TÍCH TÍCH

"Chẳng lẽ sau này lần nào tui cũng phải bị bắt ép phải nhìn người ta rải cơm chó như vậy sao?"

"...... Chắc vậy rồi đó."

"80 điều kiện chọn chồng của ổng đâu mất rồi?"

"Sự thật chứng minh, hay thay đổi không phải chỉ có phụ nữ."

Lương Thiếu Đình mặt vô biểu tình hỏi, Đổng Thừa Phong mặt không biểu tình trả lời.

Tầm mắt dừng lại nơi góc quán bar Thâm Cảng, Chu Phàm tuỳ tiện ngồi dựa lưng vào ghế, Tống Dao ngồi nghiêng người trên đùi hắn, dán vào trong lòng Chu Phàm nói chuyện với hắn, đôi lúc sẽ nhìn nhau cười, hai người cực kỳ thân mật, lại chẳng có cảm giác gai mắt nào.

Bên trong quán bả, ánh đèn giao thoa, ngũ quan thâm thuý của Chu Phàm trở nên có chút mông lung, đến ý cười trong đôi mắt cũng nhiều thêm chút ái muội không thể nói rõ, điều này khiến cho Tống Dao trong lúc nói chuyện với Chu Phàm sẽ bất tri bất giác thất thần, không kiềm chế được mà nhìn hắn chằm chằm.


Thật ra Chu Phàm không tính là loại anh tuấn được thẩm mỹ đại chúng công nhận, cũng không phải loại soái ca "mày kiếm mắt sao", nhưng ngũ quan của hắn trong vô hình sẽ biểu hiện ra một loại khí chất nam tính độc nhất, càng nhìn lâu càng thích, còn Tống Dao thì chẳng có chút khả năng kháng cự nào, thậm chí còn nhịn không được cảm thán sao trên đời này lại có thể có một người như vậy, không chút sai sót nào mà phù hợp với tất cả khuynh hướng thẩm mỹ của y.

Cảm nhận được ánh mắt của Tống Dao, Chu Phàm liền nghiêng người đến hôn y.

Tống Dao cũng si ngốc đáp lại, con tim điên cuồng nhảy nhót, trong đầu đột nhiên xuất hiện những ý nghĩ không được trong sáng.

Y và Chu Phàm đã chính thức quen nhau được hai tuần rồi, nhưng trong hai tuần này hai người họ vẫn chưa bước đến tầng quan hệ cuối cùng, nguyên nhân quan trọng nhất đương nhiên trong nhà có một bé gái rồi, hai người cố ý kiềm chế bản thân, chỉ là nhiều lúc Chu Phàm ôm vào trong lòng, Tống Dao có thể rõ ràng cảm nhận được sự kích động đang bị kìm nén của hắn.


Cuối tuần này, Chu Ninh Hinh theo lệ đến nhà mẹ Chu, Tống Dao vì vậy cũng có chút mong đợi không thể nói.

"Thầy Tống," Giọng nói trầm thấp của Chu Phàm quấn quanh bên tai Tống Dao, "Tính chừng nào dạy anh học lý thuyết đây?"

Mặt Tống Dao ngay lập tức đỏ bừng, y biết ý Chu Phàm là đang chỉ lần trước y nói chuyện hai người bọn họ cùng nhau coi phim học tập, không những vậy, cách xưng hô này của Chu Phàm càng khiến y ngượng ngùng hơn.

"Tối nay...... được không?" Tống Dao nhỏ giọng nói.

"Được." Chu Phàm đáp.

Hắn cong người về phía trước nâng ly rượu lên uống, nhưng lại không nuốt xuống, mà lại nâng cằm Tống Dao lên truyền vào trong miệng y, Tống Dao ngẩng đầu tiếp nhận, hầu kết chuyển động lên xuống, nuốt hết mọi thứ.

Chu Phàm lau khoé môi cho y, không nói gì, vẫn cứ ôm lấy y như vậy, Tống Dao lại giống như bị chút rượu ấy chuốc say rồi vậy, dán trong lòng Chu Phàm vẫn chưa thể lấy lại tỉnh táo.


......

"Bây giờ hai người đi về rồi á? Mới có mấy giờ mà về chớ?"

Chu Phàm: "Mới nhớ ra nhà có chút việc, phải về sớm hơn dự định."

Nếu đã là như vậy, bạn bè cũng sẽ chẳng thể tiếp tục níu kéo, vì vậy chỉ mới gần mười giờ, Chu Phàm và Tống Dao đã cùng nhau rời đi.

Trong đêm đen tĩnh mịch, cánh cửa phòng 1601 rầm một cái đóng lại, Tống Dao còn chưa kịp phản ứng đã bị Chu Phàm áp lên tường hôn sâu, bàn tay của Chu Phàm đặt sau gáy y, nhẹ nhàng ôm lấy, nhưng nụ hôn lại cực kỳ hung ác.

Tống Dao bị hôn đến khó thở, xoay mặt đi hỏi: "Không phải nói là cùng nhau, cùng nhau......"

"Ừm." Chu Phàm thấp giọng trả lời, hơi tránh ra, cố gắng bình tĩnh trở lại, "Mỗi lần hôn em là anh lại kiềm chế không được."

Tống Dao cảm nhận được bên dưới của Chu Phàm đang cấn vào người mình, y ôm lấy cổ Chu Phàm, dán sát lại nói bên tai hắn, "Đợi em một chút nha."
Y bước vào phòng ngủ, lấy chai gel ra khỏi tủ đầu giường, do dự hai giây, vẫn là không lấy hộp bcs nằm ngay bên cạnh.

......

Hai người ngồi trên sofa ngoài phòng khách, chỉ mở đèn vài bóng đèn hành lang, tia sáng ôn hoà ấm áp.

Tống Dao tuỳ tiện chuyển một video từ máy tính bảng sang TV, tim đập như trống mà dựa lên người Chu Phàm, vài giây sau video bắt đầu phát.

Bình thường GV đều rất trực tiếp, hai nhân vật chính bước vào, không nói được mấy câu đã bắt đầu cởϊ qυầи áo, trước tiên hai người sẽ đưa lưỡi ra hôn nhau, sau đó tóc đen công sẽ đè tóc xoăn thụ quỳ dưới chân hắn khẩu giao, hình ảnh này chiếm trọn của khung hình, ƈôи ŧɦịŧ không ngừng ra vào trong miệng, tiếng hít thở ái muội không dứt. Sau đó, tóc đen công đẩy thụ lên sofa, cầm chai gel trên tay, ngón tay khuếch trương được một lúc là dừng lại, ấn lấy thụ từ phía sau, ƈôи ŧɦịŧ đối diện với huyệt khẩu, chậm rãi đi vào, cảnh này được quay gần để người xem có thể nhìn thấy rõ ràng cả quá trình tiến nhập.
Tiếng da thịt va đập và tiếng rêи ɾỉ tràn ngập khắp phòng khách, hình ảnh được phóng to đang ở ngay trước mắt.

Tống Dao lúc này cảm thấy miệng lưỡi khô nóng, nhiệt độ hai bên má không ngừng tăng cao, y vừa mới có ý định quay đầu sang lén lút nhìn Chu Phàm, giây tiếp theo cánh tay trên eo đã dùng lực kéo lấy y, đôi môi của Chu Phàm cũng lập tức hôn lấy y.

Chu Phàm gấp gáp lại tham lam mà hôn lấy y, vật kia cứng đến kinh người, một cánh tay của Chu Phàm ôm chặt lấy y, trầm thấp lại kích động nói: "Cởi đồ xuống đi."

Tống Dao nhẹ nhàng ừm một tiếng, hai người vừa hôn vừa cởi hết quần áo, rất nhanh trên người đã không còn mảnh vải nào. Chu Phàm áp ngã Tống Dao lên ghế Sofa, hơi quỳ giữa hai chân y, đầu chôn giữa cổ y hít ngửi, hôn cắn.

Khí tức quen thuộc bao lấy Tống Dao, da thịt dán lấy nhau, vành tai bị Chu Phàm ngậm trong miệng nhấm nháp, dưới tay là cơ bụng săn chắc của hắn, tất cả những thứ này đều khiến cho Tống Dao ý loạn tình mê.
Chu Phàm hơi cúi thấp người, một tay nắm lấy phần tính khí đã sớm dựng thẳng của hai người, đặt vào cùng một chỗ, bắt đầu mát xa, ngón tay cái ma sát vào nơi đang không ngừng rỉ nước của Tống Dao, Tống Dao lập tức kêu lên, dùng sức nắm tay lấy cánh tay Chu Phàm, cố gắng hô hấp.

Bàn tay to lớn bao lấy hạ thân mẫn cảm của mình, tính khí của hai người ma sát với nhau, tốc độ ngày càng nhanh, kɦoáı ƈảʍ tê dại và ngứa ngáy lấp đầy Tống Dao, ngực y kịch liệt lên xuống, ngắc ngứ, nói: "Em, a! Sắp bắn rồi——"

Chu Phàm không lên tiếng, cúi người ngậm lấy nhũ hoa của y, cắи ʍút̼ cho đến khi nó sưng đỏ dựng đứng, tay lại chẳng hề dừng, Tống Dao căn bản không thể chịu nổi, chưa được một lúc đã rêи ɾỉ xuất ra trong tay Chu Phàm, tϊиɦ ɖϊƈh͙ dính đầy tay hắn.
Giải quyết xong một lần, trên trán trên ngực Tống Dao đều là mồ hôi, y quyến luyến cọ cọ mặt Chu Phàm, Chu Phàm thấy vậy tiến lại gần sủng nịch mà hôn lên mũi y, lên môi y. Tống Dao không kiềm chế được dùng chân ma sát lên da Chu Phàm.

Giây tiếp theo, mông của Tống Dao được nâng lên, một ngón tay tiến nhập vào hậu đình của y.

Tống Dao: "Ư~~~~!"

Cả người y lập tức run rẩy, eo hơi ưỡn lên.

Trên ngón tay Chu Phàm có cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ lẫn gel, tiến nhập rất dễ dàng, ngón tay chậm rãi khuếch trương, hắn chăm chú quan sát mỗi một biểu tình của Tống Dao, nắm lấy bàn tay của y đặt lên cự vật vẫn còn cương cứng của mình.

Bấy giờ Tống Dao mới phát hiện khi nãy Chu Phàm chẳng hề xuất, cực vật nặng trình trịch trong tay khiến y kinh ngạc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi