TIÊN NGẠO

Dư Tắc Thành nhảy vào trong xe, điều khiển xe xông về phía tên Kim Đan Chân Nhân kia. Giờ phút này dường như Dư Tắc Thành đã hoàn toàn bị Quỷ linh phụ thể.

Quả thật Dư Tắc Thành đã bị người khác phụ thể, bị Cửu Hoa Chân Nhân năm xưa hắn từng luyện thành Kiếm Sủng phụ thể. Thật ra cũng không hoàn toàn là phụ thể, lúc trước hắn luyện Cửu Hoa Chân Nhân thành Kiếm Sủng, cho nên Dư Tắc Thành hợp thể học được tất cả năng lực pháp thuật của Cửu Hoa Chân Nhân.

Nói cách khác, Cửu Hoa Chân Nhân này đã biến thành một phần linh hồn của Dư Tắc Thành, chỉ là một chút mỏng manh nhỏ bé, vốn trước đây Dư Tắc Thành luyện ra tổng cộng một trăm lẻ tám phần hồn như vậy, chính là một trăm lẻ tám Kiếm Sủng có thể kết thành Lục Lục Quy Nguyên Thiên kiếm trận.

Sau hắn đi lạc vào Tự Tại Thiên, phải bỏ chạy trối chết, vứt ra hết một trăm lẻ tám Kiếm Sủng này lại Tự Tại Thiên, thoát được một mạng. Nhưng rốt cục hắn không thể triệu tập trở lại đám Kiếm Sủng này, chúng đã bị vây khốn ở Tự Tại Thiên.

Từ đó về sau, Dư Tắc Thành cũng không luyện chế Kiếm Sủng nữa. Bởi vì tuy Kiếm Sủng có thể mang lại một số lực lượng cho Dư Tắc Thành, nhưng vẫn kém xa thần uy kiếm thuật mà Dư Tắc Thành biết được lúc ấy, cho nên không cần luyện nữa.

Quan trọng nhất chính là trong mơ hồ, Dư Tắc Thành cảm thấy có chút nguy cơ. Đám Kim Đan Chân Nhân này có một số chết không hề có oán khí trong lòng, nhưng cũng có một số ôm hận mà chết, trong lòng phẫn nộ đầy oán khí. Những Kim Đan Chân Nhân có oán khí này sẽ bạo phát vào một thời điểm nhất định nào đó, ảnh hưởng tới bản thân mình, rốt cục thì chuyện đó cũng đã xảy ra.

Thật ra hiện tại Dư Tắc Thành hoàn toàn có thể khống chế bản thân mình, nhưng hắn lại không làm, cứ để mặc cho phần linh hồn của Cửu Hoa Chân Nhân bạo phát hoàn toàn. Như vậy sau khi bạo phát, oán khí của Cửu Hoa Chân Nhân cũng theo đó tiêu tan, mối họa ngầm này cũng sẽ hoàn toàn biến mất, không còn khả năng bạo phát, như vậy mới là biện pháp giải quyết triệt để.

Ngoài ra làm như vậy, Dư Tắc Thành cũng có lợi. Cửu Hoa Chân Nhân đã tan biến, Dư Tắc Thành không cần hợp nhất cùng Kiếm Sủng kia cũng có thể sử dụng tiên thuật pháp quyết của y.

Dư Tắc Thành khống chế chiến xa tử kim xông thẳng lên không, lập tức vô số yêu ma quỷ quái ngăn đường hắn. Dư Tắc Thành quát nhẹ:

- Vực Ngoại Niết Bàn, Già Lam Thiên Thần, nghe ta triệu tập, cấp tốc hiện thân!

Lập tức sáu Già Lam Thiên Thần kim quang lấp lánh hiện ra, thân chúng cao bảy trượng, quanh mình kim quang bao phủ. Trong đó có bốn Già Lam Thiên Thần thân trên là rắn, thân dưới là người, có sáu cánh tay, mỗi tay cầm một thanh trường đao kim sắc. Sáu thanh Già Lam đao này giơ lên một lượt, sáu đạo kim quang giao nhau, đồng loạt chém xuống, lập tức vạn vật thành tro.

Hai Già Lam Thiên Thần còn lại cũng có thân trên là rắn, thân dưới là người, bất quá chúng chỉ có hai tay, sử một cánh trường cung, nháy mắt bắn ra một mũi kim quang trường tiễn, không gì là không phá nổi.

Sáu Già Lam Thiên Thần này nhanh chóng xông về phía đám Tổ Linh và Bách Quỷ Địa Ngục khởi xướng tấn công, hai bên kịch chiến.

Nháy mắt Dư Tắc Thành đã không còn bị chướng ngại nào ngăn cản, xông tới trước mặt tên Kim Đan Chân Nhân kia.

Lúc này sắc mặt Dư Tắc Thành vô cùng kích động, giận dữ thét to:

- Nhạc Vũ, tên phản đồ khốn kiếp này dám ám hại ta, bán đứng tông môn, hại ta bị địch nhân vây công, chết oan chết uổng. Đền mạng cho ta!

Tên Kim Đan Chân Nhân tên Nhạc Vũ kia trợn trừng mắt nhìn Dư Tắc Thành:

- Ngươi... ngươi là Cửu Hoa, ngươi chuyển sinh đoạt xá rồi sao? Không, không có khả năng...

Dư Tắc Thành lại quát lớn:

- Đền mạng cho ta!

Lập tức hắn điều khiển chiến xa tấn công mãnh liệt về phía đối phương. Tức thì vô số quang hoa trên chiến xa phóng ra, xe này chính là Kim Đăng Chiến Xa.

Kim Đăng Chiến Xa này năm xưa là do Tề Hằng Công, một trong Xuân Thu Thất Bá phát minh ra, chia làm hai loại xe thực thể và hư thể. Thực thể là pháp bảo do các loại khoáng thạch kim loại luyện chế mà thành, có thể lớn có thể nhỏ, có thể phi hành ngàn dặm một canh giờ, có thể hấp thu thiên địa linh mạch làm nguồn năng lượng hoạt động, có thể phóng ra mười ba đạo kim quang phá địch

Hư thể có thể triệu tập pháp thuật, có thể triệu tập chiến thể linh xa, hợp nhất với thân mình, phát huy pháp lực siêu cường. Cả hai thực thể và hư thể này hợp nhất mới là Kim Đăng Chiến Xa chân chính.

Năm xưa Tề Hằng Công từng bằng vào ba ngàn Kim Đăng Chiến Xa này tung hoành thiên hạ, đánh chiếm vạn dặm bờ cõi, xưng bá thế giới Thương Khung. Hiện tại thực thể pháp bảo Kim Đăng Chiến Xa đã hoàn toàn tuyệt tích, chỉ có Thần Uy tông còn truyền lưu thuật triệu tập Kim Đăng Chiến Xa hư thể.

Tên Kim Đan Chân Nhân kia run tay phóng xuất ma khí vô biên, ma khí này ngăn trở kim quang trên chiến xa, sau đó mới nói với giọng oán hận:

- Đã chết rồi mà còn tác quái, để ta giết ngươi thêm lần nữa.

Sau đó y ngự không bay lên, hợp thể cùng một Thần Ma Vực Ngoại lớn nhất, chiến đấu cùng Kim Đăng Chiến Xa này, khiến cho nhất thời kim quang ma khí tung hoành giữa không trung. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hai bên quấn lấy nhau đại chiến, sáu tên Kim Đan Chân Nhân còn lại chia ra hai tên phóng về phía Phùng Liên Liên đang ở dưới đất. Bốn tên còn lại triệu tập Thần Ma hợp thể, bắt đầu vây công Thành Lam.

Trong hai tên Kim Đan Chân Nhân công kích Phùng Liên Liên có tên La Chân Nhân theo dõi bọn Dư Tắc Thành từ đầu. Y đi phía sau tên kia, lặng lẽ không nói, lúc bọn chúng sắp sửa tới gần Phùng Liên Liên, thình lình toàn thân thoáng động, bụng y phình to lên như cái trống, sau đó nổ tung. Chợt có một người từ trong bụng y đi ra, tóm lấy Kim Đan của La Chân Nhân, vung kiếm đánh tên Kim Đan Chân Nhân phía trước.

Người này chính là cốt Luân Tề Văn, cổ Kiếm thuật của y đã đạt tới mức độ thần quỷ khôn lường. Lúc ăn uống trên Xuân Phương lâu y đã phát hiện có người hạ cổ độc, bèn âm thầm lặng lẽ giải trừ. Bởi vì ban đầu là y đưa ra đề nghị tới đây ăn, không muốn vì vậy mà mất mặt, cho nên không vội cảnh giác mọi người, mà là phát ra kiếm cổ tra xét khắp nơi, tìm kiếm địch nhân. Lúc ấy La Chân Nhân liên hệ với đồng bọn, lập tức bị cốt Luân Tề Văn phát giác.

Tên La Chân Nhân này vừa giám thị bọn Dư Tắc Thành, vừa không quên tranh thủ ăn vài miếng Tam Đầu ngư. Bởi vì sau lần này, ắt Tứ Cực tông sẽ bị hủy diệt hoàn toàn, về sau không còn cơ hội ăn được món ngon cực phẩm này nữa.

Quả thật là không có cơ hội, trong lúc y đang ăn, kiếm cổ của cốt Luân Tề Văn cũng đã âm thầm xâm nhập vào người y. Tới lúc đại chiến bắt đầu, cốt Luân Tề Văn đã nhanh chóng hóa thân ẩn vào trong thân thể y.

Năm xưa cốt Luân Tề Văn từng bị địch nhân đánh bay nửa đầu, còn có thể chậm rãi khôi phục, có thể nói y đã không còn là người nữa, có được tấm thân bất tử. Hiện tại y đã kết thành Kim Đan, kiếm cổ của y càng thêm thâm sâu quỷ dị.

Lúc này cốt Luân Tề Văn bạo thể La Chân Nhân mà ra, khiến cho La Chân Nhân chết ngay tức khắc. Sau đó y vung kiếm lên, tên Kim Đan Chân Nhân đi trước phát hiện hoảng hốt kêu lên, quay lại chống đỡ.

Kiếm khí của cốt Luân Tề Văn hết sức kỳ quái, tên Kim Đan Chân Nhân kia vừa tiếp xúc, kiếm khí lập tức hóa thành độc cổ, thuận theo chân khí của pháp bảo hộ thân của y mà xâm nhập vào thân thể. Độc cổ do kiếm khí hóa thành này có tốc độ vô cùng mau lẹ, kinh khủng cực kỳ, khiến cho tên Kim Đan Chân Nhân này vội vàng ra sức xua tan độc cổ.

Lúc này Phùng Liên Liên dưới đất chợt động, thình lình nàng nhảy vọt lên, nháy mắt đã tới cạnh tên Kim Đan Chân Nhân này, chém ra một kiếm. Lập tức tên này đầu một nơi, mình một nẻo, Kim Đan tan nát, chết kỹ tới mức không thể chết thêm lần nữa.

Bách Quỷ Địa Ngục giữa không trung phát ra những tiếng kêu thám thiết, chủ nhân triệu tập chúng đã tử trận, chúng lập tức bị thế giới Thương Khung đuổi trở về thế giới Địa Ngục của mình.

Cốt Luân Tề Văn ngự kiếm bay lên, tới trợ giúp Thành Lam đang lấy một chọi bốn. Còn Phùng Liên Liên không vọng động, tiếp tục đứng dưới đất quan chiến.

Giữa không trung chợt vang lên tiếng sấm ùng oàng, không khí trong phạm vi hàng chục dặm xung quanh bắt đầu nghịch chuyển, đất đá mất đi trọng lực, thình lình bay lên lơ lửng. Cây cối trong phạm vi mười dặm gãy nát, mặt đất bắt đầu run rẩy, thiên địa nguyên khí trở nên hỗn loạn.

Một tiếng thiên địa cộng hưởng rất lớn vang lên:

- Lôi Động Cửu Thiên!

Lập tức dường như trên không có vạn lôi cùng nổ, những tia thiểm điện rất lớn nổ ầm ầm giữa không trung. Sau đó một đám mây hình nắm dâng lên, nhanh chóng bùng nổ. Vách núi nơi phường thị của Tứ Cực tông lập tức sụp đổ, tất cả sông ngòi, rừng cây, sơn cốc cả một vùng Bắc Hải bắt đầu bùng nổ ầm ầm. Dư lực vụ nổ lan tràn ra xung quanh hàng trăm dặm. Họa trời xuất hiện, Cửu Diệt Lôi Thần Ngô Thanh Y đã ra tay.

Đây chính là thần uy của Nguyên Anh Chân Quân, họa trời xuất hiện, một bóng trắng bị đánh rơi từ trên không xuống, chính là Lôi Băng Vân. Nàng rơi xuống đất đánh ầm, toàn thân đầy máu, nhuộm đẫm y phục vốn trắng như tuyết.

Nhưng Lôi Băng Vân lập tức đứng đậy, đưa mắt nhìn Cửu Diệt Lôi Thần đang đứng giữa không trung tựa như Lôi Thần chân chính. Bất ngờ nàng mỉm cười, tuy đã mất đi thất tình lục dục, chợt quát lớn:

- Tiếp!

Sau đó lại ngự kiếm bay lên, phát động cường công, về phía Cửu Diệt Lôi Thần.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi