TIỂU ĐỆ

“Có chuyện gì, cậu nói đi, tôi tắm xong sẽ ngủ, đến lúc đó cậu nói cái gì tôi cũng không nghe.”

“Điền Vân nói sáng mai muốn đi tìm Hình Hiếu An, còn muốn tôi giới thiệu cho họ quen biết, đều tại anh không có gì làm lại đi thêu dệt mấy chuyện này.”

“Mới tìm cậu, so với dự tính của tôi thì chậm hơn nhỉ, không có việc gì, sáng mai cậu cứ qua đón cô ta đi, tôi đã sớm thông báo tốt cho bên kia rồi.”

“Anh đã làm xong rồi? Tôi có thể đi qua bên kia đi làm sao? Vậy sao anh không nói sớm?”

“Cậu không ở nhà tôi lại phải tìm người khác chăm sóc cho con thỏ, con thỏ không phải ai cũng chịu ở chung. Xem ra ngày mai Lôi, Lệ, Phong, Hành phải để lại một người.”

“Mấy anh gần đây có chuyện gì sao? Có gì không ổn hả?”

“Thanh trừng tổ chức, đem tên có ý nghĩ hão huyền thanh lý.”

“Đem bọn họ khai trừ? Mấy anh mỗi ngày đều về trễ như vậy, một đêm phải khai trừ mấy người?”

“Ngày hôm nay giết chết hai người, còn một tên đã chạy thoát.”

“Cầm tiền bỏ chạy hả? Sao không báo cảnh sát?”

“Cầm tiền, bọn nó là vì không cầm được tiền mới tìm tôi gây chuyện, ba tên phế vật, tôi cho bọn nó hai năm để giải quyết mọi chuyện, ta ra tù mới bốn tháng bọn nó đã nhịn không được, chẳng có thách thức gì cả.”

“Bọn họ cầm đi cái gì của anh?”

“Tôi cho bọn nó cơ hội, bọn nó không đến lấy, tôi ra tù bọn nó nghĩ chỉ cần chuẩn bị đầy đủ thì có thể cướp được, đáng tiếc lại không có kĩ xảo, mới ra tay đã bị tôi chém đứt cánh tay. Bất quá thằng bỏ chạy kia cũng là một tên hồ ly tinh, nhìn ra có chỗ không đúng, ném đồng bọn lại chạy trước.”

Cư Ứng Phong ngồi trên nắm bồn cầu, lấy dầu gội gội đầu, kéo thỏ con trước mặt lại, cũng không hỏi cậu có muốn tắm hay không đã xem dầu gội chà lên mái tóc ướt của cậu. Thỏ con giật mình nói.

“Tôi mới tắm xong.”

“Tôi tắm cho cậu lần nữa có sao không?”

Cư Ứng Phong kéo cậu ngồi lên đùi hắn. hai tay hắn để lên đùi lên người cậu chà rửa.

“Tôi hận nhất người khác phản bội tôi, dù chỉ là ý niệm trong đầu cũng không được, một ý niệm nho nhỏ trong đầu sau vài năm sẽ thành dã tâm, năm đó có người nói với tôi ba tên kia không phục tôi nên muốn cấu kết ngoại nhân đối phó với tôi, mặc kệ tin đồn từ đâu tới, đều khẳng định bọn nó có ý niệm đó trong đầu. Nhưng ý niệm chỉ mới xuất hiện trong đầu, bọn nó muốn làm như thế nào, làm cái gì, phải đợi rất nhiều năm, thời cơ chín muồi bọn nó mới động thủ, tôi không thể cho bọn nó thời gian đó, thời gian càng nhiều bọn nó sẽ mượn sức càng nhiều người, dành dụm càng nhiều tiền rồi cùng tôi đối đầu, vì thế tôi cho bọn nó hai năm, không có tôi, bọn nó mới có thể không kiên kị, chờ tôi ra tù, quả nhiên bọn nó muốn làm cái gì, làm như thế nào đều có thể thấy được, bọn nó đã chuẩn bị tốt. Bốn tháng đã chết hai người, còn một thằng tôi phải để chơi đùa thật đã mới được.”

“Anh nói, các anh bốn tháng giết chết hai người!”

Sử Kiến Nghiệp giật mình quay đầu nhìn hắn.

Cư Ứng Phong đè lại đầu của cậu hung hăng hôn cậu một trận.

“Thỏ con ngốc, nếu không cậu nói cho ta biết thanh trừng* là làm gì?”

“Tôi nghĩ chỉ là đuổi việc*.”

“Đuổi việc, người của hắn hay là hắn, tiền của hắn hay là hắn, bọn nó muốn phản bội tôi cậu nghĩ rằng tôi sẽ tốt bụng như cậu? Tôi muốn cho bọn nó biết ai mới là lão đại, phản bội tôi không có chút tốt lành gì.”

Sử Kiến Nghiệp nuốt nước bọt. Nghĩ tới bản thân muốn sau thời hạn án treo sẽ bỏ hắn mà đi tìm nơi khác sinh sống, rời xa đùa giỡn của hắn, cậu không muốn lấy bất cứ thứ gì từ hắn, cũng sẽ không bán đứng hắn, này hẳn không tính là phản bội chứ?

Nhưng cậu chỉ không nghĩ tới, một sủng vật vọng tưởng thoát khỏi chủ nhân, cũng đã là một loại phản bội, đối với chủ nhân phản bội, con chó con thỏ nếu có thể nói sẽ nói cho cậu biết sủng vật phản bội chủ nhân sẽ có kết cục gì.

—-

*Thanh trừng – đuổi việc: bạn Phong dùng từ thanh trừng ( quét sạch, giết, dọn sạch) thì bạn SKN lại hiểu là từ khai trừ (chỉ đuổi việc, dọn sạch), cùng là nghĩ na ná là xử lý mấy thằng đệ trong bang phái, nhưng nghĩa anh Phong nói nặng hơn so với bạn SKN nghĩ

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi