TIÊN NGẠO

Bên trong Thanh Minh không thiên không địa, không ngày không đêm, chỉ có cương phong vô cùng tận, thái dương độc hỏa kinh khủng, còn có dao động địa từ hỗn loạn.

Từ xa nhìn lại, bên ngoài là một mảng tối tăm vô tận, trong mảng tối ấy có vô số vì sao, có cảm giác hoàn toàn khác với dưới mặt đất nhìn lên. Dưới chân chính là mặt đất trước kia, chỉ có điều bị ngăn cách bởi nhiều tầng mây trắng, không thể nhìn rõ hình dáng mặt đất.

Thái dương trên không quá mức khổng lồ, toát ra nhiệt lượng nóng rừng rực. Dư Tắc Thành vừa định nhìn xem Nam Thiên Chân Nhân đã dùng Thần Giác nói:

- Mọi người không nên nhìn thẳng vào mặt trời, sẽ bị hỏa độc gây tổn thương, mặt trời đủ sức chiếu rọi cho khắp thế giới. Mục tiêu của chúng ta là Cực Nguyên Vân Hà tông, sư huynh, khởi động đi.

Cấp Thủy Chân Nhân nói:

- Được rồi, chúng ta đi.

Nháy mắt thần cưu do sáu người biến thành bắt đầu phi hành trong Thanh Minh. Tốc độ lúc này nhanh hơn gấp mấy lần ngự kiếm trước kia, có thể đạt tới mức một canh giờ bay được vạn dặm, thật sự là nhanh như chớp giật.

Bọn ba người Thành Lam chăm chú quan sát cảnh sắc Thanh Minh, thỉnh thoảng lộ vẻ ngạc nhiên thán phục. Dư Tắc Thành chỉ lặng lẽ cười thầm, cảnh sắc này đã quá quen thuộc với hắn, trong U Minh giới đâu đâu cũng là như vậy.

Thấy biểu hiện của hắn, Cấp Thủy Chân Nhân thầm gật gật đầu, quả nhiên thiếu niên này hết sức trầm ổn chắc chắn.

Mọi người ngự kiếm phi hành một lúc, Nam Thiên Chân Nhân chợt nói:

- Được rồi, hết thảy đã ổn định, ta hỏi thử bốn người các con vì sao sau khi thần cưu chúng ta biến hóa tốc độ ngự kiếm bay trong Thanh Minh lại tăng nhanh như vậy?

Thành Lam là người đầu tiên đáp:

- Đây là nhờ tổ sư ban thưởng pháp quyết, cho nên chúng ta mới có thể bay với tốc độ nhanh như vậy.

Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, sau đó mới nói:

- Là do kiếm trận của sáu người chúng ta, kết hợp lực lượng của sáu người thành một thể cho nên tốc độ nhanh hơn.

Bốn người ai cũng có lý giải riêng của mình, Nam Thiên Chân Nhân lẳng lặng cười nghe bọn họ tranh luận, cuối cùng ông mới nói:

- Các con nói đều có lý, nhưng quan trọng nhất là hai điểm, thứ nhất là thiên địa nguyên khi, thứ hai là thiên địa nguyên từ.

- Chúng ta ở trên mặt đất không có lúc nào là không hô hấp, mà hô hấp chính là hít thở thiên địa nguyên khí. Ngự kiếm trên mặt đất nếu vượt qua tốc độ nhất định sẽ hình thành bức tường âm thanh, thật ra bức tường âm thanh này là do lực cản của thiên địa nguyên khí hình thành.

- Mà bên trong Thanh Minh này không hề có thiên địa nguyên khí cho nên cũng không có bức tường âm thanh, cho nên tốc độ của chúng ta mới nhanh như vậy.

- Ngoài ra còn có thiên địa nguyên từ hùng mạnh vô cùng, vạn vật trong Thanh Minh đều bị sức hút của nó kéo xuống mặt đất. Thần cưu trận pháp của chúng ta được tổ sư gia khéo léo thiết kế, lợi dụng thiên địa nguyên từ này hóa thành lực đẩy cho chúng ta, cho nên chúng ta mới bay nhanh như vậy.

Dọc trên đường đi, Nam Thiên Chân Nhân và Cấp Thuỷ Chân Nhân không ngừng giảng giải cho bốn tên đệ tử đủ các loại kiến thức, kinh nghiệm.

Sau khi bay được hai canh giờ, chân khí của Cốt Luân Tề Văn tiêu hao nghiêm trọng. Mọi người dừng lại, lơ lửng trong Thanh Minh, Cấp Thủy Chân Nhân đưa cho mỗi người một bầu rượu:

- Đây là Thanh Phong Bổ Nguyên tửu, mỗi người uống một ngụm bổ sung chân nguyên, nghỉ ngơi một khắc sau đó sẽ tiếp tục lên đường.

Mọi người cùng uống rượu, hấp thu chân nguyên, sau khi nghỉ một khắc lại tiếp tục phi hành. Cứ như vậy trôi qua mười mấy canh giờ, ước chừng đã bay được mười mấy vạn dặm, đột nhiên thần sắc Cấp Thủy Chân Nhân biến đổi:

- Phía trước có biến, lập tức bổ sung chân nguyên, chuẩn bị chiến đấu.

Dứt lời đưa cho mỗi người một viên đan dược, lần này không phải linh tửu mà là đan dược, dược này bổ sung chân nguyên nhanh hơn linh tửu rất nhiều.

Dư Tắc Thành lập tức uống đan dược vào, trong cơ thể nhanh chóng dâng lên đạo đạo chân nguyên, bắt đầu bổ sung số chân nguyên đã tiêu hao.

Thần cưu vẫn tiếp tục phi hành, bay được một lúc, xa xa trong Thanh Minh xuất hiện một luồng lửa không ngừng lưu chuyển. Đây là ánh sáng do người tu tiên điều khiển kiếm quang hoặc pháp khí.

Cấp Thủy Chân Nhân nói với Nam Thiên Chân Nhân:

- Làm sao bây giờ, không lẽ bọn này không biết lập ảo trận sao?

Nam Thiên Chân Nhân đáp:

- Cứ tiếp tục đi tới, coi như không nhìn thấy. Nếu không phải đệ tử Hư Vô Phiêu Miểu tông, vậy chính là đệ tử Địa Từ Hỏa Nguyên phái. Nếu chúng dám chọc tới chúng ta cứ đánh chết toàn bộ, cho bốn tiểu tử này luyện tập một phen.

- Bốn người các con lắng nghe, nếu ta nói động thủ lập tức sẽ giải tán Thần Cưu Phi Thiên trận. Lúc ấy Cấp Thủy sư huynh sẽ đối phó tên Kim Đan Chân Nhân của đối phương, ta phụ trách truy sát những ai bỏ trốn. Chín tu sĩ Trúc Cơ kỳ còn lại giao cho bốn người các con đối phó, để xem ai có thể giết được nhiều nhất.

- Nhớ kỹ đây không phải là diễn tập, cũng không phải thi đấu trong đại hội môn phái, chỉ cần sơ xuất một chút sẽ chết ngay. Hai người chúng ta sẽ không nhúng tay vào trận chiến giữa Trúc Cơ kỳ các con, cũng sẽ không cứu các con. Tử trận thì ráng chịu, Hiên Viên kiếm phái chúng ta không cần đệ tử kém cỏi bất tài.

- Bốn đệ tử Trúc Cơ kỳ các con đối phó với chín tu sĩ Trúc Cơ kỳ bọn chúng hẳn là không thành vấn đề. Nhắc nhở cho các con một chuyện, không còn Thần Cưu Phi Thiên trận duy trì, kiếm quang hộ thể trên người các con chỉ có thể duy trì trong vòng sáu trăm lần hô hấp. Nếu sau khoảng thời gian này các con còn chưa giết chết đối thủ, nơi này không có thiên địa nguyên khí, các con chiến đấu cùng đệ tử Địa Từ Hỏa Nguyên phái trong không gian Thanh Minh này ắt hẳn phải chết không sai.

- Cuối cùng nhắc nhở các con lần nữa, đây là chiến đấu ngươi chết ta sống, trước tiên chọn mục tiêu thi triển Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết, thu hút mục tiêu. Sau đó thi triển Linh Cưu Dẫn Sinh quyết gia tăng thực lực, cuối cùng mới ngự kiếm giết chết.

Trong quá trình Nam Thiên Chân Nhân dặn dò, Thần Cưu Phi Thiên trận vẫn tiếp tục phi hành. Lúc này đối phương đã phát hiện tung tích bọn họ, đám hỏa quang kia tụ tập lại cùng nhau, dường như đang do dự hay thương lượng chuyện gì.

Thần Cưu Phi Thiên trận tiếp tục tiến về phía trước, nháy mắt đã tới gần bọn chúng. Bọn Dư Tắc Thành chăm chú quan sát thấy đối phương có chừng mười người, những người này thân mặc pháp y hỏa diễm, đầu đỏ như lửa đứng trên một hỏa cầu thật lớn, pháp khí của bọn chúng chính là hỏa cầu dưới chân.

Nhìn từ xa, mỗi hỏa cầu dưới chân đám người này to chừng hai thước. Có một ít hỏa cầu bên ngoài toát ra toàn là lửa đỏ, lại có một ít hỏa cầu giống như quả cầu dưới trảo Tử Mặc Giao của Dư Tắc Thành khi trước.

Bên ngoài hỏa cầu mà đám đệ tử Địa Từ Hỏa Nguyên phái đang đứng còn có một vòng tròn bao quanh, chính là khí hoàn do hỏa cầu phóng xuất. Vòng tròn này lớn hay nhỏ thể hiện thực lực đệ tử Địa Từ Hỏa Nguyên phái mạnh hay yếu. Kẻ có thực lực càng mạnh, hỏa cầu càng lớn, vòng tròn cũng càng lớn.

Trong số những người này, có một người không có hỏa cầu dưới chân mà có hỏa cầu to chừng ba thước bay lơ lửng trên đầu. Người này là Kim Đan Chân Nhân, là sư trưởng của đám đệ tử Địa Từ Hỏa Nguyên phái này.

Xung quanh bọn chúng có vô số thiên thạch trôi nổi bồng bềnh, vốn những thiên thạch này bay trong Thanh Minh, nhưng lúc này bị bọn chúng thu thập lại, dường như đang tinh luyện khoáng thạch gì đó.

Khối thiên thạch lớn nhất trong đó có chừng mười trượng, những mảnh vụn nhỏ khác sau khi bị bọn chúng hoà tan thành chất lỏng bèn tụ tập về phía khối thiên thạch lớn nhất.

Đột nhiên Dư Tắc Thành phát hiện ra Cấp Thủy Chân Nhân phía trước và Nam Thiên Chân Nhân phía sau mình đã biến mất dị tượng Kim Đan từ lúc nào không biết, thực lực của hai người bọn họ cũng giảm xuống chỉ còn Trúc Cơ kỳ. Dư Tắc Thành thoáng động trong lòng, hai người bọn họ cố ý ngụy trang thành cảnh giới Trúc Cơ. Đối phương có một Kim Đan Chân Nhân, nếu bọn chúng không có hảo ý, nhìn thấy bên này chỉ có sáu tên đệ tử Trúc Cơ kỳ, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Lời nói vừa rồi của hai vị Chân Nhân rất khó hiểu, vì sao bọn họ dám khẳng định rằng đối phương sẽ tập kích mình, ắt đã có nắm chắc chuyện này.

Quả nhiên tên Kim Đan Chân Nhân của đối phương quan sát một lúc, dường như truyền đạt một mệnh lệnh nào đó lập tức bọn đệ tử Địa Từ Hỏa Nguyên phái chậm rãi tản ra. Tên Kim Đan Chân Nhân nọ dùng thần thức truyền âm gọi: Nguồn truyện: Truyện FULL

- Các vị đạo hữu phía trước thuộc môn phái nào vậy, có thể qua đây một chút hay không? Xin hỏi các vị có mang theo đan dược bổ sung chân nguyên không, chúng ta phát hiện một khối quặng Thiên Tinh thiết, đáng tiếc chân nguyên hao hết, thiếu một chút mới có thể tinh luyện. Nếu trở lại mặt đất sẽ không tìm được quặng tốt như vậy. Chúng ta muốn mua của các vị một ít đan dược bổ sung chân nguyên, chẳng hay có thể thương lượng được chăng?

Cấp Thủy Chân Nhân đáp:

- Xin hỏi vị tiền bối này có thể dùng Thiên Tinh thiết trao đổi được chăng, chúng ta có sẵn đan dược, sẽ qua đó ngay tức khắc.

Cả hai bên đều lừa gạt lẫn nhau, không hề có thành ý, bên này gọi tiền bối xem ra chuyện này không thiện chút nào. Dư Tắc Thành mơ hồ cảm giác như đối phương muốn giết người diệt khẩu, không biết bọn chúng làm chuyện gì mà không muốn cho người khác biết

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi