TIÊN LUYỆN CHI LỘ

Hai người đối mặt với ánh mắt của Thiết Sa Vương, thân mình khẽ run lên. đồng thời cảm nhận được một cổ uy áp mịt mờ.

"Khí tức của người này rất quái dị. không giống như nhân loại..."

Nam tu kia thất kinh, cũng không sợ Thiết Sa Vương. Hai người bọn họ đều là tu sĩ Hợp thể kỳ. ngay cả Thiết Sa Vương cao hơn một cấp nhỏ. nhưng còn chưa tiến vào Hợp thể hậu Kỳ. liên thủ thì không cần phái sợ.

Đột nhiên nữ tu kia cảm giác được nước biển rung chuyển bất an. trong mắt phóng ra tia sáng Kỳ dị:

- Hay là trong biển này có thiên địa dị bảo hiện thế?

Dị bảo hiện thế?

Ánh mắt nam tu sáng lên. ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm mặt biển bên dưới.

- Nhân loại tham lam, các ngươi tự cho là đúng. Nếu không đi, vậy Tả Sát ta kết thúc sinh mạng các ngươi!

Trên người Thiết Sa Vương đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ không giống nhân loại, gắt gao bao phủ trăm dặm hải vực. Một mảnh mũi nhọn màu bạc phóng ra từ người hắn. sắc bén cuồng bạo kinh thế hãi tục.

- Đó là...

Hai gã tu sĩ Hợp thể sơ kỳ một nam một nữ chấn động:

- Ngươi không phải nhân loại...

Theo Thiết Sa Vương biểu hiện ra Lúc này, hắn rõ ràng đạt tới Hợp thể trung kỳ đỉnh phong, lao thẳng đến cảnh giới đại tu sĩ. Điều này làm cho hai người hối hận không kịp.

Yêu thú Hợp thể trung kỳ đỉnh phong, không phải hai người bọn họ có thể đối phó. hơn nữa nam tử trước mắt rõ ràng không phải yêu thú thông thường.

- Chết đi!

Chỉ thấy Tả Sát quát lớn một tiếng, duỗi tay ra. trong hư không rung động xuất hiện một cái búa lớn màu đen dài chừng bảy thước, toàn thân ngâm đen sáng bóng, phủ đầy phù văn trận đồ rậm rạp. Một cỗ khí tức sắc bén nặng nề quấn quanh mảnh hải vực này. uy áp hùng hồn phủ xuống trong Khoảnh khắc.

Đây là Tam U Phủ, Pháp bảo thông linh trung phẩm mà Tử Hoàng ban cho Tả Sát!

Trải qua mấy ngày này ma hợp. Thiết Sa Vương đã luyện hóa thành công Pháp bảo thông linh này, càng hiểu rõ thần thông của nó.

Hống!

Dưới thần thức của hắn thao túng. Tam U Phủ bỗng nhiên lớn lên trăm lần. như một ngọn núi nhỏ màu đen nặng nề. khí thế to lớn.

Ầm!

Trọng áp vô thượng giáng xuống từ trên trời, mạnh mẽ đè lên người hai tu sĩ Hợp thể sơ kỳ. Một nam một nữ lập tức như bị một chùy khổng lồ va chạm.

Nữ tu xinh đẹp kia bị thanh thế của Thiết Sa Vương đọa kinh hãi, quên mất phòng ngự.

Hét thảm một tiếng, thân thể của nàng bị ép thành một đoàn máu thịt, rơi khỏi bầu trời xuống mặt biển, phát ra một tiếng ầm!

Một tu sĩ Hợp thể sơ kỳ bị miễu sát!

Nam tu đồng bọn của nàng phản ứng nhanh hơn một chút, Tam U Phủ vừa buông xuống liền vận pháp lực hình thành vòng bảo hộ phòng ngự quanh người.

Nhưng phòng ngự hình thành gấp gáp không thể bảo vệ hắn toàn thân trở ra, nam tử sắc mặt trắng bệch, phun ra một ngụm máu. ánh mắt liếc qua phát hiện kết cục của đồng bạn, bị dọa hồn muốn bay mất.

Ở khu vực tài nguyên phong phú như Chu Vương Triều. rất nhiều tu sĩ đều vô cùng thoải mái tu luyện đến hàng ngũ tu sĩ đỉnh cấp. ý thức chiến đấu cực kém.

Một nam một nữ này chính là điển hình. So sánh với yêu thú cùng cấp. chẳng những thực lực không bằng. ý thức chiến đấu càng cách xa vạn dặm?

Cho nên, Chỉ một hiệp liền một chết một bị thương.

- Chạy mau!

Nam tử Hợp thể kỳ cưỡng chế thương thế. quanh người bùng lên hào quang màu xanh liền muốn chạy trốn.

Nhưng dưới trọng áp này. tốc độ của hắn còn không bằng một phần tư lúc bình thường, như bị chìm trong bùn lầy.

- Chết đi!

Tam U Phủ to như ngọn núi nhỏ. ầm một cái đánh từ trên trời xuống.

Bóng ma khổng lồ bao trùm hắn.

Hắn hoàn toàn tuyệt vọng, thực lực đối thủ mạnh mẽ như thế, hơn nữa Tam U Phủ uy lực siêu phàm, hoàn toàn có thể chống lại đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ.

Phốc!

Bóng ma Tam U Phủ hoàn toàn bao trùm hắn hàn quang lóe lên. nam tử này cùng vòng bảo hộ phòng ngự bị chém làm hai đoạn bao gồm cả Nguyên Anh của hắn.

Ầm!

Uy thế Tam U Phủ bổ vào mặt biển, dấy lên cơn sóng cao hơn mười trượng.

Lại một U hồn dưới búa. Nguồn: http://truyenfull.vn

Lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai. chém giết hai tên tu sĩ nhân loại ngẫu nhiên đi qua, Thiết Sa Vương thu hồi Tam U Phú, trong tay vội vàng bắn ra một đoàn hào quang màu xám bao phủ khu vực này.

Làm xong chuyện này, hắn mới thở phào một hơi, đồng thời cũng cảm thấy mừng thầm:

"Uy lực Tam U Phủ này còn mạnh mẽ hơn ta tưởng, có được Pháp bảo này. đối mặt với tu sĩ họ Trương kia sẽ không còn chật vật, không có sức chống cự như trước."

Ngay lúc hắn sinh ra ý nghĩ này. trong thiên địa mơ hồ lóe ra một đôi mắt bạc nhìn không thấy, đang chăm chú nhìn vào hắn.

Nó như thiên đạo trong xa xăm, không gì không biết, không gì không làm được.

Thiết Sa Vương mơ hồ sinh ra cảm ứng, vội quay đầu. nhưng "mắt bạc" kia lại cũng biến mất theo, hắn không nhìn thấy được gì.

Trong lòng hắn cực kỳ bất an. có một loại ảo giác bị người ta giám sát. toàn thân không được tự nhiên.

Lúc này, trong đầu Thiết Sa Vương không khỏi hiện ra bóng đáng của Trương Hằng.

Đó là nam tử như thần ma, ngạo nghễ giữa hư không, tay nâng bảo tháp, hai mắt lóe ra ánh bạc, đè ép hắn không thở nổi.

Đúng lúc này, mặt nước bên dưới nổ ầm một tiếng, dâng lên cơn sóng to kinh người.

Tiếp đó, một cơn lốc xoáy màu tím xuất hiện trên mặt biển.

- Đại công tử. ngài thành công rồi...

Sợ hãi trong lòng Thiết Sa Vương tiêu tán không còn. thần thức quét bên dưới.

Lốc xoáy màu tím kai sinh ra một cỗ uy lực tinh thần rất lớn. lực lượng bá đạo mạnh mẽ đánh vâng thần thức của hắn ra. suýt nữa bị hao tổn tâm thần.

- Lực luợng linh hồn thật mạnh mẽ!

Thiết Sa Vương run giọng nói. thân hình lui ra hơn mười trượng, ánh mắt khóa chặt tình huống phía dưới.

Chỉ thấy tốc độ xoay tròn của lốc xoáy màu tím ngày càng mạnh, uy lực tinh thần ngưng tụ xung quanh ngày càng mạnh mẽ.

Áp lực mà Thiết Sa Vương phải đối mặt cũng tăng lên bội lần cuối cùng, hắn thậm chí sinh ra ảo giác như trực tiếp đối mặt Tử Hoàng.

Khoảng khắc, lốc xoáy màu tím ngừng lại, uy lực tinh thần tràn ngập không khí lại tăng gấp đôi.

Một cỗ uy áp hùng hồn trực tiếp lan ra bốn phương tám hướng, tựa như chúa tể hết thảy.

- Đây... Đây là uy lực tinh thần siêu việt Hợp thể kỳ!

Thiết Sa Vương hoảng hốt, trước mặt uy lực tinh thần này, hắn cảm giác mình như con kiến mặc cho người ta xâm lược.

Bụp!

Một cái bóng người màu tím trống rỗng xuất hiện trước người Thiết Sa Vương, tiếng nói lạnh băng vang vọng trên mảnh hải vực này:

- Đi, chúng ta trực tiếp giết lên hòn đảo cấp hai kia.

Thiết Sa Vương hoảng sợ nhìn Tử Lượng phía trước, phát ra kính sợ tự nội tâm. giống như kính sợ Tử Hoàng.

Tuy nhiên, chờ hắn nghe rõ ý của Tử Lượng, sắc mặt trắng bệch, trợn mắt há hốc mồm nói:

- Đại công tử.... Ngài không nói chơi chứ, hòn đảo kia là đảo cấp hai ở hải vực Tam Tiên Đảo, tu sĩ đỉnh cấp trên đó có đến hàng ngàn vạn, ngay cả tu sĩ Hợp thể kỳ cũng có tới mấy trăm...

Ngay cả Thiết Sa Vương là loại người tứ Chi phát triển cũng hiểu được ý nghĩa đại biểu của đảo cấp hai, tuyệt đối không phải một cái Thần thú Hợp thể kỳ có thể chống lại.

Ngàn vạn tu sĩ đỉnh cấp. mỗi người phóng một cái pháp thuật là có thể bao phủ ngươi, còn nói gì lên đảo bắt người.

- Đại công tử. nếu không thế này, chờ hai người kia rời đảo, chúng ta mới ra tay, đến lúc đó cơ hội sẽ lớn hơn.

Thiết Sa Vương đề nghị.

- Hừ. Chỉ sợ bọn chúng sẽ không dễ dàng đi ra, bởi vì thời điểm bản công tử thi triển bí thuật, đã cảm nhận được trong xa xăm có người nhìn trộm. Hiện giờ giết lên đảo cấp hai kia, bắt giết hung thủ, dễ như trở bàn tay!

Tử Lượng nhẹ nhàng bâng quơ nói.

Bắt giết hung thủ, dễ như trở bàn tay!

Rốt cuộc là tự tin hay là cuồng vọng?

- Nhưng mà. trên đảo cấp hai còn có đại tu sĩ rất mạnh tọa trấn...

- Lấy lực lượng linh hồn Độ kiếp kỳ hiện giờ. đã xem xét qua hòn đảo này. Đại đảo chủ hòn đảo này vừa lúc ra ngoài làm việc, cơ hội như thế đúng là trời ban cho.

Khóe miệng Tử Lượng mang theo vài tia ý cười thuộc về người chiến thắng:

- Không bằng thế này. trước tiên ngươi ở đây chờ một lát. xem ta bắt giữ hung thủ như thế nào.

Thiết Sa Vương biến sắc, thầm hô không xong, kinh hô:

- Đại công tử!

Còn Lúc này, bóng người Tử Lượng đã biến mất tại chỗ.

Thần thức Thiết Sa Vương đảo qua, lập tức phát hiện Tử Lượng đã thuấn di đến hòn đảo cấp hai cách đó hai ngàn dặm.

Khoảng cách mấy ngàn dặm, Chỉ trong gang tấc!

"Không xong!"

Trong lòng Thiết Sa Vương than khóc.

Thực lực một người thì dù có mạnh mẽ như thế nào. làm sao chống lại được ngàn vạn tu sĩ đứng đầu trên một hòn đảo cấp hai chứ?

Thiết Sa Vương không biết, ngay sau lưng hắn lại xuất hiện một đôi mắt bạc ở trong xa xăm.

Cùng lúc, ở cách đó trăm dặm. bản tôn Trương Hằng ở sâu dưới lòng đất Phàm Vân Đảo, cùng lúc phát ra một tiếng thở dài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi