TIÊN NGẠO

Nam Thiên Chân Nhân nói tiếp:

- Thời gian quý giá, chúng ta hãy tiến hành việc tiếp theo, vẫn là theo quy củ cũ, ta cho con hai lựa chọn. Thứ nhất, ta sẽ dạy Lục Kiếm cơ sở cho con trước, sẽ dạy con Tiên Kiếm thuật Lục Dực Tam Sí của Kiếm Phi Dực, cùng kiếm thuật chuyên tinh biến dị của Thiên Đạo phong ta.

- Thứ hai là học kiếm thuật chuyên tinh biến dị Kiếm Phi Dực của Thiên Đạo phong ta trước, sau đó mới học tới cơ sở Lục Kiếm.

- Sở dĩ chỉ có thể như vậy là vì chúng ta chỉ còn một năm, Hiên Viên kiếm pháp ta, chỉ riêng Kiếm Phi Dực đã có chín loại Tiên Kiếm thuật Lục Dực Tam Sí. Còn có mười ba loại Phi Kiếm thuật phụ thuộc, hai mươi hai loại Thiên Kiếm thuật biến dị, bốn mươi bảy loại kiếm thuật tương quan, cùng kiếm thuật chuyên tinh biến dị Thiên Đạo Cửu Chuyển.

- Năm kiếm còn lại cũng là như vậy, cũng có kiếm thuật chuyên tinh của riêng mình. Chúng ta không có khả năng học hết tất cả kiếm thuật trong vòng một năm, chỉ có thể cố hết sức dạy, cố hết sức học, cho nên chúng ta phải phân ra rõ ràng chủ yếu và thứ yếu.

- Thật ra bất kể là Hiên Viên Lục Kiếm hay là kiếm thuật chuyên tinh, rất nhiều môn kiếm thuật có hiệu quả như nhau, chẳng qua có môn sử dụng chân nguyên ít, có môn hiệu quả tốt hơn, có môn chỉ thích hợp với những hoàn cảnh đặc thù nhưng cuối cùng vẫn là vạn kiếm quy tông. Phải đạt tới mức độ dung hợp tất cả lại, sau đó quên hết như lần trước ta đã dạy con, mới gọi là đạt tới đại thành. Được rồi con chọn đi.

Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, kiên quyết nói:

- Sư phụ, con sẽ học Kiếm Phi Dực của Thiên Đạo phong ta trước, sau đó mới học Lục Kiếm Hiên Viên.

Dư Tắc Thành lựa chọn như vậy là có nguyên nhân. Luyện Khí thuật của Xuất Khiếu tông mãi tới hôm nay hắn vẫn chưa tìm được pháp môn thích hợp. Nói cách khác, Dư Tắc Thành sẽ rất khó tu luyện Kiếm Tinh Vũ đối ứng với nó.

Ngoài ra trong những lần chiến đấu gần đây, kiếm trụ xung thiên của kiếm pháp Song Dực Nhất Triển Phô Thiên Cái Địa cùng kiếm như sợi tơ của kiếm pháp Tinh Quán Bạch Nhật, Cải Thiên Hoán Địa, dã mang tới ích lợi vô cùng cho Dư Tắc Thành, cho nên hắn quyết định học kiếm thuật chuyên tinh trước.

Nam Thiên Chân Nhân gật gật đầu:

- Chuyện gì có lợi tất cũng có hại, con đã chọn như vậy, chúng ta sẽ bắt đầu. Trước tiên chúng ta học Lục Dực Tam Sí của Kiếm Phi Dực trước.

- Lần trước con vẫn chưa học thành Lôi Dực kiếm và Băng Dực kiếm, hiện tại chúng ta bắt đầu học tập.

Cứ như vậy Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện, dưới sự dạy bảo tận tình của Nam Thiên Chân Nhân, cưỡng ép hóa sinh, Lôi chân nguyên và Băng chân nguyên, sau đó tiến hành luyện kiếm.

Quang Dực kiếm lấy quanh làm cánh, tốc độ ngự kiếm là đệ nhất. Điều khiển kiếm này kiếm ý như quang, nhanh như ánh sáng, phi hành đường xa, nháy mắt vượt qua ngàn dặm, chớp lấy thời cơ giáng một đòn mạnh mẽ.

Phong Dực kiếm lấy phong làm kiếm, ngự kiếm linh hoạt đệ nhất. Điều khiển kiếm này kiếm ý như gió, vô ảnh vô hình, vô tung vô kỵ, nhanh nhẹn nhưng không tiếng động. Tìm nhược điểm của địch khắp nơi, nếu địch không có nhược điểm bèn tạo ra nhược điểm, đánh chết cường địch. Kẻ nào tinh thông kiếm này, lấy một địch mười cũng không phải nói ngoa.

Viêm Dực kiếm lấy lửa làm cánh, ngự kiếm công kích đệ nhất. Điều khiển kiếm này kiếm ý như lửa, bạo phát mạnh mẽ, tiêu diệt vô tình, hết sức đột ngột giáng một đòn hủy diệt.

Sau khi cháy lên rồi vĩnh viễn không tắt, không thắng không thôi, giết chết cường địch.

Băng Dực kiếm lấy băng làm cánh, chiến ý ngự kiếm đệ nhất. Điều khiển kiếm này kiếm ý như băng, không cần nhanh, đóng băng kẻ địch, giết người trong vô hình, tan biến không tăm tích, ác độc vô cùng, tỉ mỉ tính toán, chiến ý ngút trời.

Lôi Dực kiếm lấy lôi làm cánh, ngự kiếm tiêu diệt đệ nhất. Điều khiển kiếm này, kiếm ý như sấm, nhanh nhẹn như điện, lôi kiếp vạn vật, chuyển tử thành sinh, vô thượng thần uy, thế như lôi điện, không người có thể địch.

Kim Dực kiếm lấy kim làm cánh, ngự kiếm kiên trì đệ nhất. Điều khiển kiếm này, kiếm ý như thép, đạp mọi chông gai, giải khai hết thảy. Trong lúc chiến đấu khó tránh khỏi có khi bị địch nhân vây khốn, lúc ấy nhờ vào nó phá tan hết thảy, quay lại bầu trời, nắm quyền chủ động.

Dư Tắc Thành chậm rãi tu luyện dần dần hết thảy đều trở nên thuận lợi, kiếm pháp Lục Dực thành công. Sau đó Nam Thiên Chân Nhân không dạy kiếm thuật tương quan cho hắn mà dạy sang Tam Sí kiếm.

Sau khi tinh thông Viêm Dực kiếm và Băng Dực kiếm, cùng lúc điều khiển hai loại, một trái một phải, sau đó kết hợp lại với nhau, hóa thành hai cánh, sinh ra Bạo Sí kiếm.

Bạo Sí kiếm lấy bạo phát làm cánh, điều khiển kiếm này mãnh liệt vô cùng, giống như Thiên Lôi cuồn cuộn, nổ tung hết thảy.

Sau khi tinh thông Lôi Dực kiếm và Phong Dực kiếm, sử dụng hai loại cánh phong lôi này kết hợp lại với nhau, hai thứ giao hòa, hoành hành trên không, sinh ra Không Sí kiếm.

Không Sí kiếm lấy không làm tên, điều khiển kiếm này thiên hạ bao la, tùy ta sử dụng.

Hỗn Sí kiếm còn có tên là kiếm Hỗn Độn, chính là kiếm thuật kết hợp giữa Quang Minh Thần Thánh kiếm biến dị từ Quang Dực kiếm cùng Hắc Ám Ma Thực kiếm biến dị từ Kiếm Quang Ngục, lấy hai vế quang minh - hắc ám, thần thánh - ma thực đối chọi nhau, vạn vật điêu linh, hóa thành kiếm ý Hỗn Độn.

Trước tiên Dư Tắc Thành học Quang Minh Thần Thánh kiếm, kiếm này chuyên phá vật quỷ tà, điều khiển Quang Dực kiếm tinh lọc hết thảy. Sau đó học Hắc Ám Ma Thực kiếm biến dị từ Kiếm Quang Ngục, luyện thành kiếm này có thể hấp thu quang minh hình thành lực hắc ám, trong đó ngầm chứa năng lực ma thực.

Hai kiếm pháp này hợp nhất, quang minh - hắc ám, thần thánh - ma thực vừa đối chọi vừa dung hợp, lập tức sinh ra một loại kiếm lực kỳ dị, chính là lực Hỗn Độn.

Thời gian từng ngày lặng lẽ trồi qua, nháy mắt đã là hai tháng sau, ngày nào Dư Tắc Thành cũng khổ luyện Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, nhưng không hề có chút tiến triển. Quả nhiên như lời sư phụ đã nói nhưng Dư Tắc Thành vẫn không cam lòng, hắn có cảm giác thuật này có ý nghĩa quyết định ở một mức độ nào đó với bản thân mình.

Ngày hôm ấy Dư Tắc Thành tu luyện Hỗn Sí kiếm, không khỏi nhớ tới Vương Thư Nguyên, kiếm pháp này nhất định là chiêu số đắc ý thích hợp nhất của y, cho dù mình tu luyện tới mức nào cũng không phải là đối thủ của y về kiếm pháp này.

Đột nhiên Dư Tắc Thành nhớ tới tên Vương Thiên Hóa từng xuất hiện ở Hoa Đô, lúc này hắn mới phát hiện ra vì sao lúc trước mình gặp y lại có cảm giác quen thuộc, bởi vì nhìn bề ngoài. Vương Thiên Hóa và Vương Thư Nguyên có nét giống nhau.

Dư Tắc Thành buột miệng hỏi:

- Sư phụ, có tin tức gì về Vương Thư Nguyên chăng?

Nam Thiên Chân Nhân đáp:

- Dường như y vẫn còn theo Ứng Long sư tổ tu luyện ở địa vực cổ Tần. Hai năm trước có tin rằng y đã đột phá cảnh giới Trúc Cơ Dung hợp cao cấp.

Dư Tắc Thành nghe vậy không khỏi nỡ nụ cười, tên đệ tử con cưng năm xưa đã bị mình bỏ lại rất xa. Sau này nếu như gặp lại, tưởng tượng ra vẻ mặt của Vương Thư Nguyên lúc nhìn thấy mình, Dư Tắc Thành cảm thấy thích chí trong lòng.

Nam Thiên Chân Nhân lại nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

- Đám đệ tử tới đây cùng một lượt với con, hiện tại Thành Lam đã đạt tới cảnh giới Trúc Cơ Dung Hợp trung cấp, Phong Linh Tĩnh đạt tới cảnh giới Trúc Cơ Dung hợp cao cấp, Cốt Luân Tề Văn cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ Dung hợp trung cấp, Lôi Băng Vân đã đạt tới cảnh giới Linh Tịch cao cấp.

- Lôi Băng Vân đã cắt đứt thất tình lục dục, một ngày tu luyện đủ mười hai canh giờ, trong lòng vô niệm, cho nên có được thành tựu như vậy cũng là bình thường. Nhưng sau này đến lúc nàng tiếp thành Kim Đan, thất tình lục dục khôi phục lại, cảm tình càng dao động kịch liệt hơn so với trước kia, tiên lộ về sau cũng chỉ tới đây là chấm dứt, tương lai rất dễ dàng lâm vào họa mê muội.

- Dường như bọn hai người Thành Lam và cốt Luân Tề Văn cố ý áp chế cảnh giới. Cho dù có thể thăng tiến, bọn chúng cũng áp chế muộn hơn từ một tới hai năm. Hẳn là lợi ích đạt được trong lần thí luyện ở Nam Hải năm xưa đã khiến bọn chúng tu luyện như vậy.

- Nhưng trong số các con, mạnh nhất phải nói là Phùng Liên Liên, nàng đã đạt thành Kim Đan mười tám năm trước. Ngoài ra Long Thiên Hoàng cũng đã kết thành Kim Đan cách đây ba năm.

Dư Tắc Thành nghe vậy sững người, không có khả năng, có lẽ mình vừa nghe lầm... Năm xưa Phùng Liên Liên đã có thể tự phá được ảo cảnh mê hoặc của cổ Thận thú, mình đã phát giác nàng không phải là người bình thường. Sau mình vừa Trúc Cơ, nàng đã đạt tới cảnh giới Dung hợp, cho nên kết quả hiện tại cũng là bình thường, nhưng vì sao Long Thiên Hoàng lại Kết Đan nhanh như vậy?

Nam Thiên Chân Nhân nói tiếp:

- Đám người các con Linh Căn càng tốt ngược lại tu vi càng kém. Ngoài ra tuy rằng tốc độ tu luyện của bọn họ khá nhanh, nhưng vẫn chậm hơn những người có Linh Căn kém như các con.

- Phùng Liên Liên kia có thân phận đặc thù, về chuyện của nàng, trong môn phái ta hoàn toàn phong tỏa, ngay cả ta cũng hầu như không biết gì. Ta nghi ngờ nàng chính là Tiên Nhân chuyển thế, vì vậy có tốc độ tu luyện nhanh cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

- Chỉ có Long Thiên Hoàng kia hoàn toàn vượt qua dự liệu của mọi người, không ai ngờ y lại đạt được tiến độ nhanh như vậy.

Dư Tắc Thành đột ngột nói:

- Sư phụ, con không muốn tu luyện nữa, con muốn đi thăm bọn họ một chút.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi