TIẾN VÀO BÓNG ĐÊM - SÁT LIỄU GIÁ CÁ THẦN

Trong nhà vệ sinh của sân thể dục, Nhan Phóng ngồi trên bồn cầu, ôm Ôn Nguyệt trong lòng ngực. Cậu một tay chơi nhũ hoa của cô, một tay tiến vào tiểu huy*t của cô không ngừng khuấy loạn.

Tiểu huy*t nhỏ cắn nuốt ngón tay cậu, không ngừng co giật, ngón tay cậu như côn th*t thọc vào rút ra trong tiểu huy*t. Theo ngón tay thọc vào rút ra của cậu, tiểu huy*t tạo ra tiếng nước “Phụt, phụt”.

Ôn Nguyệt vô lực nắm chặt góc áo của cậu, thẳng lưng, cặp vú trước ngực bị anh trêu chọc. Ngón trỏ và ngón giữa của cậu kẹp đầu v*, trọng lượng của cặp vú được tập trung hết vào núm v* nhỏ.

Tất cả tế bào kích thích đều tập trung ở đầu v*, cảm giác sung sướng rất mãnh liệt, tiểu huy*t phía dưới thân cô nhấp nháy, d*m thủy bắn tung tóe.

Trong nhà vệ sinh, lo lắng có người sẽ bước vào, cô kiềm chế tiếng nức nở, cơ thể giống như lục bình trôi, tùy ý để Nhan Phóng trêu đùa. Không ngờ, bên tai cô lại nghe được lời nói tục tĩu của cậu.

“Em ra thật nhiều nước, quần cũng bị em làm ướt rồi.” “Ông đây muốn làm chết em, cho anh làm được không?”

“Tiểu huy*t ăn thật ngoan, ăn tới mức nuốt trọn cả ngón tay anh.”

Cô quay đầu trừng mắt nhìn cậu một cái, ánh mắt như lông vũ, càng khiến dục vọng của cậu dâng lên, cậu sờ sờ eo cô. Đôi mắt cậu đỏ ngầu, dục vọng trong mắt cậu rất rõ ràng, liếc nhìn cô, muốn đem cô khảm vào sâu trong cơ thể cậu.

Có mấy học sinh vừa đi vừa nói, bước vào nhà vệ sinh nữ, cười nói rất vui vẻ, không ai chú ý tới sự khác thường trong phòng vệ sinh.

Bàn tay nhỏ của Ôn Nguyệt nhéo quần cậu, một tay khác nắm lấy bàn tay cậu, muốn cậu ngừng lại. Tiểu huy*t của cô quá chặt chẽ, khi có người tới, bên trong giống như càng muốn hút ngón tay cậu vào sâu hơn, khiến cậu không thể đưa đẩy được nữa.

Tiếng cười của các cô gái đã át đi tiếng nước, nhưng có một cô gái đang đứng trước cửa phòng vệ sinh của bọn họ.

Cửa được cô gái đẩy ra, tim Ôn Nguyệt như muốn nhảy lên cổ họng, ngón tay Nhan Phóng ngừng lại, có thể cứng ngắt của cô liền thả lỏng, kết quả ngón tay của cậu lại không ngừng moi móc, từng chút từng chút một đào sâu vào tiểu huy*t.

Khi chạm vào vách thịt, cơ thể Ôn Nguyệt nhịn không được bắn ra một ít nước, cậu lại moi thêm vài cái. Có thể Ôn Nguyệt run rẩy, ngửa cổ lên, há miệng.

Cô gái kia: “Phòng này có người, tôi còn tưởng là cửa bị hỏng rồi chứ.” Nói xong liền yên lặng, giống như đang chờ người bên trong trả lời.

Hình như cô ấy nghe được một tiếng “Ưm”, tuy âm thanh này nghe hơi kỳ lạ, nhưng quả thực là có người, liền quay lại chỗ cũ.

Tiếp tục nói chuyện với chị em về đề tài vừa rồi.

“Các cậu nói thứ sáu ban 2 có trận bóng rổ à, Thẩm duy Ngọc và Nhan Phóng sẽ chơi chứ?”

“Chắc là có, dù sao thì Thẩm duy Ngọc nhất định sẽ đi!”

“Có Thẩm duy Ngọc thì chắc chắn sẽ có Nhan Phóng, cứu mạng, sao tớ cảm thấy hai người họ như hình với bóng vậy…… Không phải là khụ khụ có gì đi?”

“Không có khả năng!! Tớ từ chối hai người đó là một cặp!”

“Cậu xem, hai người bọn họ trước giờ chưa yêu ai, tớ cảm thấy cũng không phải không có khả năng. Nếu như nói đúng thì, bọn họ lớn lên đẹp như vậy, cũng không phải không thể!”

Giọng của các cô gái càng ngày càng xa.

Nhan Phóng nâng cằm cô, hôn lên môi cô, nuốt giọng nói rên rỉ vì cao trào của cô. Đôi mắt của cậu đầy sóng gió, lời mấy nữ sinh lúc nãy thật thú vị.

Ôn Nguyệt cũng nghe được những gì họ nói, từ cao trào đổi thành sáng tỏa, cô ngạc nhiên mở to mắt, giống như một đứa trẻ ngây thơ.

Nhan Phóng lạp tức biết cô đang nghĩ gì, cậu hung hăng chọc côn th*t vào mông cô: “Mẹ nó, em tin những lời bậy bạ bọn họ nói à? Nếu côn th*t của ông đây chọc vào c.ứ.t, thì có thể cứng với em không?”

Cậu đánh vào mông cô một cái “chát”, ngón tay điên cuồng khuấy đảo bên trong cô, còn điên cuồng chọc vào điểm G của cô. Cô đưa mông về phía trước muốn thoát khỏi tay cậu, kết quả ngón tay cậu vẫn không bỏ.

Cô dán người vào cánh cửa, cậu cũng không buông tha cho cô, chỉ tiến vào vài cái thật mạnh, khiến cô trải qua một cơn cao trào không gián đoạn.

Cô rùng mình, tiểu huy*t co rút lại, một trận d*m thủy tràn ra, d*m thủy bắn vào tay Nhan Phóng.

Cô nhịn không được lớn tiếng rên rỉ vì cao trào, Nhan Phóng nhanh tay chặn miệng cô lại.

“Muốn bị người khác nhìn thấy cảm giác bị cao trào như thế nào à?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi