vậy từ lúc đánh giá sơ bộ tôi đã muốn.

"
Giang Trạm:" Các cậu có mang theo giấy bút không? Muốn ký ở đâu? "
Một nam sinh:" Ký trên áo! Ê-kíp nói đồng phục có thể mang đi cho nên ký trên áo vừa vặn có thể lưu làm kỷ niệm.

"
Giang Trạm:" Có thể, tôi giúp các cậu hỏi Bách lão sư một chút.

"
Nhiều thực tập sinh cho nên thời gian hóa trang cũng sẽ lâu.

Giang Trạm định sau khi quay xong mới đi tìm Bách Thiên Hành nhưng thấy thời gian còn sớm với lại có nhiều thực tập sinh còn chưa hóa trang, cho nên đã dứt khoát đứng dậy rời khỏi phòng hóa trang chung.
Nhân viên công tác đứng ở hành lang thấy y đi ra liền hỏi:" Sao vậy? "
Giang Trạm lúc này mới nhớ quan hệ bạn học của y và Bách Thiên Hành toàn bộ ê-kíp chương trình đều biết, trong chương trình vẫn là thân phận cố vấn và thực tập sinh cho nên cần phải tị hiềm một chút.
Y lắc đầu cũng chưa nói cái gì, chuẩn bị quay lại phòng hóa trang chung đợi quay xong rồi đi tìm hắn.
Kết quả suy nghĩ của nhân viên công tác bay nhanh:" Tìm Bách lão sư đúng không? "
Giang Trạm chớp chớp mắt.
Nhân viên công tác thấy y không phủ nhận liền biết là đoán đúng rồi, chỉ tay về hành lang bên trái:" Rẽ phải, tới gian phòng thứ ba, phòng hóa trang của Bách lão sư có dán giấy trên cửa, cậu đi qua đó là có thể thấy được.

"
Giang Trạm yên lặng mà đứng yên tại chổ.
Nhân viên công tác:" Đi đi! Làm sao vậy? "
Giang Trạm ngẫm nghĩ xong trực tieeos hỏi:" Em đi qua như vậy có tiện không.

"
Nhân viên công tác:" Có cái gì không tiện, không có màn ảnh không có ghi hình, Bách lão sư ở bên kia không phải cậu muốn đi liền có thể đi sao.

"
Giang Trạm đem câu" không phải cậu muốn liền có thể gặp sao "phẩm vị lại mấy lần, vẫn cảm thấy có cái gì đó không đúng.
Chờ khi y gõ cửa phòng hóa trang chuyên dụng của Bách Thiên Hành, trợ lý mở cửa ra nhìn thấy người tới là y thì nửa chử cũng không nói chỉ bảo y đi vào, còn quay đầu giương giọng nói:" Bách lão sư, Trạm ca đến.

"
Giang Trạm: Cái giọng điệu này sao giống như y đến đây là chuyện đương nhiên vậy cà.
Giang Trạm cũng không nghĩ nhiều cứ thế đi vào phòng hóa trang.
Bách Thiên Hành đã tạo hình được một nữa vẫn còn ngồi trước gương, thấy y tới hắn từ gương nói vọng qua:" Cậu xong rồ hả? "
Giang Trạm đi qua đó:" Tạo hình của thực tập sinh đơn giản hơn.

"
Bách Thiên Hành:" Tôi còn tí nữa mới xong, cậu tìm chổ ngồi xuống trước đi.

"Lại làm động tác bảo ở trên bàn có cà phê.
Giang Trạm tùy tiện cầm một cốc cà phê đưa lên môi, y đang định mở miệng thì thấy stylist đang tạo hình cho Bách Thiên Hành thì do dự không nói, hướng ánh mắt dò hỏi nhìn về phía gương.
Bách Thiên Hành nói với stylist:" Không có việc gì cô cứ tiếp tục.

"
Stylist do dự một lúc lại lên tiếng:" Tôi với tiểu Trần ra ngoài một lát.

"
Bách Thiên Hành nhìn Giang Trạm nghỉ nghĩ một lúc:" Ừm.

"
Stylist cùng trợ lý đi ra ngoài phòng hóa trang chỉ còn lại Bách Thiên Hành và Giang Trạm.
Giang Trạm lúc đầu còn cảm thấy kỳ quái, phòng hóa trang nhiều quy củ vậy sao, lúc nói chuyện riêng thì stylist cùng trợ lý đều phải tránh đi?
Cho đến khi trợ lý khép của lại y nhìn thấy một ánh mắt vô cùng quen thuộc – cắn đường.
Giang Trạm:"! "A đu!
Giang Trạm mặt không biểu tình thả cốc cà phê lại trên bàn, sau đó dựa vào bàn trang điểm:" Tôi còn đang nghĩ vì sao mà nhân viên công tác biết tôi muốn tìm cậu, tôi vừa gõ cửa thì trợ lý đã trực tiếp để tôi đi vào.

"
Bách Thiên Hành nhìn y, trong đáy mắt toàn là yd cười, biết rõ nhưng vẫn hỏi:" Tại sao vậy? "
Giang Trạm:" Tốc độ ra vòng của tuyệt mỹ nhanh đến vậy hả, mới bao lâu đâu chứ.

"
Bách Thiên Hành nổ lực mà kiềm chế mới không cười phá lên:" Tốc độ truyền bá CP vốn dĩ rất mau mà.

"Dừng một chút:" Nhân viên công tác không ngăn còn bảo cậu có thể đi tìm tôi là vì bọn họ biết mối quan hệ giữa chúng ta chỉ là bạn học.

Stylist và trợ lý đi ra ngoài là vì biết cậu có chuyện riêng muốn nói với tôi chứ không liên quan đến CP.

"
Giang Trạm tự ngẫm một chút quyết định:" Vẫn nên như trước kia, cứ tiếp tục tị hiềm đi.

"Lại nói:" Đừng để mọi người ngoảnh đầu lại liền nghĩ tôi dựa vào núi lớn không có gì cần phải lo lắng.

"
Bách Thiên Hành:" Tùy cậu.

"Dù có tị hiềm như thế nào thì cũng đã là CP.
Bách Thiên Hành hỏi y:" Tìm tôi có việc gì sao? "
Giang Trạm lúc này mới nhớ tới chuyện chính:" Nga, quên mất.

"Sau đó kể cho hắn chuyện mấy thực tập sinh bị loại muốn xin chữ ký của hắn.
Bách Thiên Hành còn tưởng là chuyện gì, bình tĩnh nói:" Có mang áo theo không hay là bảo bọn họ đến đây đi.

"
Giang Trạm dù sao cũng là người có kinh nghiệm:" Đừng, chờ ghi hình kết thúc đi đã như vậy mới quang minh chính đại, bị truyền ra ngoài cũng sẽ không ai nói cậu lấy thời gian chung là việc tư, cũng không nói tôi ỷ vào Bách lão sư thế này thế kia, cái gì cũng không sợ.


"
Bách Thiên Hành:" Cái gì gọi là thế này thế kia? Cụ thể một chút? "
Giang Trạm:" Đừng nói cụ thể, cụ thể quá sẽ không ổn.

"
Giang Trạm lại nghĩ đến nhân viên công tác ở hành lang lúc nãy cùng việc stylist tránh đi, tổng kết lại y cảm thấy dù y và Bách Thiên Hành có quang minh lỗi lạc thế nào cũng vô dụng."
Bách Thiên Hành không hổ là người của giới giải trí dù cho không hiểu biết về phấn vòng như Giang Trạm nhưng thật rất hiểu tâm lý của fans: "Sao có thể vô dụng? Cậu quang minh lỗi lạc, các cô ấy có thể ở trên sự lỗi lạc của cậu mà tìm đường cắn, xong việc cậu có thể giải thích để các cô ấy tiếp thu đường mà mình cắn cùng sự thật không giống nhau.

Cậu không quang minh lỗi lạc thì các cô ấy sẽ cho rằng cậu chột dạ, mấy cái sự việc kia đều là là sự thật."
Bách Thiên Hành vừa nói Giang Trạm đã bừng tỉnh: "Có đạo lý."
Bách Thiên Hành lại nói tiếp: "Đã vậy rồi cậu không thể trực tiếp xóa bỏ mấy sự việc kia được chỉ có thể từ từ tiếp thu."
Giang Trạm gật đầu, đó cũng là lý do vì sao Vương Phao Phao ở trên mạng cắn CP, cắn đến vui vẻ nhưng sau khi Giang Trạm nhận lại điện thoại cũng không cùng bạn tốt này nói cái gì cả.
Bởi vì "Tuyệt mỹ" đã tồ n tại.
Đối với sự tồn tại của một sự vật nếu mình đơn phương phủ nhận hay lảng tránh thì đều vô dụng.
Giang Trạm ngẫm lại mấy cô gái truy tinh trong phấn vòng, về Vương Phao Phao, về tuyệt mỹ trong lòng thầm nói: Năm đó mình cũng dựa vào phấn vòng để kiếm tiền, vượt qua thời gian khó khắn nhất cho nên hiện tại coi như y dùng thân mình để trả lại ân tình cho phấn vòng đi.
Giang Trạm nghĩ nghĩ: "Được thôi.

Quang minh lỗi lạc thì quang minh lỗi lạc." Nói xòn lại cảm thán: "Bách lão sư không hổ là Bách lão sư, tam kim ảnh đế bị người mạnh mẽ ship CP như vậy nhưng vẫn có thể bình tĩnh."
Bách Thiên Hành đưa cà phê ra trước mặt y: "Do là cùng với cậu."
Giang Trạm nghe lời này xong liền cười mà nói: "Lời này của cậu là nếu không phải tôi thì cậu liền không vui hả?"
Bách Thiên Hành ngước mắt lên nhìn nhìn y, không trả lời.
Suy nghĩ của Giang Trạm bay nhanh: "A! Nếu là tôi thì chính xác là tiện hơn." LÀm một vẻ mặt rất chi là hiểu biết: "Tôi hiểu, là bạn tốt hả."
Bách Thiên Hành thật sự rất muốn lấy cà phê trong miệng tẩy não cho anh thanh niên trước mặt này.
Vì thế không bao lâu Giang Trạm đã mang tám thực tập sinh bị loại đến phòng hóa trang của Bách Thiên Hành.
Bách Thiên Hành ký tên lên đồng phục cho bọn họ, lúc ký còn nói không ít lời cổ vũ.
Có một thực tập sinh hơi lớn gan: "Trạm ca trước kia đã nói với chúng em Bách lão sư rất dễ nói chuyện, hóa ra đều là thật."
Giang Trạm đứng ở một bên nhún nhún vai: "Tôi đã nói rồi mà."
Bách Thiên Hành đóng nắp bút lại nhìn Giang Trạm một cái, khí tràng cường thế lại xuất hiện.
Hắn nhàn nhạt nói: "Là giả, không dễ nói chuyện."
Giang Trạm: "?"
Bách Thiên Hành dùng vẻ mặt quang minh lỗi lạc mà nói: "Trạm ca của các cậu tự mình đến nói, tôi là xem trọng mặt mũi của y."
Giang Trạm: Bách lão sư nói như vậy cũng quá cho tôi mặt mũi đi.
Tám thực tấp sinh: Wow! Hai người đâu chỉ là bạn học, quan hệ thực sự quá tốt đi.
Sau đó không lâu đã bắt đầu ghi hình.
Mọi người gắn micro thu âm vào, từng hàng từng hàn máy quay cùng VJ lão sư, nhân viên công tác đang chỉnh tề chờ cố vấn vào chổ.

Trong lúc chờ đánh bản các thực tập sinh cũng nói chuyện với nhau.
Xung quang Giang Trạm có rất nhiều người.
"Ca, em cũng muốn được ký tên.

Anh có thể nói với Bách lão sư không, lúc em bị loại có thể ở trên cánh tay của em ký một chữ không."
"Em cũng muốn xin vài chữ ký nữa, nhà em nhiều em gái toàn là cô gái truy tinh, đều thích Bách lão sư."
"Ca, anh ký cho em một chứ, Bách lão sư ký một chữ như vậy mới vẹn toàn, có được không?"
"Ca, lúc em bị loại muốn ôm Bách lão sư một cái, anh nói giúp em được không dù sao Bách lão sư cũng chỉ cho anh mặt mũi."
* * *
Giang Trạm: "..."
Còn chưa bắt đầu ghi hình, nguyên hàng máy quay đang dựa vào tường đều nhắm ngay Giang Trạm mà quay một vòng.
Tổ đạo diễn nói thầm..
"Đoạn này từ đâu mà xuất hiện vậy?"
"Hình như lúc ở phòng hóa trang, Giang Trạm giúp mấy thực tập sinh bị loại đi xin chữ ký của Bách lão sư."
"Ừm, cái gì gọi là Bách lão sư chỉ cho anh mặt mũi vậy?"
"À! Cái này tôi biết.

Lúc ký tên có người cảm thán là Bách lão sư rất dễ nói chuyện, bị Bách Thiên Hành đích thân phủ nhận.

Hắn nói hắn không có dễ nói chuyện, hắn là đang cho Giang Trạm mặt mũi."
"! Đoạn này VJ có quay lại không?"
"Phòng hóa trang có camera."
"Vậy thì tốt rồi."
"A! Giang Trạm đúng là bảo vật mà."
* * *
Trò truyện một hồi tổng đạo diễn hỏi đến chuyện trên mạng đang bàn luận như thế nào về Bách Thiên Hành và Giang Trạm.
Trợ lý: "Hai người bọn họ cùng đề tài, nhiều nhất là cắn CP."
Đạo diễn là người dẫn dắt toàn bộ chương trình cho nên đối với tiếng gió bên ngoài cũng sẽ để ý: "Cụ thể?"
Trợ lý: "Ngày hôm nay."
Đạo diễn: "Làm sao?"
Trợ lý do dự một chút, che miệng thấp giọng nói: "Hôm nay không phải là ngồi xe buýt từ ký túc xá qua bên này sao, Bách lão sư cũng vì chỉ một người không có trợ lý nên cùng mọi người đi chung, cùng ngồi xe buýt qua bên này."
Đạo diễn suy nghĩ thực nhanh: "Ngồi cùng với Giang Trạm?"
Trợ lý: "Này thì không phải, chỉ là có trạm tỷ chụp được ảnh Bách Thiên Hành không có đeo đuôi giới.

Sau đó cả phấn vòng liền quấn quéo.."
Trong nhất thời đạo diễn không hiểu được: "Không đeo đuôi giới thì có vấn đề gì?"
Trợ lý: "Cái này thì phải kết hợp chuyện hôm qua và sáng hôm nay lại."
Ngày hôm qua tiền tuyến chụp được ảnh của Giang Trạm và Bách Thiên Hành, lúc tối về cũng chụp được ảnh của hai người bọn họ.

Quần áo của Giang Trạm có chút thay đổi lại hư hư thực thực là trang phục riêng của Bách Thiên Hành, phấn vòng vì chuyện này đã nhiệt tình mà bàn luận.

Thêm chuyện sáng náy Bách Thiên Hành lại không đeo đuôi giới.
Liên kết sự việc trước sau không khỏi làm người khác suy nghĩ sâu xa.

Giang Trạm từ lúc rời khỏi ký túc xá đến khi trở về là hơn 12 tiếng đồng hồ, trong khoảng thời gian này hai người họ đã làm những gì mà hôm sau Bách Thiên Hành không đeo đuôi giới nữa.
Trợ lý ngắn gọn xúc tích mà giải thích một lần sau đó đúc kết lại: "Hiện tại phấn vòng đang quấn quéo, bọn họ nói nếu sau này Bách Thiên Hành đeo đuôi giới lại thì là do bọn họ nghĩ nhiều còn nếu đến tận khi chương trình kết thúc cũng không đeo, thì chính là.."
Trợ lý nói tới đó mặt đã bắt đầu đỏ..
Đạo diễn: "..."
Tổng đạo diễn không tin mấy chuyện này, nhiệt tình mà lắc đầu: "Chỉ là dựa vào tưởng tượng mà đoán mò thôi."
Trợ lý: "Nhưng đích xác là hôm nay Bách lão sư không đeo nhẫn."
Tổng đạo diễn: "Chỉ là một chiếc nhẫn, muốn đeo thì đeo, không muốn thì thôi."
Trợ lý: "Lời này không sai, nhưng Bách đạo hiện nay là người mang CP cho nên từng hành động cử chỉ đều đặc biệt được chú ý, đặc biệt là trong lúc quay chương trình."
Trợ lý không nhắc thì đạo diễn cũng sẽ không nghĩ đến cái chi tiết bên hông này, nhưng đã lỡ nhắc thì ông ấy cũng tự ngẫm lại một chút.

Ông ấy cảm thấy cũng có lý, cái nhẫn kia vốn dĩ mang hàm nghĩa cá nhân đặc thù, lại bị fans để ý, phải nên cẩn thận một chút phải luôn đeo, đừng để fans vịnh vào việc này mà cắn.

"
Vì thế tổng đạo diễn gọi người nhân lúc chưa ghi hình thương lượng với Bách Thiên Hành một chút.
Hôm này không đeo cũng được nhưng về sau trong lúc chương trình còn đang quay vẫn là nên đeo thì hơn.
Kết quả Bách Thiên Hành trả lại một câu:" Được, nhưng mà bên phía Giang Trạm tôi phải nói trước với y một chút.

"
Nhân viên phụ trách thương lượng nghẹn lời:" Cái này..

Cũng phải nói với Giang Trạm sao? "
Bách Thiên Hành:" Đương nhiên.

"
Nhân viên công tác nổ lực mà xoay chuyển đầu óc:" Vì sao? "
Bách Thiên Hành lấy Giang Trạm làm bia lại một lần nữa không chịu làm người.
Hắn cười cười, dùng giọng điệu tự nhiên mà nói:" Bởi vì thân phận hiện tại của tôi không thích hợp đeo đuôi giới, nếu công việc yêu cầu đeo thì vẫn nên về nhà xin chỉ thị một chút.

"
"...!"
Nhân viên công tác bắt đầu nói lắp:" Không không không không không..

Không phải..

Chỉ là bạn học cao trung thôi sao? "
Bách Thiên Hành lại rất trung hợp mà nói một câu, cái câu này hôm qua nhân viên công tác cũng đã nghe Giang TRạm cũng đã nói sau khi về ký túc xá.
Bách Thiên Hành:" Tình bạn hữu nghị hôm qua, mới vừa thăng hoa xong."


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi