TIÊN NGẠO

Băng Tâm Chân Quân lại nói:

- Được rồi, như vậy hiện tại tính là hai mươi món Tiên Thiên Linh Bảo, chúng ta mỗi người hai món, còn lại hai món sau này chia sau.

- Ta kiến nghị Diệt Độ Chân Quân dùng trí lui Yêu Long, Ma Lễ Thanh phá diệt màn chắn Thời Không, thiên võng của Tà Quân chặn Linh Bảo lại, ba người bọn họ mỗi người được lấy một món Tiên Thiên Linh Bảo đáng giá hai món kia.

- Mặt khác Diệt Độ Chân Quân phát hiện nơi đây, trí lui Yêu Long, Diệt Độ tại tiền, còn thừa hai món Tiên Thiên Linh Bảo, ta kiến nghị toàn bộ thường cho Diệt Độ Chân Quân.

Mọi người đều gật đầu, như công dẫn đường của Vô Danh Thần Quân, lực tiên đoán của Cúc Khuyết Chân Quân, công chỉ huy của Băng Tâm Chân Quân, đều thuộc về công lao của cả hành trình, sau này sẽ tính, hiện tại mọi người chia chính là Tiên Thiên Linh Bảo.

Cứ như vậy Dư Tắc Thành đạt được một lớn hai nhỏ, ba món Tiên Thiên Linh Bảo, những người khác mỗi người hai món, Ma Lễ Thanh. Tà Quân đều lấy một món Tiên Thiên Linh Bảo lớn nhất.

Mọi người bắt đầu chọn. Dư Tắc Thành được chia nhiều nhất, hắn không là người chọn đầu tiên, chờ mọi người chọn xong còn lại đều là của hắn. Ngược lại Tiên Thiên Linh Bảo này chênh lệch không nhiều, quang mang vạn đạo, chưa dựa vào vật hóa hình, không nhìn ra khác biệt gì.

Nhất thời mọi người lựa chọn xong, Vô Danh Thần Quân vươn tay lấy ra một món Tiên Thiên Linh Bảo của mình được chia, nói:

- Khi bắt đầu. Diệt Độ Chân Quân đưa cho ta một viên Băng Hồn Tinh, ta nói lấy một món chiến lợi phẩm tặng lại, đây nhất định là chiến lợi phẩm tốt nhất của ta có thể đoạt được, tặng cho ngươi, báo đáp nhân tình.

Điều này hoàn toàn vượt ngoài ý liệu của Dư Tắc Thành, hắn nói:

- Không được, đây chính là Tiên Thiên Linh Bảo, so với Băng Hồn Tinh của ta giá trị hơn nhiều!

Vô Danh Thần Quân nói:

- Vật không ở nhiều ít. không ở giá cao, mà ở tình ý, khi ngươi cho ta Băng Hồn Tinh, cũng không nghĩ tới có thể có thu hoạch này.

Dư Tắc Thành thu hồi Tiên Thiên Linh Bảo kia, gật đầu nói:

- Đa tạ.

Hỏa Thần bên cạnh cũng đưa qua một món Tiên Thiên Linh Bảo nói:

- Còn có của ta. nói hay lắm.

Dư Tắc Thành nói:

- Nàng đã cho ta một viên Hỏa Tinh Thần Đan rồi, không cần cho nữa.

Hỏa Thần cười nói:

- Cố chấp ngoại vật, giữ nó một cách trái lương tâm, ta nhất định trầm luân, vĩnh viễn không tiến cảnh. Vô Danh nói rất đúng, tiên lộ gập ghềnh. lão đã có thể vứt bỏ tất cả, vì sao ta không thể, ta không muốn lại gặp nguy cơ Hóa Đạo nữa.

Vô Danh Thần Quân. Ma Lễ Thanh. Hỏa Thần phân biệt mỗi người đưa cho Dư Tắc Thành một món Tiên Thiên Linh Bảo, thế nhưng hai vị Chân Nhất Thần Quân khác, Tà Quân không có đem Tiên Thiên Linh Bảo của mình đưa cho Dư Tắc Thành. Vô Danh Thần Quân và Hỏa Thần kia đều được chia hai món, đối với bọn họ có một là đủ rồi, cho nên mới có thể nghiến răng từ bỏ thứ mình thích, chấm dứt tâm ma. giải trừ lời thề tâm ma.

Vào lúc lập thề, việc này đã được Vô Danh Thần Quân viết vào lời thề tâm ma. thế nhưng chỉ nói là một món chiến lợi phẩm có giá trị, đáp tạ Dư Tắc Thành, cũng chưa nói rõ cái gì.

Thế nhưng Tà Quân lại chỉ đạt được một món Tiên Thiên Linh Bảo, lấy ra thực sự luyến tiếc, cho nên không nói gì.

Còn có Mộng Yểm Thần Quân kia, đây chính là Tiên Thiên Linh Bảo nha. đánh chết lão cũng sẽ không lấy ra một món Tiên Thiên Linh Bảo cảm tạ Dư Tắc Thành lúc ban đầu đã tặng Băng Hồn Tinh, cho nên yên lặng không nói gì.

Mộng Yểm Thần Quân yên lặng không nói, mấy người Hỏa Thần. Ma Lễ Thanh lấc lấc đầu. lần này hành vi tham lam ngoại vật, không chịu bỏ ra của Mộng Yểm Thần Quân đối

với lão không phải là chuyện tốt, từ nay về sau trong lòng lão đã lưu lại tâm ma. sớm muộn nhất định có nguy cơ Hóa Đạo.

Dư Tắc Thành lần này có thu hoạch lớn. đầu tiên là đạt được chín thanh phi kiếm cửu giai Thiên Long Phục Ma Kiếm, lại đạt được một trăm mười sáu Nguyên Anh hóa đạo của Phản Hư Chân Nhất, tước vị tăng lên ba đẳng, hiện tại lại được một lớn năm nhỏ, sáu món Tiên Thiên Linh Bảo, lại thêm Tiên Thiên Linh Bảo Hỏa Kim Tinh của Hỏa Thần tặng khi gặp mặt. tổng cộng bảy món.

Những Tiên Thiên Linh Bảo này toàn bộ dùng linh thạch không thuộc tính bảo vệ, thu vào trong nơi bí ẩn nhất của thế giới Bàn cổ, đợi đến khi trở về chậm rãi tế luyện, Đại Ngũ Hành Vô Thượng Kiếm Ý trước đây nghĩ tới, đã có Kiếm Ý Hư Vô, Kiếm Ý Luân Hồi, ba đạo khác xem ra không phải mộng tường, lần này có khả năng thành công.

Bảo vật chia xong, có thể nói lần đại hội này thu hoạch của mọi người đã vô cùng lớn rồi, thế nhưng đối với mọi người mà nói, hiện tại chẳng qua là món khai vị mà thôi, bảo tàng cực lớn ở ngay trước mất.

Mọi người gào thét một tiếng, cùng đi về phía trước, cuối cùng rơi xuống trên đại lục, bọn họ vừa hay rơi xuống bờ biển của đại lục này.

Mặt đất dưới chân, phía Đông chính là biển rộng vô biên, nhìn từ xa bờ biển giống như một vòng đào lớn.

Giống như từ đáy biển dùng Vạn Niên Hàn Thiết xây lên, nhìn từ xa cực kỳ huy hoàng, lại nhìn sần. tường đào kia cao chừng mười trượng, toàn bộ hàn quang lóng lánh, rực rỡ chói mất.

Trên bờ biển lộ ra san hô linh sa ngũ sắc, làm cho cảnh tượng càng thêm lộng lẫy hùng vĩ, cây cỏ lại không nhìn thấy một cây.

Nhất Kiếm Chân Quân sờ nham thạch bờ biển, nói:

- Thật là Vạn Niên Hàn Thiết, không thể nào, ở bên ngoài đây là tài liệu cực phẩm vạn người cướp đoạt, ở nơi này chỉ là nham thạch bờ biến bình thường, ta đang nằm mơ sao? Xem ra lần này tất cả chúng ta khổ cực thực sự đáng giá rồi.

Mộng Yểm Thần Quân đi tới trong biển, vừa sờ vô số san hô linh sa ngũ sắc lộ ra ở ngoài, nói:

- Đây là Ngũ Thài Cửu Linh Tử San Hô, chính là tài liệu thượng hào luyện trận, ở thế giới Thương Khung giá trị một ngàn linh thạch mười cân, ở chỗ này chỉ là đá ngầm cát sỏi cạnh biển, sự khổ cực của chúng ta vô cùng đáng giá.

Tất cả mọi người đều vui mừng, Nhất Kiếm Chân Quân bắt đầu dùng phi kiếm cất nham thạch bờ biển kia, đây đều là Vạn Niên Hàn Thiết, hoàn toàn có thể luyện chế phi kiếm, mang về cho đệ tử trong môn phái của mình, nghĩ đến dáng tươi cười của các đệ tử, Nhất Kiếm Chân Quân trong lòng vô cùng vui vẻ.

Mọi người liền muốn bắt đầu thu hoạch. Băng Tâm Chân Quân nói:

- Các vị xin chờ một chút, đây chẳng qua là đá ngầm bờ biển, bảo bối còn có rất nhiều, mọi người trước tiên không nên gấp gáp, ta có một câu muốn nói.

Nhất thời mọi người đình chỉ thu hoạch. Băng Tâm Chân Quân tiếp tục nói:

- Đại hội Thiên Lại kéo dài ba năm. chúng ta đã trài qua mấy tháng, thế nhưng còn có hơn hai năm cho chúng ta thu hoạch bảo vật, cho nên chúng ta không cần gấp gáp thu hoạch. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

- Vấn đề hiện tại là. thiên vực này chia làm chín chỗ địa vực, chúng ta chín người, chúng ta nên chia mỗi người một khối địa vực, mỗi người mạnh ai nấy thu hoạch, hay là ở cùng một chỗ, chia đều mỗi người một phần?

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Dư Tắc Thành nói:

- Có câu là có hoạn nạn thì tề tựu, ta đề nghị mọi người cùng nhau khai thác, chia đều.

Mọi người cùng gật đầu, mọi người ở cùng một chỗ, thứ gì mọi người cũng chia đều, tất cả đều lọt vào trong tầm mất, so ra còn tốt hơn chia ra mỗi người một địa vực, trông vào may mắn.

Vì vậy mọi người tuân theo quyết định này, Băng Tâm Chân Quân nói:

- Dựa theo lệ cũ, nơi này là của chúng ta phát hiện, chúng ta có quyền đặt tên, mọi người nói xem ở đây chúng ta nên gọi là thiên vực gì?

Mọi người nghị luận một hồi, Cúc Khuyết Chân Quân nói:

- Có câu Diệt Độ tại tiền, nơi này liền gọi là Diệt Độ Thiên đi.

Lời này nói ra, mọi người cùng gật đầu, bọn họ đối với điều này cũng không để ý, có một cái tên là được, vì vậy nơi này gọi là Diệt Độ Thiên.

Mọi người đã quyết định, sau đó bắt đầu khai thác, lời nói không được khai thác mang tính phá hoại của Yêu Long còn vang rõ ràng bên tai, cho nên lấy cũng phải có đạo lý, không nên giết gà lấy trứng.

Nhất thời mọi người bắt đầu khai thác mảnh thiên địa này, nơi này bảo vật vô số, Tử Thảo Chu Đằng, hoa tươi nỡ rộ, đón gió bay xuống, thơm mát bốn phía. Suối nước trong xanh tận đáy, chày xuống róc rách, núi soi bóng xuống, mây trắng lững lờ trôi thinh thoảng bay qua cũng soi bóng xuống.

Bên bờ núi nhỏ trùng trùng, trên núi trúc xanh dây leo chằng chịt, xanh um như ngọc. Những khối đá nhỏ ngổn ngang đầy lỗ hổng, thinh thoảng có một cơn gió lùa qua, vang lên những tiếng rít như tiếng sáo, xen lẫn tiếng trúc rì rào thành điệu nhạc mê người.

Trúc kia là Lôi Âm Trúc, ẩn chứa tử lôi vô thượng, chuyên phá ma khí. nước này chính là Vạn Niên Hàn Tuyền, nước lạnh luyện khí tốt nhất.

Có thể nói khắp nơi đều là bảo vật. không có chỗ nào không phải bảo vật hiếm lạ, không có vật nào không phải tài liệu trân quý.

Mọi người bắt đầu khai thác, Vạn Niên Hàn Thiết, thu, Thiên Niên Linh Chỉ, thu, Vạn Niên Hàn Tuyền, thu. Linh Tú Thạch Nhũ, thu.

Mọi thứ sau khi thu xong, lập tức chia làm chín phần, mỗi người một phần, chia hết tại chỗ.

Năm đại Chân Nhất pháp lực đại thành đều có thứ nguyên không gian của mình, bọn họ trữ vật không thành vấn đề.

Dư Tắc Thành có thế giới Bàn cổ, Băng Tâm chuẩn bị đầy đủ hết, Nhất Kiếm dường như cũng có không gian phụ thuộc, chỉ có Cúc Khuyết Chân Quân lần này đến đây túi trữ vật vẫn chuẩn bị thiếu, qua mấy ngày không ngờ túi trữ vật đút đầy bảo vật, không thể không nhịn đau vứt bỏ bảo vật thu vào sớm nhất, bỏ bảo vật hiện tại thu được vào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi