TIÊN NGẠO

Bảo thạch thu thập xong, mọi người nghỉ ngơi ở đây một hồi, ngâm người thoải mái ở trong ôn tuyền (suối nước nóng).

Băng Tâm Chân Quân và Hỏa Thần Chân Nhất ở phía xa chiếm lấy một chỗ ôn tuyền tốt nhất, những người khác đều bị đuổi đến ôn tuyền khác.

Hơi nóng cuồn cuộn, nước nóng vừa độ, ngâm người ở trong ôn tuyền này quả nhiên là một loại sàng khoái không lời nào có thể diễn tả được.

Hơn nữa ngâm người trong ôn tuyền nơi này không chỉ có bọn họ, còn có một đám khi tắm ở phía xa, nhìn đám khi kia đùa giỡn cũng có chút thích thú.

Cứ như vậy nơi đây kết thúc khai thác, bên cạnh chính là thảo nguyên nguyên khí bừng bừng, mọi người tiến vào mật cảnh địa vực thứ ba.

Sau khi tiến vào, thảo nguyên kia biến thành thế giới kỳ dị trăm vạn dặm. nhìn đến thế giới này, Vô Danh Thần Quân lấc đầu, nói:

- Nơi này là nơi đấu thú, ta không có hứng thú, ta đi ra ngoài chờ các ngươi.

Nơi đấu thú. chính là nơi chuyên bồi dưỡng các loại chiến thú có năng lực chiến đấu. Đồng cỏ nơi đây, cây cỏ phồn vinh có thể nuôi sống vô số loại thú ăn cỏ, mà các loại thú ăn cỏ này có thể nuôi sống vô số mãnh thú.

Những mãnh thú này không ngừng chiến đấu ở đây, một còn một mất, không ngừng tiến hóa hùng mạnh, đạt tới trình độ nhất định sẽ bị nơi này truyền tống đến nội bộ Thiên Lại Chỉ Thành, phục vụ ở đó.

Nơi này không có tài nguyên bảo tàng khác, chỉ có hung thú bất tận, Vô Danh Thần Quân không có hứng thú với nơi này, rời đi, theo hắn rời đi còn có Tư cầm Tà Quân. Cúc Khuyết Chân Quân. Ma Lễ Thanh. Hỏa Thần.

Dư Tắc Thành ngược lại hứng thú bừng bừng, nơi này làm cho hắn nghĩ tới linh nhục của Tĩnh Tịch giới của Tam Thiên giới, vừa hay bất một ít linh thú thà vào trong thế giới Bàn cổ của mình, chăn nuôi tốt. linh nhục vô số, còn có thể bồi dưỡng thành sơn tinh dã quái mới để mình sử dụng.

Băng Tâm Chân Quân và Nhất Kiếm Chân Quân, bọn họ ở nơi này chỉ bất những chiến thú mạnh mẽ, chuẩn bị mang về để mình sử dụng, đối với chiến thú yếu ớt bọn họ chẳng thèm để ý.

Dư Tắc Thành ngược lại bắt đầu ra tay vơ vét, bất kể ăn cây cỏ, thịt thà xuất hiện trước mất một con cũng không tha. các loại linh thảo trên đồng cỏ này cũng không buông tha. có thể nói là vét sạch ba thước đất.

Chỉ chốc lát Băng Tâm Chân Quân. Nhất Kiếm Chân Quân đã thu xong, hai người cáo biệt Dư Tắc Thành rời khỏi nơi đây. Dư Tắc Thành lập tức phóng ra tất cả giúp đỡ của mình trong thế giới Bàn Cố, vô số sơn tinh dã quái, sáu mươi mốt mỹ nữ da người, Côn Bằng, Vạn Tái Hàn Huyền.

Không nghĩ tới hiệu lực của Vạn Tái Hàn Huyền cao nhất, một tiếng rống lớn. tất cả mãnh thú ở đây xếp thành một hàng, thành thành thật thật nghe lệnh, không cần phí sức đi bất như vậy.

Dư Tắc Thành lần lượt đưa chúng vào trong thế giới Bàn cổ, mỗi loại mãnh thú lưu lại ba đôi, như vậy sẽ không tính là khai thác tuyệt chúng.

Cứ như vậy đủ trăm vạn loại mãnh thú tiến vào thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành.

Lão Thất đột nhiên nói:

- Thống lĩnh đại nhân, hiện tại ta đề nghị mở ra hệ thống Thiên Yêu linh thú, những mãnh thú này nếu như đưa bọn họ vào hệ thống Sơn tinh dã quái có chút đáng tiếc, như vậy hệ thống Yêu linh thú và hệ thống Sơn tinh dã quái có thể chuyển hóa thành hệ thống Yêu quái, hoàn toàn có thể sinh ra vô số thủ hạ tinh nhuệ cho chúng ta, xin Thống lĩnh Đại nhân hạ lệnh.

Dư Tắc Thành nói:

- Được rồi, giao cho ngươi, đồng ý mở ra hệ thống Thiên Yêu linh thú.

Thế giới Bàn cổ chấn động, bắt đầu gia tốc thời gian, ao nước thời gian đã chậm rãi biến thành một trong những công năng của toàn bộ thế giới Bàn cổ, vô số mãnh thú tiến vào trong thế giới Bàn Cổ, ở trong thế giới này bắt đầu chậm rãi biến hóa, sàn sinh trí tuệ, thành lập thị tộc, hình thành từng xã hội yêu quái.

Đồng thời thế giới Bàn cổ đã bắt đầu quá trình chọn lọc kỹ càng, những yêu quái bất kham không dùng, hoặc là có khuynh hướng phá hoại, nhất thời ở dưới dẫn đạo tận lực của Lão Thất phát sinh nội chiến, thiên tai địa họa, đều diệt vong.

Thế giới Bàn cổ đã bắt đầu tiến hóa tự nhiên, quá trình tự nhiên mạnh thắng yếu bỏ, có loại vật tiêu vong, có loại vật cường thịnh, quà là một cảnh tượng phát triển bừng bừng sức sống.

Những trứng chim kia được Lão Thất xử lý đặc biệt, bắt đầu ấp trứng, những người chim của trứng chim ấp ra sẽ là chiến sĩ lệ thuộc trực tiếp Lão Thất, dùng đê tiêu diệt những chúng tộc mà Lão Thất cho rằng không nên tồn tại. Nguồn truyện: Truyện FULL

Lão Thất dựa vào thế giới Bàn cổ có được quyền khống chế không gì sánh được đối với chúng nó, có thể hoàn toàn làm cho chúng nó nghe theo mệnh lệnh, thế nhưng quà trứng chín màu kia vẫn chưa ấp, chỉ cất giữ lại, đây là người chim có thực lực Phản Hư, không thể dễ dàng ấp trứng, tránh cho không thể khống chế được. Mật khác Dư Tắc Thành cũng muốn ấp trứng hoàn mỹ, làm cho sức chiến đấu của nó phát huy đến cực hạn.

Lưu Thi Vận ở trong thế giới Bàn cổ, trông coi toàn bộ thế giới cho Dư Tắc Thành, có nàng đã bớt đi vô số khổ công cho Dư Tắc Thành, nàng từ nhỏ đã được bồi dưỡng làm chưởng môn của Vô Lượng tông, những việc này đối với nàng hoàn toàn nhẹ nhàng thoải mái như đi dạo.

Lão Thất xử lý gọn sàng tươm tất những thu hoạch của Dư Tắc Thành, mà Dư Tắc Thành và mọi người kết thúc khai phá nơi này, theo nước sông này bay về phía trước, đi tới chỗ huyễn cảnh địa vực của thạch quáng thiên khanh kia, nơi này hoàn toàn là một hố sâu cực lớn. hố sâu kia nhìn không thấy đáy, huyễn cảnh đủ ba ngàn dặm.

ở thạch quáng thiên khanh địa vực này, khắp nơi đều là tảng đá, lấy hình đinh ốc kéo dài xuống phía dưới, những tảng đá này đều giống như bậc thang, từng bậc từng bậc.

Nơi này có rất nhiều thạch đầu tinh quái (tảng đá thành tinh). Chúng nó có con to lớn như cự nhân, có con như hổ như lang, có con như một quà cầu tròn, chúng nó đều do tảng đá tạo thành, đều là sinh mệnh thể kỳ dị, có thể phân giải bàn thân hóa thành vô số hòn đá nhỏ, cũng có thể tùy ý xuyên qua những tảng đá ở nơi đây. Những sinh linh thạch đầu này muốn ngăn cản mấy người Dư Tắc Thành thăm dò nơi này, thế nhưng giống như châu chấu đá xe, cuối cùng bị đánh chết có chết, chạy có chạy, không cách nào ngăn cản mấy người Dư Tắc Thành khai phá cướp đoạt.

Đặc sản nơi đây chính là các loại ngọc thạch, bạch ngọc, bích ngọc, thanh ngọc, mặc ngọc, hoàng ngọc, hoàng tụ ngọc, lục ngọc, kinh bạch ngọc, đàm thanh, kê huyết thạch, hắc mã não, tào thảo, triền ti, đại mạo mã não, thủy đàm mã não, thọ sơn thạch, lục tùng thạch, thanh kim thạch, lan văn thạch, dương can thạch... các loại ngọc thạch.

Nơi đây ngoại trừ ngọc thạch này còn có mó quặng linh thạch, mó quặng linh thạch này khác với linh thạch trong hồ nước kia, nơi này sàn xuất vô số linh thạch hiếm lạ, nơi này là một đám mó quặng, linh thạch vô hạn.

Mọi người ở đây khai thác, linh thạch hạ phẩm, linh thạch trung phẩm, bọn họ không thèm để ý. Chỉ đối với linh thạch thượng phẩm mới có thể ưu ái một phen, trong đó linh thạch thượng phẩm ở đây vô số, mỗi người đều lấy đủ ba mươi vạn viên, linh thạch thượng phẩm này một viên đổi một vạn linh thạch hạ phẩm, vạn khối chính là một phương.

Dư Tắc Thành ngập ngừng nói:

- Khi chúng ta đi ra ngoài phải chia cho Vân Hải Thanh Minh tông một nửa, vậy phải chia cho bọn họ bao nhiêu bảo vật?

Nhất Kiếm Chân Quân mỉm cười nói:

- Nói là một nửa. ai lại thực sự lấy một nửa, thực ra là có hạn ngạch cao nhất, chỉ cần tối đa lấy ra ba phương linh thạch, ngươi ở trong Thiên Lại cổ Thành này đoạt được bao nhiêu bảo vật đều là của ngươi.

- Chúng ta nếu không tìm được thế giới chưa khai phá. những địa vực còn chưa khởi động hệ thống chiến đấu phòng ngự, không có những yêu quái không ngừng chiến đấu với chúng ta, không có mê cung ẩn giấu bảo tàng nơi này lại, chúng ta lấy đâu ra thu hoạch nhiều như vậy. Những tu sĩ đến đây, rất ít người có thu hoạch vượt quá ba phương linh thạch.

Dư Tắc Thành gật đầu. như vậy càng tốt, ba phương linh thạch đối với mình mà nói chỉ là chuyện nhỏ tí ti, lần này thực sự là thắng lợi trở về.

Thạch quáng thiên khanh ở đây, thực ra bảo bối chân chính chính là những thạch tài hiếm lạ vô tận kia, những thạch tài này là tài liệu tốt nhất để xây dựng cung điện, xây dựng động phủ địa cung, thế nhưng đối với mấy người Dư Tắc Thành lại không có ý nghĩa gì, những tảng đá to này thu vào trong túi trữ vật hoàn toàn là chiếm cứ không gian vô ích.

Nơi này đã tính là khai phá xong, mọi người bắt đầu tiến về phía trước, tiến vào thế giới tuyết vực kia.

Thế giới tuyết vực, một mảnh trắng xóa, thiên địa đều là tuyết lớn vô tận, khí hậu hàn lãnh, nơi đây cũng không có một gốc cây, duy chỉ có rừng băng trụ vô tận.

Đi tới bên băng trụ. quan sát cẩn thận mới biết nơi đây sàn xuất cái gì, đây đâu phải băng trụ gì. hoàn toàn đều là thủy tinh.

Bạch thủy tinh, tử thủy tinh, hoàng thủy tinh, tử hoàng tinh, hồng thủy tinh, phấn tinh, lam thủy tinh, thái tinh, mặc tinh, u linh tinh, trà tinh, yên tinh, nhuyễn thủy tinh, tông tinh, phát tinh.

Nơi này hoàn toàn chính là thế giới của thủy tinh, những thủy tinh này có thể luyện bảo luyện khí. có thể bày trận chế phù, truyền pháp ngọc trúc giản cao cấp nhất định phải dùng thủy tinh cực phẩm chế tạo mà thành, thủy tinh này đối với tu sĩ thực sự là vô cùng quan trọng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi