Chương 19
Viễn Trình bày tỏ sự bất mãn trên khuôn mặt rất rõ ràng. Lãn Nguyệt cắn răng chịu đựng, đây vốn không phải là không cho cô ta bước lên xe hay sao.
“Đây là bạn tôi. Anh thích ý kiến gì không?”
“Cô.”
Viễn Trình tức giận nhưng không dám đôi co với Tịch Nhan. Lãn Nguyệt thấy thời cơ đến giả bộ làm quen với anh ta.
“Xin chào, em là Lãn Nguyệt bạn thân của Tịch Nhan.”
“Xin lỗi, tôi không có em.”
Như một cái tát vào thẳng mặt Lãn Nguyệt làm cô ta chỉ có thể gượng cười. Trong lòng tức giận không thôi. Sau này cô ta trở thành thiếu phu nhân nhà họ Mộ rồi xem cô ta xử lý tên đáng ghét này thế nào.
Tịch Nhan bất mãn với thái độ của Viễn Trình, cô gào lên khó chịu.
“Này anh ăn nói kiểu gì vậy hả? Dám nói với bạn thân tôi vậy sao? Tên khó ưa này.”
“Cô mới khó ưa ý.”
Viễn Trình anh ta cũng không chịu vừa liền cãi lại cô. Lãn Nguyệt đứng bên cạnh liền giảng hoà.
Trên xe về nhà cô ta bày bộ mặt đáng thương nói.
“Tịch Nhan, tao đang bỏ nhà đi bụi giờ không có nơi nào để ở. Nhà họ Mộ rộng như vậy…”
“Được rồi, mày cứ đến đi.”
Tịch Nhan ngủi lòng thương, cô ta như vớ được vàng vì sắp được câu dẫn Mộ Cố Trì. Viễn Trình nhếch mép khinh bỉ cho sự ngây thơ của Tịch Nhan.
“Cảm ơn nha Tịch Nhan.”
“Cảm ơn nha Tịch Nhan.”
“Không có gì, mày là bạn thân tao mà.”
Lãn Nguyệt nở một nụ cười ác độc. Đến giờ Viễn Trình vẫn còn chưa hiểu tại sao cô lại ngây thơ như thế. Đúng là tự mình dẫn sói vào nhà, chuẩn bị mất chồng tới nơi rồi mà vẫn như vậy.
“Hazzz.”
Viễn Trình thở dài trong bất lực. Lãn Nguyệt tức giận nhưng vẫn phải giữ tính nết ngoan hiền, dịu dàng.
Tịch Nhan cũng tức hắn ta lắm mà không đôi co thôi. Chửi nhau nhiều lại có chuyện nên cô sẽ chọn nhẫn nhịn.
Đến biệt thự của Mộ gia cô ta phải thốt lên kinh ngạc. Nơi này nằm riêng biệt ở một khu to gấp chục lần mấy nhà sát bên cạnh.
Chỉ riêng sân vườn thôi đã to gấp 2 lần căn nhà của cô ta. Vừa rộng, vừa to, vừa đẹp lại còn chủ nhân căn nhà vừa giàu vừa đẹp trai hỏi xem có đứa con gái nào không đổ.
“Tịch Nhan đây thật sự là Mộ Gia hay sao?”
“Đúng thật đây chính là Mộ Gia nơi ở của mình.”
Cô ta vừa cười vừa thoã mãn, rồi tất cả mọi thứ ở đây đều do cô ta đứng tên mà thôi. Vừa thấy xe cô về Mộ quản gia đã chạy ra nghênh đón.
“Thiếu phu nhân, nước nóng tôi đã chuẩn bị xong rồi.”
“Cảm ơn bác.”
Lúc trước vì tắm nước lạnh cộng thêm ăn kem và đồ ăn vặt buổi đêm mà cô bị đau bụng và sốt. Do đó mà Cố Trì ra lệnh cho đặt mật khẩu tủ lạnh không cho cô biết còn đặc biệt dặn người hầu trong nhà đun nước nóng cho cô tắm.