TIÊN Y



Nhóm người Trần Hi cũng làm theo Trương Văn Trọng đưa ánh mắt nhìn về phía Cửu Phẩm Tiên Liên sinh trưởng trong vũng bùn phóng xạ ở dưới đáy quặng mỏ.

Nhìn màu sắc bích lục cùng đỏ tươi của nó, với hương thơm thấm đượm ruột gan, mọi người đều có loại cảm giác thật thư sướng.
“Sinh trong bùn mà không nhiễm, không hỏi tanh mùi bùn.., lời nói này của Liêm Khê tiên sinh đích thật là chính xác.” Nhìn đóa Cửu Phẩm Tiên Liên không giống vật phàm nhân gian, Trần Đạo Mạnh không tự chủ được ngâm tụng danh ngôn trong Ái Liên Thuyết.

Tuy hắn là một thương nhân ngành quặng mỏ, nhưng dù sao cũng sinh ra trong thế gia, tu dưỡng trong phương diện văn học phi thường vượt qua thử thách.
Trần Hi cũng không có tâm tình ngâm thơ, hắn đối với phẩm cấp của Cửu Phẩm Tiên Liên càng thêm hiếu kỳ: “Tông chủ, đóa Cửu Phẩm Tiên Liên này, là linh tài liệu thuộc phẩm cấp gì? Sao tôi cảm giác, linh khí nó phát ra còn nồng nặc tinh thuần hơn cả Phượng Hoàng Huyết Thạch và Long Lân Thạch?”
Trương Văn Trọng nói: “Nếu chỉ luận về phẩm cấp, Cửu Phẩm Tiên Liên so với Phượng Hoàng Huyết Thạch và Long Lân Thạch cao hơn không được bao nhiêu, là linh tài liệu thiên cấp tam phẩm.

Nhưng từ công năng thực tế mà nói, Cửu Phẩm Tiên Liên so với Phượng Hoàng Huyết Thạch và Long Lân Thạch, thậm chí dù là Phỉ Thúy Hồn ta dùng để luyện chế Bàn Long Ngọc Xích cũng mạnh hơn rất nhiều.

Bởi vì ba món tài liệu trước chỉ có thể dùng để luyện khí, mà Cửu Phẩm Tiên Liên cũng vừa có thể luyện khí vừa có thể luyện đan.

Không chỉ như vậy, Cửu Phẩm Tiên Liên toàn thân đều là bảo bối, trên dưới không có một chỗ nào vô dụng.

Tập hợp hạt sen, hoa sen, củ sen luyện chế ra Cửu Phẩm Tam Liên Đan, có công hiệu đề thăng tu vi trên diện rộng, chính là đan dược thất phẩm.”
“Đan dược thất phẩm? Trời ạ.” Đệ tử Phong Sơn phái cùng kinh hô lên, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.

Trước đó Trương Văn Trọng lấy ra ngũ phẩm đan dược Tị Độc Đan và lục phẩm đan dược Tam Thanh Đại Đạo Đan cũng đã làm cho rất nhiều tu chân tông phái hơi bị điên cuồng.

Trong khoảng thời gian này Trương Văn Trọng làm viên chưởng quỹ phủi tay nên không hay biết, nhưng những đệ tử Phong Sơn phái như bọn họ cũng rất rõ ràng, ở trong những ngày này, không biết có bao nhiêu tu chân tông phái hoặc gọi điện, điện báo, hoặc tự mình đi tới Vân Thai thị, chỉ vì muốn gặp Phong Sơn phái mua hai loại đan dược này.
Mà hiện tại, Trương Văn Trọng lại nói, Cửu Phẩm Tiên Liên có thể luyện chế ra đan dược thất phẩm, lại làm sao không làm cho họ khiếp sợ? Bọn họ thậm chí có thể tưởng tượng được, tin tức này một khi tiết lộ ra ngoài, toàn bộ tu chân giới sẽ nhấc lên sóng to gió lớn như thế nào.

Đương nhiên, khi chưa có được sự chấp thuận của Trương Văn Trọng, bọn họ tuyệt đối sẽ không đem chuyện này tiết lộ ra ngoài.
“Cửu Phẩm Tiên Liên không ngờ lại hữu dụng như vậy? Vậy chúng ta còn chờ cái gì? Nhanh hái nó xuống đi!” Trần Hi thật vất vả mới hồi phục lại từ trong sự chấn động, gấp gáp khó dằn nghĩ lập tức hái đóa Cửu Phẩm Tiên Liên.
Trương Văn Trọng vội vàng đưa tay túm hắn trở về: “Đừng xung động, tuy rằng trên người ngươi có nhiều pháp bảo hộ thể, nhưng muốn xông qua ao đầm phóng xạ không có khả năng.

Một khi bị nước bùn trong ao đầm nhiễm phải, dù có ta ở đây, cũng không chắc có thể cứu được ngươi.

Hơn nữa muốn hái Cửu Phẩm Tiên Liên cũng phải có chú ý, không phải tùy tiện hái xuống là được, như vậy sẽ làm hư hao linh khí cùng hiệu dụng của Cửu Phẩm Tiên Liên.”
“Như vậy làm sao bây giờ? Chúng ta cũng không thể mở mắt trừng trừng nhìn nó nhưng lại không thể hạ thủ đúng không?” vẻ mặt Trần Hi lo lắng hỏi, nhìn phản ửng của hắn, đúng là còn khẩn cấp hơn cả Trương Văn Trọng.
Trương Văn Trọng trầm ngâm một thoáng, phân phó: “Các ngươi lui về phía sau, do ta tự mình đi hái đóa Cửu Phẩm Tiên Liên.” Sau đó hắn lại gọi Trần Hi đến trước người, truyền thụ một trận pháp bày binh bố trận cho hắn, để hắn dùng ba mươi kiện pháp bảo trên người bố trí thành Pháp Bảo trận, để bảo vệ an toàn của đoàn người.
Sau khi làm xong công tác chuẩn bị, Trương Văn Trọng mới cất bước đi về hướng đóa Cửu Phẩm Tiên Liên.

Hắn cũng không trực tiếp bước vào ao đầm, mà ngừng lại bên bở, cầm Bàn Long Ngọc Xích trong tay hướng ao đầm chỉ ra, trong miệng quát khẽ: “Biến dài, thành lớn.”

Một mảnh lục quang sáng rực lập tức từ bên trong Bàn Long Ngọc Xích phóng ra, soi sáng toàn bộ khu quặng mỏ.

Trong phiến lục quang kia, Bàn Long Ngọc Xích theo lời phân phó của Trương Văn Trọng biến dài thành lớn, ở trong chớp mắt, đã biến thành một chiếc cầu ngọc, gác lên trên phiến ao đầm.
Trương Văn Trọng thả người nhảy lên cầu ngọc, bước nhanh về hướng đóa Cửu Phẩm Tiên Liên mọc ngay giữa ao đầm.
Mắt thấy hắn sẽ chạy đến ngay trước mặt đóa Cửu Phẩm Tiên Liên, phiến ao đầm vốn đang không có chút động tĩnh bên dưới, vào thời khắc này, đột nhiên nổi lên biến hóa.

Nước bùn từ hai bên cầu ngọc dâng lên từng tảng lớn, giống như sóng to gió lớn cuộn về hướng Trương Văn Trọng.

Xa xa nhìn tới, giống như hai chiếc răng nanh màu đen sắc nhọn, dùng uy thế sét đánh không kịp bưng tại hướng thẳng Trương Văn Trọng.
Đệ tử Phong Sơn phái đứng ở phía sau nhìn qua, toàn bộ đều căng thẳng, thất thanh kinh hô lên: “Tông chủ, cẩn thận.”
Trương Văn Trọng cũng không khẳn trương chút nào, bởi vì sự biến hóa của phiến ao đầm, đã sớm nằm trong sự dự liệu của hắn.

Tốc độ dưới chân hắn không hề giảm chút nào, chỉ đưa tay trái lên cao, trong miệng rất nhanh niệm tụng chú ngữ, một cơn lốc lập tức xuất hiện, quấn lên bên người hắn, hình thành một bức phong tưởng không
Thể phá vỡ, đem toàn bộ nước bùn cuốn về phía hắn ngăn cản bên ngoài.
Không ít nước bùn bị đạo phong tưởng thôi vẩy ra bốn phía.

Trong đó có một bộ phận vẩy về hướng đệ tử Phong Sơn phái phía xa xa, bị Trần Hi dùng pháp bảo bố trí thành Pháp Bảo trận ngăn cản xuống tới.

Nguyên bản khi nhìn thấy nước bùn bắn tới, những đệ tử Phong Sơn phái hoảng sợ nhảy dựng, nhưng khi bọn họ nhìn thấy Pháp Bảo trận của Trần Hi ngăn cản nước bùn, đều đồng loạt thở dài một hơi.
Lúc này Trương Văn Trọng đã bước trên Bàn Long Ngọc Xích đến ngay trước mặt Cửu Phẩm Tiên Liên, hai tay hắn giương lên, trong miệng rất nhanh niệm tụng chú ngữ.

Từng sợi linh lực tinh thuần lập tức từ trong thân thế hắn phóng đi ra, giống như nước thủy triều tràn về phía Cửu Phẩm Tiên Liên.
Cửu Phẩm Tiên Liên sinh trưởng bên trong ao đầm phóng xạ, dưới linh lực của Trương Văn Trọng tác dụng, chậm rãi bốc lên.

Phiến ao đầm hiển nhiên không muốn để Cửu Phẩm Tiên Liên rời khỏi như vậy, liên tục bốc lên, muốn lưu lại đóa Tiên Liên.
Tay trái Trương Văn Trọng mang ra Càn Khôn Hồ, hướng Cửu Phẩm Tiên Liên giương lên, phun ra một chữ: “Thu.” Tay phải kháp một pháp ấn, hướng nước bùn dây dưa Cửu Phẩm Tiên Liên xa xa điểm tới, trong miệng lại hộc ra một chữ: “Chước.”
Một đoàn hỏa diễm tử sắc trống rỗng xuất hiện, nhiệt độ cao cường liệt trong nháy mắt đã đem phiến nước bùn đốt thành cứng rắn, “phác thông” một tiếng rơi trở xuống ao đầm.

Mà làm kẻ khác kinh ngạc chính là, phiến hỏa diễm tử sắc đốt nước bùn như vậy, nhưng đóa tiên liên nằm gần trong gang tấc lại không hề bị tổn thương.
Đã không bị phiến nước bùn phóng xạ dây dưa, trong một mảnh quang mang sáng rực từ Càn Khôn Hồ toát ra, đóa Cửu Phẩm Tiên Liên đã bị hút vào trong thế giới của Càn Khôn Hồ.
Ngay khi Trương Văn Trọng thành công hái đóa tiên liên, nguyên ao đầm phóng xạ đang cuộn trào từng đợt mãnh liệt, nhất thời lại khôi phục dáng dấp bình lặng không chút gợn sóng trước đó.
Trương Văn Trọng cũng không vội vàng rời đi, sau khi niệm tụng một câu chú ngữ, cũng tiến nhập vào thế giới của Càn Khôn Hồ.

Nhìn thấy hắn vừa tiến đến, Mình Xà cùng ngủ độc yêu, và Tiêu Đồ vết thương đầy người liền nghênh đón, cung kính hướng hắn hành lễ.
Trương Văn Trọng xua tay ý bảo bọn họ không cần đa lễ, lại nhìn Thiềm Thừ Tỉnh vốn am hiểu cách đào tạo linh tài liệu hỏi: “Vừa rồi ta thu vào đóa Cửu Phẩm Tiên Liên, ngươi có biện pháp đào tạo không?”
Thiềm Thừ Tỉnh thành thật hồi đáp: “Hồi bẩm chủ nhân, tôi chưa từng đào tạo linh tài liệu thiên cấp, cho nên cũng không dám khẳng định có thể đào tạo được Cửu Phẩm Tiên Liên hay không.

Nếu như chủ nhân nguyện ý, có thể cho tôi một chút hạt sen hoặc củ sen để thử xem.”

Sau một thoáng trầm ngâm, Trương Văn Trọng nói: “Vậy trước tiên ta cho ngươi ba hạt sen cùng một chút củ sen xem thế nào, nếu như ngươi có thể đào tạo thành công, ta sẽ thường cho ngươi một viên Cửu Phẩm Tam Liên Đan.”
Thiềm Thừ Tỉnh vui mừng quá đỗi, vội vã quỳ xuống mặt đất khấu ta: “Đa tạ chủ nhân, tôi sẽ cạn kiệt toàn lực tranh thủ đào tạo Cửu Phẩm Tiên Liên thành công.”
Sau khi căn dặn thêm vài câu, lúc này Trương Văn Trọng mới rời khỏi Càn Khôn Hồ, về thế giới hiện thực, lại bước nhanh rời khỏi ao đầm phóng xạ sau đó thu hồi Bàn Long Ngọc Xích, về tới bên người nhóm đệ tử Phong Sơn phái.
Tuy rằng lúc này ao đầm phóng xạ đã khôi phục lại binh tĩnh, nhưng Trần Hi vẫn không kiềm chế được sự hiếu kỳ trong lòng, dò hỏi: “Tông chủ, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Vì sao phiến ao đầm đột nhiên cuộn sóng mãnh liệt, còn muốn tập kích ngài?”
Trương Văn Trọng cười giải thích: “Phàm là dị bảo, đều có một ít năng lực tự bảo vệ mình.

Vừa rồi trong ao đầm xuất hiện dị biến, chính là thủ đoạn của Cửu Phẩm Tiên Liên tự bảo vệ mình.

Cho nên sau khi hái nó, phiến ao đầm tự nhiên cũng sẽ khôi phục lại bình thường.”
“Thì ra là thế.” Đệ tử Phong Sơn phái cùng gật đầu, lại có thêm kiến thức.
Trần Đạo Mạnh lại quan tâm việc khác: “Tông chủ, phiến ao đầm phóng xạ này, chúng ta nên làm sao xử lý?”
Trương Văn Trọng trầm ngâm một thoáng, nói: “Cứ cho nó ở chỗ này có nó, chúng ta còn có thể thu hoạch được một nhóm khoáng thạch ẩn chứa phóng xạ.

Nhưng đường nhỏ đi thông ao đầm, phải dùng trận pháp phong ấn lại đồng thời để tránh người ngoài lầm đi vào mà đánh mất tính mạng, mặt khác, có thể khống chế lượng phóng xạ tán xuất ra ngoài, giảm nhỏ sự thương tổn đối với thân thể người..

, về phần trận pháp, ta sẽ truyền thụ cho các ngươi, linh tài liệu cần để bố trí trận pháp, cũng sẽ chuẩn bị cho các ngươi đầy đủ.”
Nhóm người Trần Đạo Mạnh phụ trách quáng trưởng nơi này đều vui mừng, cùng kêu lên tạ ơn: “Đa tạ tông chủ.”
Trương Văn Trọng xua tay nói: “Không cần Đa tạ, các ngươi chỉ cần làm tròn công tác ở đây là được.” Dứt lời, hắn đem trận pháp phong ấn ao đầm phóng xạ truyền thụ lại cho nhóm người Trần Đạo Mạnh, lại đem ra toàn bộ linh tài liệu cần thiết từ bên trong Cản Khôn Hồ giao cho bọn họ.
P/s: Anh em nhấn dùm nút +1 bên dưới nhé:88: Cả Ngàn người vào đọc mà không thấy mấy ai Cảm Ơn cả :94:


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi