TIÊN NGẠO

Nháy mất vượt qua vạn dặm. hai người trở về Hiên Viên kiếm phái, tiến vào động phủ Hiên Viên. Lão điên biến mất, Dư Tắc Thành tiến về phía Hiên Viên kiếm phong, báo cáo tình huống.

Dọc đường đi, Dư Tắc Thành gặp vô số đệ tử Hiên Viên, có đệ tử Trúc Cơ, có Kim Đan Chân Nhân, đây chính là đồng môn của mình, trong lúc mình nguy nan nhất, bọn họ đã vượt đường xa vạn dặm tới cứu mình.

Nhìn thấy bọn họ, Dư Tắc Thành cảm thấy trong lòng vô cùng ấm áp, giống như gặp lại thân nhân.

Bọn họ nhìn thấy Dư Tắc Thành, không nhịn được giơ ngón tay cái lên khen ngợi:

- Tắc Thành, giỏi lấm, một mình đấu với Chư Nhược Không Vô tông.

- Sư thúc, giỏi quá!

Một mình Dư Tắc Thành đánh lên cổ Lãng đào, đại chiến Dị tộc Thích Đề Hoàn Nhân. Hiên Viên kiếm phái không ai là không kính phục.

Giữa vô số lòi khen ngợi, Dư Tắc Thành đi lên Hiên Viên kiếm phong. Nhìn ngọn núi thật lớn trước mất. chỉ thấy một thế giới vô số mây mù lượn lờ, dưới chân là tầng tầng mây trắng, vô biên vô hạn. Từ xa nhìn lại, trung tâm thế giới này là một ngọn núi thật lớn, mọc xuyên qua tầng mây trắng, giống như một thanh kiếm sắc, đâm thẳng lên trời. Dư Tắc Thành không thể ngờ rằng, ngọn Hiên Viên kiếm phong mà mình lên xuống vô số lần này lại chính là Hiên Viên Thần Kiếm.

Dư Tắc Thành đứng bất động thật lâu nhìn Hiên Viên kiếm phong này, dòng suy nghĩ chày xuôi, trong lòng ngổn ngang trăm mối.

Đột nhiên giọng của sư phụ vang lên bên tai:

- Thật khó có thể tin, sau khi ta tiếp nhận chức chường môn mới biết được bí mật này, không ngờ đây lại là Thần khí đệ nhất thiên hạ Hiên Viên Kiếm.

Dư Tắc Thành nói:

- Sư phụ, chúng ta có thể sử dụng nó không, để xem rốt cục thần uy của nó tới bậc nào.

Nam Thiên Chân Quân nói:

- Hy vọng vĩnh viễn sẽ không có ngày đó.

Hai thầy trò không nói gì nữa, cùng nhau đứng ngắm Hiên Viên kiếm phong, một trước một sau, giống như hai phụ tử.

Một lúc lâu sau, hai người bay vào Hiên Viên kiếm phong, Nam Thiên Chân Quân khẽ run tay, hai người truyền tống tới đại điện của chường môn.

Trong điện phủ này, vô số thủy kính do pha lê tạo thành sắn trên tường. Hết thày tình huống của Hiên Viên kiếm phái, minh hữu cùng địch nhân của Hiên Viên kiếm phái, đại thế thiên hạ đều hiện ra trên những thủy kính này.

Nam Thiên Chân Quân nói:

- Tắc Thành này, chuyện Lưu Thi Vận, lão phong tử sư tổ đã nói cho con biết rồi phải không?

Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Sư phụ, con đã biết.

Nam Thiên Chân Quân lại nói:

- Lưu Thi Vận đã trở thành Nguyên Anh Chân Quân, nàng muốn tới gặp con cho nên xảy ra xung đột trong môn. Cụ thể xung đột thế nào, hiện tại chúng ta vẫn chưa điều tra ra. Bất quá Tông chủ Vô Lượng Kiếm tông Vô Tận Thần Quân vì vậy mà chết, có thể nói chuyện này vô cùng trọng đại, Vô Lượng tông đã dốc hết toàn lực truy sát Lưu Thi Vận.

- Chân tướng cụ thể chuyện này, Vô Lượng tông che giấu rất kỹ, chúng ta không thể biết được. Nhưng chuyện ly kỳ nhất là hiện tại Lưu Thi Vận đã mất tích, chẳng những Vô Lượng tông không tìm được nàng, mà chúng ta, Thiên Địa Minh cũng không tìm được, không biết nàng đã đi đâu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Tắc Thành con cứ yên tâm, có tin gì ta sẽ lập tức báo cho con. Con cứ thẳng tay hành sự, sư phụ sẽ úng hộ con, cho dù có phải cất đứt giao tình, trở mật đánh nhau cùng Vô Lượng tông, ta cũng úng hộ.

- Từ trước lần đại kiếp nạn trước, Vô Lượng tông đã sẵn có mâu thuẫn cùng chúng ta, cho lên lần ấy chỉ có mình Đạo Ngân sư đệ đi chúc mừng đại lễ ngàn năm của họ.

- Sau kiếp nạn. lại thêm oán giận chúng ta là minh hữu nhưng cứu giúp quá chậm, còn có

chuyện giữa con và Lưu Thi Vận, cho nên quan hệ giữa hai phái ngày càng trở nên xấu đi. Bọn họ cho rằng sau khi phi thăng, nhất định Vô Lượng tông sẽ chấn hung mạnh mẽ, dần dần không coi chúng ta ra gì nữa.

- Minh hữu như vậy hẳn phải cảnh cáo một chút, cho nên con cứ thẳng tay mà làm, ta sẽ vĩnh viễn úng hộ con.

Dư Tắc Thành nghe nói vậy, trong lòng ấm áp, những lời sau đó chỉ là mượn cớ, thật ra sư phụ muốn giúp cho mình. Sư phụ vĩnh viễn là sư phụ của mình, bất cứ lúc nào cũng có thê trông cậy.

Nhìn kỹ lại, dung mạo sư phụ vẫn như xưa. bất quá tóc đã hơi hoa râm. Sư phụ vốn thích bày mưu nghĩ kế, quyết thắng trước khi chiến đấu, nhưng làm như vậy cũng hao tổn biết bao tâm huyết. Với tu vi Nguyên Anh Chân Quân của ông mà tóc đã hoa râm, có thể thấy ông hao phí biết bao tâm cơ, tính toán đù đường, vô cùng vất và.

Sư phụ kế thừa chức chường môn, Hiên Viên Ngũ Tổ, Phong Sư, Vũ Bá. ứng Long, Hán Nghiễm không phục, dẫn theo đệ tử dưới tay rời khôi Hiên Viên kiếm phái, lập sơn môn động phủ khác. Chuyện này đối với Hiên Viên kiếm phái là một đòn đà kích nặng nề, là điềm chia rẽ.

Nhưng sư phụ bày mưu tính kế, trợ giúp các vị sư thúc cấp Thủy Chân Nhân. Thần Hi Chân Nhân. Hương Xuyên Chân Nhân. Nhất Tâm Chân Nhân cùng nhiều sư thúc khác hóa sinh Nguyên Anh. lập tức bù lại lực lượng đã mất, hơn nữa còn khiến cho Hiên Viên kiếm phái đồng lòng hơn trước.

Các đệ tử của Phong Sư, Vũ Bá. ứng Long, Hán Nghiễm như Đạo Ngân sư thúc, gần đây lại trở về Hiên Viên kiếm phái, đây là năng lực của sư phụ, hóa giải nguy cơ này.

Nam Thiên Chân Quân nói:

- Bọn Thanh Thành thí luyện hết sức thành công, hiện tại đã lập danh thiên hạ. không cần lo cho bọn chúng. Tu vi của Trương Vân Động cũng tăng tiến rất nhanh, ôn Mạn luyện đan rất thành công, luyện ra liên tiếp vài loại đan dược trong truyền thuyết. Từ đây về sau trong môn chúng ta sẽ không bao giờ thiếu đan dược nữa.

- Nhà xướng phi xa mà con lập ra, mấy năm qua ta đã cho triển khai công tác, hiện tại đã dần dần hình thành quy mô. Mỗi đệ tử Hiên Viên kiếm phái đều có phi xa, đây là chuyện thật, không còn là mộng nữa.

Dư Tắc Thành gật gật đầu. chuyện của mình sư phụ chưa hề quên, an bày nhất nhất từng chuyện một, tâm huyết của mình không uổng phí.

Nam Thiên Chân Quân đổi sang chuyện khác:

- Tắc Thành, con hãy nghi ngoi ba tháng. Sau khi lão bất tử tổ sư phi thăng, giao cho con một nhiệm vụ. ở đây có một bàn danh sách, trong đó là tám môn phái sỡ trường thiết lập cấm chế, bày trận pháp thuộc hàng ngũ ba ngàn tả đạo. Tuyệt kỹ trước kia của bọn họ đã thất truyền, nhưng thật ra vẫn còn một ít nhân tài trong đó.

- Con chiếu theo danh sách, dẫn dụ những nhân tài này gia nhập Hiên Viên kiếm phái chúng ta. Hiện tại thực lực Hiên Viên kiếm phái chúng ta đã gia tăng, cho nên phải dẫn dụ bọn họ gia nhập. Có luyện đan. có bày trận, có phi xa, chỉ còn thiếu luyện kiếm, chế phù, chúng ta cố sắng tìm cho đủ, sao cho chuyện gì cũng có thê tự mình làm được.

Dư Tắc Thành gật gật đầu. nhìn thoáng qua danh sách, sau đó cất lấy:

- Lão bất tử sư tổ thật sự sắp sửa phi thăng sao?

Nam Thiên Chân Quân gật gật đầu:

- Hôm nay ta đã truyền lệnh môn phái sắp sửa tổ chức đại lễ, kêu gọi tất cả đệ tử Hiên Viên đang du ngoạn bên ngoài trở về. Như vậy tất cả mọi người sẽ được nhận tiên quang chúc phúc, nâng cao cảnh giới.

Hai người bất đầu bàn bạc với nhau, bố trí các kế hoạch. Dưới sự thiết kế của hai người bọn họ, Hiên Viên kiếm phái càng ngày càng hùng mạnh hơn.

Hai thầy trò bàn bạc với nhau suốt một ngày một đêm, sau đó Dư Tắc Thành mới trở về Thiên Đạo phong.

Các đệ tử đều tốt, Thiệu Trinh Đình trong một lần đại chiến của môn phái đã được tham gia. Trương Vân Động vì tu vi còn kém nên không được tham gia, trong lòng vô cùng ấm ức.

Dư Tắc Thành ở lại Thiên Đạo phong, vừa dạy bảo đồ đệ, vừa tiếp tục luyện kiếm. Quan trọng nhất là hắn đang chờ đợi tin của Lưu Thi Vận, nhưng dường như Lưu Thi Vận đã hoàn toàn biến mất. không có tin gì. Biển người mờ mịt, chẳng biết tìm đâu.

Càng là như vậy, Dư Tắc Thành lại càng nhớ nàng hơn. nhưng hắn cũng không có cách nào.

Luyện kiếm mấy ngày qua, Dư Tắc Thành bất đầu khời động Kiếm Đạo thứ ba của mình.

Hắn lấy nguyên thần phân thân của Vạn Thân Thái Át Ngầu ẩn trong Vạn Niên Mộc Tâm ra, luyện hóa thành Kiếm Đạo thứ ba.

Kiếm Đạo thứ ba này cũng phát xuất từ nền tàng của Kiếm Đạo thứ nhất, có tên là Khô Vinh Kiếm Đạo.

Trên đồng cỏ mọc um tùm, mỗi năm hai bận tươi rồi lại khô. Hữu thường vô thường, song thụ Khô Vinh. Nam Bắc Tây Đông. Vạn vật trên thế gian không ra ngoài quy tấc này, Vinh (tươi tốt) đại biểu cho sinh. Khô (khô héo) đại biểu cho tử, vĩnh viễn chuyển hóa qua lại giữa sinh và tử, vĩnh viễn luân hồi.

Vạn vật trong thiên địa, hết thày sinh linh khó lòng thoát khôi đạo Khô Vinh này. Cây cỏ có lúc tươi lúc héo, tươi cũng do nó, héo cũng do nó, chính là lực Thiên Đạo đứng đầu trong hệ Mộc.

Vừa ngộ được lực Thiên Đạo này, Dư Tắc Thành lập tức hối hận. Mình hơi nóng vội, nếu ngộ sớm Kiếm Đạo này, vậy sẽ không thể phát huy nó tới cực hạn.

Bất quá có thêm Khô Vinh Kiếm Đạo này, kiếm thuật Dư Tắc Thành lại tinh tiến thêm một phần, hơn nữa có một con đường mới xuất hiện trước mật hắn.

Nếu mình không triệu tập phân thân nữa, vậy có thể lấy ba con rối Ngũ Hành còn lại kết hợp cùng Tiên Thiên Linh Bảo, cho chúng tu luyện tiên quyết, sau đó hóa thành Kiếm Đạo của mình. Nếu mình có đù Ngũ Hành Kiếm Đạo, nghĩ tới lực Hư Vô của Băng Tuyết Kiếm Đạo, lực Luân Hồi của Khô Vinh Kiếm Đạo, Ngũ Hành đầy đủ, vậy Kiếm Đạo của mình sẽ đạt tới trình độ thế nào, quà thật không dám tường tượng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi