TIÊN VÕ ĐẾ VƯƠNG

Chương 237

“Đúng là kỳ diệu”, Diệp Thành mỉm cười: “Hình nộm nữ nhân, sau này cô sẽ chinh chiến cùng ta”.

Nói rồi hắn khẽ phất tay, cho hình nộm nữ nhân kia vào túi đựng đồ. Có điều, hắn và Bàng Đại Hải đều không nhận ra giây phút hình nộm kia bị cho vào túi đựng đồ thì đôi mắt nó chợt sáng lên ánh sáng lạ thường.

Đêm tối, Diệp Thành đem hình nộm nữ nhân kia về Tiểu Linh Viên.

Ấy!

Hổ Oa đang tu luyện Thiên Canh Côn Trận đột nhiên dừng lại, cậu ta hiếu kỳ nhìn sang nữ nhân hình nộm đằng sau Diệp Thành: “Đại ca, tỷ tỷ này thật xinh đẹp, tỷ ấy là ai vậy?”

“Là…”

“Hình nộm”, Trương Phong Niên vừa đi ra khỏi phòng thì ngạc nhiên, từng là trưởng lão của Hằng Nhạc Tông, ông ta có kiến thức uyên thâm, chỉ cần nhìn là đã nhận ra hình nộm phía sau Diệp Thành.

“Hình nộm?”, Hổ Oa ngẩng đầu nhìn Diệp Thành và Trương Phong Niên với ánh mắt hiếu kỳ.

“Hình nộm do nhất đại chưởng môn của Hằng Nhạc Tông sáng tạo ra, là một loại vũ khí dùng huyền pháp đặc biệt tế luyện ra. Chúng không có tình cảm cho nên máu lạnh, một khi xác định mục tiêu thì sẽ không ngừng nghỉ, trừ phi người thi triển thuật khắc chế mới thôi”.

Trương Phong Niên từ tốn giải thích cho Hổ Oa nhưng trong giọng nói không giấu nổi vẻ ngạc nhiên, ông ta không ngờ Diệp Thành lại có thể có được một hình nhân như vậy.

Bữa cơm tối ngay sau đó diễn ra trong bầu không khí không mấy tự nhiên. Diệp Thành ăn như hổ đói, còn mỹ nhân hình nộm kia lại đứng đằng sau hắn bất động. Nó cứ đứng như vậy khiến Hổ Oa và Trương Phong Niên chốc chốc lại ngẩng đầu nhìn, đến cả linh thú Tiểu Ưng cũng ngẩng đầu hiếu kỳ nhìn.

Ăn xong bữa tối, Trương Phong Niên và Hổ Oa đi ngủ từ sớm. Trong Tiểu Linh Viên, Diệp Thành xoa xoa cằm, đi quanh hình nộm mỹ nhân kia mấy vòng.

“Để ta đặt cho ngươi một cái tên nhé”, Diệp Thành nhìn hình nộm chẳng có lấy hồi đáp.

Diệp Thành vẫn đi quanh hình nộm kia, hắn xoa xoa cằm hồi lâu rồi mới đứng trước mặt nữ nhân hình nộp cười hi hi: “Gọi mày là Tử Huyên nhé? Ừm, cái tên này nghe cũng rất hay, sau này mày sẽ tên là Tử Huyên”.

Tiếp sau đó, Diệp Thành tế ra một tia linh hồn lực đẩy vào cơ thể Tử Huyên.

Hắn nhận ra bên trong cơ thể Tử Huyên không phải là máu thịt mà là rất nhiều những chất liệu không rõ tên dung hợp lại, chỉ là nó mang trên mình hình dáng như con người mà thôi.

Vả lại hắn còn phát hiện ra rất nhiều cấm chế trên phần trán Tử Huyên, có điều Diệp Thành tìm một hồi mà không tìm ra được manh mối.

Nghĩ rồi, Diệp Thành lấy ra con dao găm rạch một nhát trên cánh tay tử Huyên. Mặc dù không thấy máu chảy ra nhưng vết thương đang liền lại, dù là liền với tốc độ chậm nhưng lại khiến Diệp Thành mừng ra mặt.

Tiếp sau đó, hắn tế ra chân hoả, đẩy vào cơ thể Tử Huyên. Hắn muốn giúp hình nộm Tử Huyên tôi luyện cơ thể, cố gắng loại bỏ những tạp chất bên trong, để những chất liệu tốt dung hợp lại khiến cơ thể Tử Huyên dẻo dai và bền bỉ hơn.

Vì là hình nộm không biết đau đớn nên hắn không kiêng dè gì, cứ thế dùng chân hoả rất mạnh và điều chỉnh chân hoả lên cao nhất.

Có điều, hắn không phát hiện ra rằng vì chân hoả được tôi luyện với cường độ cao như vậy nên hình nộm Tử Huyên xuất hiện vẻ đau đớn như con người.

Sau ba canh giờ, Diệp Thành thu lại chân hoả, sau đó hắn nhìn hình nộm Tử Huyên với ánh mắt hân hoan.

Lúc này, một cơn gió mát thổi tới khiến tóc Tử Huyên tung bay. Diệp Thành trông thấy mà như ngỡ đứng trước mặt mình không phải hình nộm mà là một con người thật vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi