TIÊN NGẠO

Lúc này đột ngột thiên địa như tối sầm lại, linh khí bay tán loạn bốn phía, nháy mắt khôi phục lại bình thường.

Dư Tắc Thành kinh ngạc nhìn quanh. Nam Thiên Chân Quân nói:

- Đây là va chạm thần thức giữa Chân Nhất Thần Quân. Sư tổ lão phong tử lại đánh đuổi một Chân Nhất Thần Quân tới dòm ngó chúng ta, mỗi ngày có vài lần như vậy.

- Ta đây còn dễ, có thể mượn thiên địa nguyên khí của bốn phong đè ép cường địch, sư tổ lão phong tử khó khăn hơn nhiều. Lực của Chân Nhất Thần Quân chính là lực Thiên Đạo, không thể mượn lực, chỉ có thể chọi thẳng.

- Tắc Thành, con đi gặp sư tổ lão phong tử một chút đi, người có chuyện muốn nói với con đó. Sau khi trở về, con hãy tới Hiên Viên kiếm phong tham kiến chưởng môn, báo lại tình huống của Tam Thiên giới, nhận nhiệm vụ. Lần đại lễ phi thăng này là một thử thách rất lớn với Hiên Viên kiếm phái chúng ta.

Dư Tắc Thành nói:

- Tốt quá, lão điên tiền bối đã xuất quan, con sẽ lập tức tới bái kiến.

Dư Tắc Thành chạy đi thăm Kim di và các vị lão nhân, ai cũng có lễ vật, số lễ vật này Dư Tắc Thành đã cố ý chọn lựa rất kỹ, tặng các vị lão nhân các loại tiên thảo linh dược gia tăng sức sống, kéo dài tuổi thọ, lập tức các vị lão nhân mừng rỡ vô cùng. Thời gian gần đây bọn họ hết sức khó khăn, có những vật đại bổ này, vừa đúng lúc có thể bổ sung nguyên khí.

Dư Tắc Thành tặng cho Kim di linh nhục, vô số thực phẩm, còn có các loại trang sức, tơ lụa, son phấn mà nữ nhân rất thích. Cảm tình giữa hắn và Kim di rất tốt, tự nhiên tặng lễ vật cho bà vô số.

Kim di vô cùng cao hứng, hàn huyên tâm sự cùng Dư Tắc Thành một lúc lâu. Trong lúc ấy, bà lấy nguyên liệu do Dư Tắc Thành vừa mang tới, nấu vài món ăn ngon, sau đó cho vào túi trữ vật, bảo hắn đưa tới cho lão điên.

Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên, tới chỗ lão điên. Thật ra chuyện Hữu Hùng sư tổ phi thăng đối với ba người lão điên là đả kích hết sức nặng nề. Bọn họ tu luyện vất vả rất lâu, lão điên phải tự nhốt mình trong thạch thất chật hẹp, nhưng lại có một người trong đám hậu bối của mình, một người mà mình coi thường nhất lại dễ dàng phi thăng, đây chắc chắn là đả kích không nhỏ chút nào.

Dư Tắc Thành tiến vào thạch thất của lão điên, theo như hắn nghĩ, không biết trông lão điên sẽ tệ hại tới mức nào. Không ngờ sau khi tiến vào, chỉ thấy bên trong thạch thất có bốn người đang chơi mạt chược.

Trong đó có lão điên, còn có phân thân trung niên và thiếu niên của lão, cùng lão bất tử. Bốn người bọn họ ngồi quanh bàn đá chơi mạt chược.

Dư Tắc Thành thấy vậy ngẩn người ra một lúc, lão điên bèn nói:

- về rồi ư. Tắc Thành vào đi, có mang thức ăn tới cho chúng ta chăng?

Trung niên vốn có ấn tượng tốt với Dư Tắc Thành qua cuộc thí luyện Tà Môn lục phái, lúc này lên tiếng nói:

- về là tốt rồi, kịp thời ra sức cho môn phái. Ta đã nói chỉ có hài tử như Tắc Thành mới đủ sức kế thừa Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Năm xưa ta đã nhìn ra, tiểu tử Nạp Lan kia không dùng được. Các lão có nhớ đại chiến lần trước, không phải Tắc Thành xuất thủ đúng vào thời khắc mấu chốt hay sao?

Lão bất tử cũng nói:

- Đúng vậy, ta cũng xem trọng Tắc Thành, hắn hạ thủ cũng rất độc, là người đầu tiên đào lấy vết kiếm của tổ sư gia. Một đám Nguyên Anh không tên nào ngờ được, đúng là một lũ ngốc.

- Sau khi chúng ta xuất quan, xem lại bàn ghi chép mới phát hiện chuyện này. Tắc Thành này, lát nữa ngươi để lại vết kiếm của tổ sư gia cho chúng ta, ngươi đã xem bao nhiêu năm qua, cũng nên cho chúng ta xem một chút. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Dư Tắc Thành đáp:

- Không thành vấn đề, các vị sư tổ, mời các vị thưởng thức món ngon của vãn bối.

Dứt lời, Dư Tắc Thành mang rượu và thức ăn ra, bày đầy một bàn. Bốn người ngồi vào bàn, nhâm nhi thưởng thức, gật đầu khen ngon không ngớt.

Thiếu niên nói:

- Ngon thật, phải chăng đây là bảo bối mà ngươi lấy được từ Tam Thiên giới đó sao? Đối thoại vừa rồi giữa ngươi và sư phụ ngươi, chúng ta đã nghe hết cả. Không phải chúng ta cố tình nghe trộm, chỉ là chức trách của chúng ta.

Dư Tắc Thành gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, sau đó bắt đầu thuật lại hành trình vừa qua của mình, kể ra tất cả những chuyện về Tự Tại Thiên, Tam Thiên giới, Quang Thần giới. Ngay cả bí mật về thượng cổ yêu văn, tác dụng huyền bí của Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, hắn cũng nói ra, cuối cùng kể tới chuyện trên đường trở về gặp một nhà ba người Công Tôn Nạp Lan.

Sau khi Dư Tắc Thành kể xong, lão điên buông tiếng than dài:

- Đáng tiếc cho hài tử Nạp Lan, bị lưới tình vây khốn. Trong môn đã báo tang, nói với bên ngoài rằng y xung kích cảnh giới Nguyên Anh bị tẩu hỏa nhập ma mà chết, từ nay về sau y không còn là đệ tử Hiên Viên kiếm phái ta nữa. Tắc Thành, ta là người cực lực đề cử ngươi làm một trong những người thừa kế chức chưởng môn tương lai của Hiên Viên kiếm phái. Đương nhiên chỉ là một trong, tới khi ngươi làm chưởng môn e rằng đã mấy trăm năm sau, còn có sư phụ ngươi nữa, sau đó mới tới lượt ngươi.

Dư Tắc Thành cười nói:

- Tắc Thành hiểu được.

Lão điên lại nói:

- Thượng cổ yêu văn này, Tắc Thành ngươi không nên đặt tâm huyết vào đó quá nhiều. Yêu văn này cần có huyết thống phối hợp, lúc mới bắt đầu rất dễ dàng, nhưng càng đi sâu nghiên cứu lại càng gian nan. Hơn nữa yêu văn nhiều mà phức tạp Thiên Đạo bao la, người ta tinh lực hữu hạn, rất dễ dàng bị nó mê hoặc, sinh ra tạp niệm loạn tâm, ảnh hưởng công cuộc tu luyện.

Thiếu niên bên cạnh nói:

- Thật ra ba ngàn Đại Đạo, Nhất Nguyên Tiểu Đạo của Phản Hư Chân Nhất, chính là phát triển từ thượng cổ yêu văn của Yêu tộc mà ra. Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Đại Đạo Niết Bàn Kinh trong tay ngươi cũng thông qua thượng cổ yêu văn này luyện chế mà thành, ở Hiên Viên kiếm phái ta cũng có nghiên cứu thượng cổ yêu văn do Tiên Nhân ghi lại, ngươi có thể đi tham khảo học hỏi, bất quá chúng ta thật sự không đề nghị ngươi dốc hết tâm lực vào nó.

Dư Tắc Thành chỉ cười không nói. Vừa rồi trong lời kể của hắn, có chuyện nói ra, có chuyện không nói. Chuyện trong tay mình có Thiên Lý Bi và Sơn Hà Đỉnh. Dư Tắc Thành cũng không nói. Có hai bảo vật này, chuyện huyết mạch Yêu tộc không thành vấn đề với hắn.

Lão điên nói tiếp:

- Ngươi có thể nói một tiếng cho chưởng môn về tình hình của Tam Thiên giới, bất quá cũng không nên đặt hy vọng quá nhiều. Không có môn phái nào có thể chiếm cứ Tam Thiên giới, nơi đó là vườn hoa sau nhà Tư Mã Tương Như, cũng là căn cứ của Cực Nguyên Thần Đạo tông, không ai dám làm điều gì xằng bậy dưới mắt bọn họ. Tuy rằng bọn họ đều ở đại lục Thương Khung, ba ngàn năm qua không hề tới đó, nhưng không ai có thể chiếm được nơi đó.

Dư Tắc Thành nghe vậy cả kinh, vội hỏi:

- Là Cực Nguyên Thần Đạo tông ư, một trong bảy đại môn phái trong truyền thuyết?

Lão điên gật gật đầu:

- Tư Mã Tương Như chính là Tông chủ của Cực Nguyên Thần Đạo tông, đệ tử trong phái người nào cũng là Phản Hư Chân Nhất, cường giả nghịch thiên, toàn là gia nhập bằng hình thức kết minh. Đúng ra cũng không giống như môn phái, mà giống như một tổ chức, nhưng bọn họ sẽ không cho bất cứ ai động vào địa bàn mình...

Chợt trung niên ngắt lời:

- Đó là Thiên Cáp Tử, Chân Nhất Thần Quân của Hắc Thiên cầm tông, lão cũng dám tới đây nhìn trộm, ta đi một lúc sẽ quay về.

Dứt lời, y lập tức biến mất, lão điên nói tiếp:

- Sở dĩ ngươi có thể hoành hành ở đó là nhờ ngươi có được Cực Nguyên chân nguyên lực trong người, có lẽ không lâu sau ngươi cũng sẽ là thành viên trong môn phái đó. Theo như lời kể của ngươi, hậu duệ của bọn họ đang cai quản Quang Thần giới cũng hơi quá đáng, nô tài dám khi chủ, xem ra không lâu sau bọn họ sẽ sửa trị một phen.

Dư Tắc Thành nghe vậy há hốc mồm, không biết nên nói gì. Thì ra là như vậy, ở Quang Thần tông, không phải chỉ có một Quang Thần, không ngờ lại là Cực Nguyên Thần Đạo tông. Tông này là một trong bảy đại môn phái trong truyền thuyết, lời đồn rằng mỗi đệ tử trong tông ấy đều đã lãnh ngộ pháp tắc Thiên Đạo, đều là Chân Nhất Thần Quân.

Bảy đại môn phái trong truyền thuyết này, Vô Hình Ám Ma tông có các đệ tử trà trộn ở các môn phái khác, Vô Gian Hữu Gian Không Ma tông nghe đồn đã ẩn nấp đâu mất, không thấy tung tích. Hỗn Độn Thánh Ma tông chuyên môn tiêu diệt tất cả Ma môn trong thiên hạ. Tâm Kiếm Thiền tông coi năm đại kiếm phái là kẻ thù không đội trời chung, sư đồ hai người đánh cả năm đại kiếm phái.

Lúc này thiên địa bất chợt run lên, nguyên khí hỗn loạn, dường như sắp sửa diệt thế.

Chớp mắt lại khôi phục bình thường, trung niên trở về nói:

- Được rồi, chuyện này đã xong, Thiên Cáp Tử kia sẽ không còn làm loạn được nữa.

Mọi người không thèm quan tâm, lão điên vạch thêm một vạch lên tường thạch thất, vốn trước đây đã có hai mươi bốn vạch, hiện tại trở thành hai mươi năm. Dư Tắc Thành nhìn thấy sững người, lão điên tu luyện Nhất Khí Hóa Tam Thanh, có thêm hai phân thân trung niên và thiếu niên kia, lại thêm lão bất tử, bốn người tụ tập tại đây, trước sau đã đối kháng với Chân Nhất Thần Quân các phái tới rình mò hai mươi năm lần. Từ đó có thể thấy được lần đại lễ phi thăng này, nguy cơ của Hiên Viên kiếm phái lớn tới mức nào.

Dư Tắc Thành khẽ cắn môi, tìm một đề tài lảng sang chuyện khác, hỏi:

- Lão điên, ngoại trừ Vô Hình Ám Ma tông, Vô Gian Hữu Gian Không Ma tông, Hỗn Độn Thánh Ma tông, Tâm Kiếm Thiền tông, Cực Nguyên Thần Đạo tông, bảy đại môn phái trong truyền thuyết còn tông môn nào nữa?

Dư Tắc Thành gọi thẳng lão điên, không cần khách sáo, càng khách sáo càng xa cách.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi