TIÊN NGẠO

Chỉ trong thoáng chốc, thiên địa trăm vạn dặm toàn là hào quang, tụ tập thành một đại dương ánh sáng mênh mông, giống như thiên hà trút xuống.

Biển ánh sáng này mênh mông mãnh liệt, lưu chuyển cuồn cuộn không ngừng. Đông Hải biến mất, hóa thành kiếm ẩn trong biển ánh sáng này. Biển ánh sáng có khí thế mênh mông cuồn cuộn, liếc mất nhìn qua vô cùng vô tận, không thể phân biệt được đâu là trời, đâu là đất, chỉ có biển ánh sáng mênh mông vô tận.

Dư Tắc Thành đứng giữa thiên địa, nhìn không gian xung quanh buông tiếng than dài:

- Phá Hồn Diệt Thế thuật ư, không thể ngờ rằng lực Thần Uy của ngươi lại có được hiệu quả như vậy...

Phá Hồn Diệt Thế thuật là một trong Nhị Thuật của Lục Kiếm Tứ Khí Tam Quyết Nhị Thuật Hiên Viên kiếm phái, hết sức thần kỳ, mượn sức mạnh của thiên địa đánh chết cường địch. Kẻ trúng thuật này bị thiên địa bất dung, nhất định hồn phi phách tán. Thuật này vừa xuất ra, trời long đất lỡ, đại địa lật nhào, dù là Tiên Nhân Tu La cũng không thể nào trốn thoát.

Không thể ngờ rằng một kiếm lực Thần Uy của Long Hoàng Đông Hải lại có hiệu quả giống như Phá Hồn Diệt Thế thuật.

Hiện tại toàn bộ thiên địa là địch với Dư Tắc Thành. Âm dương nhị khí. chân nguyên Ngũ Hành, thiên địa, phong, quang, thố... dưới một kiếm này của Long Hoàng Đông Hải, vạn vật là kiếm, thiên địa là kiếm, tất cả đều coi Dư Tắc Thành là địch.

Nếu Dư Tắc Thành không chết dưới kiếm này, vậy thiên địa phải hủy diệt, thế giới tiêu tan.

Dư Tắc Thành cao giọng nói:

- Vừa rồi ta còn than thở rằng tịch mịch vì không có đối thủ, chỉ một lúc sau, ta mới biết mình đã sai lầm. Ta đã xem thường thiên hạ quần hùng, xem thường thế giới Thương Khung.

- Long Hoàng Đông Hải, cảm tạ ngươi đã nhắc nhở ta. Nguyện tính kiêu ngạo ngông cuồng này vĩnh viễn không tái hiện.

- Vì tỏ lòng biết ơn của ta, ta sẽ sử dụng kiếm mạnh nhất của ta, để biểu hiện sự tôn kính.

- Cho dù là địch với cả thế giới này thì đã sao...

- Kiếm ta là đạo ta, kiếm ta do tâm, kiếm tức là ta, ta tức là kiếm, trước kia bất bại, hiện tại bất bại, tương lai cũng bất bại, tâm tâm như thế, niệm niệm như thế, đời đời như thế, kiếp kiếp như thế.

- Trời không thể trái ý ta, đất không thể nghịch lòng ta, sinh tử nằm trong tay ta, tất cả theo ý ta. Cho dù là địch với cả thế giới, cũng chém như thường, vỡ cho ta!

Lúc này Dư Tắc Thành xuất kiếm, bản mệnh pháp bảo thế giới Bàn cổ hóa thành Hiên Viên Kiếm, hợp cùng hai kiếm do hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên hóa thành. Ba kiếm xuất hiện, bạo phát một đòn, hủy diệt hết thảy.

Trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành là địch với cả thiên địa, với cả thế giới, với Thiên Đạo, với vạn vật...

Quang, ám, Kim. Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, phong, sương, tuyết, băng, nhật, nguyệt, tinh, khí. vân. lôi, điện, thanh, quang, từ...

Hết thảy nguyên tố thiên địa sôi trào trong khoảnh khắc này, hết thảy sinh linh vạn vật tan tác trong khoảnh khắc này.

Trời sụp đất nứt.

Một kiếm mà thôi.

Chỉ trong thoáng chốc, cả thế giới hoàn toàn sụp đổ, cả đất trời chỉ còn mình Dư Tắc Thành đứng thẳng. Một kiếm nơi tay, ngạo mạn thiên hạ. vạn người cúi đầu, xin hỏi thiên hạ, ai kẻ anh hùng.

Thế giới sụp đổ, hoàn toàn tan vỡ, thiên địa trăm vạn dặm hoàn toàn tan thành tro bụi. Không chỉ như vậy, ba tầng ảo cảnh bên trên là mê cung thạch thất, mê cung vô sắc, mê cung phế tích trong khoảnh khắc này cũng hoàn toàn tan vỡ.

Cả Thanh Trúc đảo cũng sụp đổ theo, đại lục Hạ châu bị ảnh hưởng của chuyện này, đại địa chấn động, phong vân biến sắc.

Dư Tắc Thành hoàn toàn không để ý tới những chuyện này, hắn đang chăm chú nhìn về phía trước. Trong hư không phía trước, thân thể Long Hoàng Đông Hải chậm rãi bay ra.

Y nhìn Dư Tắc Thành thi lễ:

- Sáng nghe đạo, chiều chết cũng vui. sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm, cầu được ước thấy, không uổng kiếp này.

Dư Tắc Thành đáp lễ:

- Sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm, trọn đời chỉ có kiếm, kiếm tu chúng ta không uổng kiếp này.

Long Hoàng Đông Hải hoàn toàn tan tác, hóa thành bốn cỗ tro bụi bay ra bốn phía.

Tuy rằng giết chết Đông Hải, nhưng trong lòng Dư Tắc Thành không có bất cứ gì là vui mừng, ở một góc độ nào đó, Đông Hải cũng giống như hắn. cả đời chỉ biết có kiếm.

Nếu mình không gặp được may mắn như vậy, có được thế giới Bàn cổ, có được kiếm Kim Tiên, nếu ban đầu mình có được bí pháp luyện kiếm của Đông Hải, có thể nào mình cũng làm như y, luyện hóa con mình thành kiếm hay không? Đáp án này Dư Tắc Thành không biết, cũng không muốn biết.

Kiếm quang qua đi, tất cả ảo giới vỡ nát, hết thảy tiêu tan, thiên địa trắng xoá một mảnh.

Thật ra trong một kiếm vừa rồi, Dư Tắc Thành có được ưu thế lớn nhất. Chính vì thế giới này là ảo giới, nếu ở thế giới Thương Khung, thiên địa bao la, dù Dư Tắc Thành xuất kiếm mạnh tới mức nào cũng không thể chém vỡ cả thiên địa.

Thế giới trước mắt hóa hư vô, Dư Tắc Thành còn đang nhớ lại uy lực một kiếm vừa rồi.

Trên không xuất hiện tiếng động vượt Thời Không, ba người xuất hiện bên cạnh Dư Tắc Thành.

Người đi đầu là Cửu u Quỷ Hoàng, phía sau y là Lam Tâm Nhi, bên cạnh hai người còn một người nữa, chính là Thái thượng trường lão của Ảnh Ma tông, Yên Trận Thần Quân trước nay vẫn ẩn nấp thân mình.

Đầu tóc y bạc phơ, cột một dài lụa đen. thân khoác pháp bảo màu đen. Gương mặt người này có vẻ anh tuấn, khóe miệng hơi mỉm cười tà dị. Với mái tóc bạc phơ vô cùng nổi bật, có một sức hấp dẫn kỳ dị.

Nhưng giờ phút này, y lại sững sờ nhìn thế giới hóa thành hư vô, miệng lẩm bẩm:

- Không thể nào, không thể nào... Đây là hậu quà của trận chiến vừa rồi đó sao, khiến cho cả thế giới đều tan biến ư?

Lúc này y kinh ngạc không biết nói gì, quên cả ẩn náu như trước, xuất hiện thân hình.

Lam Tâm Nhi nhìn vùng thiên địa này, gật gật đầu:

- Vừa rồi mảnh vỡ tinh nguyên bay vào người chúng ta, xem ra là trận chiến giữa Long Hoàng và Diệt Độ đã hủy diệt nơi này.

Yên Trận Thần Quân lớn tiếng kêu lên:

- Chuyện này sao có thể, thế giới trăm vạn dặm tiêu tan như vậy hay sao? Đây là lực lượng gì vậy, không thể nào...

Lam Tâm Nhi nói:

- Lực Thần Uy không đâu là không tới được, không gì là không làm được, hết thảy đều có

khả năng.

Yên Trận Thần Quân nhìn thế giới hư vô dưới chân, lại nói:

- Đây là Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi sao? Xong, xong rồi, thế giới này đã hoàn toàn sụp đổ, Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi không còn nữa, chúng ta uổng công vô ích phen này.

- Lực lượng hùng mạnh như vậy, rốt cục vô duyên cùng chúng ta, xong rồi...

Đột nhiên Cửu u Quỷ Hoàng lên tiếng mắng:

- Câm miệng, xem kìa...

Yên Trận Thần Quân lập tức câm miệng, y tỏ ra hết sức e ngại Cửu u Quỷ Hoàng, sau đó bắt đầu quan sát vùng thiên địa này.

Tuy rằng thế giới này đã hoàn toàn sụp đổ, nhưng trong hư vô trắng xóa dường như có một trái tim vẫn còn đang đập. Khí tức hư vô cũng dường như đang đập theo nhịp của trái tim này.

Cửu u Quỷ Hoàng nghi hoặc nói:

- Khí này... giống như Tiên Thiên Mông Hồng Nhất Khí...

Đột nhiên một tiếng nổ vang, dường như có một thanh đại phủ xuất hiện, chém qua thiên địa, Hỗn Độn sinh Thái Cực, Thái Cực sinh Lưỡng Nghi, dương trong thành trời, âm trọc thành đất. nháy mắt biến hóa chín lần, thần về thiên, thánh về địa. Thiên cực cao, địa cực sâu,

số bắt đầu từ một. lập ở ba, thành ở năm. thịnh ở bảy, tổng cộng chín.

Thiên Khí Mông Hồng, mầm mống vạn vật, phân chia thiên địa, dựng nên Càn Khôn, mở ra âm dương, phân bố nguyên khí. tạo ra phong vân. Thế giới trắng xóa trước mắt bắt đầu hoá sinh thiên địa, xây dựng nên một thế giới mới.

Lúc này cả ba người Cửu u Quỷ Hoàng đều kinh ngạc sững sờ, Yên Trận Thần Quân ngây dại kêu lên:

- Thì ra đây là lực Thần Uy, lực Thần Uy là như thế này...

Thình lình hào quang hiện lên trên thân thể ba người bọn chúng, cũng như hai tên trước, bắt đầu lãnh ngộ lực Thần Uy.

Dư Tắc Thành đứng ngây ra đó, chỉ có mình hắn là không thể lãnh ngộ được gì, bất giác thầm thóa mạ. Xem ra muốn lãnh ngộ lực Thần Uy ở nơi này, phải là phân hồn của Mộng Thần mới được.

Chuyện này thật sự là tức tối, người ta ai cũng có thể lãnh ngộ lực Thần Uy vô thượng, chỉ có mình chỉ có thể đứng nhìn, không thể lãnh ngộ được gì cả, thật sự buồn bực.

Dư Tắc Thành hết sức buồn bực, lòng thầm nghĩ:

- Lão tử không cần lãnh ngộ lực Thần Uy gì cả, có một ngàn lẻ một lực Thần Uy trong tay, cần gì lãnh ngộ lực Thần Uy ở đây nữa...

Tuy rằng ngoài miệng nói vậy, nhưng Dư Tắc Thành vẫn không cam lòng, hắn đưa mất nhìn hết thảy đang diễn ra trước mặt.

Đại địa xuất hiện, gió nổi mây sinh, lôi điện chớp nháy, lũ lụt dâng lên, tự nhiên trong thiên địa dần dần khôi phục. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Đột nhiên Dư Tắc Thành có cảm giác kỳ lạ, đây là cảm giác cảm ngộ khó tả bằng lời.

Hắn vội vàng lấy thôi pha lê một ngàn lẻ một lực Thần Uy, sau đó cảm nhận lực Thần Uy trong đó, đồng thời tiếp tục cảm ngộ vùng thiên địa này.

Dư Tắc Thành không phải là phân hồn chuyển thế của Mộng Thần, tự nhiên không thể lãnh ngộ lực Thần Uy nơi này. Nhưng hắn thông qua quan sát quá trình vạn vật sinh ra trong thế giới này, có thể cảm ngộ lực Thần Uy ở đây từ một góc độ khác.

Thiên địa sinh ra chỉ có Ma Thần mới có được lực Thần Uy này. Phương pháp dụng lực tức là lực Thần Uy.

Cảm ngộ như vậy không phải là lãnh ngộ được lực Thần Uy, mà là quan sát phát hiện lực Thần Uy được hình thành thế nào, vì sao hình thành, vì sao có được cảm ngộ lực Thần Uy...

Từ xưa tới nay, những kẻ có được lực Thần Uy đều không biết nó được hình thành thế nào, vì sao hình thành, từ đâu sinh ra lực Thần Uy này. Cũng vì không biết, cho nên mới đặt tên cho lực lượng này là lực Thần Uy. Có nghĩa là uy của thần, ngoài diễn tả sự hùng mạnh, còn diễn tả sự huyền bí của nó.

Nhưng trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành quan sát thôi pha lê như vật tham chiếu, so sánh với quá trình sinh ra của thế giới Thần Uy Diễn Hóa Phân Thiên Nghi kia, thình lình hiểu ra rốt cục lực Thần Uy sinh ra thế nào, vì sao có tác dụng như vậy, phát hiện được những điều ảo diệu bên trong.

Thật ra hắn không phải là người đầu tiên phát hiện chuyện này. Năm xưa sở nghiên cứu lực Thần Uy Tiên Tần cũng thông qua biện pháp này mà phát hiện ra ba ngàn sáu trăm sáu mươi lăm loại lực Thần Uy Tiên Tần. Sau đó Tiên Tần đế quốc dựa vào lực Thần Uy này mà hoành hành vũ trụ. đánh cho chư tiên Tiên Giới phải xây nên bốn đại Thiên môn phòng ngự Tiên Tần đế quốc.

Đồng thời trong vô số trận chiến, Tiên tộc nhờ đó lãnh ngộ được lực Thần Uy Tiên Tần, nên đối tên thành lực Tiên Uy. Thật ra lực Tiên Uy cũng chính là lực Thần Uy, bình mới rượu cũ, chỉ khác biệt về tên gọi mà thôi.

Chẳng qua số lượng lực Tiên Uy không nhiều bằng lực Thần Uy, chỉ có một ngàn lẻ một loại, chính là hết thảy lực Tiên Uy nằm trong thôi pha lê trong tay Dư Tắc Thành.

Giờ phút này Dư Tắc Thành nhìn thế giới nơi này tái sinh, lại thông qua thôi pha lê nghiên cứu suy diễn quá trình sinh ra lực Thần Uy, cho nên mới có được cảm ngộ này.

Dư Tắc Thành quan sát quá trình thiên địa sinh ra, ngẩn ngơ ra một lúc. Trong quá trình này, một ngàn lẻ một lực Tiên Uy trong thôi pha lê bắt đầu biến hóa, Dư Tắc Thành nhờ đó hiểu được hoàn toàn hình thức tồn tại, phương thức vận chuyển, tất cả uy lực và cả ẩn họa của chúng.

Thôi pha lê này là sát cục do Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên của Tiên tộc bày ra, giao cho Dư Tắc Thành, khiến cho hắn không thể hủy nó, vĩnh viễn đeo bám trên người hắn.

Không sợ hắn không học, lực lượng hùng mạnh như vậy, không ai nhịn được cảm dỗ, chỉ cần học một loại trong đó, sẽ muốn học loại thứ hai, thứ ba, cuối cùng học hết tất cả.

Lực Tiên Uy tức là lực Thần Uy, cũng là con dao hai lưỡi, những loại lực Tiên Uy này ẩn chứa vô số tai họa về sau, cạm bẫy dẫy đầy. Học càng nhiều ôm càng nặng, cuối cùng nhất định sẽ cắn trả ngược lại. Cũng giống như Triêm Hoa Thần Quân. Ma Lễ Thanh, bởi vì sử dụng lực Thần Uy, bị lực lượng cắn trả mà hình thần câu diệt.

Hơn nữa trong quá trình này, Dư Tắc Thành phải kháng cự sức hấp dẫn của lực Tiên Uy, nhưng lại rất muốn học tập lực Tiên Uy, cuối cùng không nhịn được cảm dỗ của lực lượng hùng mạnh này, dần dần đi tới tử vong. Đây là mục đích của Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên, muốn mượn chuyện này tra tấn Dư Tắc Thành.

Nhưng giờ phút này, sát cục kia đã bị hóa giải trong vô hình. Theo cảm ngộ của Dư Tắc Thành, dần dần một ngàn lẻ một lực Tiên Uy bắt đầu biến hóa, có tiêu tan, có dung hợp, có sinh ra, có phân giải, chúng đều biến thành trạng thái mà Dư Tắc Thành có đủ khả năng sử dụng, đủ khả năng khống chế.

Mặc dù có một ít lực Thần Uy hùng mạnh biến mất, nhưng lực Thần Uy mà mình không thể khống chế, biến mất thì cứ mặc cho chúng biến mất vậy.

Trong khoảnh khắc này, một ngàn lẻ một lực Tiên Uy chỉ còn lại sáu trăm sáu mươi sáu loại. Đây đều là lực Thần Uy mà Dư Tắc Thành có thể khống chế, có thể sử dụng, có thể học tập mà không có tai họa về sau.

Lúc này Dư Tắc Thành nghĩ tới một điểm. Hắn nhớ tới Long Hoàng Đông Hải cảm ngộ được vô số lực Thần Uy nhưng y không chọn, chỉ chọn một loại lực Thần Uy kiếm. Một kiếm ấy khiến cho thiên địa coi đối phương là địch, giống như Phá Hồn Diệt Thế thuật của Hiên Viên kiếm phái, mượn sức mạnh của thiên địa đánh chết cường địch, kẻ trúng thuật bị thiên địa bất dung, nhất định hồn phi phách tán.

Vậy mình phải lựa chọn thế nào, lấy vô số lực Thần Uy, hay chỉ lấy một loại lực Thần Uy kiếm?

Là hàng ngàn pháp thuật, hàng vạn luyện thành, hay chỉ một kiếm nơi tay?

Mình phải lựa chọn thế nào đây?

Ý niệm này vừa nổi lên trong đầu Dư Tắc Thành, lập tức cảm ngộ kỳ lạ kia biến mất. Cảm ngộ này tới mau, đi cũng mau, Dư Tắc Thành còn chưa kịp nhìn thấu tất cả lực Thần Uy, hiểu được cảm giác của nó, cảm ngộ này đã tiêu tan vô cùng nhanh chóng. Đây cũng là đặc điểm của lực Thần Uy, uy nghiêm của thần, há dung cho thế nhân nắm giữ một cách dễ dàng.

Không cần lựa chọn nữa, không cần mình lựa chọn, mọi việc đã xong. Thôi pha lê trong tay Dư Tắc Thành đã phát sinh biến hóa, hóa thành một khối ngọc hình vuông, không còn hình dáng như trước nữa.

Trong khối ngọc vuông này chứa sáu trăm sáu mươi sáu loại lực Thần Uy. Đây đều là lực Thần Uy mà Dư Tắc Thành có thể khống chế, có thể sử dụng, có thể học tập mà không có tai họa về sau.

Lực Thần Uy thứ nhất, Kiếm Ý Duy Ngã. Kiếm Ý Như Thiên, kiếm ý Thương Khung, kiếm ý vạn hóa, hóa Vô Thượng Kiếm Ý của mình thành kiếm ý lực Thần Uy hùng mạnh nhất, có thể tiến hóa hết thảy, hủy diệt hết thảy.

Đây là lực Thần Uy thứ nhất mà Dư Tắc Thành nắm giữ, trở thành lực Thần Uy đầu tiên ghi lại trong khối ngọc vuông.

Lực Thần Uy thứ hai, Việt Chủ Đại Bảo. Dưới lực Thần Uy này, tất cả phi kiếm pháp bảo cửu giai tâm linh tương hợp với mình sẽ thăng lên thập giai. Nhưng cần phải hấp thu lực đại địa, chỉ có thể thăng giai trong thời gian một trăm tám mươi lần hô hấp.

Lực Thần Uy thứ ba, Tát Đậu Thành Binh. Lực Thần Uy này có tác dụng phân tích trạng thái địch nhân, thế giới tự động sinh ra sinh linh chiến sĩ đối phó địch nhân, chém giết cường địch.

Lực Thần Uy thứ tư, Quang Độn Vô Hình, giúp cho mình hóa thân thành quang, chạy trốn cấp tốc, thời gian Quang Độn quyết định bởi hàm lượng Tiên Khí của bản thân mình.

Lực Thần Uy thứ năm. Vật Quy Nguyên Chủ, có nguồn gốc từ lực Tiên Uy Kính Phản, xuất phát từ Kính Kiếm thuật của Kiếm Lão Nhân. Có thể bắn ngược một lần công kích của đối phương trở về, cho dù là Kim Tiên cũng có thể.

Lực Thần Uy thứ sáu, Bất Động Như Uyên, xuất phát từ Uyên Kiếm thuật của Kiếm Lão Nhân. Thi triển lực Thần Uy này, đứng yên một chỗ, bất kể là tiên thuật na di, chuyển hóa

Thời Không, Hắc Động Bạch Động thuật, Tụ Lý Càn Khôn, cất ngang Thời Không... hoàn toàn không có hiệu quả.

Lực Thần Uy thứ bảy, Tĩnh Tịch Chỉ Thành. Chúng Thần Mộ Địa trong truyền thuyết tĩnh mịch không tiếng động, dù năm xưa nối danh, nhưng hiện tại cũng là hoang phế, không người coi trọng.

Đây là lực Thần Uy bị động, một khi sử dụng sẽ tự động che giấu trạng thái, Ma Thần cũng không thể phát hiện.

Bảy loại lực Thần Uy mà Dư Tắc Thành nắm giữ đã trở thành bảy loại lực Thần Uy đầu tiên trong khối ngọc vuông, hơn nữa đã được quy nạp tổng kết có hệ thống, hiệu quả hơn nhiều.

Dư Tắc Thành cất khối ngọc vuông đi, hắn cũng không học tập lực Thần Uy mới. Cảm ngộ vừa rồi đã khiến cho hắn sức cùng lực kiệt, không thích hợp học tập lực Thần Uy nữa. Bất quá có được bảo vật này, có thể hoành hành thiên hạ.

Cả bốn người ở đây đều lặng thinh không nói, ai nấy đều có thu hoạch của mình, hết sức vui mừng.

Đồi núi sông ngòi trong thế giới này dần dần khôi phục lại, trở về cảnh sắc trước kia. Từng cơn gió nhẹ thổi qua, mây trắng lững lờ trôi, hoa đỏ như lửa trên đồi, hết thảy như lúc ban đầu.

Thì ra thế giới này có thể khôi phục vô hạn. Nếu có thể lấy được thế giới này, vậy có thể lãnh ngộ lực Thần Uy, vô số đệ tử môn hạ cũng có thể lãnh ngộ lực Thần Uy, pháp lực vô biên, thiên hạ vô địch. Chuyện này quý giá hơn nhiều so với phi kiếm, pháp bảo, hay động phủ thiên địa. Lập tức Lam Tâm Nhi và Yên Trận Thần Quân liếc nhìn nhau, cả hai cùng biến sắc.

Tiền tài làm động lòng người, bảo địa này có thể khiến cho hậu duệ đệ tử môn phái mình hưng thịnh vạn năm. dù chết cũng phải cố đoạt.

Rất nhanh ánh mắt bọn chúng gặp nhau, trong mất cả hai chỉ có hình ánh Dư Tắc Thành. Sau đó chúng quay nhìn Cửu u Quỷ Hoàng, ba người bọn chúng quen biết hiểu nhau đã ngàn năm. vô cùng ăn ý, tin tường lẫn nhau. Chỉ cần giết chết Dư Tắc Thành, nơi này là của ba người bọn chúng.

Cửu u Quỷ Hoàng cầm đầu cả bọn, y cẩn thận gật gật đầu, biểu thị việc này có thể tiến hành.

Yên Trận Thần Quân lập tức biến mất. tựa như từ trước tới nay chưa từng tồn tại trên cõi đời này. Lam Tâm Nhi cười bình thản, thình lình xuất ra pháp thuật công kích. Toàn thân nàng đột ngột hóa thành một đạo hào quang, đánh về phía Dư Tắc Thành. Đúng vậy, Lam Tâm Nhi dùng thân thể, dùng đầu của mình lao về phía Dư Tắc Thành.

Lao tới như vậy nhìn qua vô cùng đơn giản, dù là tu sĩ Luyện Khí kỳ cũng không sử dụng pháp thuật đơn giản như vậy, nhưng Lam Tâm Nhi lại sử dụng.

Cái lao này ẩn chứa lực lượng vô cùng đáng sợ, đây chính là thần thông tối cao của Vạn Thú Hóa Thân tông, Hóa Thần Cửu Thuật.

Hóa Thần Cửu Thuật mô phỏng theo chư thần trong truyền thuyết thời thượng cổ, sinh ra chín công pháp mạnh nhất, chỉ dùng thân thể mình làm vũ khí.

Đòn này có tên là Cộng Công Nộ Chàng Bất Chu Sơn. Truyền thuyết vào thời thượng cổ, lúc Thái Thản Thần tộc diệt vong, Thủy Thần Cộng Công sắp chết, không cam lòng chịu diệt vong như vậy, bèn dùng thân thể mình đâm nát Bất Chu sơn, phá nát thiên địa, khiến cho đất trời sụp đổ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi