TIỂU KHẢ ÁI CỦA TÔI

Trì Phỉ vừa nhìn thấy nhân vật của Tống Dịch, anh liền xì một tiếng, “Trang phục này của anh cũng thật không tồi, phối khá là ưa nhìn.”

Tống Dịch hôm nay cho nhân vật mặc một chiếc áo ngắn tay và một chiếc váy ngắn màu đen, thoạt nhìn khá giống mấy em gái.

Tống Dịch chạy vòng quanh nhân vật của Trì Phỉ một vòng, anh ta mặc một chiếc áo ba lỗ cùng một chiếc quần màu đen, “Trang phục của anh cũng rất OK, nhìn như em gái vừa nóng bỏng vừa lạnh lùng vậy.”

Trong lòng hai người đều hiểu rõ, chỉ đơn giản phát ra tiếng cười sang sảng, điều này khiến Tuế Tuế và Tiêu Hà khó hiểu, thế nhưng cũng không nhiều lời, hai người họ hiện giờ còn đang phối hợp diệt đám địch nhân xung quanh, không rảnh nghe ngóng chuyện phiếm của hai người.

Tống Dịch cùng Trì Phỉ chỉ hàn huyên một lúc, lại cảm thấy ở trong thùng này thì không thể thực hiện điều mong muốn, vì thế anh hỏi Tiêu Hà, “A Hà, bọn anh ra được chưa?”

“Hẳn là không còn ai nữa, ra được rồi.” Tiêu Hà và Tuế Tuế vừa giải quyết xong hai đội, lướt nhìn qua vị trí thùng đựng hàng của hai người cũng cảm thấy đã không còn nguy hiểm.

Tống Dịch cùng Trì Phỉ được đảm bảo an toàn, cứ vậy vui sướng chạy ra khỏi thùng.

“Thầy Tống, anh qua bên kia, tôi đi bên này, lát nữa ta tập hợp.” Trì Phỉ và Tống Dịch hàn huyên cùng nhau, cảm thấy rất hợp ý, có đề tài chung, vì thế đưa ra ý kiến tách nhau để đi loot đồ.

Tống Dịch sảng khoái đáp ứng, hai người cứ như vậy đường ai nấy đi.

Tiêu Hà và Tuế Tuế đã đi khá xa, xử lý xung quanh coi như đã sạch sẽ không còn người, lúc này bắt đầu trở về, chuẩn bị đón hai người rồi đi đến nơi khác.

“Chờ các anh ở bên ngoài nhà kho lớn.” Tiêu Hà và Tuế Tuế vừa chạy vừa xem bo đến, hơn nữa còn phải tính thời gian.

Tống Dịch với Trì Phỉ lại không để ý đến bọn họ, hai người còn đang lựa đồ xem cái nào đẹp cái nào hợp.

Tiêu Hà chạy ra khỏi nhà kho gọi Tống Dịch, Tống Dịch lại không nghe, ngược lại gọi cậu qua đó.

Tiêu Hà không nhúc nhích, nghĩ không biết anh lại đang chơi mấy trò dở hơi nào rồi.

Tống Dịch thấy Tiêu Hà bất động, bắt đầu bật công tắc làm nũng, “Nè, A Hà em tới đây đi ~ tới đây tới đây đi mà ~”

Loại âm thanh vừa ngọt vừa mềm nhũn này thật đúng làm người ta sởn gai óc.

“Má nó, chị đâu đừng như vậy, chị dâu đừng làm thế, chị dâu mà làm vậy là khiến người ta chịu không nổi đó.” Tuế Tuế mở miệng ba tiếng chị dâu liên hồi.

Trì Phỉ lại không có vẻ gì là giống cảm xúc lúc này của Tuế Tuế, “Thầy Tống anh ở đâu vậy? Tôi tới đây, anh ở đâu vậy?”

Sắc mặt Tiêu Hà rất khó coi, “Đừng nhúc nhích.”

Sau đó cậu tự mình chạy sang chỗ Tống Dịch, tới gần cậu phát hiện Tống Dịch đang ở ngay thùng hàng, lúc đang muốn chạy tới thì Tống Dịch đột nhiên ngăn cậu lại.

“A Hà, em cứ ở đấy, đừng nhúc nhích!”

Tiêu Hà không biết anh rốt cuộc muốn làm cái quỷ gì, bắt đầu không kiên nhẫn, “Nhanh lên.”

Cậu đứng tại chỗ chờ Tống Dịch ra, rất nhanh sau đó anh đi đến, trên tay không có trang bị gì, ngay cả một khẩu súng cũng không có, đến cả cái chảo cũng chẳng thấy hơi.

Tống Dịch chạy ra khỏi thùng hàng cũng không chạy về hướng Tiêu Hà mà đứng một bên hỏi, “A Hà, đôi giày trượt ván màu xanh này đẹp chứ? Có hợp với váy của anh không?”

Tay Tiêu Hà như cứng lại, cậu không đáp, nhịn xuống, kết quả lại nhìn thấy Tống Dịch chạy đến thùng đựng hàng, lúc chạy ra thì đôi chân đã đổi sang một đôi giày da màu đen khác, “Như này nhìn có giống cool girl không nè! Đôi này đẹp chứ?”

Tiêu Hà lúc này đã nâng khẩu SCAR-L của mình lên nhắm ngay vào vị cool girl nọ.

——6666666, đúng là chỉ có thầy Tống chơi như vậy, Tuyệt Địa Cầu Sinh fashion ver

—— ha ha ha ha ha ha, thật là một tuyệt địa ấm áp, thầy Tống đúng là cool girl rồi!

—— Hà Thần từ từ đã! Thầy Tống đâu có làm sai gì đâu! Ảnh chỉ là cool boy yêu cái đẹp thôi mờ!

—— thầy Tống mau chạy đê! Hà Thần lại bắt đầu rồi!

Tống Dịch còn chưa nhận thức được việc Tiêu Hà đã nâng súng lên, lúc này đang chuẩn bị chạy vào thay một đôi khác.

Phát hiện Tiêu Hà đột nhiên rơi máu, anh đưa mắt nhìn qua thì thấy Trì Phỉ đang cầm chảo đánh Tiêu Hà.

“Thầy Tống, tôi thay anh xử lý, tên đàn ông này chuẩn bị nổ súng,” sau đó lập tức di chuyển, dùng chảo đập lên đầu Tiêu Hà, “Tiêu Hà cậu sao lại như thế, người ta không phải bạn trai cậu sao? Đổi đôi giày thì đã làm sao nào? Cậu lại muốn bắn người ta? Tôi nói cho cậu biết, thái độ của cậu như vậy là không đúng nha.”

—— má nó! Trì Phỉ thật tàn nhẫn nha! Ông chủ có khác, quả nhiên không giống nhau

—— ha ha ha ha ha ha ha, Hà Thần bị chảo đập, vẻ mặt khó tin

—— Trì Phỉ thật sự rất tàn nhẫn! Sợ là toàn bộ tuyệt địa đại lục cũng chỉ có anh ta dám đánh Hà Thần

—— ha ha ha ha ha, nói cho Hà Thần anh biết, ông chủ đây chính là ông chủ của anh đó!

Tuế Tuế đứng một bên phát ra thanh âm hoảng sợ, anh chàng hít sâu một hơi, không ngờ Trì Phỉ đúng là dám xuống tay kìa.

Nhưng Trì Phỉ còn chưa tự giác nhận ra, tiếp tục nói, “Thầy Tống đi đôi màu xanh kia rất đẹp, bây giờ anh cho tôi đôi giày da để trở thành cool girl da đen xăm hình với mái tóc cong đi.”

Nói xong anh ta liền giơ chảo lên chạy đến chỗ Tống Dịch, chờ mong nhìn anh.

Tiêu Hà không nói một lời đứng một bên tiêm thuốc, Tuế Tuế lại ném thêm cho cậu hai hộp cứu thương, “A Hà nhặt lấy đi.”

Tống Dịch vừa thấy Tiêu Hà bị đánh trúng mà không nói gì, cứ thế cởi đôi giày dưới chân ra, “Trì tổng, giày cho anh, nhưng anh không cần phải đánh A Hà, nếu anh đánh chết cậu ấy, ai bảo vệ chúng ta.”

Sau đó Tống Dịch liền chạy vội đến chỗ Tiêu Hà, đứng ở bên cạnh cậu vứt xuống 5 cái băng cứu thương duy nhất trên người mình.

“A Hà, cho em này.”

Giờ phút này làn đạn liên tục xoát 1551.

—— chộ ôi, thầy Tống sao có thể tốt như vậy

—— oa a a a a! Thật ấm lòng! Tình địch của tui ưu tú như vậy thì tui hoàn toàn không cơ hội rồi!

—— Trì tổng, anh từ bỏ đi, đôi phu phu nhà người ta online rồi, thầy Tống cho dù bị đánh cũng là cam tâm tình nguyện cả

Trì Phỉ lúc này ý thức được hành vi của mình có phần không ổn, vì thế xấu hổ cười hai tiếng không hề mất lễ phép, “Ok Ok, tôi nghe theo sắp xếp của mấy cậu.”

Cả nhóm vừa chịu độc vừa nói chuyện phiếm, Tống Dịch và Trì Phỉ thuận lợi thay bộ đồ mới, cảm thấy mỹ mãn đi theo bọn Tiêu Hà.

Hai người dọc đường đi không loot bất cứ thứ gì, nhưng quần áo thì thay lên thay xuống bộ này đến bộ kia, cả phòng phát sóng trực tiếp chỉ toàn thanh âm của Trì Phỉ và Tống Dịch.

“Cái áo khoác này của tôi trông rất đẹp, vừa nhìn là biết đây là mẫu mới nhất của tuần lễ thời trang Paris, rất hợp với đôi boot này, soái chết, kết hợp với váy của tôi tạo nên sự tôn quý.”

“Khăn lụa này của tôi cũng đẹp, vừa thời thượng lại vừa có vẻ lãnh khốc vô tình, đeo thêm cả cặp kính râm này nữa, thì tôi sẽ trở thành sát thủ lãnh khốc nhất toàn bộ tuyệt địa đại lục, cái áo thun này cũng bốc lên khí chất sát thủ đó, hơn nữa tôi đi chân trần, vừa nhìn đã biết đây chính là một con người tàn nhẫn!”

—— ha ha ha ha ha ha ha, đây là bộ thứ 5 mấy người thay rồi đó! Hai người là danh viện* đó hả?

*: Là từ chỉ các thiên kim tiểu thư trong giới thượng lưu, gia thế hiển hách

—— cái đó, thầy Tống à, ba hoa thì ba hoa đi, nhưng anh có thể nhặt một khẩu súng lên hay không? So với tay không thì nhìn anh sẽ cường đại hơn rất nhiều……

—— cười chết mất, Trì Phỉ không hổ là người đàn ông thời thượng hàng đầu nha, ngay cả mẫu mới nhất của tuần lễ thời trang Paris cũng biết, ngày mai tui cũng mặc như vậy xem sao!

—— mấy người nói xem lát nữa có phải hai người họ sẽ cởi bỏ quần áo để đi show thời trang Victoria’s Secret* không……

*: Là một chương trình thường niên được tài trợ và có sự góp mặt của Victoria’s Secret, một thương hiệu đồ lót và đồ ngủ – Theo wikipedia

—— kính xin người anh em này đừng có bại hoại như vậy! Ảnh hưởng không tốt! Cơ mà tui cũng muốn nhìn!

—— ha ha ha ha ha, mấy người đúng là có độc, mau im cả đi, Hà Thần không thích

Tiêu Hà giờ đã lười phản ứng lại đề tài thảo luận về thời trang của hai người đàn ông này, cậu và Tuế Tuế xem bản đồ, phán đoán xem bo sẽ rút đến vị trí nào, sau đó bảo Tuế Tuế cứ đi trước, còn cậu đi cuối cùng, một trước một sau đảm bảo cho sự an toàn của hai danh viện này.

Hai danh viện nào đó ngay cả tự giác cũng không có, vừa chạy vừa nói chuyện, còn hay dừng lại để thảo luận trao đổi quần áo.

Tiêu Hà xem như nhịn không được nữa rồi, liền đá vài câu với họ, “Đi mau, tôi mà thấy ai dừng lại thì tôi biến người đó rơi thành hộp.”

Tống Dịch vừa nghe lập tức liền chạy ở phía trước, vừa kêu lên vừa nói: “A Hà, anh không đi giày, chân anh đau quá, anh chạy không nổi.”

Tiêu Hà không nói hai lời trực tiếp bắn hai phát về phía anh, sau khi Tống Dịch rơi máu, anh điên cuồng thét chói tai chạy thẳng về phía trước.

Trì Phỉ thấy trường hợp này, bản thân cũng chạy theo, vừa chạy vừa lên giọng giáo dục Tiêu Hà, “Cậu như vậy là không đúng nha, anh ta rốt cuộc cũng là bạn trai cậu không phải sao? Cậu mà còn làm vậy là tình cảm rạn nứt đấy……”

Trì Phỉ ở một bên blah blah không để yên, Tiêu Hà nghe mà thấy phiền, nâng súng ngắm chân của anh ta bắn hai phát, tuy bắn không trúng nhưng cũng làm Trì Phỉ sợ đến mức nhảy dựng lên.

“Thầy Tống, nếu là tôi thì tôi nhịn không nổi đâu.”

Tống Dịch điên cuồng chạy trốn, “Nhưng anh có phải là tôi đâu, tôi nhịn.”

Trì Phỉ không còn lời nào để nói.

Dưới tình trạng lùa hai con vịt trước mắt, rốt cuộc họ cũng chạy vào vòng bo, trước mắt còn chưa thấy kẻ địch nào đến, Tuế Tuế và Tiêu Hà thương lượng chọn nơi nào làm cứ điểm, chuẩn bị đưa hai con gà ấy đi qua, vẫn dùng phương pháp một trước một sau.

Lần này Tiêu Hà đi trước.

Trì Phỉ cùng Tống Dịch chạy theo sau Tiêu Hà, vừa chạy vừa nói, “Bây giờ trên tay mà có khẩu súng thì tốt, có thể đánh lén sau lưng Tiêu Hà đấy.”

“Hai người trắng trợn lên kế hoạch đánh lén như thế sao?” Tuế Tuế ở phía sau nhịn không được hỏi.

“Có cái gì không tốt, ể? Chỗ này thế mà cũng có biển quảng cáo PUBG to đến vậy hả!” Trì Phỉ đang nói lại dường như phát hiện ra một điều gì đó lớn lao chẳng liên quan.

Sau đó anh ta chạy đến phía dưới biển quảng cáo, Tống Dịch cũng chạy theo sao, “Ồ, thật sự rất lớn, chúng ta ở đây chụp ảnh đi, chụp với cái biển quảng cáo này nè.”

Hai người ăn nhịp với nhau, sau đó điều chỉnh vị trí, chuẩn bị chụp ảnh chung.

Tuế Tuế dở khóc dở cười, “Hai anh cho tôi xin, nhanh chân chút đi, lát là có người tới đấy.”

Hai người còn đang điều chỉnh, “Chụp ảnh nhanh thôi, Tuế Tuế cậu cũng đến đây đi, chụp xong chúng ta đi.”

Tuế Tuế tới trước mặt họ, cũng rất khó cự tuyệt, “Vậy một tấm thôi, hai người nhanh chân chút.”

Tiêu Hà một mình chạy ở phía trước, nghe được đoạn đối thoại này, cậu thật sự muốn dùng mấy phát súng bắn chết cả ba người họ.

—— ha ha ha ha ha ha ha, mấy người đúng là thần kinh rồi, còn chụp ảnh chung

—— người khác tới tuyệt địa đại lục để chạy trốn, còn mấy người đến đây để đi du lịch à?

—— ngay cả Tuế Tuế cũng gia nhập đội ngũ chụp ảnh rồi, bóng ma sâu trong nội tâm Tiêu Hà sẽ tăng diện tích cho xem

—— game này bán cho mấy người đúng là uổng

—— đằng ấy sẽ vĩnh viễn không biết địch nhân của mình đang làm cái hệ liệt gì đâu

Hoàn chương 28



Red9Thương Tuế Tuế, Tuế Tuế cũng vì bất đắc dĩ thôi mà ( ̄▽ ̄“”)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi