TIÊN HỒNG LỘ

Thiên Cầm Nội Hải, hải vực lãnh địa Khổng Tước Vương.

Ở một nơi hẻo lánh, trên một đảo nhỏ hoang vu dân cư lác đác, diện tích chỉ chừng mấy chục dặm.

Hoang đảo giống như vậy, tại Nội Hải có rất nhiều, khi đại tai nạn trên biển buông xuống, sẽ bị hoàn toàn phủ chìm. Thậm chí ngẫu nhiên một cơn sóng biển ào tới, cũng khó có thể may mắn thoát khỏi.

Nguyên vốn, trên đảo nhỏ này cũng có chút ít dân bản xứ cùng bóng dáng yêu tu.

Nhưng nửa năm trước, bóng dáng yêu tu trên đảo này toàn bộ không còn, chỉ còn lại có chút ít tu sĩ nhân loại.

Ở hải vực phụ cận có một số yêu tu biết, trên đảo nhỏ này tạm thời có một cường giả bậc cao cư ngụ.

Bởi vì hoang đảo này thật sự không có giá trị, lại nhỏ một cách đáng thương, mặc dù một số ít yêu tu bậc thấp biết, cũng sẽ không xúc phạm tới oai của bậc cao.

Trong ngọn núi thấp trên đảo, ẩn nấp một cái động phủ.

Dương Phàm ngồi trong động phủ này đã nửa năm nay, nhưng không có tu luyện, cũng không có luyện đan.

Hơn phân nửa tâm thần của hắn đều ở trong Tiên Hồng Không Gian, thôi diễn cảnh giới Tiên Hồng Quyết tiếp theo, là chuyện cấp bách nhất của hắn lúc này.

Một ngãy này, như thưòng ngãy hắn ngồi xếp bằng ở Linh Chu Viên trong Tiên Hồng Không Gian.

Trên tay hắn nhộn nhạo một vầng sáng màu xanh biếc, trên lực thổ địa trước mặt hắn đã gieo một hạt giống.

Ở dưới tác dụng thúc giục sinh trưởng của Dương Phàm, hạt giống kia biến hóa từng chút một với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Đầu tiên là một điểm nhỏ chắc nịch, tràn đầy sinh cơ, theo tiến thêm một bước bành trướng, cuối cùng phá vỡ lớp ngoài, lộ ra từng sợi từng sợi rễ rất nhỏ, đâm xuống mặt đất.

Trong hai mắt Dương Phàm lộ ra một tia sáng ngời, nhìn chăm chú quá trình này, trong đầu hiện lên từng loại từng loại hiểu ra.

Trải qua hai lần ngộ đạo trước đây, hắn đã bước đầu xác định đường lối của diễn biến Tiên Hồng Quyết.

Thậm chí còn xác định xong tên gọi của cảnh giới tiếp theo.

Nhưng còn một cái bình cảnh cuối cùng, vượt qua là có thể thành công.

"Diễn Căn KỳDiễn Căn Kỳcường giả Nguyên Anh ngưng kết ra nguyên anh, có thể bước đầu ngao du thiên địa, thu lấy linh khí trong thiên địa, cho nên khí mạch của họ cực kỳ sung túc, gần như dùng không bao giờ hết."

"Mà Diễn Căn Kỳ, thì như rễ của một hạt giống thực vật đâm sâu xuống lòng đất, để hấp thu chất dinh dưỡng trong đại địa. Mà đại địa cũng là một bộ phận của thiên địa."

"Như vậy vấn đề của ta hiện tại là phải làm thế nào để Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể liên hệ cùng toàn bộ đại địa, chỉ cần có thể làm được điểm này, tấn chức Diễn Căn Kỳ hẳn sẽ trở nên thông suốt"

Dương Phàm lần lượt thôi diễn tìm hiểu, càng thể ngộ thêm nhiều về sinh mệnh thiên nhiên.

Nhưng một cái bình cảnh cuối cùng thật sự quá khó vượt qua, khiến hắn trong khoảng thời gian ngắn không thể hiểu được.

Cho nên, trong lúc này, hết lần này tới lần khác hắn thúc giục hạt giống sinh trưởng ở trên lực thổ địa, quan sát quá trình từng cọng rễ phá vỡ lớp bọc ngoài đâm xuống lòng đất.

"Ta rõ ràng đã hiểu ra được chín phần, thậm chí ngay cả vài cái quá trình của cảnh giới Diễn Căn Kỳ tiếp theo, cũng đều có một hình dung đại khái, nhưng vẫn cứ khó có thể vượt qua một bước trọng yếu nhất này."

Dương Phàm hít sâu một hơi.

Cách một tờ giấy mà như cách một ngọn núi, tiến thêm một bước liền có thể bước vào cảnh giới vô thượng trước nay chưa từng có.

Mà ở lại tại chỗ, hắn vẫn như cù chỉ là Uẩn Chủng Kỳ, bắt đầu từ một viên Sinh Mệnh Lục Chủng, nhiều lắm cũng chỉ tung hoành trong cùng một cấp, nhưng không cách nào làm được nghịch thiên chân chính.

Dương Phàm có một loại trực giác, Sinh Mệnh Lục Chủng bị vây ở khởi điểm sinh ra sinh mệnh, là cơ bản của toàn bộ quá trình diễn biến, cũng là trọng yếu nhất

"Nếu có thể bước vào cảnh giới Diễn Căn Kỳ tiếp theo, thực lực của ta khẳng định sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất."

Cứ như vậy, Dương Phàm ở lại trong Tiên Hồng Không Gian liên tục ngộ đạo nửa năm.

Nửa năm sau, hắn đột nhiên đứng dậy, thở dài một hơi: "Ăn vào Nguyên Linh Đan, nâng lực tìm hiểu của ta đích xác mạnh lên nhiều, hiện tại lại phát hiện trong quá trình mình tìm hiểu, dường như xuất hiện lệch lạc."

Lệch lạc này cùng không phải chỉ ra sai lầm ở quá trinh diễn biến, mà lệch lạc của Dương Phàm là ở một chi tiết nào đó.

"Rốt cuộc sai lầm từ đâu?" Dương Phàm trầm tư thật lâu.

Nếu tạm thời không thể hiểu ra, Dương Phàm dứt khoát đứng lên, dạo chơi trên lục thổ địa trong Tiên Hồng Không Gian.

Cùng so sánh với một năm trước khi còn ở Thiên Nhạc Viên, giờ phút này vùng đất sống đã nhiều thêm một ít sinh cơ sức sống.

Nguyên vốn Tiên Lai Cư không có một bóng người, hiện tại nhiều thêm chín tên thủ hạ, cũng chính là chín tên thủy thủ của Thiên Hành Chu lúc trước.

Sau khi dùng Ngưng Hóa Đan, chín tên thủy thủ này đã có ba người bước vào bậc cao Kim Đan.

Dương Phàm để cho bọn họ nắm chắc thời gian đột phá, đồng thời cũng phân công người tu sửa Tiên Hồng Không Gian.

Trong Tiên Lai Cư có cảnh sắc lầu các san sát cổ kính, giống như một bức tranh trong tiên cảnh.

Ngoài ra, Tiên Hồng Cư của Dương Phàm, Linh Thú Viên, Linh Chu Viên, khu vực chiến đấu trung tâm, cũng đều đã xảy ra đổi mới lớn.

- Ta có rất nhiều tài liệu, cùng với pháp khí, linh khí bậc thấp các thứ, các ngươi giúp ta từng bước luyện chế lại Thiên Hành Chu. Độ lớn nhỏ không thay đổi, nhưng phải làm cho chất liệu của nó càng thêm tinh luyện.

Dương Phàm đi đến Tiên Lai Cư phân phó nhiệm vụ cho chín tên thủ hạ trung thành.

Chín người này đều bị Dương Phàm ghi dấu vết linh hồn, cho nên có thể được triệu tập tiến vào Tiên Hồng Không Gian.

Với quyền hạn khai hoang của Dương Phàm trong Tiên Hồng Không Gian hiện nay, có thể mang vào hai mươi người, trước mắt còn chưa tới hạn mức cao nhất này.

Dương Phàm mơ hồ cùng cảm thấy rằng: những người này thường ngãy sống ở trên lục thổ địa, thân thể cơ năng cùng dần dần lột xác, tiềm lực được phát triển thêm một bước.

Vùng đất sống này hiện nay chỉ mở rộng diện tích chừng bảy tám dặm, so sánh với ngoại giới không tính là lớn. Nhưng Tiên Hồng Không Gian vô cùng vô tậnm tiềm lực sau này khó có thể đánh giá được.

"Phù!"

Dương Phàm thở một hơi dài, tâm thần rời khỏi Tiên Hồng Không Gian, bắt đầu đi hóng gió trên đảo nhỏ hoang vu.

Trên đảo hoang vu này, nhưng cũng không có nghĩa là hoàn toàn không có sinh cơ, cây cối, cỏ dại, hoa dại các thứ cũng không ít.

- Không khí, thổ nhưỡng nơi này, đều không giống như trong Tiên Hồng Không Gian. Dương Phàm thì thào nói nhỏ.

Tiên Hồng Không Gian chiếu rọi đại thế giới, lục thổ địa lại thần bí không thể đo lường.

Nhưng mà, tại trong thế giới rộng lớn vô hạn đó chỉ có hai loại thổ nhưỡng, một loại là màu đen, một loại là màu xanh.

Thậm chí, Dương Phàm còn hoài nghi đó cũng không phải là đất đai thực sự, hoặc là nói không phải là đất đai thuộc thế giới ngoài này.

- Đất đai? Đại địa?

Ánh mắt Dương Phàm bỗng nhiên sáng ngời, dường như bắt giữ được một vấn đề mấu chốt gì đó.

- Đất đai trên lục thổ địa trong Tiên Hồng Không Gian, không có nước, cũng không có chất dinh dưỡng gì khác, nhưng đất đai trên thế giới này thì có.

Trong mắt Dương Phàm càng tăng thêm nhiều tia sáng hiểu ra.

- Thì ralệch lạc của ta chính là ở điểm này.

Dương Phàm chợt bừng tỉnh, rốt cuộc hiểu được chỗ vẫn đề trở ngại đột phá một cái bình cảnh cuối cùng của mình.

"Nếu ta tấn chức Diễn Căn Kỳ, tất nhiên giống như những cọng rễ từ hạt giống, hấp thu lực lượng trong đại địa. Mà lực thổ địa không phải là đất đai thực sự, cùng đất đai trong thể giới này, thực tế giúp cho thực vật sinh trưởng là có khác biệt."

Dương Phàm lập tức khoanh chân ngồi ngay chỗ này trên đảo nhỏ, nhắm mắt lại đưa tâm thần vào sâu dưới đại địa.

Tấn chức Diễn Căn Kỳ cần thiết phải hiểu biết về áo nghĩa trong đại địa.

Không gian rộng lớn này, trên có trời dưới có đất.

Áo nghĩa của Diễn Căn Kỳ là kéo dài Sinh Mệnh Lục Chủng tiến thêm một bước, chiếm lấy lực lượng trong đại địa làm của mình.

Một khi thành công, khắp đại địa sẽ trở thành hậu thuẫn kiên cố của Dương Phàm. Đến lúc đó, hắn cũng sẽ giống như cường giả Nguyên Anh bình thường, có thể bước đấu thu lấy lực lượng mênh mông trong thiên địa, linh khí cuồn cuộn không ngừng, giơ tay nhấc chân đều kèm theo uy thế của thiên địa.

Dần dần, Toàn Tri Cảm Quan của Dương Phàm rót hết vào phiến đại địa này, không hề giữ lại, đồng thời quan sát sinh trưởng của cây cỏ quanh mình.

Thế nhưng, ở trong không gian thật, phương pháp thúc giục sinh trưởng của Dương Phàm, cũng không có hiệu quả.

Hắn phải thể ngộ quá trình sinh trưởng của một hạt giống dài lâu đến nhàm chán.

Thời gian trôi qua một năm.

Trong thời gian này Dương Phàm hiểu được đủ loại huyền ảo trong đại địa, trải qua một đám thực vật từ lúc sinh trưởng cho đến khô héo chết.

"Rõ rồirốt cuộc ta hiểu ra rồi."

Dương Phàm hít sâu một hơi, bên ngoài thân mơ hồ lóe ra từng vầng sáng màu xanh biếc không thuần khiết lắm.

Ở trong vầng sáng xanh biếc đó, dường như còn mang theo một chút tạp chất, một loại lực lượng mới dần dần quanh quẩn ở trên người hắn.

"Ta tiếp tục tìm hiểu ba năm, thì có thể chân chính tấn công Diễn Căn Kỳ, nhiều lắm là mười năm nhất định có thể bước vào cảnh giới hoàn toàn mới"

Dương Phàm chuyên tâm toàn ý, tâm thần bước vào cảnh giới huyền diệu.

Tại khu vực trung tâm hải vực Khổng Tước Vương, một hòn đảo bao phủ trong vầng hào quang bảy màu rực rỡ.

Phạm vi vạn dặm hòn đảo này, đặt ở Thiên cầm Nội Hải, cũng không tính là đặc biệt lắm.

Nhưng mà linh khí trên hòn đảo này cực kỳ nồng đậm. Và có thể thấy được yêu tu bậc cao liên tục ra ra vào vào.

Nơi này nghiễm nhiên trở thành địa bàn, đại bản doanh của yêu tộc.

Bởi vì nơi đây gần như nhìn không thấy bóng dáng tu sĩ nhân loại.

"Vù! Vù!"

Lúc này, từ trong thiên địa xa xa chợt phónghai bóng màu đen, độn quang cùng khí thế cường đại đó, khiến yêu tu trên đảo tâm thần rung động.

- Là cường giả Nguyên Anh Kỳ nhân loại! Lại dám xông vào địa bàn của Khổng Tước Vương đại nhân

Một gã yêu tu tứ cấp giận dữ, kinh hô:

- Tu sĩ nhân loại tới xâm phạm, mau đi thông báothông báo!

Thoáng chốc, phụ cận hòn đảo tụ tập hơn một trăm yêu tu bạc cao, trong đó cũng có hai yêu tu Biến Hóa Kỳ.

"Vù! Vù!"

Hai cường giả Nguyên Anh nhân loại dừng thân hình lại.

Trong đó một người là một lão già khô gầy, mặc áo bào đen, sắc mặt âm lãnh, tản phát ra khí tức khiến cho tâm thần người ta bất an.

Nếu lúc này Dương Phàm ở đây, nhất định sẽ kinh hô: "Âm Hồn thượng nhân!"

Đích xác, người này đúng là Âm Hồn thượng nhân, so với lúc hắn xuất hiện ở Thiên Lan Điện, đầu bạc hơn một ít, có vẻ già hơn một chút.

Đứng bên cạnh Âm Hồn thượng nhân là một gã thanh niên áo đen, mặt như hàn ngọc, đứng ở bên cạnh Âm Hồn thượng nhân, mắt không chớp một cái.

Khí tức trên người người này, cùng Đô Cấm bị Dương Phàm giết chết lúc trước cực kỳ tương tự, nhưng một thân tu vi lại tấn chức tới Nguyên Anh sơ kỳ.

- Cù Việt tiểu sư diệt! Ta biết ngươi sốt ruột muốn báo thù cho sư đệ, nhưng nơi đây chính là địa bàn của Khổng Tước Vương, ngươi chỉ cần im lặng, hết thảy giao cho ta.

Âm Hồn thượng nhân thấp giọng nói.

- Được! Danh tiếng của Khổng Tước Vương rền vang như tiếng sấm bên tai, hôm nay ta thật muốn kiến thức một chút.

Thanh niên áo đen tên Cù Việt thản nhiên nói.

Nghe lời nói ấy, Âm Hồn thượng nhân hơi thả lỏng một chút. Tiểu sư diệt này của hắn không đến trăm tuổi đã bước vào Nguyên Anh Kỳ, tâm cao khí ngạo, dễ dàng đắc tội với người.

- Người tới là người nào?

Trên đảo, một gã nam yêu tu Biến Hóa Kỳ mỏ nhọn quát lớn.

- Ta chính là sư đệ của Huyền u Ma Quân! Hôm nay mang theo tiểu sư diệt Cù Việt cùng nhau bái phỏng Khổng Tước Vương đại nhân.

Âm Hồn thượng nhân cung kính nói.

- Huyền u Ma Quân?

Hai gã yêu tu Biển Hóa Kỳ nghe vậy, mặt lộ vẻ kinh sợ.

- Các ngươi chờ đây, ta phải người đi xin chỉ thị của Khổng Tước Vương đại nhân. Một nữ yêu tu Biến Hóa Kỳ khác gật đầu nói.

Không bao lâu, có người truyền tin lại đây:

- Khổng Tước Vương đại nhân cho mời.

Sau đó có vêu tu dẫn dắt hai người tới một cung điện màu sắc rực rỡ trên đào. Trên cung điện có bảy hình lông khổng tước màu sắc khác nhau này, mỗi một cái đều dài đến hơn trăm trượng, khí thế đồ sộ hùng vĩ.

Bước vào tòa cung điện bảy màu này, một lực lượng tinh thần áp bách buông xuống khiến hai cường giả Nguyên Anh thấp thỏm lo âu.

Đi vào tòa cung điện vô cùng hoa lệ kia, cỗ khí tức áp lực còn mạnh hơn gấp mấy lần.

Giờ khắc này, Âm Hồn thượng nhân cùng Cù Việt chỉ cảm thấy kinh hãi trong lòng, mỗi một bước chân đều dường như phải cố hét sức.

Trong tầm nhìn phía trên bậc thang xanh vàng rực rỡ, dần dần hiển lộ ra một bóng hình thon dài tao nhã xinh đẹp, thần bí vô hạn

Thân ảnh của một trong mười hai Chí cường giả Nội Hải, phóng ra mị lực cùng hào quang vô hạn, cũng có vẻ từ trên cao nhìn xuống sinh linh.

- Huyền u Ma Quân phải các ngươi tới đây làm chi? Nếu nói không rõ ràng nguyên cớ, tội hôm nay thiện tiện xông vào Thất Vũ Đảo, đủ để lưu lại tánh mạng của hai người các ngươi

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi