TIÊN LUYỆN CHI LỘ

- Bất kể là yêu thú hay là nhân loại, công pháp chủ tu họ tu luyện chung quy phải có thuộc tính nhất định, ở trong quá trình tu luyện công pháp, những công pháp này nhiều ít sẽ ảnh hưởng đến tính cách của tu sĩ. Tỷ như tu sĩ Ma đạo bình thường cực kỳ hiếu sát, như tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính hỏa phần lớn tính tình có phần nóng nảy bạo phát, còn người tu Luyện công pháp thuộc tính băng thì cách xử thế tương đối bình tĩnh cùng lãnh đạm. Đây đều là biểu hiện của loại cảnh giới không ổn định hoặc là công pháp còn không có tu luyện đến đại viên mãn.

Tuy nhiên, nghe lời ngươi giới thiệu, nàng này là linh vật thiên địa Vạn Niên Tuyết Liên hóa thân. Nếu Như vậy, có thể loại trừ tình huống công pháp không có tu Luyện đến đại viên mãn. bởi vì bản thân Vạn Niên Tuyết Liên đã ẩn chứa lực lượng thuộc tính băng, thiên phú bẩm sinh, đã có được phương diện này.

Tử Cực tán nhân thản nhiên nói.

- Nhưng Tuyết Dung nàng cũng không tồn tại vấn đề về cảnh giới?

Trương Hằng không hiểu hỏi thêm.

Bởi vì trước đây Ninh Tuyết Dung dùng qua Linh Thần Đan. cảnh giới tăng lên khá mau.

- Vậy cũng chỉ có một loại khả năng Cuối cùng...

Tử Cực tán nhân khẽ thở dài.

- Có khả năng thế nào?

Trương Hằng mơ hồ cảm giác có điều không ổn.

- Tẩu hỏa nhập ma...

Tử Cực tán nhân phun ra bốn chữ có vẻ khó khăn. Vừa nghe mấy chữ này, Trương Hằng bị dọa cho hoảng sợ.

Tẩu hỏa nhập ma của giới tu chân cùng giới võ lâm thế tục khác nhau, nơi này tẩu hỏa nhập ma phần lớn có thể cho là vướng phải tâm ma. Nói cách khác, tẩu hỏa nhập ma của giới tu chân bắt nguồn từ thế giới tâm linh của tu sĩ.

Từ khi đi vào giới tu chân Tam Tinh Vực đến nay. tâm ma đối Với hắn mà nói là tồn tại xa xôi diệu vợi? Từ Thủy tới chung hắn đều không hề lo lắng về phương diện tâm ma này.

Nhưng Giờ khắc này, tâm ma lại xuất hiện trên người của người yêu dấu của hắn. Nguồn truyện: Truyện FULL

- Điều này sao có thể chứ? Tình trạng của Tuyết Dung vẫn tốt lắm...

Trương Hằng dường như chợt nghĩ đến điều gì. thầm nghĩ: "ở một lần sau cùng trước khi bay vào trong túi trữ vật. biểu hiện của Tuyết Dung đích xác có hơi khác lạ."

Đó là một lần ở Thanh Vân Sơn. Trương Hằng cảm nhận được thần thông mị hoặc quỷ dị trên người Ninh Tuyết Dung, hắn từng cười khổ nói: "Loại thần thông này cũng không phải là chuyện tốt gì..." Vì thế Ninh Tuyết Dung hạ quyết tâm Quyết định tiến vào trong túi trữ vật nghiên cứu phương pháp ngăn Chặn loại thần thông bản mạng quỷ dị này mới dẫn tới trạng thái hiện giờ.

- Ngươi cũng không cần lo lắng, nàng chẳng qua là tẩu hỏa nhập ma cường độ thấp, chỉ cần đạo hữu tiến hành khai thông, qua một đoạn thời gian có lẽ nàng có thể tự động khôi phục.

Tử Cực tán nhân an ủi nói.

- Như vậy có phương thức nào có thể giải quyết trực tiếp nhanh chóng hay không?

Trương Hằng cũng không thể xác định, với loại phương thức khai thông này cần thời gian bao lâu.

- CÓ!

Tử Cực tán nhân không chút do dự nói:

- Ở giới tu chân, có một loại linh được Thanh Linh Đan. có thể giải trừ tâm ma bình thường. Ngoài ra, ở trên Thanh Linh Đan còn có Khu Ma Đan trong truyền thuyết. trên cơ bản có thể giải trừ hầu hết vấn đề về tâm ma. thậm chí có thể sử dụng cho tu sĩ độ thiên kiếp, gia tăng tỷ lệ vượt qua tâm ma kiếp. Loại Thanh Linh Đan ở giới tu chân Tam Tinh Vực ngẫu nhiên có thể tìm được vài viên, còn Khu Ma Đan chỉ sợ ở toàn bộ Đông Vân đại lục đều không tìm thấy được một hai viên, thậm chí đã tuyệt tích. Thanh Linh Đan ở thời điểm lão phu còn sống còn có mấy viên, nhưng Hiện tại... ô! hẳn là đang ở trong tay của ngươi.

- Thanh Linh Đan? Trong tay của ta?

Vừa nghe danh từ này Trương Hằng hơi sửng sốt. cảm giác có chút quen thuộc, ngay Sau đó, hắn liền nhớ tới vật này.

Thì ra trong nhẫn không gian của ô Lăng giao lại cho hắn đúng là có loại linh đan này.

Trên thực tế, chiếc nhẫn không gian này từ lúc ban đầu chính là từ Tử Cực tán nhân truyền xuống, tiếp theo mới tới tay Đường Phương Chu. sau lại rơi vào tay ô Lăng rồi cuối cùng tới tay Trương Hằng.

- Không sai, ta đúng là có Thanh Linh Đan. thật tốt quá...

Trương Hằng mừng rỡ nói.

- Ngươi cho nàng nuốt vào một viên Thanh Linh Đan đi! Trong thời gian dùng thuốc có thể nàng sẽ ngủ vùi. thời gian cụ thể bao lâu Điều này cũng rất khó nói. ngắn thì một hai ngày. lâu thì nửa năm một năm, thậm chí còn lâu hơn.

Tử Cực tán nhân căn dặn.

- Tốt lắm! Ta trước rời đi đã! Việc Luyện chế Thân Ngoại Tạo Thân, chờ ta ổn định xong sẽ xử lý sau.

Trương Hằng bỏ lại một câu, ý thức liền rời khỏi tầng hai cổ tháp, trở lại thế giới thật.

Trong lòng ôm Ninh Tuyết Dung điểm nhiên chìm sâu trong giấc ngủ. dưới ánh dạ Minh châu của động phủ chiếu rọi. y phục trắng như tuyết của Ninh Tuyết Dung toát ra ánh sáng nhàn nhạt. Gương mặt xinh đẹp của nàng hơi ứng hồng, tấm thân mềm mại khẽ co rút, chẳng khác nào một mỹ nhân đang say ngủ.

Trương Hằng cùng không có lập tức đánh thức nàng tỉnh lại. mà ở trong động phủ toàn lực khôi phục nguyên khí, chờ đợi nàng thức tỉnh.

Mãi đến khi màn đêm buông xuống, trong lúc Trương Hằng đang tận lực khôi phục nguyên khí. Ninh Tuyết Dung khẽ hé đôi mắt sáng trong suốt, vừa lúc phát hiện mình đang nắm ngủ trong lòng Trương Hằng, gương mặt xinh đẹp đỏ lên, vội vàng đứng dậy, khôi phục dáng vẻ lành lạnh như ngọc.

Trương Hằng lấy ra từ trong nhẫn không gian một viên đan dược màu xanh trong suốt, nói với nàng:

- Đây là một viên Thanh Linh Đan. muội nghe lời đại ca dùng nó đi.

Ninh Tuyết Dung bình thản đi tới tiếp nhận Thanh Linh Đan cho vào miệng.

Trương Hằng thầm nghĩ: "Ninh Tuyết Dung chỉ là về tính tình trở nên lãnh, đạm một ít. Nhưng vẫn nghe lời như Trước kia,"

Sau khi nuốt vào Thanh Linh Đan. hàng lông mi Thanh tú của Ninh Tuyết Dung khẽ chớp vài cái, rồi không chống được tác dụng buồn ngủ của được lực. nàng nhắm hai mắt lại. sau đó thân thể mềm mại lảo đảo ngã xuống.

Trương Hằng vội vàng đờ lấy nàng.

ông...

Bạch quang lạnh giá tỏa ra bốn phía. Ninh Tuyết Dung lẳng lặng đi vào giấc ngủ. bất chợt hóa thành một đóa tuyết liên xinh đẹp nắm trong lòng bàn tay Trương Hằng.

Trương Hằng cận thận vuốt ve đóa tuyết liên một lúc lâu. mới đặt nó vào trong túi trữ vật màu xanh. Làm xong việc này, Trương Hằng mới thoải mái thở một hơi.

Đúng Lúc này, Dường như Trương Hằng có Điều cảm ứng. thần thức theo bản năng quét ra bốn hướng, trong lòng không khỏi thầm cười lạnh.

ở chung quanh động phủ chiêu đãi khách quý của Kim Kiếm Môn giờ phút này đang có người hành động lén lút. một cái trận pháp mờ mịt đã hình thành bao quanh vị trí động phủ của Trương Hằng.

- Đại trưởng lão! Làm như vậy có thích hợp không? Người này Tuy rằng có thâm cừu đại hận cùng Kim Kiếm Môn chúng ta, nhưng hắn cũng là khách nhân của Nhiếp phó minh chủ Tán Tu Minh tôn trọng.

ở một góc bí mật của trận pháp, một nam nhân mặc cẩm bào đứng bên cạnh Cực Kiếm chân nhân có phần lo lắng nói.

Trên mặt Cực Kiếm chân nhân cũng hơi có vẻ lo lắng, nói:

- Thù này không báo, trong lòng ta khó có thể an bình, thậm chí sẽ lưu lại bóng ma trên tâm cảnh. Hơn nữa tiềm lực của người này thật sự đáng sợ. hiện giờ ngay cả ta đều không thể xác định được tu vi chân thật của hắn. Thừa dịp hắn đang hao tổn nhiều nguyên khí. giết chết hắn là cơ hội tốt nhất không còn gì bằng. Nếu không, Kim Kiếm Môn ta sẽ không có ngày nào an bình.

- Nếu giết chết hắn. nên giải thích thế nào với Tán Tu Minh bên kia?

Nam nhân mặc cẩm bào có vẻ không ủng hộ chút nào với việc làm của Cực Kiếm chân nhân, nhưng không tiện phản đối.

- Nhiếp Mộng nữ nhân hồ ly tinh kia. Sở dĩ an bài cho tiểu tử này đến Kim Kiếm Môn ta, có lẽ cũng có ý mượn đao giết người. Bởi vì người này là đối thủ được chọn của Vũ Vô Cực. Mặc dù là Nhiếp Mộng cũng không tiện trực tiếp ra tay giết hắn. Chờ sau khi giết chết người này ta sẽ lập tức rời đi. Kim Kiếm Môn sẽ do ngươi chưởng quản. Nghĩ đến Tán Tu Minh này cũng sẽ không vì vậy mà liên lụy tới ngươi. Hơn nữa thời điểm này trong Minh đúng là khuyết thiếu nhân thủ, còn thiếu nhiều tu sĩ Kết Đan Kỳ trở lên...

- Nếu Như vậy, cứ ý theo ý kiến Đại trưởng lão...

Nam nhân mặc cẩm bào vừa nghe Cực Kiếm chân nhân nói sau khi giết xong người này. sẽ để cho mình nắm giữ Kim Kiếm Môn. không khỏi như mở cờ trong bụng, chút lo lắng trong lòng cũng tan thành mây khói.

Ở một chỗ kín đáo trên ngọn núi Kim Kiếm Môn, Nhiếp Mộng lặng lẽ đứng trên đỉnh núi. mắt nhìn về hướng chỗ động phủ của Trương Hằng, trong miệng thì thào lẩm bẩm:

- Trương Hằng? Ha ha! Ta thật muốn nhìn xem... thực lực của ngươi mạnh như thế nào mà lại được Vô Cực xem là đối thủ khiêu chiến có tính cách nhất từ trước đến nay...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi