Hỏa Thần kinh hãi nói:
- Đây, đây là Băng Lan Yêu Long, Yêu Long thích giết chóc nhất trong Bát Bộ Thiên Long, sát tinh trong truyền thuyết nha. là tên khốn hung tàn nhất, ở thế giới Thiên Lại này, nó là vĩnh sinh bất diệt.
- Nguyên Anh trên người nó kia đều là Phản Hư Chân Nhất, đều là bị nó giết chết, bị Thiên Đạo vây khốn. Chân Nhất Thần Quân bị nó giam cầm, chúng ta xong rồi, làm sao lại gặp phải nó chứ?
Giờ phút này nàng không còn bộ dạng của Hỏa Thần vô địch nữa, mà là một nữ tử yếu đuối đang vô cùng sợ hãi.
Nhất Kiếm Chân Quân bên cạnh lạnh lùng nói:
- Chúng ta sơ ý rồi, nơi này là thế giới của nó, thiên vực mới xuất hiện, nó là vương già nơi đây, có thể không đến xem qua sao?
- Tránh cũng không thể tránh, vậy chiến đi, cùng lắm là chết mà thôi.
Mộng Yểm Thần Quân nói:
- Chết, đó chính là kết cục tốt nhất, Nguyên Anh Chân Quân các ngươi chết cũng đã chết rồi, Nguyên Anh bị nhốt ngàn năm cũng sẽ tiêu tán. Chân Nhất chúng ta gặp phải nó, sẽ bị nó hút vào trong thân thể, giam cầm vĩnh viễn, vĩnh viễn bất diệt, chịu nỗi khổ luyện hồn.
- Chúng ta xong rồi, chúng ta xong rồi.
Mộng Yểm Thần Quân tuyệt vọng đến cực điểm.
Vô Danh Thần Quân nói:
- Hà. người kia giống như là Thiên Manh lão huynh, ta nói không biết vì sao hơn ba trăm năm không thấy, thì ra lần trước bị Băng Lan Yêu Long này ăn rồi, ha ha. lão huynh, ta tới cứu ngươi.
Mộng Yểm Thần Quân nhìn Vô Danh Thần Quân giống như nhìn người điên, nói:
- Ngươi đi cứu hắn? Bồ Tát đất qua sông, bàn thân khó bảo toàn, ngươi...
Vô Danh Thần Quân đột nhiên quay đầu lại, liếc mất nhìn Mộng Yểm Thần Quân một cái nói:
- Con đường tu tiên vốn vô cùng gập ghềnh. lúc nào cũng có thể mộng đoạn, tử thì làm sao, sinh thì làm sao, chúng ta chỉ có trường kiếm đi trước, đau khổ gì, Băng Long gì, cho dù đối phương thần uy vô địch, chúng ta cũng phải đánh một trận, xông lên, bất kể hắn là ai, chém hắn dưới kiếm.
- Tâm cảnh của ngươi như vậy, cho dù hấp thu mộng của ngàn vạn người cũng khó chạy thoát nguy cơ Hóa Đạo.
- Vì tiên lộ này, ngay cả họ của chính mình ta cũng đã quên, thân nhân, bằng hữu, quá khứ, vinh quang ta đều từ bỏ, tiên lộ của ta, hắn sao thể ngăn trờ!
Giờ phút này Vô Danh Thần Quân đã không còn bộ dáng cười ha ha trước đây nữa, giống như lưỡi kiếm sắc bén từ trong võ kiếm han ri rút ra, lộ ra quang huy vô thượng. Lão đã vì tiên lộ, đã vì lý tường của mình, có thể từ bỏ tất cả.
Lại nhìn Nhất Kiếm Chân Quân kia, cũng là như vậy, chỉ là hơi cười, trên người kiếm ý tinh không, tinh ý vô tận ở trên người phát ra, giống như vũ trụ.
Băng Tâm Chân Quân hóa thành tiên thể, ba đầu sáu tay, ma khí bay lượn, chuẩn bị đại chiến.
Tư Cầm Tà Quân Thập Nhị Thiên Âm Kiếm hiện, tâm huyết ngưng kết, tiên âm vô thanh vang lên.
Trong những người này chỉ có Hỏa Thần. Mộng Yểm nhìn thấy Yêu Long này, đang hoàn toàn tuyệt vọng, bọn họ nhìn thấy chiến ý của đồng bạn. hồi lâu Hỏa Thần nói:
- Ta hiểu được, khó trách ta lại nguy cơ Hóa Đạo, thì ra là thế, ta mặc dù được xung là Hỏa Thần. Thiên Đạo Hỏa Diễm nắm giữ tinh thông, thế nhưng tâm của ta vẫn có sơ hờ.
- Sống thì có gì vui, chết thì có gì buồn, cho dù giam cầm vạn năm thì có làm sao, lên đi, chúng ta sẽ tận lực đánh một trận.
Mộng Yểm Thần Quân cũng cười ha ha. nói:
- Đúng, cho dù chết trận, cũng phải đánh nó một thân nhuộm máu, đến đây đi, để chúng ta tận lực đấu một trận, chém giết Yêu Long.
Mọi người chiến ý sôi trào, thế nhưng Yêu Long kia cũng không thèm liếc mất nhìn bọn
họ, đối với bọn họ hoàn toàn không thèm nhìn tới.
Yêu Long kia nhìn chỉ có một người, đó chính là Dư Tắc Thành.
Mà Dư Tắc Thành vào giờ phút này yên lặng không nói, giống như ngây như phỗng, vẫn không nhúc nhích.
Kỳ thực toàn bộ tinh lực của Dư Tắc Thành đang đặt trong thế giới Bàn cổ, hắn đang điên cuồng lật xem Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Niết Bàn Kinh, còn có Sơn Hà Đinh.
Một đoạn thời gian trước Dư Tắc Thành không có việc gì lại lật xem kinh này và đinh này, trong nháy mắt Băng Lan Yêu Long này xuất hiện, Dư Tắc Thành có một cảm giác, Băng Lan Yêu Long này dường như mình gặp qua ở nơi nào. Yêu Long này hoàn toàn là miêu tả hoàn mỹ của một loại lực Thiên Đạo trong Vĩnh Hằng Bất Diệt Tam Thiên Niết Bàn Kinh. Hơn nữa ở trong Sơn Hà Đinh. Dư Tắc Thành hình như từng thấy qua một thứ vô thượng cùng loại Yêu Long này.
Cho nên Dư Tắc Thành điên cuồng lật xem kinh này đinh này, dần dần hắn đã tìm được thứ mình muốn tìm. kêu lớn một tiếng, sinh tử có số, phú quý tại trời, liều một phen thôi.
Trong nháy mắt Dư Tắc Thành khôi phục tâm thần, hắn quay đầu lại nói với những đồng bạn chuẩn bị huyết chiến kia:
- Các vị, các vị xin nhường, nhường để ta thử trước xem. Ta nhất định có thể đối phó nó, nếu như ta thất bại, vậy sẽ liều mạng.
Mấy người Vô Danh Thần Quân nhìn Dư Tắc Thành, không dám tin tường lời nói của hắn. Dư Tắc Thành tiếp tục nói:
- Diệt Độ tại tiền, hữu kinh vô hiểm, tin tường ta, không sai được.
Mọi người gật đầu, toàn bộ bất động, cho Dư Tắc Thành một cơ hội.
Dư Tắc Thành quay đầu đi về phía Băng Lan Yêu Long, khi đi tới, Dư Tắc Thành đột nhiên có một cảm giác, trong tiêu đội tống cộng chín người, thế nhưng không biết vì sao không có khí tức của Ma Lễ Thanh, tựa như lão ở nơi này, thế nhưng lại không nhìn thấy lão, đây là vì sao?
Dư Tắc Thành thản nhiên cười, mình thật sự là lớn mật, hiện tại sắp sửa liều mạng rồi còn lo lắng chuyện của Ma Lễ Thanh, thực sự là tự tìm phiền não.
Dư Tắc Thành từng bước đi tới, đi về phía Yêu Long.
Mọi người nhìn thấy Dư Tắc Thành, cho rằng hắn sẽ rút kiếm xuất thủ, kiếm ý tận trời, đại chiến Yêu Long, ai ngờ Dư Tắc Thành đi ra ba bước, la lớn:
- Đại ca, tiền bối, tổ tông, chúng ta là người một nhà. đừng động thủ nha.
Nhất thời mọi người toàn bộ choáng váng, Diệt Độ Chân Quân được xung là máu tanh tàn bạo, không ngờ đi làm thân với Băng Lan Yêu Long.
Mỗi bước tới gần Yêu Long, liền có một cảm giác hồn phi phách tán, quả nhiên truyền thuyết là thật, Sơn Hà Đinh kia không có gạt mình.
Băng Lan Yêu Long gì chứ, chẳng qua chỉ là người hay chuyện nhìn thấy thân thể của nó giống như huyền băng nên gọi như vậy, kỳ thực đó đều là già, đó căn bàn không phải hàn băng, Băng Lan Yêu Long này hoàn toàn chính là lực Thiên Đạo biến thành mà sinh, mà Thiên Đạo của nó khống chế chính là Thiên Đạo Thường Kiếp Lược Đoạt (cướp đoạt).
Thường Kiếp Lược Đoạt, vô thượng Thiên Đạo, dưới từ thực vật cướp đoạt ánh mặt trời, trung đến trâu dê chuột thô cướp đoạt cây cỏ, trên đến cầy sói hổ báo cướp đoạt thịt ăn. nói cách khác sinh linh sống chính là một quá trình cướp đoạt, đây là một trong ba ngàn Đại Đạo, mà Băng Lan Yêu Long này chính là long do Đại Đạo này hóa sinh.
Nếu là địch nhân với nó, không cần nói chiến đấu, chỉ cần tới gần nó, bất luận tồn tại gì cũng đều bị nó cướp đoạt, ở trong ghi chép của Sơn Hà Đinh kia, thời kì Hồng Hoang đã có sự tồn tại của Băng Lan Yêu Long này, Băng Lan Yêu Long này chính là hai loại dị thú Hồng Hoang kết hợp sinh ra.
Một loại chính là Thao Thiết, con mất ở dưới nách, răng hổ chân người, có một cái đầu to và một cái miệng rộng, vô cùng tham ăn. nhìn thấy cái gì liền ăn cái đó, bởi vì ăn quá nhiều, cuối cùng bị no chết, vô cùng tham lam.
Một loại chính là Ba Xà, Ba Xà nuốt voi, cắn nuốt tất cả, cuối cùng quay đầu lại nhìn thấy đuôi của mình, tường là đuôi loài thú khác, lại tiếp tục ăn. dần dần ăn luôn cả mình.
ở thời kì Hồng Hoang, hai loại này giao phối sinh ra chính là Băng Lan Yêu Long này.
Chẳng qua Băng Lan Yêu Long này chính là nhân công của Tiên Tần đế quốc sinh sôi chế tạo, là căn cứ huyết mạch của hai loại dị thú thượng cổ Hồng Hoang, lấy ra chế tạo siêu cấp thần thú.
Dư Tắc Thành nhìn Băng Lan Yêu Long cực lớn này, từng bước một đi qua, đồng thời ở trên tay hắn không ngừng vẽ ra một phù lục, nhìn thấy phù lục này, Tư cầm Tà Quân không
tự chủ được nói:
- Thượng cổ yêu văn?
Đúng vậy, Dư Tắc Thành không ngừng vẽ ra thượng cổ yêu văn Thường Kiếp Lược Đoạt theo trí nhớ, đồng thời ở trên tay hắn dính chút tiên huyết, tỏa ra điểm điểm quang huy, dùng quang huy này vẽ ra phù lục.
Tiên huyết kia chính là ở trong Sơn Hà Đinh. Dư Tắc Thành lấy huyết mạch của thượng cổ Băng Lan Yêu Long, mượn nó hóa thành thượng cổ yêu văn này.
Như vậy lực Thiên Đạo này giống như Băng Lan Yêu Long, còn có huyết mạch giống nhau, hoàn toàn có thể mượn lực của hai thứ này bảo vệ mình không bị lực Thiên Đạo của Băng Lan Yêu Long ăn mòn.
ở trong mất Băng Lan Yêu Long, mình sẽ trở nên cùng chúng tộc với nó, vậy sẽ có thể giao lưu. có thể tiến hành bước kế hoạch tiếp theo.
Băng Lan Yêu Long nhìn Dư Tắc Thành tiến tới từng chút một, vẫn không nhúc nhích.
Dư Tắc Thành đi tới trước mặt nó giống như đối mất với nó, khoảng cách giữa hai người chỉ có trăm trượng, long nhãn cực lớn kia và hai mất của Dư Tắc Thành nhìn nhau.
Dư Tắc Thành nói:
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn- Đại ca, tiền bối, tổ tông, chúng ta là người một nhà. người một nhà. đừng động thủ, ta tới giải quyết nan đề cho ngươi.
Yêu Long này tồn tại hơn ba vạn năm. gọi một tiếng tổ tông cũng không quá phận.
Yêu Long kia nhìn Dư Tắc Thành, đột nhiên một thanh âm cực lớn xuất hiện ở trong thần thức của Dư Tắc Thành:
- Vì sao hiện tại Tiên Tần Tử tước người nào cũng có thể làm được, ngươi làm như vậy thật là coi thường ta quá, thực sự coi ta là mãnh thú hoang dã sao? Cho rằng ta là loài có trí tuệ thấp, cho rằng như vậy là có thể lừa dối ta sao? Ta đường đường là thất đẳng Thương Hải Hầu. ngươi đã làm mất hết mặt mũi của Tiên Tần chúng ta.