TIÊN NGẠO

Phi kiếm của nữ Nguyên Anh Chân Quân thình lình vỡ nát, từ những mành vỡ kia sinh ra mười tám đạo kiếm quang màu xanh. Kiếm quang này lập lòe chẳng khác ma quang, chém về phía Dư Tắc Thành, mang theo ý vị thâm thúy cố xưa. thần diệu khôn lường. Đây là Thiên Ma Sát.

Thiên Ma Vũ. Thiên Ma Âm. Thiên Ma Sát. ba sát chiêu này nhanh chóng công kích về phía Dư Tắc Thành.

Nếu là người khác có lẽ sẽ mắc mưu. nhưng Dư Tắc Thành có được Thiên Ma kinh, hết sức tinh thông pháp thuật Thiên Ma, đối với hắn chỉ là chuyện nhô.

Dư Tắc Thành đột ngột xuất kiếm, kiếm thế thong thà chậm rãi, nhưng lại mang theo khí tức nặng vạn cân. Tuy rằng nhìn bề ngoài kiếm này đâm tới hết sức bình phàm, không có chỗ nào kỳ ào, nhưng nữ nhân kia lập tức biến sắc. Đây là Thiên Ma Đại Tự Tại Luân Hồi Thứ, thần công vô thượng trong bí pháp Thiên Ma, từ sau khi Thiên Ma tông mất đi Thiên Ma kinh, thần công này đã sớm thất truyền. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Nhát đâm này là Thiên Ma Diệu Chỉ, mượn Thiên Ma Chí Tôn hóa thân chúng sinh có mặt khắp nơi, vui giận bất thường, có được uy năng cử khinh nhược trọng, trong tam giới lục đạo không ai có thê tránh được. Tuy rằng chỉ có một tia Thiên Ma Diệu Chỉ, nhưng Dư Tắc Thành vừa chậm rãi đâm ra. Thiên Ma Vũ. Thiên Ma Âm. Thiên Ma Sát của đối phương hoàn toàn sụp đổ.

Nhìn thấy bí pháp này, nữ tử kia lập tức biến sắc. Dưới nhát đâm này, nàng lập tức hóa thành hàng trăm bóng dáng, tiêu tan tứ phương, rời khôi giác đấu trường. Đây là Thiên Ma Hóa Anh. quang ánh biến ào, hư thật tùy tâm, chân chân già già không người nào có thê phân biệt được.

Dư Tắc Thành bật cười, Thiên Ma Đại Tự Tại Luân Hồi Thứ của mình thật ra chỉ có võ ngoài, hữu hình vô thật, nếu lấy ra đối phó với người khác sẽ không có chút tác dụng nào. Nhưng đối phó với Nguyên Anh Chân Quân của Thiên Ma tông là vô cùng thích hợp, rốt cục cũng dọa được nàng bó chạy.

Nữ nhân biến mất. trận chiến chấm dứt. Dư Tắc Thành vừa định thu kiếm lại, thình lình trước mật xuất hiện một nữ nhân, không ngờ là Lạc Tĩnh Sơ. Nàng đang chậm rãi đi về phía Dư Tắc Thành, miệng nói:

- Tắc Thành, ta đã trở lại, chàng có khỏe không, ta nhớ chàng lấm, chàng có nhớ ta chăng?

Giọng nói dung mạo hoàn toàn là của Lạc Tĩnh Sơ. Dư Tắc Thành thấy Lạc Tĩnh Sơ thình lình xuất hiện không khôi ngẩn người kinh ngạc:

- Hai năm rồi, còn chín mươi tám năm nữa. Hãy yên tâm, nhất định ta sẽ cứu sống nàng, để nàng trở lại bên cạnh ta.

Nháy mất kiếm ý bay ra đột ngột. Lạc Tĩnh Sơ trước mật Dư Tắc Thành lập tức bị kiếm ý này quét tan tành.

Lạc Tĩnh Sơ này chính là Thiên Ma hóa thân của nữ Nguyên Anh Chân Quân Thiên Ma tông khi nãy. Đối phương không biết tiến thoái, dám hóa thành thân nhân Dư Tắc Thành, tiến tới định mê hoặc hắn.

Lần này Dư Tắc Thành đã nổi giận thật sự, kiếm ý bạo phát vô cùng mạnh mẽ, bao trùm cả giác đấu trường. Chỉ nghe nữ nhân Thiên Ma hóa thân kia hự lên một tiếng đau đớn, nháy mất rời khôi giác đấu trường.

Nháy mất nàng đã độn xa ngoài trăm dặm. há miệng thở hồng hộc. Kiếm vừa rồi của đối phương vô cùng đáng sợ, Thiên Ma hóa thân của mình cũng bị một kiếm đối phương chém cho tan tác, tương lai ất phải báo thù này.

Nhưng trong khoảnh khắc này, một đạo kiếm ý hóa thành một vệt sao băng kéo dài, lao ra khôi giác đấu trường, đánh theo dấu vết của nàng vừa bó chạy.

Nữ nhân này giật mình kinh hãi, hào kiếm pháp, không ngờ có thể truy sát ra ngoài giác đấu trường, hoàn toàn không thèm để ý tới quy tấc của nơi này.

Kiếm ý quá nhanh, đánh trúng nàng ngay tức khắc. Nữ nhân này thở hổn hển, chợt phát hiện ra sau khi kiếm của đối phương đánh trúng mình lại không gây ra thương tốn gì, không khôi bật cười ha hà. xem như thoát được một kiếp.

Thế nhưng nàng chợt phát hiện những người qua lại xung quanh đều nhìn mình với ánh mất vô cùng kinh ngạc. Nàng cúi xuống nhìn, chợt thấy hai tay mình vốn trắng trèo mượt mà, lúc này đang dần dần biến hóa, biến thành một đôi tay dáng vẻ già nua không thê nào chịu được.

Có chuyện gì vậy... nàng vội lấy thủy kính ra soi. Lúc này mới phát hiện trong thủy kính không ngờ lại là hình ánh một lão âu tóc bạc da mồi, mật đầy nếp nhăn. Đây là biến hóa tự nhiên, thời gian trôi qua trên người nàng nhanh vùn vụt. dù là Nguyên Anh không cơ thể cũng nhanh chóng trở nên già cỗi, mới sinh ra hiện tượng như vậy.

Nàng không khôi thét dài, đối với Nguyên Anh Chân Quân Thiên Ma tông, đây là trừng

phạt lớn nhất. Giữa tiếng thét chói tai vang vọng thiên địa, Kiếm Ý Quang Âm chậm rãi phát động, thôi thúc pháp tấc Thời Gian. Thời gian trôi nhanh, mật trời lên rồi lại xuống, nháy mất đã hoàng hôn. Thân thể nàng chậm rãi tan vỡ, sụp đổ ầm ầm, hóa thành tro bụi, hình thần câu diệt.

Dư Tắc Thành chém một kiếm bay ra khôi giác đấu trường, đánh chết Nguyên Anh Chân Quân Thiên Ma tông. Dám hóa thân Lạc Tĩnh Sơ gạt gẫm Dư Tắc Thành, coi như đã chạm vào nỗi đau sâu kín tận đáy lòng hắn. cho nên phải chết.

Dư Tắc Thành cầm kiếm đứng ngạo nghễ, kế tiếp là ai?

Khoảng một khắc sau, một lão nhân chậm rãi tiến vào hội trường.

Chân lão đạp trên đất bằng, bước ra một bước, thân hình gầy gò cao nghệu từ vô đến hữu, hiện thân trước mật Dư Tắc Thành.

Người này y phục rách mướp, vá chằng vá đụp, rộng thùng thình không vừa với thân người. Lão nhân này trông như một lão khất cái, hoặc một lão tiên sinh, không biết nhặt y phục rách nát như vậy ở nơi nào khoác lên người.

Người này đứng thẳng trước mật Dư Tắc Thành, một cơn gió nhẹ thổi qua, mái tóc hoa râm của lão tung bay phất phơ, đê lộ bộ mật tuy già nua nhưng lại vô cùng quắc thước. Hãn vào thời niên thiếu, lão nhân này là một mỹ nam tử anh tuấn khôi ngô.

Dưới mái tóc màu xám trắng bay lất phất là một đôi mất u ám không đáy, giống như hố sâu thu hút hết thày ánh mất.

Trên mật lão có vài vết ma văn. trài dài khắp nửa khuôn mật. từ trán xuống tới cằm, sau đó trở về tai. Có chừng ba đường ma văn màu đõ tím như vậy, giống như những sợi dây leo yêu dị, phát tán ra ma khí vô tận.

Người này đối mật Dư Tắc Thành, lên tiếng nói:

- Thế giới Thương Khung, MỊ Ma tông, Thiên Tổn Chân Quân.

Tim Dư Tắc Thành giật thót một cái, hắn biết người này. Mị Ma tông lấy sưu tinh phệ huyết, hấp nhiếp Yêu Linh mà vang danh thiên hạ. Ma tông này chia làm ba hệ thống Thiên Tổn. Minh Lạc, u Mạch, là một thượng môn, một trong những môn phái đứng đầu Ma tông. Lão già Thiên Tổn Chân Quân này lấy Thiên Tổn nhất mạch làm tên, xem ra ất là cường già.

Lúc này Thiên Tổn Chân Quân nói với Dư Tắc Thành:

- Diệt Độ Chân Quân. Hoàng Hóa Chân Quân kia đã nhận thua chạy trốn, các hạ còn truy sát trăm dặm. giết chết người ta, chẳng lẽ không cảm thấy khinh người quá đáng?

Dư Tắc Thành đáp:

- Nàng chạm vào nỗi đau của ta, chết là đáng kiếp.

Thiên Tổn Chân Quân nói:

- Nếu đã là như vậy, được, Hoàng Hóa Chân Quân này là do ta đưa đến đây, coi như ta đứng ra vì nàng, lãnh giáo Vô Thượng Kiếm Ý của Diệt Độ Chân Quân ngươi xem thử.

Trong lúc lão nói chuyện, thình lình bên người nổi lên cuồng phong vô tận, trong cuồng phong dần dần xuất hiện một con mãnh thú hết sức hung hăng. Đây chính là Đoạt Phách Tam

Hóa, vô thượng Ma công của MỊ Ma tông.

Đoạt Phách Tam Hóa có thể phân chia hồn phách của mình ra thành ba hồn, dung nhập vào trong ba Yêu Linh, chuyển hóa chúng trở thành hồn phách của mình, phục vụ cho mình.

Hung thú này chính là Phong Tinh, thân trên như người, thân dưới là cơn trốt xoáy, sinh ra trong cuồng phong, trời sinh có thể sai khiến cuồng phong.

Phong Tinh này đã bị Thiên Tổn Chân Quân luyện hóa vô số, bàn thân huyết mạch đã phát huy tới cực điểm. Cuồng phong này có lực hút mạnh mẽ vô cùng, hấp thu sinh linh, gặp phải chân nguyên khí kình, cho dù là pháp bảo phi kiếm cũng rút hồn thu phách, hóa thành tinh huyết, trở thành một phần của cuồng phong này, vô cùng âm độc.

Phong Tinh này xuất hiện nhưng không công kích ngay tức khắc, mà làm ra thế phòng thủ. Thiên Tốn Chân Quân vẫn đang lặng lẽ niệm chú, xem ra đây mới chỉ là khúc dạo đầu của lão mà thôi.

Theo tiếng niệm chú của lão, một đạo hào quang xuất hiện phía sau, đây là hóa thứ hai của Đoạt Phách Tam Hóa. Một đạo thanh quang xuất hiện, quang này chính mà không tà, sáng mà không chói, chính là thanh quang Huyền Môn tinh thuần nhất. Bên trong ngầm ẩn đạo lý vận chuyển chu thiên, không hề có nền tàng, hư thực bất phân.

Thanh quang này vừa xuất hiện, âm thầm lặng lẽ tiến tới. Nguyên Anh Dư Tắc Thành chợt nhảy lên thật mạnh, dường như không chịu nằm yên ở Đan Điền, linh khiếu bất ổn, chân nguyên quanh mình trở nên rối loạn.

Cường địch thật mạnh, mới nhị hóa đã có uy lực thế này rồi, xem ra phải tiên hạ thủ vi cường mới được.

Nháy mất Dư Tắc Thành bạo phát kiếm ý, Kiếm Ý Luân Hồi chém ra, kiếm ý này chuyên môn phá các loại vật hồn hóa như vậy.

Trong tiếng niệm pháp chú của đối phương, Kiếm Ý Luân Hồi liên tràm liên hồi xung quanh người Thiên Tổn Chân Quân. Lần này Dư Tắc Thành phát lực dần dần. Kiếm Ý Luân Hồi vốn vô ánh vô hình dần dần hóa thành hình kiếm, giống như hoa nờ, quay xung quanh Phong Tinh kia càng ngày càng nhanh, kiếm quang càng ngày càng mạnh, kiếm ý càng ngày càng hùng hậu.

Chỉ trong thoáng chốc, không gian đã bị kiếm ý này chiếm cứ. Tuy rằng Phong Tinh kia phát ra cuồng phong vô tận, vận chuyển tinh huyết yêu phong hóa thành thực thể ra sức chống cự, nhưng dưới kiếm ý này, nó chỉ đù sức chống đỡ. Thế nhưng bất ngờ đã xảy ra, Kiếm Ý Luân Hồi bị cuồng phong này lặng lẽ hấp thu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi