TIÊN NGẠO

Dư Tắc Thành cau mày hôi:

- Chí bảo mà ngươi lấy được là gì vậy?

Thanh Sơn Tiểu Đạo đáp:

- Ta tình cờ lấy được hạt giống thế giới Thiên Nhất Chân Thủy, là một loại thế giới Nhất Phương Nhất. Lúc ấy ta mơ mộng, tham lam vô kể, vọng tường dung hợp thế giới Nhất Phương Nhất kia cùng thế giới Bàn Cố của ta, sinh ra một thế giới siêu cấp của riêng mình. Kết quà thất bại, hai thế giới này xung đột kịch liệt, thế siới Tiểu Thiên của ta sụp đổ, ta bị nhốt kín trong thế giới này. Chỉ còn cách dựa vào pháp tấc Thiên Đạo nuốt của Phàn Hư Chân Nhất khác, kéo dài sự sụp đổ của thế giới Tiểu Thiên.

- Nhưng vào thời khắc cuối cùng, ta vẫn vọng tường dung hợp hai thế giới này. Kết quà ngươi hủy diệt thế giới Bàn cổ của ta, hai thế giới mất đi một. hiện tại ta mới có thể khôi phục bình thường, chữ tham quà thật hại chết người ta...

Dư Tắc Thành cười nói:

- Chẳng trách nào ta thăm dò rất lâu, nhưng trong thế giới Tiểu Thiên của ngươi không ai biết được rốt cục kiếp nạn xảy ra một ngàn hai trăm năm trước là gì. Thì ra là ngươi đoạt được chí bảo này, kè nào biết bí mật này đều bị ngươi giết chết.

- Chữ tham quà thật hại chết ngươi, hiện tại bất quá ngươi chỉ vừa khôi phục lại, tu vi rớt xuống đáy của cảnh giới Nguyên Anh. lại không chịu chạy trốn cho xa, còn tham lam muốn đánh chết ta. Hàn huyên nãy giờ lâu như vậy, có lẽ ngươi đã khôi phục lại rồi, kiếm trận của

ta cũng đã thành, ngươi không thể nào chạy thoát!

Dứt lời, lập tức trên người Dư Tắc Thành bạo phát hào quang, mang theo thần uy hùng hậu. Hào quang vô tận bạo phát hóa thành uy nghi vô thượng, mang theo khí tức phá hủy hết thày quét về phía Thanh Sơn Tiểu Đạo.

Kiếm quang này mênh mông cuồn cuộn, cương mãnh vô cùng, làm cho người ta không dám đối đầu trực diện. Khí thế của đạo kiếm quang này giống như sự tồn tại vĩnh hằng của nhật nguyệt từ ngàn xưa. kiếm ý vô cùng vô tận trài rộng khắp bốn phía, bao vây xung quanh Thanh Sơn Tiểu Đạo, hóa thành một đóa hoa sen, sắp sửa chém y tan thành sương máu.

Kiếm ý này vĩnh hằng mà mạnh mẽ, chỉ cần hơi tiếp xúc sẽ phát hiện ra dưới vĩnh hằng này còn ân chứa một lực lượng đáng sợ khác. Lực lượng này ấn tàng rất kín. tinh tế vô cùng, biến hóa ào diệu, chỉ cần tiếp xúc lập tức khiến cho thời gian như tạm dừng, khiến cho người ta muốn tránh cũng không thể được.

Kiếm quang này chính là Song Kiếm hợp Kích của Dư Tắc Thành, dung hợp Hằng cổ Nhật Nguyệt và Sát Ng Quang Hoa, lại kết hợp cương nhu. kiếm thế viên dung. Đây chỉ là thế bất đầu. sau đó còn mấy thế liên hoàn nữa. Dư Tắc Thành thề quyết chém chết cường địch dưới kiếm mình.

Kiếm quang vừa tới sát người, thình lình trên thân Thanh Sơn Tiểu Đạo cũng bạo phát hào quang. Hào quang này như nước, như sông, như biển, hơi nước bốc lên mù mịt. hóa nước thành kiếm.

Nháy mất đối phương cũng bạo phát kiếm ý, mà kiếm ý này vô cùng quen thuộc với Dư Tắc Thành. Không ngờ lại là Kiếm Tinh Vũ trong Hiên Viên Lục Kiếm, lực lượng của nó nhanh chóng biến hóa thành Tam Thiên thế giới quay xung quanh người y, lúc sinh lúc diệt.

Kiếm ý vô biên của Dư Tắc Thành lập tức bị kiếm quang hóa thế giới này nuốt chửng, tiêu tan, coi như Song Kiếm hợp Kích của Dư Tắc Thành đã bị phá giải.

Dư Tắc Thành lập tức thu hồi kiếm quang, trợn trừng mất nhìn Thanh Sơn Tiểu Đạo, quát lớn:

- Ngươi là ai, đây là Kiếm Tinh Vũ trong Hiên Viên Lục Kiếm của chúng ta, rốt cục ngưoi là ai?

Thanh Sơn Tiểu Đạo cười nói:

- Ta là Thanh Sơn Tiểu Đạo, ta không sử dụng Hiên Viên Lục Kiếm của Hiên Viên kiếm phái các ngươi, ta sử dụng Huyền Nguyên Lục Kiếm của Huyền Nguyên phái.

Huyền Nguyên Lục Kiếm... Thình lình Dư Tắc Thành chợt nhớ ra, trước khi Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương gia nhập Hiên Viên kiếm phái, Hiên Viên kiếm phái có tên là Huyền Nguyên phái. Chẳng lẽ Thanh Sơn Tiểu Đạo này chính là sư huynh đệ năm xưa của Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương?

Thanh Sơn Tiểu Đạo nói tiếp:

- Nếu có sư đệ Vương Âm Dương ở đây, ta sẽ lập tức quay đầu bó chạy, đáng tiếc ngươi không phải là y. Tu vi chân chính của ngươi bất quá chỉ là Nguyên Anh. tuy rằng trên người ngươi có dấu vết của pháp tấc Thiên Đạo, nhưng cũng chỉ có thê lừa được pháp trận. Tối đa ngươi chỉ mới vừa chạm tới bờ Phàn Hư Chân Nhất, nhưng không thể làm cho ta sợ hãi. Thật ra cho dù ngươi là Phàn Hư Chân Nhất thật, ta chỉ sử dụng tu vi Nguyên Anh Chân Quân hiện tại cũng đù giết ngươi.

- Trúc Cơ chém Kim Đan. Kim Đan đấu Nguyên Anh. hiện tại ta là Nguyên Anh Chân Quân tiêu diệt Phàn Hư Chân Nhất.

- Thấy ngươi, dường như ta thấy lại mình năm nào... Ngươi biết Hiên Viên Lục Kiếm, còn có Vô Thượng Kiếm Đạo, từ bảy ngàn năm trước ta đã tinh thông.

Dư Tắc Thành nhìn y hôi:

- Không ngờ ngươi cũng là đệ tử Hiên Viên...

Thanh Sơn Tiểu Đạo nói:

- Không phải, chúng ta là đám đệ tử cứng đầu, không biết quyền biến, là thứ bó đi, đã bị tổ sư gia vứt bỏ, bị Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương trục xuất khôi Huyền Nguyên phái. Cho nên ta có thể xuất kiếm với ngươi, ngươi cũng có thể xuất kiếm với ta, không cần lo chuyện huyết mạch cắn trà.

- Hiểu rồi chứ gì. hiện tại ngươi đã lãnh ngộ kiếm ý, đạt tới cảnh giới mà Huyền Nguyên phái chúng ta gọi là Khán Sơn Bất Thị Sơn (thấy núi mà không phải núi).

- Lên đi, để ta xem thử rốt cục đám tiểu tử hậu bối các ngươi biết được bao nhiêu kiếm pháp mà đám già chúng ta đề lại. Kiếm Tiêu Diêu!

Nháy mất Thanh Sơn Tiểu Đạo xuất kiếm, vô số hơi nước hóa thành vô số thần ma khổng lồ, có con mật xanh nanh dài như quỷ sứ, có con thân khoác kim giáp bạch bảo như thiên thần, có con thiết trào đồng đầu như quái vật, có con hung hăng dữ tợn như yêu tinh. Nguồn: http://truyenfull.vn

Hàng ngàn hàng vạn yêu ma quỷ quái, thần tiên mãnh thú xuất hiện đầy khắp không

trung. Đám yêu ma quỷ quái này mới đầu là do hơi nước ngưng tụ thành hình, rất nhanh đã hóa thành chân thân. Hình dáng bọn chúng khác nhau, hết sức hung tàn, như đang sống, có chừng vạn con đánh về phía Dư Tắc Thành.

Đám yêu ma quỳ quái này có con vô cùng giảo hoạt, có con hung mãnh cực kỳ, có con trốn trong hư không, có con hóa thân muôn hình vạn trạng. Đặc điểm duy nhất, bọn chúng đều là sống, có được thần thông của riêng mình, phát động vây công Dư Tắc Thành.

Kiếm quang Dư Tắc Thành sáng chói, bất đầu phát động đại chiến cùng đám yêu ma quỷ quái này. Từng đạo kiếm quang ngút trời nhanh chóng bạo phát, mang theo khí thế mênh mông không thê chống đỡ, vô cùng bá đạo, tung hoành giữa không trung.

Chỉ trong thoáng chốc, lại có vô số kiếm quang từ các ngón tay của Dư Tắc Thành bắn ra. Những đạo kiếm quang này nhìn như bắn ra loạn xạ, thật ra mỗi đạo đều theo pháp môn, hoặc trước hoặc sau hoặc tả hoặc hữu. tầng tầng lớp lớp kiếm ý tựa hợp tựa phân, hàng ngàn hàng vạn đạo kiếm quang như vậy cuối cùng ngưng kết thành một thể, bao phủ xung quanh Dư Tắc Thành.

Kiếm quang lạnh lẽo kinh người, toát ra khí thế hủy thiên diệt địa quét tới. Dưới kiếm quang hùng mạnh như vậy, hàng ngàn hàng vạn yêu ma quỷ quái kia tan rã từng đám một.

Nhưng số yêu ma quỷ quái này vừa tan rã lập tức hóa thành vô số điểm sáng, đây rõ ràng là Kiếm Linh thuật của Kiếm Tiêu Diêu. Chúng toàn là Kiếm Linh, số Kiếm Linh này lại biến hóa giữa không trung, hiện hình trở lại thành yêu ma quỷ quái.

Biến hóa lần này càng trở nên đáng sợ hung tàn hơn trước. Hơn nữa đối với kiếm quang của Dư Tắc Thành, không ngờ chúng phát ra lực miễn dịch, muốn chém tan chúng cần phải tăng lực ba phần. Đám yêu ma quỷ quái này vĩnh viễn tái sinh, bất tử bất diệt, có thể tiến hóa

vô hạn. đã hoàn toàn ra ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành. Chẳng lẽ đây là Kiếm Tiêu Diêu thật sao, Kiếm Tinh Vũ vừa rồi cũng đã khiến cho Dư Tắc Thành giật mình không ít. hiện tại Kiếm Tiêu Diêu cũng là như vậy. Không thể ngờ rằng Hiên Viên Lục Kiếm lại có thể đạt tới cảnh giới lợi hại như vậy.

Thình lình kiếm quang Dư Tắc Thành biến hóa, nháy mất tiêu tan. Xung quanh người hắn trăm trượng không còn một vật, kiếm quang hoàn toàn tan biến.

Đám yêu ma quỷ quái thấy cơ hội này, lập tức điên cuồng ào về phía hắn. Dư Tắc Thành vẫn không nhúc nhích, chỉ khẽ mim cười, nhưng đám yêu ma quỷ quái này vừa tới gần người hắn mười trượng, bất chợt bất đầu tiêu tan, hóa thành hơi nước mịt trời.

Trạng thái tiêu tan này khuếch trương ra rất nhanh, hàng ngàn hàng vạn Kiếm Linh trên không chỉ trong nháy mất đã bị tiêu diệt. Lần này bọn chúng hoàn toàn biến mất, chỉ một chiêu kiếm ý vô hình đã hoàn toàn hủy diệt chúng.

Thanh Sơn Tiểu Đạo cau mày:

- Đây là kiếm pháp gì, lại có thể tiêu diệt toàn bộ Kiếm Linh của ta? Không thể nào, đây là kiếm pháp gì mà lợi hại như vậy?

Dư Tắc Thành đáp:

- Kiếm Ý Luân Hồi, ta đã đưa chúng vào luân hồi, cho nên đám Kiếm Linh bất diệt của ngươi đã hoàn toàn tan biến.

Thanh Sơn Tiểu Đạo gật gật đầu:

- Kiếm Ý Luân Hồi ư, hào kiếm pháp, vạn vật luân hồi, thích hợp phá Kiếm Linh vô cùng của Kiếm Tiêu Diêu ta.

- Bất quá đây cũng không phải là kiếm pháp nằm trong Hiên Viên Lục Kiếm của các ngươi.

- Thân là đệ tử Huyền Nguyên phái, lại đi học tập loại kiếm pháp tà môn ngoại đạo như vậy, quà thật có bảo vật trong tay mà không biết. Lên đi, ta sẽ cho ngươi thấy, Huyền Nguyên Lục Kiếm chân chính là thế nào.

Kiếm Phi Dực xuất ra, nháy mất Thanh Sơn Tiểu Đạo hóa thành một đạo hào quang. Dư Tắc Thành lập tức phát hiện mình đang bị vây trong một mành thiên địa màu xanh nước biển. Màu xanh nước biến trong này vô cùng vô tận, hoàn mỹ không chút tỳ vết, thật ra chính là vô số đạo kiếm quang màu xanh nước biển lấy mạng người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi