TIÊN NGẠO

Sinh Tử Tĩnh Tịch tông này nằm ở vùng ngoài của Tam Thiên giới, thuộc nơi hoang vắng, cho nên chuyện bọn chúng chiếm lấy đại lục Thanh Điền làm nơi khai thác tài nguyên khoáng sản cho mình cũng không có Thượng sứ của Quang Thần tông dòm ngó. Nơi đây có tất cả bảy mươi hai giới có thể truyền tống qua lại với nhau, ngoại trừ bảy mươi hai giới này, muốn tới những giới khác trong Tam Thiên giới, vậy phải sử dụng phi thuyền, về phần Quang Thần tông kia rốt cục ở nơi nào, có bộ dạng gì, đừng nói là Lý La Vân không biết, dù là trong cả bảy mươi hai giới này cũng không có bao nhiêu người biết.

Tuy rằng Quang Thần tông mở mang đã vạn năm qua, nhưng vẫn che giấu chính mình. Bất quá có một truyền thuyết rằng Quang Thần tông nằm ở trung tâm của tất cả đại lục,

Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, mọi người tiến vào động phủ, bên trong ngăn nắp chỉnh tề, đường đi được lát bằng cẩm thạch bằng phẳng, chỉ thấy bốn chữ Tĩnh Tịch Thiên Địa lấp lánh kim quang treo cao trước cửa một ngôi lầu.

Tường nơi đây bằng bạch ngọc, trên tường có một loại dây leo kỳ lạ, dưới tường trồng các loại hoa lan, cúc. Cúc trắng thanh lịch tao nhã, u lan toát ra mùi hương nhàn nhạt.

Xa xa là một tòa thạch lâu sáu tầng, mái ngói cong vút, rực rỡ huy hoàng. Từ ra nhìn lại sáng choang một mảng, trên mái còn điêu khắc hình các loại dã thú hung hãn, tinh xảo sống động. Chấn song cửa sổ bằng gỗ tử đàn, dưới nền đá xanh không vương một hạt bụi, bàn ghế bằng bạch ngọc bày biện tề chỉnh, ngoài hiên treo những chiếc phong linh, hết thảy đều tinh xảo thanh nhã.

Mọi người tiến vào lầu, phân ngôi chủ khách ngồi xuống. Tiệc rượu được dọn lên, đồng thời mời thêm một vài tu sĩ khác tới.

Bốn tu sĩ này tu vi mới chỉ Trúc Cơ, tỏ ra hết sức khép nép e dè, nhìn qua đã biết mang thân phận tôi tớ, chính là hậu nhân của Luyện Vân Thanh Điền tông.

Dư Tắc Thành hầu như không nhìn tới bọn họ, hậu nhân Luyện Vân Thanh Điền tông không là cái thá gì với hắn, chẳng qua chỉ là mượn cớ mà thôi.

Giữa tiệc, Lý La Vân nhỏ nhẹ nói:

- Thượng sứ, chúng ta là người sáng mắt ăn ngay nói thật, đại lục Thanh Điền kia trở thành như vậy quả thật là do bọn ta cố ý làm nên, từ sau ngàn năm trước bọn họ bị Yêu tộc xâm nhập.

- Lúc ấy chỗ chúng ta mãnh thú nhiều, cuộc sống vô cùng vất vả, chỉ có thể để hậu nhân Luyện Vân Thanh Điền tông ở lại đây gieo trồng linh điền cho chúng ta, như vậy mới có thể giúp cho tông ta phát triển. Hiện tại tông ta đã hoàn toàn khống chế Tĩnh Tịch giới này, cho nên ngày mai chúng ta sẽ cho bọn họ trở về đại lục Thanh Điền.

- Xin Thượng sứ đừng bẩm báo chuyện này lên thượng cấp, chẳng hay có được không?

Dứt lời, y lén đưa ra hai túi trữ vật, Dư Tắc Thành đón lấy mở ra, chỉ thấy một túi chứa toàn yêu đan của yêu ma hung thú, có thể sử dụng như linh thạch thượng phẩm, có chừng ngàn viên. Nơi đây không có linh thạch, chỉ có loại yêu đan này.

Túi trữ vật còn lại là một loại kim loại kỳ dị màu vàng sáng chói, chính là quặng Kim Sa mà Dư Tắc Thành đã thấy trong sa trùng, trong túi trữ vật này có chừng ngàn cân. Mỗi con sa trùng trong vòng trăm năm bất quá chỉ có thể tích lũy được vài lạng, ngàn cân quặng Kim Sa này e rằng cả Sinh Tử Tĩnh Tịch tông phải tích lũy trong mấy trăm năm.

Lý La Vân lấy ra mấy thứ này đút lót cho Dư Tắc Thành, nhìn bề ngoài dường như muốn giữ bí mật gì đó, thật ra mục đích chân chính của y là muốn cho Dư Tắc Thành số của cải này, để hắn đừng nổi lòng tham, thật ra là một món của cải mua lấy tính mạng.

Dư Tắc Thành thu lấy tất cả, nở nụ cười nửa miệng nói:

- Tông chủ bỏ ra một cái giá lớn như vậy, không cảm thấy đau lòng hay sao?

Lý La Vân nói:

- Sinh Tử Tĩnh Tịch tông chúng ta tu luyện bí pháp một sinh một tử, có được linh cảm siêu cấp, có thể nhìn thấu bản chất con người. Những thứ này dù quý, cũng không đáng giá bằng tính mạng mình.

Dư Tắc Thành bật cười ha ha:

- Chúc mừng, lựa chọn của ngươi là chính xác, Luyện Vân Thanh Điền tông kia ta mặc kệ, bất quá phải khôi phục đại lục Thanh Điền kia lại nguyên trạng, đầy đủ Ngũ Hành.

Lý La Vân nói:

- Được rồi, đáng tiếc cho một nơi khai thác tài nguyên khoáng sản tốt như vậy... Bất quá khai thác ngàn năm qua cũng đáng, nếu còn tiếp tục khai thác quá mức như vậy, chừng ba trăm năm sau, e rằng đại lục Thanh Điền kia sẽ tiêu tan.

Cứ như vậy, hai người định ra hiệp ước, Dư Tắc Thành tạm thời ở lại nơi đây, thỉnh thoảng thông qua cửa truyền tống trở về đại lục Thanh Điền, quan sát tình hình khôi phục nơi đó.

Ngoại trừ trông coi đại lục Thanh Điền, Dư Tắc Thành cũng đi du ngoạn khắp Tĩnh Tịch giới. Cả Tam Thiên giới này tu vi cao nhất chỉ là Kim Đan Chân Nhân, tu vi như Lý La Vân, Dư Tắc Thành có thể khiêu chiến một lần mười mấy người. Cho dù là Giới chủ, trong mắt hắn bất quá cũng thường thôi. Có thể nói trong Tam Thiên giới này, Dư Tắc Thành chính là vô địch. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Tĩnh Tịch giới có chu vi ba mươi vạn dặm, lớn hơn đại lục Thanh Điền gấp cả trăm lần. Nơi này núi non vô số, địa hình phức tạp, linh lực Ngũ Hành mỏng manh, nhưng huyết khí sung túc, vì vậy nuôi dưỡng sinh ra vô số yêu ma linh thú mạnh mẽ. Nếu Sinh Tử Tĩnh Tịch tông này không có pháp thân bất tử, tuyệt đối không thể đứng vững được ở Tĩnh Tịch giới này.

Tĩnh Tịch giới ba mươi vạn dặm đã hình thành ba thành thị, trăm thôn trấn, nhân khẩu có chừng sáu mươi vạn người. Trong đó có một ngàn bảy trăm tu sĩ, toàn là đệ tử của Sinh Tử Tĩnh Tịch tông.

Công pháp của Sinh Tử Tĩnh Tịch tông có một cửa ải khó có thể vượt qua, chính là người trở thành kẻ bất tử phải là tự nguyện, bằng không không thể luyện thành thuật này.

Người trở thành kẻ bất tử sẽ hoàn toàn mất đi tự do và cảm giác, bị người khác thao túng. Người bình thường ít ai chịu được như vậy, cho nên cửa ải này đã hạn chế vô cùng nghiêm ngặt, ngăn không cho Sinh Tử Tĩnh Tịch tông phát triển.

Trải qua hơn ngàn năm khai phá, con người dần dần đã khống chế đa số đất đai trên Tĩnh Tịch giới, xua đuổi tất cả yêu ma linh thú hung hãn vào trong rừng sâu núi thẳm. Sau đó bọn họ xây dựng thành lũy tầng tầng, tự bảo vệ mình chặt chẽ bên trong.

ở Tĩnh Tịch giới hình thành mười đại hiểm địa, chỉ trong những hiểm địa này mới còn có yêu ma linh thú mạnh mẽ tồn tại.

Lý La Vân đi theo làm người dẫn đường, đưa Dư Tắc Thành du ngoạn khắp nơi. Tĩnh Tịch giới vì huyết khí sung túc, chăn nuôi gia cầm gia súc hết sức dễ dàng, có thể nói nhà nhà đều chăn nuôi gia súc.

Súc vật này không có heo, trâu, dê như ở thế giới Thương Khung, toàn là súc vật có hình thù kỳ dị, hơn nữa toàn là động vật nuôi lấy thịt. Bọn họ gọi những động vật này là Cô Lỗ thú. Cô Lỗ thú này tựa như heo ở thế giới Thương Khung, bọn chúng sinh trưởng nhanh chóng, dùng cỏ dại làm thức ăn.

Sau khi đám Cô Lỗ thú này trưởng thành, bị mang đi giết, lóc thịt thành từng miếng, sau đó dùng một loại linh phù tinh lọc, chắc chắn sẽ không hư hoại. Sau đó được tập trung lại một nơi, chờ người chuyên môn tới thu mua.

Dư Tắc Thành hết sức tò mò về thịt linh thú này, trong đó ẩn chứa rất nhiều huyết năng. Nếu gia công thịt này thêm một chút, giải trừ huyết độc và hàn độc là trở thành vật đại bổ, nhất định sẽ trở thành đặc sản của cả một môn phái.

Dư Tắc Thành quyết định mua lấy một số, may là thế giới Bàn cổ của mình có thể bảo tồn, sau khi trở về cũng không sợ không tìm thấy thịt linh thú này nữa.

Dư Tắc Thành hỏi thử giá cả xem sao, sau khi biết được giật thót mình, rẻ đến cực điểm, thậm chí còn rẻ hơn cả lương thực ngũ cốc.

Còn gì nói nữa. Dư Tắc Thành bắt đầu ra tay thu mua, không ngờ không ai chịu bán cho hắn. Dư Tắc Thành hết sức lấy làm kỳ. Nghe tin Dư Tắc Thành thu mua thịt linh thú. Lý La Vân lập tức xuất hiện, nói với Dư Tắc Thành:

- Thượng sứ ngài không biết, thịt linh thú chỗ chúng ta đều bị Nhất Phân Thiên Bình tông lũng đoạn, bọn chúng không cho chúng ta bán thịt linh thú cho bất cứ ai khác.

Dư Tắc Thành ngạc nhiên hỏi:

- Đây là địa bàn của các ngươi, vì sao để cho Nhất Phân Thiên Bình tông nhúng tay định đoạt như vậy?

Lý La Vân buông tiếng thở dài:

- Sinh Tử Tĩnh Tịch tông ta sản xuất ra thịt linh thú này, nhưng không có cách nào giải trừ hàn độc huyết độc của nó. Trong bảy mươi hai giới ở đây chỉ có Nhất Phân Thiên Bình tông mới có được kỹ thuật này. Bọn chúng thu mua giá rẻ thịt linh thú của chúng ta, sau đó mang về gia công một chút, lại mang đi bán với giá cao gấp hàng chục, thậm chí hàng trăm lần, lại tuyệt đối không bán cho chúng ta, thậm chí còn uy hiếp chèn ép chúng ta.

- Bọn chúng thu mua thịt linh thú của chúng ta với giá của lương thực ngũ cốc, hơn nữa thỉnh thoảng còn uy hiếp sẽ không thu mua, ở chỗ chúng ta chỉ có loại đặc sản này, gần nửa dân chúng chỉ dựa vào bán thịt mua lương duy trì cuộc sống, cho nên đành phải chịu bọn chúng ức hiếp.

- Chúng ta có bảo vật trong tay, nhưng không có biện pháp xử lý, mới bị người bóc lột mấy ngàn năm qua. Chúng ta từng phái người tới Nhất Phân Thiên Bình tông tiềm phục, học tập thuật giải độc chế thịt này, không biết đã chết bao nhiêu anh tài. Chúng ta lại tới Tam Thiên giới tìm kiếm rất nhiều lần, cũng không tìm được bất cứ biện pháp gì.

- Thượng sứ, xin hỏi ngài muốn mua thịt chưa chế biến này về để làm gì?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi