TỊCH TIỂU THƯ CÓ NGƯỜI THƯƠNG CHƯA?

Chương 44

Tạ Tư Chiết cười gượng, bàn tay lực mạnh đến nỗi vỡ tan ly rượu trên tay. Mộ Cố Trì dựa vào lan can châm một điếu thuốc, anh rít một hơi chìm vào khoái lạc.

“Nào có, nào có hôm nay tôi muốn công bố với cậu một bí mật.”

“Không muốn nghe.”

Tư Chiết cầm khăn lau đi vết máu cùng rượu trên tay trực tiếp từ chối Tập Lẫm. Anh ta khóc lóc níu chân Tạ Tư Chiết.

“Đừng mà, Tạ Tư Chiết cậu đừng phũ phàng tôi như vậy.”

“Tôi không phũ cậu phải không A Trì.”

Mộ Cố Trì không nói gì đứng dậy dập đi điếu thuốc. Tập Lẫm sợ hãi đáng thương nhìn Cố Trì, anh khinh bỉ đá bay cậu ta.

“Thật kinh khủng.”

“Này này cái tên hôn quân này. Rõ ràng tôi chỉ lỡ lời thôi mà cậu doạ tôi.”

Tập Lẫm tỏ vẻ đáng thương nhìn Tạ Tư Chiết, không ngại ngần anh ta đá thẳng Tập Lẫm.

“Đến cả cậu cũng chán ghét tôi ư? Thứ đồ máu lạnh nhà cậu.”

“Hử? Cậu nói tôi máu lạnh sao? A Trì cậu thấy tôi làm gì cậu ta không?”

“Không.”

Tư Chiết nở một nụ cười gian ác, Tập Lẫm sợ đến run người. Chơi với đám thiếu gia, ảnh đế này thật khó khăn cho anh.

“Tạ Tư Chiết cậu không biết Mộ Cố Trì hắn ta phản bội anh em đi lấy vợ rồi hay sao?”

“Đừng mang mấy chuyện đó ra lừa tôi. Nhìn đi A Trì cũng có nói gì đâu.”

“Tôi có vợ.”

Không đợi Tạ Tư Chiết nói anh đã tự nhận lời nói của cậu ta. Được phen nở mày nở mặt Tập Lẫm kiêu ngạo trước Tạ Tư Chiết.

“Này… Không phải đùa chứ?”

Mộ Cố Trì đưa bàn tay lên, đập vào trước mặt hắn ta là một chiếc nhẫn cưới. Như chết lặng, anh ta lờ đờ không nói gì cả miệng lẩm bẩm.

“A Trì có vợ, A Trì có vợ…”

Tạ Tư Chiết thẫn thờ sau khi nghe xong tin anh có vợ. Chẳng phải là có gian tình nên mới có cảm giác vậy chăng?

“Mộ Cố Trì đến giờ rồi.”

“Mộ Cố Trì đến giờ rồi.”

Anh đi vào, một khí chất lạnh lùng toát ra ai cũng cảm thấy nể sợ. Đúng là gen di truyền, cái gì cũng di truyền được. Cái gọi là huyết thống thật đáng sợ.

“Mẹ ơi? Con để ý bên kia có bánh.”

“Thật sao? Nào chúng ta đi ăn thôi.”

Mắt cả hai sáng rực lên, nhìn thấy đồ ăn ngay trước mắt không kìm được mà chảy nước. Nhìn nó quá là ngon cô không cưỡng lại được.

Thấy Tịch Nhan, Tạ Tư Chiết cầm ly rượu đi đến bên cạnh. Vốn chỉ trêu chọc cô nhưng không ngờ lại có Vân Anh bên cạnh.

“Chào dì Mộ.”

“Ay dô Tư Chiết thằng nhóc này dạo này lớn nhỉ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi