TIÊN NGẠO

Dần dần Tiên tệ Đồng này mất đi Tiên Khí. cuối cùng hóa thành một đồng Tiên tệ Hắc Thiết, sau đó hoàn toàn tiêu tán, đều bị Dư Tắc Thành hấp thu.

Hấp thu Tiên tệ, Dư Tắc Thành một lần nữa no đủ Tiên Khí. gật gật đầu, xem ra mình suy đoán không sai rồi.

Bước tiếp theo nên làm gì đây?

Dư Tắc Thành ta có khi nào phải chạy trốn như vậy, rất đơn giản, trước tiên giết sạch những con thỏ này, luyện hóa da thô, chế tác Tiên tệ, đây chính là nhiệm vụ hiện tại của mình.

Một con chim trong tay còn hơn hai con trong bụi, hãy làm những chuyện mà mình có thể làm được.

Nghĩ đến đây, Dư Tắc Thành bắt đầu quay lại trong phế tích kia, chuẩn bị lấy đám thỏ kia luyện kiếm báo thù.

Đi từng bước, Dư Tắc Thành lặng lẽ quay lại trong phế tích kia, lần này hắn len lén lèn vào, vô thanh vô tức.

Kỳ thực việc này làm rất dễ, chỉ cần phát ra Tiên Khí yếu ớt, mặt đất dưới chân tiếp thu Tiên Khí. đất đá cát sõi xung quanh tự động yểm hộ cho mình, lặng yên không một tiếng động, len lén tiến đến.

Chỉ cần mình phát ra Tiên Khí, phát ra suy nghĩ, hoàn cảnh tự nhiên dưới chân xung quanh sẽ thỏa mãn yêu cầu của mình, yểm hộ cho mình.

Chỉ cần phát ra đủ Tiên Khí. hoàn cảnh tự nhiên dưới chân bên người không vượt quá cực hạn có thể làm được, suy nghĩ của mình lập tức có thể thực hiện.

Vốn Dư Tắc Thành chỉ muốn ẩn thân, triệt để ẩn hình, lập tức triệt để dung nhập trong hoàn cảnh quanh người, không ai nhìn thấy, thế nhưng cần tiêu hao rất nhiều Tiên Khí, di chuyển lại chậm chạp.

Cho nên di một đoạn đường, tâm niệm khẽ động, thay đồi thành ẩn giấu không để cho đám thô phát hiện, nhất thời Tiên Khí tiêu hao giảm hơn một nửa, lại sửa thành vô thanh vô tức, hài hòa tự nhiên, Tiên Khí tiêu hao lại giảm đi một nửa.

Đám thỏ kia có mấy chục vạn con tụ tập với nhau, sau khi đánh chạy Dư Tắc Thành lập tức tán đi.

ở cửa vào của di tích này còn có khoảng bốn. năm trăm con thỏ đang nhảy về phía trước chơi đùa. hoặc là ở bên hồ nghịch nước, hoặc là đang ăn tiên thảo trên mặt đất.

Một con thỏ nhảy tới chỗ tối nơi Dư Tắc Thành ẩn thân, tìm kiếm tiên thảo trên mặt đất, bắt đầu liếm ăn.

Dư Tắc Thành lặng lẽ đi qua, một kiếm dứt khoát hạ xuống, con thỏ này lập tức một kiếm mất mạng.

Dư Tắc Thành tiếp tục đi về phía trước, một kiếm một con, trong nháy mắt cả trăm con thỏ toàn bộ bị hắn chém giết.

Lúc này thân hình của hắn bại lộ, những con thỏ này nhìn thấy hắn. phát ra tiếng thét chói tai, thanh âm này được một con thỏ phát ra, toàn bộ đám thô nghe được phát ra tiếng thét chói tai, đám thô trong toàn bộ di tích nghe được.

Trong tiếng nổ vang, trong di tích mấy chục vạn con thỏ lại lần nữa tụ tập, lao về phía này.

Dư Tắc Thành lắc đầu. xem ra đám Thỏ này giống như tiên hoa, một con bị thương, toàn bộ quần thể tới hỗ trợ, sinh linh của Tiên Giới quả nhiên không giống bình thường.

Dư Tắc Thành cũng không có nhàn rỗi, tay chân rất nhanh thu thập những thi thể đám Thỏ này, hóa sinh ra một cái túi bình thường, đút từng con vào trong túi, cuối cùng lung vác cái túi cực lớn cao gấp đôi hắn, bước nhanh thoát khỏi di tích này.

Lần này không có phi hành, phi hành tiêu hao quá nhiều Tiên Khí. dựa theo biện pháp tiềm hành kia, Dư Tắc Thành phát ra Tiên Khí kích thích thế giới xung quanh, cung cấp động lực di động rất nhanh cho hắn, hiện tại hắn chạy nhanh như gió xoáy, chạy ra khỏi di tích rất xa trước khi đám thỏ vây kín.

Quả nhiên đàn thỏ không dám ra khỏi di tích, các loại lôi điện, hàn băng, hỏa diễm bắn về phía hắn ở ngoài di tích. Dư Tắc Thành nhìn kỹ, những công kích năng lượng này của chúng nó xa nhất không quá ba trăm trượng, vô cùng kém cỏi, thu thập chúng chăng qua chỉ là vấn đề thời gian.

Dư Tắc Thành bắt đầu công tác, Sinh Ly Tiên Nhãn chia cất da thỏ, quay nướng thịt thỏ, Tạo Hóa Tiên Nhãn chế tạo da thỏ. Nguồn truyện: Truyện FULL

Tấm da thỏ sau khi dung hợp xong cũng không phải không có hạn chế, khi dung hợp đến một trăm tám mươi chiếc thì không cách nào lớn hơn được nữa, thế giới này cũng không phải vĩnh viễn có thể bành trướng vô hạn. xem ra đây hẳn là diện tích cực hạn lớn nhất của loại thỏ tiên này có thể đạt được, nói một cách chuẩn xác là diện tích lớn nhất của loại da thỏ ân chứa cường độ huyết cương Tiên Khí này có thể đạt đến.

Tiếp tục ăn thịt, luyện hóa Tiên tệ, Dư Tắc Thành phát hiện, khoảng chừng mười con thỏ có thể luyện hóa ra một Tiên tệ Hắc Thiết, mười đồng Tiên tệ Hắc Thiết có thể luyện hóa một đồng Tiên tệ Đồng.

Những con thỏ lần trước truy sát mình đều là những con lớn nhất trong đàn, thể tích lớn hơn mấy lần thậm chí chục lần đám thô mình vừa sãn giết, cho nên có thể luyện hóa ra một đồng Tiên tệ Đồng.

Như vậy xem ra cũng là mười đồng Tiên tệ Đồng có thể luyện hóa ra loại Tiên tệ khác, dựa theo kinh nghiệm, kim. ngân, đồng, thiết, tám phần mười hãn là đồng Tiên tệ Bạc, cao nhất đại khái chính là Tiên tệ Hoàng Kim.

Khi mình hóa thân nhận được mười mấy đồng Tiên tệ Hoàng Kim, nói cách khác ở trên Tiên Giới này, tỷ suất tiền tệ cũng không phải theo quy luật cứ đổi mười bằng một.

Dư Tắc Thành chậm rãi phân tích, sau khi tất cả hoàn tất, tiếp tục quay lại.

Ngay sau đó hấn lại lẻn vào trong di tích này, lại lần nữa tru sát những thỏ tiên đáng yêu này.

Lần này đánh chết được ba trăm con thỏ tiên, mới phải chạy trốn trước mặt đám thỏ.

Những thỏ tiên này, ngoại trừ năng lượng oanh kích kia thì chính là dùng chân đạp, ngoài ra không có phương thức công kích gì khác nữa, vô cùng kém cỏi, vừa hay dùng bọn chúng thử kiếm.

Một lần, hai lần, ba lần, mười lần...

Sau lần thứ mười bảy, Dư Tắc Thành đã không cần chạy trốn nữa, đối mặt vô số thỏ tiên trước mắt, Dư Tắc Thành bước nhanh mà tới, huy vũ tiên kiếm, trên tiên kiếm kia không phải là kiếm phong ba thước, mà là kiếm quang bạo phát.

Giống như hoàn cảnh thiên địa tự nhiên, chỉ cần khống chế Tiên Khí của mình cung cấp cho tiên kiếm, đưa cách nghĩ của mình vào, tiên kiếm sẽ cung cấp kiếm quang kiếm khí cho mình, để mình khống chế.

Đáng tiếc kiếm quang kiếm khí này cũng không thể kéo dài quá khoảng cách một trượng, vượt quá khoảng cách này sẽ tự động tán đi, hơn nữa ngự kiếm phi hành kia vẫn không cách nào luyện ra.

Vô số năng lượng công kích trong đàn thô kéo tới, Dư Tắc Thành nhẹ nhàng vung phi kiếm, kiếm quang hóa thuẫn, toàn bộ phân giải mà ra, hoặc là thân hình khẽ động, bình yên đi qua trong vô số năng lượng oanh kích.

Sau đó một kiếm chém xuống, kiếm quang hóa kiếm khí. phân tán bốn phương, nhất thời hàng chục con thỏ tiên đồng thời mất mạng ở dưới kiếm quang này.

Kỳ thực nguyên lý của Tiên Giới này có chút cùng loại với nhân gian khống chế nguyên khí hình thành pháp thuật, biết một thông mười, Dư Tắc Thành đang nghiên cứu xuất ra kiếm quang kiếm khí trong quá trình không ngừng săn giết.

Dư Tắc Thành ở trong mấy vạn năng lượng oanh kích, tận dụng mọi thứ nhẹ nhàng mà qua, ung dung lui tới, phiêu hốt như tiên.

Loại linh hoạt này không phải là sự mẫn tiệp của thân thể tạo thành, mà là sự khống chế của Tiên Khí tạo thành, ở Tiên Giới này khống chế Tiên Khí chính là tất cả.

Năng lượng tập kích đến, trong nháy mắt Dư Tắc Thành phóng Tiên Khí ra, ý niệm khẽ động, nằm trong khe hở kia, ở trong năng lượng oanh kích vô tận, sát người mà qua.

Nếu như có năng lượng oanh kích không cách nào tránh né, Tiên Khí khẽ động, kích thích năng lượng oanh kích kia, tứ lạng bạt thiên cân, trong nháy mắt oanh kích chuyển hướng, lại lần nữa sát người mà qua.

Chẳng qua loại kích thích năng lượng này còn tiêu hao Tiên Khí gấp mười lần so với tìm kiếm khe hở kia, cái được không đủ bù đắp cái mất, không đến vạn bất đắc dĩ, không thể lãng phí Tiên Khí.

Cứ như vậy Dư Tắc Thành đã bắt đầu tàn sát. vô số thỏ tiên chết ở dưới kiếm của hắn. cuối cùng một lần hắn giết vào trong đám thô, vào ba ra ba, bình yên vô sự.

Thô tiên kia nhìn Dư Tắc Thành đột nhiên tất cả cùng kêu lên, tất cả thô tiên trong nháy mắt bắt đầu chạy tứ tán.

Dư Tắc Thành cười ha ha. hiện tại đến phiên các ngươi chạy rồi, đánh không lại liền bắt đầu chạy trốn tứ tán.

Thỏ chính là thỏ, cho dù thỏ tiên cũng là thỏ.

Dư Tắc Thành bắt đầu quét dọn chiến trường, lần này giết hơn sáu ngàn thỏ tiên, xem ra lần này phải ăn đến trưa mai mới có thể luyện hóa toàn bộ bọn chúng thành Tiên tệ.

Thanh lý chiến trường, dần dần Dư Tắc Thành phát hiện không đúng, đã thiếu ngàn thi thể thỏ tiên, nhìn vết tích trên mặt đất, những thi thể thỏ tiên này đều bị các thỏ tiên kéo đi.

Lẽ nào thỏ cũng ăn thỏ? Dư Tắc Thành mờ mịt không hiểu chút gì.

Thế nhưng rất nhanh đã có đáp án, những con thỏ kia lại một lần nữa tụ tập lại, chẳng qua lần này cũng không phải chỉ có đám thỏ tự mình tới, ở trung tâm đám thỏ có một con hắc hùng (gấu chó) cực lớn.

Con gấu kia lớn chừng một trượng, da lông ngãm đen. hai mất đen tím, hung mãnh uy vũ, đứng thẳng lên cao gấp đôi Dư Tắc Thành.

ở bên miệng nó còn có vết tích của lông thỏ, trong nháy mắt Dư Tắc Thành đã biết, đám Thỏ này đánh không lại mình liền mang thi thể của đồng loại đi mời con hắc hùng này, để nó tới hỗ trợ.

Khốn kiếp, thỏ tiên chính là thỏ tiên, còn biết mời người đánh nhau, quả nhiên không giống bình thường.

Con hắc hùng kia dưới sự ủng hộ của đám thỏ chậm rãi tiến về phía Dư Tắc Thành, trong miệng không ngừng nhai nuốt thứ gì đó, nhìn vô cùng ngốc nghếch.

Thế nhưng Dư Tắc Thành chỉ cười nhạt một chút, đây là ngụy trang, tiên hoa của Tiên Giới cũng vô cùng giảo hoạt, huống chỉ là hắc hùng, vẻ ngốc nghếch này hoàn toàn là giả vờ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi