TIÊN NGẠO

Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng dám chế nhạo ư? Ta chế nhạo Kim Tiên kia mà... Dư Tắc Thành hơi ngẩn người.

Khổng Trần Tâm xoay người biến mất, đột nhiên Dư Tắc Thành cảm nhận được một hơi khí lạnh chạy suốt toàn thân. Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng dám chế nhạo... mình cũng chưa phát rồ tới mức này, bọn họ là chủ nhân Tiên Giới, chỉ cần trừng mất nhìn mình một cái là đủ khiến cho mình vạn kiếp bất phục.

Nghe lầm rồi, nhất định là Khổng Trần Tâm này đọc sách quá nhiều, cho nên hơi ngốc.

Dư Tắc Thành tiến vào tửu lâu Thác Lam Trai, vị chưởng quỷ Kim Tiên Hạng Bảo lập tức chĩa ngón tay cái lên với hắn:

- Ta phục ngươi quá xá, hiện tại người mà ta phục nhất chính là ngươi.

Còn tiểu nhị Phi Tiên Đạo Miểu Miểu nhìn hắn với ánh mất hết sức tôn sùng, bất quá cũng có vẻ như nhìn một xác chết biết đi.

Lúc này Dư Tắc Thành đã hiểu cảm giác dọc đường tới đây. Tất cả mọi người đều nhìn mình bằng ánh mất tôn sùng khâm phục, cũng có người nhìn hắn như một kẻ chết rồi.

Dư Tắc Thành tiến vào nhã uyển, lão điên thấy hắn tới lập tức buông tiếng than dài:

- Tắc Thành này, hôm qua ngươi thật vô cùng nông nổi, vì sao lại dám chế nhạo cả Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên như vậy? Một lần chế nhạo mười vị, chủ nhân Tiên Giới đều bị ngươi châm chọc, ta phục ngươi quá đi thôi.

Dư Tắc Thành ngơ ngác đáp:

- Ta không có, ta chỉ chế nhạo hai Kim Tiên kia.

- Ta vẫn còn muốn sống, lẽ nào lại đi chế nhạo Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên?

Lão điên lắc đầu:

- Nhưng những lời của ngươi dùng chế nhạo Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên càng có ý nghĩa hơn.

- Ngươi không biết những lời của mình hôm qua, hiện tại đã lan truyền ra khắp chốn. Ngươi đã trở thành đứa trẻ già làm Hoàng đế, nói ra những lời mà mọi người muốn nói.

- Hiện tại ai nấy đều trích dẫn những lời của ngươi, thật ra cũng là tiếng lòng của họ.

Dư Tắc Thành lập tức nghẹn lời, nhớ lại quả thật là như vậy. "Quen ở trên cao"... còn ai cao hơn Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên?

Dư Tắc Thành lập tức ngồi thừ người ra như phỗng. Xong rồi, từ nay về sau tiền đồ của mình trên Tiên Giới coi như chấm dứt. Mười vị Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên này không cần đích thân ra tay, chỉ cần bọn họ liếc mất một cái, sẽ có vô số kẻ đổ xô tới xử lý mình, để lấy lòng bọn họ.

Đột nhiên Dư Tắc Thành đứng thẳng dậy, nếu đã không còn đường lui, vậy không cần lui nữa. Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên thì có gì đặc biệt hơn người?

Dư Tắc Thành bạo phát Tiên Khí. rống to:

- Chế nhạo bọn họ thì đã sao, đúng là ta chế nhạo bọn họ. Tương lai ta cũng sẽ là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, ngang hàng với họ, chế nhạo một chút thì đã sao?

Dứt lời vội hạ giọng hòi lão điên:

- Lão điên, ở đây bọn họ có nghe được không vậy...

Lão điên lắc đầu:

- Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, hết thảy không gian thứ nguyên, hết thảy vũ trụ. vĩnh hằng bất diệt, không gì là không biết, không gì không làm được, bọn họ đều nghe được.

Dư Tắc Thành lập tức biến sắc, trợn mất há mồm.

Bất quá lão điên lại nói:

- Bất quá hiện tại ngươi cũng là an toàn nhất, không có một Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên nào đối phó với ngươi.

- Ngươi đã nói ra những lời này, Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên nào đối phó với ngươi chẳng phải là tự nhận minh không có độ lượng, tự nhận lời của ngươi nói đúng hay sao? Hồn Nguyên Đại La Kim Tiên đạt tới cảnh giới tu vi thế nào, làm như vậy tương lai sẽ bị quần tiên nhạo báng, mất mặt vô cùng.

Lúc lão điên nói tới những lời này, vô cùng lớn tiếng, dường như không phải đang nói với Dư Tắc Thành, mà là nói cho những người khác nghe vậy.

Một lúc lâu sau, thình lình giọng của Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương vang lên:

- Được rồi, không có chuyện gì nữa, có thể nói được rồi, nơi này đã được ta che chắn.

Dư Tắc Thành nghe thấy giọng của Trung Hưng Tổ Sư, xấu hổ nói:

- Tổ sư, hôm qua con không có chế nhạo tổ sư, con...

Trung Hưng Tổ Sư ngất lời:

- Ta biết, bất quá con nói rất đúng, trong số đám lão già cổ lổ này quả thật có kẻ chỉ là ếch ngồi đáy giếng, chỉ có thể nhìn thấy trời to bằng một bàn tay.

- Không xứng nổi danh cùng ta... Con nói Hay lắm, ta đã muốn nói ra những lời này từ lâu.

Vừa nghe như vậy, Dư Tắc Thành lập tức nghẹn lời. Ngay cả Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng nghĩ như vậy, cho dù mình nói hay không cũng không có nghĩa gì.

Trung Hưng Tổ Sư nói tiếp:

- Bất quá những lời của con quá thẳng, hiện tại bọn chúng sẽ không xuống tay với con. Nhưng đến khi chuyện này qua đi, con du ngoạn khắp Tiên Giới, e rằng sẽ có vài lão già cố lổ bại hoại sẽ âm thầm hạ thủ.

- Lần này con về Ma Di Thiên, không cần ra ngoài nữa, hãy sống nốt quãng đời còn lại ở Ma Di Thiên đi thôi.

Nói tới đây, giọng Vương Âm Dương biến mất.

Dư Tắc Thành lập tức á khẩu, xong chuyện này rồi, Tiên Giới sẽ không còn nơi nào cho mình sống yên ổn, chỉ có thể tránh ở Ma Di Thiên, làm rùa đen rút đầu, đóng cửa nhốt mình cả đời.

Sắc mặt Dư Tắc Thành tái nhợt, ngồi ngây người ra trên ghế.

Không, đó không phải là chuyện mà Dư Tắc Thành ta sẽ làm. ta sao thể làm vậy được, ta là Dư Tắc Thành vô địch thiên hạ. đây chỉ là chuyện nhó, chằng đáng là gì.

Nháy mắt Dư Tắc Thành đã khôi phục lại đấu chí. hắn đứng bật dậy, máu nóng sôi trào.

Vương Âm Dương thấy thái độ của Dư Tắc Thành như vậy, gật gật đầu:

- Sợ rồi phải không, bất quá cũng hồi phục rất nhanh, quà không hổ là hậu nhân của ta. Thật ra ta chỉ dọa con một chút mà thôi, không cần làm rùa đen rút đầu như vậy, muốn làm gì cứ làm.

- Ha ha ha. đây coi như là đáp trà lại chuyện con dám chế nhạo ta...

Dư Tắc Thành lập tức há hốc mồm, Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng đi hù người khác nữa sao?

Vương Âm Dương nói tiếp:

- Con là đệ tử của Vương Âm Dương ta, con có mắng bọn chúng thì đã sao, bọn chúng

dám làm gì? Kẻ nào bất mãn cứ việc tới tìm ta. hỏi kiếm trong tay ta.

- Ta sẽ đứng ra làm chủ cho con, mười Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên... để ta xem ai dám động tới con.

- Chúng ta là Kiếm Phong tử, không ai dám khinh suất chọc đến chúng ta.

- Bất quá sau vạn năm. việc này chìm xuống, con phải đề phòng bọn chúng âm thầm hạ thủ. Đám già cô lố này, vạn năm đối với chúng bất quá chỉ là một ngày mà thôi.

- Vạn năm sau, ha ha. con có thể sống được ở Tiên Giới này qua vạn năm hay không, đó là chuyện chưa biết được. Cho nên con không cần lo lắng sợ hãi, cứ việc gác bỏ việc này sang bên.

Dư Tắc Thành nghe Trung Hưng Tổ Sư nói như vậy, dường như vừa được uống một viên Định Tâm hoàn.

Vương Âm Dương nói tiếp:

- Nếu như lần này ta lấy được Đại Uy Đức Thiên Lang Luân Hồi Cửu Đinh Kim Tướng Hóa Sinh Thần Đan. sẽ cho con dùng, nói không chừng sẽ một bước lên trời, giúp con trở thành Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.

- Ha ha. đây cũng là chuyện cơ hồ không có khả năng, con cũng đừng nghĩ nhiều làm gì.

- Yên tâm đi, nếu như không được, ta sẽ thinh hảo hữu khác, đưa con tới không gian thứ nguyên cao hơn. hẳn là không có chuyện gì. Cho nên việc này không cần lo lắng.

- Được rồi, ta phải đi đây.

Giọng Vương Âm Dương biến mất, chỉ còn lại Dư Tắc Thành và lão điên.

Dư Tắc Thành nói:

- Lão điên, ta cũng phải về thôi. Lần này ta đã giải được nan đề Tiên Khí ô nhiễm kia, sau khi trở về ta hẳn có thể tham gia vào công việc luyện đan cụ thể. Nhất định ta sẽ đoạt được viên thần đan kia cho tổ sư.

Lão điên nhìn Dư Tắc Thành chăm chú. một lúc lâu sau mới nói:

- Tắc Thành này, vốn ra ta không muốn nói với ngươi chuyện này, thật ra ngươi đã sai lầm về chuyện Tiên Khí ô nhiễm.

Dư Tắc Thành sửng sốt. mình sai rồi sao, sai ở chỗ nào?

Lão điên nói tiếp:

- Hôm qua, Trí Bảo Tổ Sư cùng ta đã phân tích qua, đám tiên tử kia có lẽ không biết phân giải như vậy có nghĩa là gì. Các nàng chỉ làm như máy móc, mang chuyện phân giải này ra làm thử nghiệm. thật ra chuyện này hoàn toàn không có nghĩa gì.

- Luyện đan là hỗ trợ lẫn nhau, phối hợp với nhau.

- Ta hỏi ngươi, ngươi có thể phân giải Tiên Khí ô nhiễm này trong Cửu Muội Chân Hỏa hay không, ngươi có thể phân giải hoàn toàn tất cả Tiên Khí này trong thời gian ba lần hô hấp hay không, ngươi có thể cấp tốc phán đoán ra thuộc tính của nó là gì trong ba ngàn biến

hóa, đồng thời tìm được Tiên Khí cùng loại với nó để tiến hành bổ sung hay không?

Mấy vấn đề này Dư Tắc Thành không thể làm được, chỉ riêng chuyện đi tìm Tiên Khí đồng nguyên, Dư Tắc Thành đã tìm mất mười ba ngày, trải qua mấy vạn Tiên Nhân rốt cục mới tìm được, nếu là Tiên Khí có thuộc tính khác, vậy hoàn toàn không có cách nào.

Dư Tắc Thành chỉ có thể lắc lắc đầu.

Lão điên lại nói:

- Cho nên ta mới nói, chuyện này chỉ có Kim Tiên mới có thể làm được.

- Bởi vì các tiên tử này chỉ phân tích đơn độc mỗi một vấn đề phân giải, nghĩ quá đơn giản. Ngươi cũng chỉ giải quyết được vấn đề một cách phiến diện, thật ra vẫn không thể giải quyết một cách triệt để.

- Nếu tới thời điểm luyện đan thật sự, dưới Cửu Muội Chân Hỏa, trong vòng ba lần hô hấp, trong ba ngàn khả năng biến hóa Tiên Khí. phải làm cho chúng trở nên tinh thuần. Ngươi có thể làm được không?

Dư Tắc Thành lên tiếng nói:

- Không được.

Lão điên gật gật đầu:

- Biết là tốt lấm. tránh cho tương lai phải chịu thiệt thòi. Ngươi hãy đợi đến khi bắt đầu luyện đan, lập tức mang Mông Lung tiên tử đi, nhớ kỹ phải đi cho kịp lúc.

Dư Tắc Thành vâng vâng dạ dạ. lão điên trừng mất nhìn hắn. sau đó nói tiếp:

- Nơi đây là Tiên Giới, không phải Hiên Viên kiếm phái trên thế giới Thương Khung chúng ta. Hiện tại chúng ta không phải Cường giả, chúng ta chỉ là một thành viên bình thường trong giới Tiên Nhân, chỉ cần chúng ta không coi thường bản thân mình là được.

- Vì chuyện này, mười vị Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên tụ tập lại đây, ngoại trừ bốn vị Tiên Đế mất tích, đã mười mấy vạn năm qua, Tiên Giới chưa từng xảy ra chuyện như vậy.

- Hiện tại coi như ngươi vừa mới gia nhập Hiên Viên kiếm phái, ta tin rằng chỉ cần cho chúng ta thời gian, tương lai chúng ta có thể làm được hết thảy.

- Đúng rồi, cho ngươi cái này...

Dứt lời, lão điên lấy ra ba thôi pha lê, mỗi thôi dài chừng ba tấc, hai đầu nhọn, có hình trụ chín mặt. không biết được tạo ra từ loại vật chất gì.

Lão điên nói:

- Đây là Tiên Uy pha lê. trong đó có ghi ba loại lực Tiên Uy: Quang Độn, Kính Phản. Bất Động Như Uyên.

- ở Tiên Giới gọi là lực Tiên Uy, ở nhân gian gọi là lực Thần Uy.

- Quang Độn có thể giúp ngươi hóa thân thành quang, cấp tốc bỏ chạy. Thời gian của Quang Độn quyết định bởi hàm lượng Tiên Khí mà ngươi có.

- Kính Phản có nguồn gốc từ Kính Kiếm thuật của Kiếm Lão Nhân, là lực Tiên Uy biến dị của Kính Kiếm thuật ở Tiên Giới.

- Nó có thể phản chấn một lần công kích của đối phương ngược trở về, cho dù là Kim Tiên cũng có thể phản chấn. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, ta nói chỉ là Kim Tiên, chỉ có một cơ hội duy nhất.

- Bất Động Như Uyên cũng xuất thân từ Uyên Kiếm thuật của Kiếm Lão Nhân, cũng là lực Tiên Uy biến dị trên Tiên Giới.

- Xuất lực Tiên Uy này, ngươi sẽ đứng sừng sững ngay tại chỗ. Bất kể là tiên thuật na di, pháp thuật Thời Không chuyến hóa, Hắc Động. Bạch Động thuật, Tụ Lý Càn khôn, Đào Chuyển Tiên Giới... cũng không thể làm cho ngươi di chuyển.

Dư Tắc Thành nhận lấy ba thôi pha lê lực Tiên Uy này, lại hỏi:

- Thứ này sử dụng thế nào?

Lão điên nói:

- Nuốt hết chúng vào bụng, dần dần lực Tiên Uy sẽ thức tỉnh.

- Đúng rồi, lực Tiên Uy là uy nghiêm của bậc Tiên Nhân vô thượng, nhưng cũng chỉ là tiên. Tiên Giới không giống như thế giới Thương Khung, là thế giới vật chất, hết thảy đều có cực hạn.

- Hết thảy ở nơi này không có cực hạn. lực lượng vĩnh viễn không có điểm cuối, cho nên

ngươi đừng quá tin tường lực Tiên Uy này. Hãy nhớ kỹ lời ngươi đã nói, trên Tiên Giới này, hết thảy đều có thể.

Dư Tắc Thành gật đầu, há miệng nuốt ba thôi pha lê vào, thật ra chính là vận chuyển Tiên Khí nuốt chửng chúng, Sau đó đứng dậy nói:

- Lão điên, ta phải đi rồi.

Lão điên gật gật đầu:

- Cẩn thận, tương lai chúng ta là vô hạn. đừng để mất mạng nơi này, trên Tiên Giới hết thảy đều có thể.

Dư Tắc Thành cáo từ rời khỏi.

Dọc đường, Dư Tắc Thành cảm thấy chán nàn trong lòng, mình nghĩ ra phương pháp phá giải Tiên Khí ô nhiễm, nhưng sau khi lão điên phân tích qua một lượt, mới thấy quả thật mình đã sai rồi.

Phương pháp phân giải cần có để luyện đan khác hẳn phương pháp phân giải của mình. Các nàng không cho mình thời gian chuẩn bị, nếu thật sự dùng tới mình, chắc chắn sẽ thất bại.

Dư Tắc Thành trở về Nguyên Sinh điện, nằm trên giường, trong lòng vô cùng buồn bực. Chẳng trách những người kia nhìn mình như vậy, ánh mất bọn họ vô cùng kỳ quái. Có lẽ bọn họ đang cười mình không biết tự lượng sức, muốn giải khai vấn đề, thật ra mình đã sai...

Nhưng tính Dư Tắc Thành vốn kiên cường, sau khi nằm uể oải trên giường một lúc, hắn bèn kiên quyết ngồi dậy, tâm trạng chán nàn hoàn toàn tan biến. Hắn vung tay phát thệ:

- Ta cũng không tin, ta nhất định có thể thành công, nhất định có thể nghĩ ra phương pháp phá giải!

Thình lình bên tai hắn có tiếng người vang lên:

- vẫn còn muốn tiếp tục, chưa nàn lòng sao? Hào tiểu tử...

Giọng nói này vô cùng quen thuộc, năm xưa Dư Tắc Thành đã từng nghe qua. Hắn đứng bật dậy, chỉ thấy một lão nhân đang đứng trước giường nhìn mình.

Lão nhân này có chòm râu màu xám thật dài, tóc cũng thật dài, thân khoác trường bảo ngắn nhưng rộng, cũng là màu xám. Trước ngực áo có thêu một thanh kiếm ngắn ngủn màu vàng, dáng vẻ như một vị lão tiên sinh lôi thôi lếch thếch, tựa như một vị tiên sinh dạy học già nua.

Nhìn bề ngoài lão tiên sinh này không có gì đặc biệt, bất quá đôi mắt lão còn lợi hại hơn cả đoàn kiếm sắc bén nhất ba phần.

Dư Tắc Thành thấy lão tỏ ra mừng rỡ, vội vàng đứng dậy thi lễ, kêu lên:

- Tham kiến Kiếm Lão Nhân tổ sư.

Đúng vậy, chính là tổ sư Kiếm Lão Nhân mà năm xưa Dư Tắc Thành từng gặp trong Thương Khung Hài, Bích hải long Cung, Thanh Khư Cốc.

Năm đó Kiếm Lão Nhân đã truyền cho hắn môn Súc Địa Thành Thốn, truyền thụ kiếm

thuật cơ bản. dẫn theo hắn tới Long Lăng, đánh chết bọn Thanh Long, cuối cùng Dư Tắc Thành đã đóng gói cả Long Lăng mang đi.

Đúng là Kiếm Lão Nhân. Dư Tắc Thành thấy lão, tỏ ra vui mừng khôn xiết.

Kiếm Lão Nhân hỏi:

- Còn sợ hay không?

Dư Tắc Thành đáp:

- Con không sợ.

Sau đó cười nói:

- Có tổ sư người ở đây, con càng không sợ.

Kiếm Lão Nhân bật cười ha hà:

- Thật ra những lời ngươi nói hôm qua vô cùng hữu lý.

- Quả thật đám lão già cồ lổ này, có những kẻ như ếch ngồi đáy giếng, chỉ nhìn thấy bầu trời to như bàn tay.

- Ngươi nói rất hay, ta đã muốn nói những lời này từ lâu.

Dư Tắc Thành nghe vậy không khỏi gãi gãi đầu, vì sao ai cũng nói như vậy cả...

Rốt cục hắn hỏi:

- Vì sao tổ sư lại tới đây?

Kiếm Lão Nhân cười nói:

- Còn không phải là vì chuyện của Vương tiểu tử sao, chuyện này quan hệ trọng đại, y gời phi phù muốn bọn ta trở về. Những người khác ở quá xa, chỉ có minh ta có thể về kịp, cho nên ta mới chạy về đây.

- Ngoại trừ ta ra, còn có một tên khác cũng chạy về đây, không biết là minh hữu của bọn Thiên Địa Đạo Chủ hay là đám khốn dư nghiệt của Tiên tộc.

- Yên tâm đi, lần này chúng ta thắng chắc, ngoại trừ ta còn có Vương tiểu tử, Khí Nguyên Nhất. Hứa Tốn Hứa Tinh Dương. Trong số mười hai người, phe chúng ta đã chiếm hết một phần ba.

- Chư Pháp Không Như của Chân Phật tông, một mình một phe. Thiên Địa Đạo Chủ của Thiên Ma tông, Tử Khí Nhất Khí của Đại La Kim Tiên tông, hai tên này là một phe.

- Tạo Hóa Đạo Nhân Trang Bá Dương, Âm Dương Giới Chủ Phong Nguyệt Tiên Sinh, hai người này là một phe.

- Còn đám dư nghiệt của Tiên tộc, Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên là một phe.

- Hiện tại chúng ta chia làm năm phe, bất kể là tên khốn giấu đầu hở đuôi kia thuộc phe nào, chúng ta cũng chiếm ưu thế hơn bọn chúng rất nhiều, lần này chúng ta thắng chắc.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Có thể nào sẽ có thêm Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên khác trở về không?

Kiếm Lão Nhân nói:

- Không có khả năng, ngươi cho rằng Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên nhiều lắm hay sao?

Cả Tiên Giới, ba ngàn Tiên vực, ức vạn Tiên Nhân, bất quá chỉ có mười người.

- Yên tâm đi, chuyện này đối với ngươi chỉ có lợi mà không có hại. Không bao lâu nữa, đám Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên vì muốn tỏ ra mình là rộng lượng, vì muốn tỏ ra mình không phải là kia ếch ngồi đáy giếng như lời ngươi nói, bọn chúng cũng sẽ lục tục tới đây truyền độc môn tiên thuật cho ngươi giống như ta. Cơ duyên như vậy, từ cố chí kim cũng không có mấy người.

- Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, tiên thuật dù hùng mạnh tới đâu cũng chưa chắc đã thích hợp với mình, nhất định phải chọn lựa cho cẩn thận. Phải coi chừng bọn chúng ám toán ngươi, dạy cho ngươi tiên thuật hùng mạnh, rốt cục ngươi tu luyện tẩu hỏa nhập ma mà chết, lúc ấy ngươi chỉ có thể tự trách mình.

- Mục đích ta tới đây lần này chính là dạy cho ngươi phương pháp phá giải ô nhiễm.

Ngươi có biết ở Tiên Giới gọi phương pháp phá giải ô nhiễm là gì không?

Dư Tắc Thành lắc đầu. Kiếm Lão Nhân nói tiếp:

- Vấn đề này chính là trong hoàn cảnh khắc nghiệt, phải chuyển hóa phân giải vô số Tiên Khí ô nhiễm trở thành Tiên Khí tinh thuần nhất.

- Nan đề như vậy, trên Tiên Giới chỉ có Thiên Tiên mới có tư cách biết. Bởi vì muốn làm được chuyện phân giải Tiên Khí bị ô nhiễm trở thành Tiên Khí bản nguyên như cũ chỉ trong nháy mắt, chỉ có Kim Tiên mới có thể làm được.

- Đây là tiên thuật nhập môn của Kim Tiên, làm được điểm này sẽ trở thành Kim Tiên.

Dư Tắc Thành lập tức sững sờ kinh ngạc, không ngờ đây là nan đề thử thách của Kim Tiên.

Hắn bèn nói: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Nhưng... nhưng hiện tại con mới đạt cảnh giới Tiên Nhân, hơn nữa còn chưa được một năm...

Kiếm Lão Nhân cười nói:

- Vậy thì đã sao, ngươi là hậu nhân của Kiếm Lão Nhân ta, sở trường của chúng ta chính là biến chuyện không có khả năng thành có khả năng. Ta sẽ làm cho một Tiên Nhân nho nhỏ như ngươi có được lực công kích đáng sợ của cảnh giới Kim Tiên. Tuy rằng thân thể Tiên Nhân nhưng có lực lượng Kim Tiên, muốn phá giải Tiên Khí ô nhiễm, chăng qua chỉ là một cái phất tay.

Nghe Kiếm Lão Nhân nói như vậy, Dư Tắc Thành kinh ngạc vô cùng, ngây người bất động rất lâu. Tiên thuật Tiên Nhân, lực lượng Kim Tiên, đây quả thật chẳng khác nào nằm mơ, chuyện này sao được?

Nhưng thấy Kiếm Lão Nhân khẽ mỉm cười, Dư Tắc Thành kiên quyết gật gật đầu. Tiên là gì. chính là biến chuyện không có khả năng thành có khả năng.

Nếu Kiếm Lão Nhân đã nói được, vậy nhất định sẽ được.

Đó là Kiếm Lão Nhân năm xưa sáng chế mười bảy môn kiếm thuật, thiên hạ vô địch. Tiên Giới cũng là vô địch.

Vì sao những người khác không chạy về đây? Bởi vì bọn họ về không được, nhưng Kiếm Lão Nhân muốn về là về, đây là chênh lệch về thực lực, là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên chân chính.

Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, hết thảy không gian thứ nguyên, hết thảy vũ trụ, vĩnh hằng bất diệt, không gì là không biết, không gì không làm được, là bậc Vô Thượng Kim Tiên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi