TIỂU CÔ NƯƠNG MỖI NGÀY ĐỀU SỢ THÀNH THÂN


"Tham kiến bệ hạ."
Hề Nhụy đi theo mọi người quỳ xuống, vẫn chưa nghe rõ Bùi Vân Chiêu sau đó lại nói cái gì, chỉ cảm thấy tầm mắt xung quanh bức người chặt chẽ.
Có phẫn nộ cùng đố kỵ khó có thể tin, có hồ nghi cùng dò xét, đương nhiên phần lớn vẫn là đến từ các thế gia nam tử kinh diễm thán tuyệt.
Nàng vốn là dung nhan xuất trần, hiện giờ mặc váy duệ địa vọng tiên màu tuyết càng đem dáng người uyển chuyển linh lung của nàng phác họa vô cùng nhuần nhuyễn.
Thắt lưng như liễu trắng, răng trắng như ngọc, mái tóc mai vừa rồi theo từng bước chân nhẹ nhàng đung đưa lúc này an tĩnh buông xuống hai gò má, ngân quang như nhuộm khắp dáng người của nàng, tựa như thiên nữ lạc vào chốn phàm trần, làm cho người ta không đành lòng quấy rầy.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Liễu Tương Nghi thấy con cháu thế gia Chương Miễn bên kia một bộ dáng ngẩn ngơ mất hồn, nắm tay siết chặt ngay cả móng tay đâm vào lòng bàn tay cũng chưa phát hiện.
Quan giai của phụ thân nàng không cao, sớm đã muốn leo lên Lại bộ thượng thư Chương gia, chuyện hề Quảng Bình trắng trợn trở mặt làm cho nàng rốt cục cảm thấy có thừa cơ hội, nhưng bây giờ...
Bất quá không sao, cho dù Hề Nhụy bộc lộ tài năng thì như thế nào?
Chỉ cần đêm nay chuyện thành công, nàng liền có thể làm bình thê, coi như là Hề Nhụy gả qua nàng cũng có biện pháp khác.
Nghĩ như vậy, đáy lòng Liễu Tương Nghi dần dần yên ổn, thậm chí lộ ra vài phần ý cười, nàng nghiêng đầu hướng thị nữ ra hiệu, thị nữ kia gật đầu trong nháy mắt liền ẩn nấp ở sâu trong đám người.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Ngược lại ở bên kia khuôn mặt Tiêu Vân Ức lại vặn vẹo, khăn gấm trong tay sắp bị vặn nát, hàm răng trắng nghiến đến kẽo kẹt rung động, tức giận trong lồng ngực làm cho hô hấp của nàng ngưng trệ, rất có một loại cảm giác vác đá đập vào chân mình.
Tại sao có thể như vậy?
Không phải nói nàng là một phế vật vô dụng sao? Tiện nhân này khi nào thì học múa?!
Còn để cho nàng ở trước mặt công gia lộ ra nổi bật ——
Tiêu Vân Ức đem tầm mắt hướng về phía nam tử đi song hành với Bùi Vân Chiêu, bàn tay lần thứ hai siết chặt, đáy mắt lộ ra si mê cùng không cam lòng.
Tết Nguyên Tiêu trước kia bệ hạ sẽ ở tiền điện mở tiệc chiêu đãi bá quan, chưa bao giờ đến Thái Ung Trì đăng yến này, vậy mà hôm nay lại mang theo toàn bộ bá quan đến đây.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Đám đông người theo Bùi Vân Chiêu ngồi xuống ghế, sau rèm châu trên đài cao Thái hoàng thái hậu thấy bọn họ đi tới không còn vẻ lạnh lùng vừa rồi, trong mắt đều là vui sướng.
Kỳ Sóc thu hồi tầm mắt từ trên người màu trắng kia, sóng mắt bình tĩnh, mặt mày thanh đạm: "Thần thỉnh an Thái hoàng thái hậu.

"
"Huyền Nghệ, đến ngồi bên cạnh ai gia."
Bùi Vân Chiêu cười trêu ghẹo nói: "Xem, ngươi vừa trở về Hoàng tổ mẫu cũng không nhớ rõ trẫm".
Thái hoàng thái hậu sẵng giọng: "Sao hôm nay hoàng đế lại đến đây? "
Bùi Vân Chiêu: "Từ xa nghe thấy Hoàng tổ mẫu bên này náo nhiệt phi thường, ngày hội Nguyên Tiêu này luôn luôn có nhiều người mới thú vị.

"

Nói xong hắn đem ánh mắt hướng phía dưới cất giọng nói: "Đều đứng lên đi.

"
"Tạ ơn bệ hạ."
......
Tháng giêng gió đêm thấm vào lạnh lẽo, Hề Nhụy vũ y đơn bạc đứng tại chỗ.
Có lẽ là huyết mạch ràng buộc quá sâu, ở xung quanh mọi người đều kiểng chân lên ý đồ muốn nhìn thấy phía sau rèm châu kia, nghe đồn dung nhan phụ quốc công Kỳ Sóc vô cùng kiêu dũng, mắt nàng đầu tiên nhìn thấy trong đám người náo nhiệt kia đúng thật là phụ thân nhà mình.

https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Hề Quảng Bình hung hăng trừng mắt nhìn nàng, vẻ mặt phẫn nộ viết Lại đi ra xuất đầu lộ diện.
Hề Nhụy: "..."
Không biết là lạnh hay là sợ hơi có chút cảm giác run rẩy.
"Bệ hạ thứ tội, tiểu nữ tính cách bướng bỉnh, không học được phong thái tao nhã duyên dáng."
Bùi Vân Chiêu cười: "Hề ái khanh khiêm tốn, tư thế thiên nhân của tiểu thư, mới vừa rồi Phụ quốc công cũng cảm thấy rất đẹp.

"
Kỳ Sóc đương nhiên không nói lời này, nhưng sự trầm mặc của hắn lúc này ở trong mắt mọi người chính là chấp nhận.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Một câu nói dứt điểm toàn trường lại xôn xao, Phụ quốc công hiện giờ còn chưa cưới vợ, đang ở thời kỳ thịnh vượng, trên người chiến công hiển hách lại là cận thần của bệ hạ, quyền thế địa vị không cần nói cũng biết.
Ánh mắt mọi người hướng về Hề Quảng Bình đều là kinh ngạc cùng hâm mộ, thậm chí đã có quan viên bắt đầu phụ họa.
"Sớm nghe nói Hề gia tiểu thư dung mạo vô song, không nghĩ tới còn có vũ kỹ bật này."
"Hề đại nhân quả thật là quản bảo bối chặt chẽ, chúng ta lại không biết tiểu nữ của đại nhân lại tuyệt diễm như vậy!"
"Hề tiểu thư là nữ tử thẳng thắn, lúc trước phụ quốc công sinh tử chưa biết, Hề tiểu thư chưa gả nhưng lại có dũng khí vì quân thủ tiết, dám yêu dám hận như vậy, có tài nghệ này cũng không có gì lạ!"https://.wattpad.com/user/MeTho2568
......
Hề Nhụy cúi đầu nghe chung quanh lấy lòng nịnh nọt, trong đó không thiếu người lúc trước nói nàng là người có hành vi phóng đãng, nàng âm thầm bĩu môi, cảm thấy thập phần không thú vị.
Tường cao mấy trượng liền lập tức có cỏ muốn trèo lên.
"Thần hổ thẹn, tiểu nữ quả thật tài sơ học thiển, không dám nhận khen ngợi này." Hề Quảng Bình nhíu chặt mày, giọng nói rõ ràng, thậm chí tiến lên một bước quỳ gối trước đài, tựa hồ thật sự cảm thấy Hề Nhụy làm mất thể diện.

Tiếng nịnh nọt trong nháy mắt dừng lại, một bầu không khí tốt lành cũng bởi vậy mà ngưng đọng một chút, ánh mắt hướng về Hề Quảng Bình từ kinh ngạc chuyển thành mê hoặc.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Lúc trước một lời còn có thể lý giải là khiêm tốn, nhưng hiện tại bộ dáng nghiêm nghị của Hề Quảng Bình thật là không giống.
Các loại suy đoán hỗn tạp, cuối cùng cảm thán.
—— Không hổ là hai tay thanh liêm, chính nghĩa lẫm liệt Đại Lý tự khanh.
Nếu như nhà bọn họ có một nữ nhi có thể có nửa phần tài mạo này, được bệ hạ cùng Phụ quốc công tự mình khen ngợi, chớ nói một khúc, cho dù là bát khúc thập khúc cũng phải tranh nhau để cho nàng lên múa một lần.
Thậm chí đêm nay trực tiếp đóng gói đưa đến phụ quốc công phủ cũng không phải là không thể.
Không lâu sau, Bùi Vân Chiêu khẽ cười ra tiếng: "Ái khanh nói quá lời, bất quá chỉ là đăng yến tầm thường, không cần sợ hãi như vậy, đứng lên đi.

"https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Bầu không khí ngưng đọng khôi phục bình thường, Hề Quảng Bình nói một tiếng tạ ơn bệ hạ, quay đầu lại trừng mắt Hề Nhụy sau đó mới đứng lên.
Hề Nhụy lo sợ bất an, một cử động nhỏ cũng không dám, e sợ đề tài câu chuyện một lần nữa lại chuyển hướng về phía mình, nhưng Tiêu Vân Ức ở một bên hiển nhiên sớm đã ngồi không yên.
"Bẩm bệ hạ, Thái hoàng thái hậu, thần nữ hôm nay cũng chuẩn bị một điệu múa..."
......
Đối với kế tiếp là ai đến biểu diễn Hề Nhụy cũng không có hứng thú, trong đầu đều là hành động vừa rồi của phụ thân, nàng chột dạ mãnh liệt, cảm thấy đêm nay hồi phủ chắc chắn là không ăn được món gì tốt.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Nàng cầu cứu tìm bóng dáng Giang Dư Mộc, lại phát hiện nàng sớm đứng bên cạnh Tiêu thế tử.
Giang Dư Mộc đương nhiên cũng phát hiện ánh mắt của nàng, vừa định nhấc chân liền bị người bên cạnh nắm chặt cổ tay.
"Lúc trước Dư Mộc không phải đã đáp ứng ta sẽ không đánh đàn bên ngoài nữa, hử?" Thanh âm của nam tử ẩn chứa giận dữ, nắm chặt bàn tay nàng siết chặt đến mức làm cho nàng đau đớn.
"Thế tử, ta..." Đồng tử nàng rưng rưng càng kích phát cơn giận của Tiêu Lăng.
"Ngẫm lại phụ huynh* của ngươi——"
*Phụ huynh: cha và anh trai
Thân thể Giang Dư Mộc cứng đờ, không dám cử động nữa.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
......
Ngay khi Hề Nhụy quyết định bắt chước kiểu tự lực cánh sinh lúc trước, lặng yên không một tiếng động lui về phía sau, ma ma Thái hoàng thái hậu phái tới đưa thưởng ngăn nàng lại.
"Hề tiểu thư, Thái hoàng thái hậu cảm thấy ngài có điệu múa rất thanh nhã, chút ban thưởng này là biểu lộ tâm ý."
Trong tráp kia đan xen màu vàng cùng màu xanh biếc đem đáy mắt Hề Nhụy phản chiếu sáng loáng, khóe môi kia bắt đầu không tự chủ được mà giơ lên, như thế nào cũng không kiềm chế được.

Mới vừa rồi thấy thái độ như vậy của Thái hoàng thái hậu nàng còn tưởng rằng là đối với nàng có thành kiến gì, hiện tại xem ra ——
Thái hoàng thái hậu vẫn trước sau như một mặt mày hiền lành cùng hòa ái dễ gần.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Nàng ho nhẹ một tiếng tận lực làm cho mình nhìn trầm ổn hành lễ: "Ma ma thay ta tạ ơn Thái hoàng thái hậu.

"
Sau khi tiếp nhận tráp lại cười cười với ma ma, lúm đồng tiền trên gương mặt làm nổi bật mười phần sinh khí của nàng, "Ma ma cũng vất vả rồi.

"
Đuôi mắt Thường ma ma khẽ cong, ấn tượng đối với Hề Nhụy lại tốt hơn một chút: "Tiểu thư không cần ngồi về phía sau, tầm nhìn phía trước càng tốt.

"
Hiện tại trong lòng Hề Nhụy đều là cái hộp được ban thưởng này, đối với chỗ ngồi nào đã cảm thấy không quan trọng lắm, nàng mỉm cười: "Tạ ma ma nhắc nhở.

"
*
"Đưa qua?" Thái hoàng thái hậu đang bắt chuyện với Bùi Vân Chiêu thấy Thường ma ma trở về thuận miệng hỏi.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Thường ma ma: "Đã đưa qua." Dừng một chút lại bổ sung, " là một người đáng yêu.

"
Thái hoàng thái hậu hiểu rõ cười, Thường ma ma là lão nhân trong cung, loại nữ tử nào chưa từng thấy qua?
Có thể làm cho nàng cảm thấy là một người đáng yêu —— xem ra trực giác của mình không tệ.
Thái hoàng thái hậu cầm chén trà mã não triền hoa đặt bên môi khẽ nhấp một ngụm, giống như vô tình thăm dò nói: "Hôm nay nữ tử thế gia chưa lập gia đình đều ở chỗ này, Huyền Nghệ ngươi nhìn xem? "
Gió nhẹ thổi qua mái tóc của nam tử, đôi mắt đen của Kỳ Sóc sâu thẳm, ánh nến tỏa bóng nhàn nhạt lên đường nét như đao khắc rìu đục của hắn.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Mí mắt hắn khẽ nâng lên lại nửa khép, đuôi lông mày lộ ra vài phần lạnh lẽo, thanh tuyến nhàn nhạt: "Ừm." Nhìn.
"......"
Nội thị chung quanh đều toát ra một tầng mồ hôi lạnh, bọn họ mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, rũ mắt không dám nhìn thẳng, có thể trả lời thái hoàng thái hậu như vậy cũng chỉ có Kỳ công gia.
Hành vi qua loa của hắn cũng nằm trong dự liệu của Thái hoàng thái hậu.
Nàng quá hiểu đứa cháu ngoại này của mình, tính tình nhạt nhẽo, càng không thích nói chuyện, chuyện hắn không muốn làm hiện tại nói nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Nghĩ đến đây Thái hoàng thái hậu thở dài, nghĩ đến còn nhiều thời gian, lời đến bên miệng muốn hỏi Hề tiểu thư như thế nào cũng dừng lại.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Nàng lại đem ánh mắt chuyển hướng đến trên người Bùi Vân Chiêu bên cạnh: "Hậu cung hoàng đế hiện tại vẫn là mấy vị lão nhân lúc trước trong vương phủ, đến nay vẫn chưa sinh được nhất nhi bán nữ, có phải nên tuyển tú hay không? "

Bùi Vân Chiêu không nghĩ tới tình cảnh hôm nay còn có thể kéo đến trên người mình, một ngụm trà suýt nữa sặc: "...!Hoàng tổ mẫu như vậy không ổn.

"
Thái hoàng thái hậu híp mắt lại: "Như thế nào không ổn? "
"Trẫm....!Đăng cơ bất quá ba năm, triều chính bất ổn, quốc khố chưa phong phú, thật sự không có mặt mũi nào tuyển tú..."
"Năm ngoái ngươi cũng trả lời lý do như vậy với ai gia."https://.wattpad.com/user/MeTho2568
.......
Tiêu Vân Ức đối với điệu múa hôm nay hiển nhiên là chuẩn bị đầy đủ, một bộ váy duệ địa lụa sa chỉ bạc khắc vàng cùng bộ tuyết sam màu trắng vừa rồi của Hề Nhụy tạo thành tương phản rõ rệt.
Thế nhưng vũ chi tinh tuyệt này cho tới bây giờ đều nằm ở bản thân vũ kỹ, các loại trang sức bên ngoài vũ y bất quá chỉ là thêu hoa trên gấm.
Huống hồ châu ngọc ở phía trước, vừa rồi《Nhung Nguyệt 》kia của Hề Nhụy quá mức kinh người, cho nên, điệu múa của Tiêu Vân Ức mặc dù đẹp đẽ, cũng không đủ để cho người ta tấm tắc khen ngợi.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Nàng duy trì ý cười bề ngoài tạ lễ, tiếp nhận ban thưởng thường lệ của Thái hoàng thái hậu chờ nửa ngày cũng không thấy phía trên khen ngợi.
"Quận chúa còn có tài nghệ gì chưa biểu diễn sao?" Bùi Vân Chiêu bị Thái hoàng thái hậu ép hỏi nửa ngày rốt cục không chịu nổi gánh nặng đem trọng điểm chuyển đến trên người nữ tử phía dưới.
Sắc mặt Tiêu Vân Ức cứng lại: "Thần nữ đã múa xong rồi.

"
"Đã như vậy thì lui ra đi —— Tiểu Đức Tử ban thưởng."
Tiêu Vân Ức tức giận đến ngực trắng trợn phập phồng, cuối cùng mỉm cười nhận hai phần thưởng lui xuống, lúc xoay người vừa vặn đụng phải Hề Nhụy vừa mới ngước mắt lên, vì thế nàng hung hăng liếc mắt một cái.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
Hề Nhụy: "..."
Hai phần thưởng không tốt sao??
Bởi vì nguyên nhân tính cách, nàng cùng các quý nữ khác ở kinh đô qua lại không nhiều lắm, đối với các nàng lén so sánh càng là hưng trí thiếu khuyết, bởi vậy Hề Nhụy cũng không rõ vũ đạo vừa rồi của mình mang đến cho bọn họ bao nhiêu ảnh hưởng.
Hề Nhụy uống hết ly rượu trái cây, miệng ngọt ngào, lại làm cho nàng ngay cả phiền não cũng tản đi rất nhiều.
Rượu trái cây này là do hoàng gia tự ủ, giá cả khá cao, ở Hề phủ tuyệt đối sẽ không mua được, bởi vậy mỗi lần nàng vào cung đều trốn ở một góc tham lam chén vài phần.
Ba ——
Bước chân thị nữ châm rượu bị trẹo một chút lại đem bầu rượu kia toàn bộ đổ lên người Hề Nhụy.https://.wattpad.com/user/MeTho2568
"Nô tỳ đáng chết, nô tỳ đáng chết..." Thị nữ kia không ngừng dập đầu, ngay cả máu chảy xuống thái dương cũng làm ngơ.
Hề Nhụy chỉ sửng sốt trong chớp mắt, muốn đỡ tỳ nữ này lên lại bỗng nhiên đầu óc choáng váng.
Rượu này độ cũng không cao nha? Trước đây uống nhiều hơn cũng không có khó chịu.
Hề Nhụy lười nghĩ, khoát tay áo: "Không sao, A Lăng bảo nàng đừng dập đầu nữa, ta đi đổi xiêm y."
Nàng day thái dương đứng dậy đi ra ngoài, đầu đau kịch liệt, hẳn là uống quá nhiều rượu..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi