TIÊN LUYỆN CHI LỘ

Trương Hằng gỡ xuống Mặt Nạ Như Ý trên mặt mình, lộ ra khuôn mặt của Đường Phong.

Khuôn mặt này có vài phần tương tự cùng Đường Viễn Kiều, gia chủ Đường gia hiện nay.

Vừa nhìn thấy khuôn mặt chân chính của Trương Hằng, lão già họ Ngô kính ngạc trợn mắt há hốc mồm:

- Ngươi... ngươi là...

Trương Hằng cười ha hả:

- Đúng vậy, ta chính là Đường Phong! Ngài cho là ô Lăng sẽ phó thác cho một người xa lạ đến nơi này sao?

Lão già họ Ngô biến đổi thần sắc mấy lần. cuối cùng mới với vẻ mặt phúc tạp nhìn chằm chằm Trương Hằng:

- Hai quân cờ... quân cờ nào mới chân chính là sát chiêu của Đường Phương Chu?

Trương Hằng cười thầm trong lòng: "Hai quân cờ một sáng một tối đáng tiếc quân cờ trong bóng tối Ô Lăng kia đã chết, mà quân cờ ngoài sáng mình đây cũng không phải là người trước kia."

- Nếu ngài tu luyện đến Kết Đan kỳ, chỉ sợ sẽ trở thành quân cờ thứ ba của Đường Phương Chu đi?!

Trương Hằng bình thản nói. nơi khóe miệng mang theo vẻ trào phúng. Lòng báo thù của ông tổ khối thân thể mình này, quả thật đúng là mãnh liệt nha!

Ánh mắt lão già họ Ngô dần dần ảm đạm xuống, xem ra lời nói của Trương Hằng đã đánh trúng phóc yếu điểm của lão.

Một tu sĩ sắp bước vào Kết Đan Kỳ nhưng không được, lúc này phải canh giữ từ đường cho người phàm, hơn nữa cho dù lão có thể bước vào Kết Đan Kỳ. cũng không thoát khơi một trận đấu may rủi khác.

Có thể nói, lão già họ Ngô chính là quân cờ thứ ba của Đường Phương Chu.

Trong lòng Trương Hằng thậm chí lại nảy sinh ra một ý tưởng khác, nếu đã có quân cờ thứ ba. như vậy có thể có nhiều quán cờ khác nữa hay không?

- Thế nào? Ta là thiếu chủ Đường gia. ta muốn đi vào từ đường này nhìn xem. Hẳn là ngài không có ý kiến gì chứ?

Trương Hằng nói xong, mặt đầy vẻ tươi cười, nhàn nhã cất bước đi vào từ đường, thần thức không ngừng nhìn quét hết thảy mọi vật chung quanh, đối với vật phẩm khả nghi lại càng chú trọng dò tra.

Trên thực tế, nếu tu sĩ dùng thần thức quét nhìn một phạm vi, một số vật cố tình ẩn giấu trong đó. cũng không dễ dàng cảm nhận được. Cho nên, cũng còn có một loại thần thức tụ hình, tập trung thần thức vào một điểm để đỏ tra. cứ như vậy hiệu quả của nó sẽ khác nhau rất lớn.

Lão già họ Ngô để mặc cho Trương Hằng đi vào từ đường dùng thần thức tìm kiếm, khóe miệng lão lại mang theo Ý cười chế giễu.

Ước chừng kiểm tra tất cả trong từ đường một canh giờ. Trương Hằng cũng không có phát hiện vật phẩm khả nghi gì.

- Cái này thật kỳ quái...

Trương Hằng vô tình dời ánh mắt đến trên người lão già họ Ngô, rất nhanh phát hiện vẻ khác lạ trên mặt đối phương.

- Ngươi không cần hao tâm tốn sức, Đường Phương Chu năm đó chính là tu sĩ Kết Đan hậu kỳ. chỉ bằng chút bản lãnh của ngươi như vậy. cho dù thực có bí mật gì. cũng không phải ngươi có khả năng nhìn ra.

Họ Ngô lão già châm chọc nói.

Trương Hằng chợt hiểu ra. trầm ngâm suy nghĩ một hồi. mới hỏi:

- Trong từ đường này chắc chấn phải có một kiện pháp bảo phụ trợ. là chỗ có thể chứa nguyên thần của Đường Phương Chu năm đó. vật này ở chỗ nào?

- Ta biết vật đó ở đâu. nhưng ta vì cái gì phải nói cho ngươi biết? Ngươi là người Đường gia. ta không thể gây thương tổn cho ngươi. Nhưng không có nghĩa là ta nhất định phải trả lời vấn đề của ngươi. Lão già họ Ngô cười nhạo nói.

Trong mắt Trương Hằng lóe lên một tia sáng lãnh liệt, híp mắt chăm chú nhìn lão già họ Ngô.

- Ngươi là người thông minh, hẳn là hiểu được Ý tứ của ta. Nếu Đường Lăng đã chết, nhưng lại ủy thác ngươi tới đây. ắt hẳn ngươi đã kế thừa bảo vật của Đường Phương Chu lưu lại...

Trong ánh mắt lão già họ Ngô lóe ra vẻ tham lam. thần sắc nhìn về phía Trương Hằng cũng mang theo ý bất thiện.

Nếu không phải vì trói buộc của linh hồn huyết thệ. hiện tại chỉ sợ lão sớm đã xuống tay với Trương Hằng rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Vậy ngài muốn thứ gì?

Trương Hằng cười lạnh trong lòng, nếu không phải cố ky thực lực của đối phương, hắn đã ra tay từ lâu.

Đối địch với tu sĩ Trúc cơ kỳ đại viên mãn, Trương Hằng cũng không có nắm chắc phần thắng trăm phần trăm, cho dù có thể giết chết đối phương cũng phải một phen hao phí sức lực.

- Ta chỉ cần ba loại đồ vật. Thứ nhất là một viên Hóa Anh Đan. Thứ hai là một ngàn tinh thạch trung phẩm. Thứ ba là linh được có thể giúp ta đột phá đến Kết Đan Kỳ.

Lão già họ Ngô không nhanh không chậm nói. một bộ đáng nắm chắc thắng lợi trong tay. Ba loại đồ vật này đối với Trương Hằng mà nói. cũng có thể chấp nhận.

Hóa Anh Đan hắn có hơn ba viên, linh đan bực này ở toàn bộ Tam Tinh Vực cũng vô cùng Quý giá. Tùy tiện lấy ra một viên cũng có thể dẫn tới một hồi tranh đoạt mưa máu gió tanh.

Một ngàn tinh thạch trung phẩm, ước chừng cũng chỉ mất một phần mười tinh thạch trong nhẫn không gian của Trương Hằng.

về phần linh được giúp đột phá đến Kết Đan Kỳ. tuy rằng Trương Hằng không thể xác định, nhưng trong tay hắn cũng có không ít bình ngọc chứa linh đan. Có một số là Nam Minh lưu lại. có một số là có sẵn trong nhẫn không gian.

Cho dù những đan được này không được, thì Linh Thần Đan trong tay hắn cũng có thể là thứ tốt đạt yêu cầu?

Linh Thần Đan là loại đan được nghịch thiên cỡ nào. dù là người phàm dùng nó. cũng sẽ có được tiềm chất mọc cánh thành tiên.

Thế nhưng cộng hết ba loại đồ vật này. giá trị của nó khẳng định có thể mua đứt mấy cái môn phái tu chân. Trương Hằng dù có ngốc, cũng sẽ không đáp ứng yêu câu này của đối phương.

- Hừ! Ngài thật đúng là sư tử há mồm! Hóa Anh Đan chỉ có một viên, ta dựa vào cái gì đưa cho ngài? Một ngàn tinh thạch trung phẩm. thật có lỗi ta chỉ có một trăm khối. Linh được giúp đột phá đến Kết Đan Kỵ. ta cũng không có.

Đương nhiên Trương Hằng sẽ không thừa nhận mình có thể thỏa mãn hoàn toàn mọi yêu cầu của đối phương.

Lão già họ Ngô lộ vẻ mặt châm chọc:

- Ngươi chỉ là một người linh căn bình thường, cũng vọng tướng có được Hóa Anh Đan? Nguyên anh kỳhá là ngươi có khả năng đạt tới. Hóa Anh Đan lưu cho ngươi hoàn toàn vô dụng, ngược lại sẽ mang đến họa sát sinh, cho ngươi, vật ấy còn không bằng giao cho lão phu.

- Một ngàn tinh thạch trung phẩm thật ra có thể ít một chút, cấp cho lão phu mấy trăm khối cũng được, về phần ngươi nói không có linh dược giúp đột phá Kết Đan Kỳ. lão phu đầu có thể tin ngươi được? Ngươi là một người linh căn bình thường, mà vẻn vẹn chỉ mười mấy năm đã có thể đạt tới Luyện Khí đại viên mãn. nếu không có linh đan tương trợ. nhất Quyết không có khả năng đạt tới cảnh giới hiện tại.

"Lão cáo già này..."

Đối phương có thể biết mình là người linh căn bình thường, thật ra Trương Hằng cũng không Lấy làm lạ.

- Thế nào? Có thể ngươi cần cần nhắc một chút đi!

Lão già họ Ngô vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Trương Hằng, phát hiện thần sắc đối phương vẫn rất bình tĩnh.

Lão đâu biết rằng, tài sản Trương Hằng hiện có. cho dù là tiên nhân đến trái đất. cũng sẽ đỏ mắt thèm thuồng không thôi.

- Quá cao!

Trương Hằng trầm mặc một hồi. mới phun ra hai chữ.

Dùng nhiều thứ như vậy để đổi lấy chỗ cất giấu một cái pháp bảo phụ trợ. có đáng giá hay không?

- Ha ha! Kiện pháp bảo phụ trợ đó chính là kỳ bảo thế gian hiếm có. Một cái nguyên thần của tu sĩ Kết Đan Kỳ có thể sống sót ở bên trong nó mấy trăm năm há có thể là vật tầm thường. Ngoài ra, kỳ bảo đó còn có thể ngăn cản công kích của các loại pháp thuật tinh thần. Nhưng trọng yếu nhất là. bí mật ngươi muốn tìm cũng ở bên trong nó...

Lão già họ Ngô nói mà mặt tràn đầy vẻ tươi cười, trong lời nói còn mang theo nhiều dụ hoặc.

- Quên đi! Giao địch này đối với Đường mỗ mà nói không đáng giá gì lắm. Bí mật trong từ đường này. ta có thể tự mình đi tìm. Cuối cùng Trương Hằng lộ ra thái độ kiên quyết, tiếp tục đi vòng trong từ đường lục soát lại. Ai mà biết lão già này có lừa gạt mình hay không, nếu trong pháp bảo phụ trợ không có gì đáng giá. còn không phải mình chịu thiệt sao?

Vừa thấy tình cảnh này. trong lòng lão già họ Ngô lập tức nôn nóng, bởi vì linh hồn Huyết thệ lão không thể xuống tay với Thanh niên trước mặt.

- Trong từ đường này bố trí rất nhiều cấm chế và trận pháp cao siêu, ngươi muốn tìm được kiện pháp bảo kia. khẳng định không có khả năng. Bằng không như vậy đi. lão phu chỉ cần một viên Hóa Anh Đan và linh dược giúp đột phá Kết Đan KỲ. ngươi thấy thế nào?

Lão già họ Ngô đề nghị.

Trương Hằng cười thầm trong lòng, lão nhân này thật ra dã tâm không nhỏ, không ngờ còn vọng tướng tiến vào Nguyên Anh Kỳ. Ở Tam Tinh Vực, tu sĩ Nguyên anh kỳnào không phải là nhân vật danh chấn một phương, tiêu diệt mấy môn phái nhỏ chỉ như trò đùa.

Nguyên anh kỳthuộc loại nhân vật đứng trên đỉnh cao Tam Tinh Vực, trừ những tu sĩ Hóa Thần Kỳ không hỏi đến thế sự kia. họ chính là vương giả trong không gian này!

Không để ý tới lão già họ Ngô nữa. Trương Hằng không vội không cấp bách bắt đầu thăm dò từng chút một trong từ đường.

Nghe Ý tứ của lão già. trong từ đường này bố trí không ít cấm chế cùng trận pháp, hèn chi lúc mình vừa tiến vào từ đường liền bị đối phương phát hiện.

Xem ra, muốn dựa vào thực lực của mình hiện giờ tìm được kiện pháp bảo phụ trợ trong từ đường kia. gần như là không có khả năng.

Nghĩ đến đây, Trương Hằng liền bỏ đi ra ngoài từ đường.

- Chờ một chút! Chỉ cần ngươi xuất ra linh được có thể giúp ta thành công Kết Đan là được...

Lão già họ Ngô vội vàng nói với theo.

Trương Hằng dừng chân lại. nói:

- Để ta suy nghĩ vài ngày, mặt khác, đồ vật của ta đều giấu ở một chỗ rất bí ẩn, đến lúc đó chúng ta ra ngoài Đường phủ giao dịch.

Trương Hằng nói lời này, còn mang theo vài phần ý thử dò xét. Trên mặt lão già họ Ngô rõ ràng lộ ra vẻ khó xử:

- Trước khi tiến vào Kết Đan Kỳ. ta không thể rời khỏi Đường phủ.

Đúng như suy đoán của Trương Hằng. quả nhiên lão già họ Ngô bị hạn chế về phương điện này.

- Vậy để qua một Thời gian đi. Trong vòng một năm. ta sẽ tìm tới ngài giao dịch.

Trương Hằng nói xong câu đó liền rời đi. trong lòng lại cười lạnh: "Đến lúc đó chính là Thời điểm ta lấy mạng lão. lão đã biết một phần bí mật của ta. ta sao có thể cho lão còn sống trên thế giới này."

Mà trong lòng lão già họ Ngô cũng có ý tưởng cùng loại: "Chỉ cần ta tiến vào Kết Đan kỳ. cũng hoàn thành nhiệm vụ trong linh hồn huyết thệ, khôi phục thân phận tự do, đến lúc đó, Hóa Anh Đan còn không phải là vật trong tay ta sao?..."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi