TIÊN NGẠO

Cúc Khuyết Chân Quân đáp:

- Có hơi nhiều một chút, chẳng qua chính là như vậy, phải biết rằng cho dù Thương Khung Lục Vực chúng ta, trong một trăm linh tám thượng môn. mặc dù có thượng môn không có Phản Hư Chân Nhất, thế nhưng ở bề ngoài, Chân Nhất Thần Quân thiên hạ đều biết phỏng chừng cũng có hơn một hai trăm.

- Còn có Chân Nhất Thần Quân âm thầm ẩn giấu, còn có sự tồn tại của môn phái, tán tu không nổi tiếng, vậy càng không có cách nào tính toán.

- Mà lần đại hội này, ngoại trừ Thương Khung Lục Vực, còn có thập phương Vực Ngoại, còn có ba ngàn tiểu thế giới, đến cả Quỷ Vực thế giới của u Minh thế giới, còn có Ma Vực thế giới, cho nên ba bốn ngàn người hoàn toàn không có gì lạ.

Dư Tắc Thành gật đầu. nói:

- Quà thực như vậy, chỉ cần trở thành Phản Hư Chân Nhất, không có nguy cơ Hóa Đạo, gần như sống bao lâu đều có khả năng, mấy năm nay tích lũy lại, vậy thật đúng không phải là một con số nhỏ.

Cúc Khuyết Chân Quân nói:

- Kỳ thực những Nguyên Anh Chân Quân và Phản Hư Chân Nhất này, chỉ cần không phải của Thương Khung Lục Vực xuất ra, Vực Ngoại, Quỷ vực, Ma vực, thế giới Tiểu Thiên khác toàn bộ không chịu nổi một kích, những thế giới Vực Ngoại bọn họ tấn cấp dễ dàng, thế nhưng sức chiến đấu thấp, cao thủ hữu hạn. không đủ gây sợ hãi.

Dư Tắc Thành gật đầu. quà thực là như vậy, ở trong mấy trăm trận chiến đấu của mình, gây thương tổn cho mình hơn một nửa đều là tu sĩ của Thương Khung Lục Vực, bị mình đánh chết, ngoại trừ mấy người lúc đầu, phần lớn đều là Nguyên Anh Chân Quân Vực Ngoại.

Dư Tắc Thành vừa nói chuyện với Cúc Khuyết Chân Quân, vừa Hư Không Nhiếp Bộ, từng bước đi tới.

Sau trận chiến ở giác đấu trường, Dư Tắc Thành trong bất tri bất giác, Súc Địa Thành Thốn của hắn lại tiến bộ một bước, hoàn toàn đạt tới trình độ dễ dàng như thường, thoải mái tự tại, mỗi một bước tùy không di động này đã không khác gì Nhiếp Không Hành Tẩu của Ma Lễ Thanh. Vô Danh Thần Quân.

Hơn nữa một điểm hùng mạnh nhất, nếu như không cẩn thận quan sát sẽ không nhìn thấy loại pháp thuật này của Dư Tắc Thành tiến bộ, giống như tất cả hắn làm đều bình thường như vậy, đây là đạo pháp tự nhiên, Dư Tắc Thành sau đại chiến cuối cùng đã đạt tới trình độ này.

Mọi người tụ tập trên quảng trường, ba bốn ngàn người, trong đó phần lớn đều là mấy người làm một tiêu đội, đương nhiên cũng có một ít độc hành khách tản ra ở trong đám người.

Trên một đài cao của quảng trường, mười hai vị Phản Hư Chân Nhất của Vân Hải Thanh Minh tông đang đứng. Vân Hải Thanh Minh tông này quả nhiên không thể xem thường, Phản Hư Chân Nhất không ngờ có hơn mười hai người, cả đám khí thế không hiển, thế nhưng uy nghiêm không gì sánh được.

Dư Tắc Thành nhìn thấy những Phản Hư Chân Nhất này không khỏi âm thầm gật đầu, nói:

- Quả nhiên là danh môn đại phái, không ngờ có mười hai Chân Nhất, quá hùng mạnh.

Vô Danh Thần Quân bên cạnh nói:

- Không nên bị bọn họ mê hoặc, Vân Hải Thanh Minh tông này dựa vào ở gần Thiên Lại Cố Thành, gần quan được ban lộc, mười hai Chân Nhất này mặc dù được xung là Thập Nhị Thiên, thế nhưng rất nhiều đều là hình dạng hóa, đều là tiên bảo thôi thúc mà thăng tiến. Ngoại trừ hai người có thể cùng chúng ta đánh một trận, những người khác... hừ hừ, một mình ta đối phó ba người không thành vấn đề.

Ma Lễ Thanh nói:

- Liên Thành Thiên chưởng môn của Vân Hải Thanh Minh tông này không thể xem thường, pháp tắc Thiên Đạo của người này là Kinh Trập. Có câu Kinh Trập không đến lôi tiên minh, đại vũ tự giao long. Kinh Lôi Chấn Thiên Quyết của hắn vô cùng hùng mạnh, ngươi và ta đều không phải đối thủ.

- Mặt khác trong bọn họ còn có một trường lão Thiên Đô Tử, chính là người còn lại của Thập Nhị Tử đời trước, cao thâm mạc trắc, cũng không thể xem thường.

Dư Tắc Thành ở bên cạnh nghe không ngừng gật đầu, phán đoán tu vi cao thấp này là hai người bọn họ dựa vào thực lực của mình để phán đoán, mình cũng không thể tin hết vào lời nói của bọn họ.

Mình đại chiến hơn ba trăm trận, trong đó chỉ đánh một trận với mười sáu vị Phản Hư Chân Nhất Thần Quân, mười sáu người này mặc dù đều bại dưới tay mình, nhưng bọn họ đều là lấy thực lực của Nguyên Anh động thủ với mình.

Sau khi bọn họ thất bại, có người không biết xấu hổ muốn sử dụng pháp tắc Thiên Đạo, đều bị mình dùng Ngự Kiếm Kiếp Lôi chấn nhiếp, thế nhưng không có ai bị mình đánh chết, hoàn toàn có thể dễ dàng đào tẩu.

Trong khi Dư Tắc Thành đang nghĩ lại mấy ngày qua, trong mười hai Chân Nhất, một người đứng dậy, hét lớn:

- Các vị đạo hữu, tại hạ Liên Thành Thiên chưởng môn Vân Hải Thanh Minh tông xin có lễ.

Lời nói của hắn mỗi chữ nói ra giống như tiếng sấm, vang vọng toàn bộ thiên địa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lại nhìn người này mặc một bộ TSm màu đỏ tím, xem ra dường như là tơ tinh thuần dệt thành, phát sáng long lanh có chút bắt mắt.

Gò má của hắn gồ cao, hai mất hõm sâu, ngữ âm trầm ổn, sắc mặt hồng nhuận có chút khác thường, thoạt nhìn giống như bị lửa thiêu qua, tinh quang trong hai mất cũng lộ vẻ trầm ổn không gì sánh được, trong vô hình lộ ra một cỗ khí tức lãnh khốc mà lại lệ liệt.

Đây là chưởng môn Liên Thành Thiên của Vân Hải Thanh Minh tông, mười một Phản Hư Chân Nhất xung quanh hắn đều là sư đệ của hắn. một đời này chỉ còn lại mười hai người bọn họ, trong mỗi tên đều có chữ Thiên, được xung là Thập Nhị Thiên.

Lời của Liên Thành Thiên nói xong, nhất thời tiếng vỗ tay khắp nơi, người này uy vọng cực cao, Nguyên Anh Chân Quân đến đây không ít người đang ủng hộ hắn.

Liên Thành Thiên đợi tiếng vỗ vay biến mất, nói:

- Ba trăm sáu mươi lãm năm đã qua, chúng ta cuối cùng lại gặp nhau một lần nữa, chúng ta cuối cùng đã đợi được giờ phút này, để có thể mở ra Pháo đài Thiên Lại của Tiên Tần đế quốc, đến bên trong thăm dò phát tài đi. Chúc mỗi người đều có thể tìm được Tiên Thiên Linh Bảo thuộc về mình.

Lời này nói xong lại là một mảnh gào thét, tiếng hoan hô.

Liên Thành Thiên đợi tiếng hoan hô của mọi người kết thúc, nói:

- Quy củ cũ, không thể không nói, các vị tiến vào di tích, mỗi người năm mươi linh thạch thượng phẩm, bảo vật đoạt được khi thăm dò, Vân Hải Thanh Minh tông chúng ta trưng thu một nửa. có thể sau khi ước định giá trị dùng linh thạch bổ sung vào. Đương nhiên có một số người ảo tưởng có thể không giao, thế nhưng chỉ cần ngươi có thể mang ra ngoài dưới mũi của Đại Uy Thiên Long, chúng ta cũng sẽ bỏ qua.

- Mặt khác lại nói một điều, đại hội lần trước phát hiện Dị tộc trà trộn tu sĩ tới đây thăm dò. Thiên địa này vốn là của Nhân tộc chúng ta, cho nên nhìn thấy Dị tộc bỏ qua tất cả ân oán cùng giết địch, nếu ai thông đồng với địch, giết chết không tha. mọi người có thể làm được không?

Nhất thời vô số người hô:

- Giết chết không tha. giết, giết, giết.

Liên Thành Thiên nói:

- Tốt. Nhân tộc đại hưng, mở đại môn ra tiến vào di tích.

Theo một tiếng cuối cùng của hắn. ở trung tâm quảng trường kia, hào quang chậm rãi dâng lên, xuất hiện một cánh cửa Thời Không cực lớn.

Cửa này cao khoảng ba trượng, rộng ba trượng, hóa làm vô số hào quang, quang mang dị thường. Liền có tu sĩ tiến vào trong đại môn này, trong nháy mất biến mất.

Băng Tâm Chân Quân lấy ra một phù lục, hướng về phía mọi người sử ra, nói:

- Các vị không nên chống lại, đây là Đồng Lộ phù (phù đi cùng đường), bằng không chúng ta thông qua truyền tống môn sẽ không được truyền tống đến cùng một chỗ.

Dư Tắc Thành thà lỏng chống đỡ, nhất thời phù quang kia chiếu đến trên người, đồng thời trên quảng trường này vô số quang mang như vậy lóe lên, đều là mỗi một tiểu đội đang sử dụng Đồng Lộ phù.

Sau khi Băng Tâm Chân Quân sử dụng xong, nhìn thoáng qua Vô Danh Thần Quân.

Vô Danh Thần Quân Thần Quân cười, nói:

- Yên tâm đi, do lão tướng ta dẫn đường, tuyệt đối không có vấn đề.

Cúc Khuyết Chân Quân bên cạnh nói:

- Đừng xem Vô Danh Thần Quân một lời nói điên tam đảo tứ, lời nói không rõ, thế nhưng hắn lợi hại nhất chính là thiên địa cảm ứng, trực giác phán đoán. Hơn nữa khí vận của bàn thân lão cực mạnh, gặp dữ hóa lành, có lão chúng ta sẽ không có nguy hiểm gì, cho nên lão là người đầu tiên tiến vào, dẫn đạo phương hướng cho chúng ta.

Lúc này vô số tu sĩ tiến vào đại môn truyền tống kia, đại môn rộng ba trượng có thể đồng thời tiến vào hơn mười người, Băng Tâm Chân Quân nói:

- Được rồi, các vị, đến chúng ta rồi.

Vô Danh Thần Quân cười ha ha. trong nháy mất tiến vào đại môn, biến mất vô tung.

Sau đó Ma Lễ Thanh là người thứ hai tiến vào, ở phía sau lão là Hóa Thần.

Hai người chiến lực cường hãn. tư thế tiến vào một trước một sau, một thủ một công, hoàn toàn có thể chiếm trước địa thế.

Sau khi hai người tiến vào, theo sau Cúc Khuyết Chân Quân. Băng Tâm Chân Quân tiến vào, sau đó là Dư Tắc Thành và Nhất Kiếm Chân Quân, hai người bọn họ đều là kiếm tu, công kích cường hãn. phòng thủ hai cánh.

Cuối cùng là Mộng Yểm Thần Quân và Tư cầm Tà Quân tiến vào, bọn họ là người áp hậu.

Trong nháy mất chín người tiến vào, Dư Tắc Thành liền cảm giác không gian đào ngược. truyền tống ở trong thông đạo Thời Không, cảm giác này năm đó mình cũng đã hường thụ qua, đó chính là cảm giác lần đầu tiên đến Tự Tại Thiên, cướp đoạt Tiên Thiên Linh Bảo, về sau lại bị đá ra.

Sau một khắc, cảm giác này mới tiêu tán, chỉ thấy một đại lục xuất hiện ở trước mất của mình, trong nháy mắt Dư Tắc Thành chạm đất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi