TIÊN NGẠO

Trở về Hiên Viên kiếm phái, Dư Tắc Thành lại vung kiếm. Sau lần vung kiếm cuối cùng này, một lực lượng hết sức kỳ dị bùng lên, bao trùm lấy tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái tham gia chiến đấu.

Sau trận chiến này, dưới lực lượng của ba ngàn Đại Đạo, lực Thần Uy, Hiên Viên Thần Kiếm, rất nhiều đệ tử Hiên Viên không chịu nổi lực lượng hùng hậu như vậy. Nếu không tiến hành bồi bổ, chỉ sợ sau khi kiếm cưu giải thể, những đệ tử này sẽ lập tức tử vong, cho nên một kiếm này là để duy tu khôi phục thân thể của các đệ tử Hiên Viên.

Sau kiếm cuối cùng, thời gian một trăm tám mươi lần hô hấp đã hết, lực Thần Uy tiêu tan, không thể sử dụng Hiên Viên Thần Kiếm được nữa.

Dư Tắc Thành buông Hiên Viên Thần Kiếm ra, cung kính cúi đầu:

- Tạ ơn thần kiếm trừ ác, chấn hưng Nhân tộc chúng ta.

Các đệ tử cùng nhau hô theo:

- Tạ ơn thần kiếm trừ ác, chấn hưng Nhân tộc chúng ta.

Hiên Viên Thần Kiếm ngâm lên một tiếng, hoàn toàn biến mất. Thần kiếm có linh, tự động trở về nhà cũ trong Hiên Viên động phủ, tiếp tục ngủ say. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Hiên Viên Thần Kiếm về chỗ, Dư Tắc Thành lập tức giải tán kiếm cưu. các đệ tử chia ra tứ tán.

Mọi người vừa mới phân tán, lập tức có vô số tiếng kiếm ngâm vang lên. số phi kiếm lục giai mà Dư Tắc Thành luyện chế lập tức tan tác. vốn hắn nghĩ rằng số kiếm này có thể duy trì đến trăm năm. nhưng sau trận chiến này đã hoàn toàn tan nát.

Có đệ tử vừa mới buông ra vẫn còn đắm chìm trong lực lượng hùng mạnh vừa rồi, rất lâu sau vẫn chưa thể khôi phục lại. Có đệ tử thậm chí kêu la gào thét, lâm vào họa mê muội. Lần này Hiên Viên kiếm phái gặp phải họa mê muội nghiêm trọng nhất.

Nhưng hiện tại Dư Tắc Thành không có thời gian xử lý chuyện này, hắn nhanh chóng mang hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên chạy tới Thiên Đạo phong, mờ Khốn Tiên Lao, đưa chúng vào trong đó.

Lập tức lỗ đen cùng ngọn lửa hồng liên bị đưa vào Khốn Tiên Lao. Bọn chúng bạo phát dao động vô cùng mạnh mẽ, chúng biết số phận mình sẽ thế nào, cho nên cố gắng vùng vẫy, muốn thoát khỏi Khốn Tiên Lao này.

Nhưng hết thảy hoàn toàn vô ích. bên trong Khốn Tiên Lao, vô số phù văn tiên chú phát ra hào quang, hóa thành xiềng xích vô tận, khóa chặt hai tiên thể này trong đó.

Còn có hai bóng người chậm rãi bay ra từ hai tiên thể này, chính là thần hồn của Thái Hư Đạo Đức, Độ Ách Hồng Liên. Thần hồn của chúng bị Khốn Tiên Lao tách rời, như vậy mới có thể khóa chặt chúng ở nơi này.

Hai thần hồn của bọn Thái Hư Đạo Đức đều chìm trong trạng thái hôn mê, bị Khốn Tiên Lao vây khốn trong một luồng bạch quang. Thần hồn này hiện tại đang trọng thương hôn mê, tương lai ắt có ngày thức tỉnh. Muốn hoàn toàn trấn áp bọn chúng, phải nhốt trong cơ thể sinh linh nào đó, mới có thể trấn áp triệt để.

Dư Tắc Thành thi triển phép cũ, hóa sinh ra một mộng cảnh, cho hai thần hồn vào trong đó, sau đó cho chúng vào đầu hai con Bạch Kim Giáp Quy trong thế giới Bàn cổ. Đây chỉ là biện pháp trấn áp tạm thời, hết thảy phải chờ các vị tổ sư hạ giới, giao cho bọn họ, đê cho bọn họ xử lý triệt để.

Đã xử lý xong hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên này, nhưng còn một chuyện quan trọng hơn đang chờ Dư Tắc Thành xử lý, chính là vấn đề đệ tử Hiên Viên kiếm phái bị họa mê muội.

Trận chiến này sử dụng chung cực kiếm cưu. ba ngàn Đại Đạo, Hiên Viên Thần Kiếm, hấp thu bản nguyên của vô số Tiên Nhân, vấn đề họa mê muội vô cùng nghiêm trọng. Nếu Dư Tắc Thành không nhanh chóng xử lý, bảy ngàn đệ tử này còn lại chừng hai ngàn đã là may mắn.

Dư Tắc Thành quay lại quảng trường kêu lớn:

- Mọi người tập trung lại, lập tức cùng ta xuất phát, trở lại Vãn châu.

Lập tức các đệ tử tập hợp, nhưng lúc này đã có hai trăm đệ tử Hiên Viên kiếm phái tu vi Trúc Cơ thần trí mơ hồ, có kẻ hơi điên cuồng, đã mê muội.

Vừa rồi khống chế kiếm cưu, mọi người nhất thể, múa may thần kiếm, chém giết Tiên Nhân đã khiến cho vô số tu sĩ mê muội, hơn nữa tu vi càng cao, mê muội càng nghiêm trọng.

Mê muội càng nghiêm trọng càng không hiện ra ngoài, dần dần hóa điên, chém giết đồng môn, đánh chết phàm nhân, cuối cùng điên cuồng mà chết, hoàn toàn tan biến.

Như vậy không thể được, Dư Tắc Thành lập tức ra lệnh tập hợp kiếm cưu, dẫn theo các đệ tử trở lại Vãn châu ở Miêu Sương lần nữa.

Lúc này đại lục Vãn châu sau khi trải qua trường đại chiến vừa rồi, trung tâm chiến trường, phạm vi ba vạn dặm thiên địa đã hoàn toàn hóa thành biển cả, vòng ngoài hình thành vô số đào nhỏ.

Trên đại lục vô số núi lửa phun trào, ngoài biển xuất hiện sóng thần, cuồng phong nổi lên bốn phía.

Dư Tắc Thành dẫn các đệ tử Hiên Viên kiếm phái tới đây, sau đó quát lớn:

- Nơi đây vốn là thế giới thiên địa hoàn hảo, bởi vì trận chiến vừa rồi của chúng ta, cho nên nơi này mới trở nên hoang tàn đố nát như vậy, khiến cho vô số bá tánh mất đi nhà cửa.

- Tuy rằng chúng ta làm như vậy là vì thế giới Thương Khung, nhưng trong chuyện này chúng ta cũng có trách nhiệm. Đệ tử Hiên Viên phải dũng cảm đối mặt với trách nhiệm, thiên địa Vãn châu này vì chúng ta mà bị hủy, vậy chúng ta phải xây dựng lại nơi này, tạo ra một đại lục mới.

Vừa nghe như vậy, lập tức mọi người kinh ngạc sững sờ, có người lên tiếng nói:

- Đúng, đúng vậy, sử dụng Hiên Viên Thần Kiếm, lập tức có thể khôi phục nguyên hình.

Dư Tắc Thành lắc lắc đầu:

- Không, chúng ta phải lấy tay lấp lại nơi này, xưa có chuyện Tinh Vệ lấp biển, hiện tại có Hiên Viên kiếm phái ta tái tạo đại lục.

- Mọi người lập tức hành động, sử dụng biện pháp nguyên thủy nhất sang đại lục khác thu thập nham thạch đất đá. giống như Tinh Vệ lấp biển. Hoặc thay đổi địa mạch, hoặc chế tạo núi lửa. chế tạo đại lục.

- Họa mê muội ư? Ta cũng không tin, yên tâm đi, ta sẽ cho các ngươi không rảnh rỗi được phút giây nào cả, làm mệt mới lăn ra ngũ, ta sẽ làm cho các ngươi mệt mới tới nỗi hộc máu tươi, có muốn mê muội cũng không có thời gian mê muội.

Lập tức Dư Tắc Thành bắt đầu phân phối nhiệm vụ, chỉ huy bày ngàn bảy trăm bảy mươi lăm đệ tử của mình, bắt đầu sáng kiến Tinh Vệ lấp biển, tạo ra một đại lục Vãn châu mới.

Thật ra chuyện này cũng cùng đạo lý với chuyện chim nhỏ kéo núi năm xưa. nhờ vậy sẽ không ai trong hàng đệ tử lâm vào họa mê muội, không ai vì vậy mà chết, đây mới là mục đích lớn nhất của Dư Tắc Thành.

Công tác bắt đầu, Dư Tắc Thành cầm roi da trong tay, chỉ huy các đệ tử của mình, an bày đôn đốc bọn họ làm không kịp nghi tay, thở hổn hển liên hồi.

Bọn họ ra Thương Khung hài thu thập nham thạch cát đá, sau đó vận chuyển tới chỗ đại lục bị tiêu tan, bắt đầu lấp bể.

Chuyện này quả thật chẳng khác chuyện đùa, ảo tưởng lấp đầy biển cả, không ai tin được. Nhưng dưới sự khống chế của Dư Tắc Thành, tất cả mọi người đều phải làm việc, cả ngày làm mệt mới, tối đến lăn ra ngũ không biết gì cả, chẳng khác nào một bầy heo chết.

Họa mê muội gì đó trong hoàn cảnh sống này, đều trở thành phù phiếm.

Dù có thời gian bị lạc họa mê muội, ảo tưởng rằng mình là thiên hạ vô địch, nhưng lưng vẫn phải cõng hai tảng đá, vẫn phải bị la mắng đôn đốc, cũng không được nghỉ ngơi nhiều hơn người khác.

Cứ như vậy, dưới sự chỉ huy của Dư Tắc Thành, tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái tham gia đại chiến phải tiến hành hành động Tinh Vệ lấp biến. Cả bọn mệt tới nỗi hộc máu mồm, không còn hơi sức đâu mà mê muội, không ai hóa điên cả.

Nhờ chiến dịch Tinh Vệ lấp biển này, uy danh Hiên Viên kiếm phái càng lên cao. Tu sĩ thiên hạ không biết Hiên Viên kiếm phái đánh bại thần thánh phương nào, chỉ nghe đồn rằng trước khi đại chiến, Hiên Viên kiếm phái cứu vớt vô số sinh linh bá tánh, sau kiếp nạn. lại tổ chức hành động Tinh Vệ lấp biển, xây lại Văn châu.

Trong lúc nhất thời thanh danh Hiên Viên kiếm phái càng thêm mạnh mẽ, nhận được vô số lời khen ngợi. Chuyện bất bình thiên hạ. hỏi Hiên Viên Kiếm ta.

Dư Tắc Thành miệt mài chỉ huy các đệ tử mình ngày ngày lao động, chỉ dùng sức mình lấp đầy biển cả mênh mông vô tận.

Lần hành động này càng khiến cho người ta khó tin hơn cả lần kéo động phủ khi trước, nhưng tất cả đệ tử Hiên Viên kiếm phái đều tin tường vào quyết định của chưởng môn. Chỉ cần hắn còn đó, Hiên Viên kiếm phái không ai ngăn nổi. Chỉ cần hắn làm, không có gì là không làm được. Hắn nói gì cũng đúng, cũng là chân lý, cho nên các đệ tử gần như là tin tường hắn một cách mù quáng.

Mọi người tụ tập lực lượng, thi triển pháp thuật, bình ổn sóng thần, xua tan lốc xoáy, hấp thu Địa Hỏa bùng nổ, nâng đất liền lên, tiêu trừ nước biển, tạo ra sơn lĩnh, trồng trọt cây cối... Chế tạo ra một đại lục mới, nỗ lực kiên trì.

Dưới sự cố gắng của bọn họ, đại lục Vãn châu mỗi ngày dâng lên một chút, dần dần khôi phục lại hình dáng vốn có.

Đệ tử Hiên Viên kiếm phái ai nấy tin tường mười phần, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, ngay cả thiên địa cũng có thể di dời được.

Chúng ta không chỉ biết phá hoại, chúng ta cũng có thể xây dựng. Chúng ta có thể chém giết Kim Tiên, có thể biến đổi thế giới, tạo lại thiên địa. Ý chí hào hùng dâng lên trong lòng mọi người, chỉ cần chúng ta muốn làm, không có chuyện gì chúng ta không làm được.

Trời có thể phá. đất có thể xuyên, không có gì mà chúng ta không làm được. Nguy cơ mê muội nho nhỏ, chúng ta cũng có thể chinh phục như thường, có thể hưởng thụ thành quà sau khi chiến đấu.

Lấp bể tạo đại lục, khiến cho đáy biển dâng lên, xây dựng nhà cửa, khai phá sơn lĩnh, san bằng thảo nguyên, tạo nên đồi núi, từng địa hình tự nhiên sinh ra tại nơi này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi