TIỂU KHẢ ÁI CỦA TÔI

Giải đấu khu vực trong nước kết thúc, mọi người vừa chúc mừng SG vừa tiếc nuối vì Tiêu Hà đã không còn có thể quay trở về sân đấu được nữa.

Mà Tiêu Hà sau sự biến động cảm xúc của đêm hôm đó thì đã khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng ban đầu.

Nhưng Tống Dịch biết trong thâm tâm cậu vẫn có gì đó không dễ chịu, vì đã mấy ngày nay cậu không phát sóng trực tiếp rồi.

Gần đây anh cũng vội hẳn lên, vừa nhận chức vụ đạo diễn phối âm chỉnh sửa bộ anime manga, vừa lo lắng lo lắng cho Tiêu Hà nhưng vẫn vội vàng làm việc, sau giờ tan tầm về nhà trông vô cùng mệt mỏi.

Tắm rửa xong anh lên giường nhắm mắt một hồi, chờ đến khi Tiêu Hà lên giường thì anh bừng tỉnh mở to mắt ra.

“Mệt mà sao lại không ngủ?” Tiêu Hà thấy anh bỗng nhiên tỉnh dậy thì mắt trợn tròn hỏi.

Tống Dịch kéo tay Tiêu Hà ôm lấy bả vai của mình, “Anh sợ em không vui.”

Tiêu Hà biết ý anh là gì, “Không sao, vật lý trị liệu cũng tiêu tốn mấy ngày, tay có chút không thỏa mái, mấy ngày nay em tìm Hạng Lập khám qua, anh ta lại sắp bắt em không chơi game nữa rồi.”

Tống Dịch vừa kéo tay phải của cậu qua vừa nhẹ nhàng xoa cho cậu, ngửa mặt lên hỏi, “Sao không nói cho anh biết?”

Tiêu Hà nắm lại tay anh, “Anh đang bận làm việc mà, không muốn làm anh lo lắng.”

Tống Dịch sợ cậu cảm thấy anh làm việc nhiều quá thành mệt cho nên thu liễm tâm tình bản thân lại, không muốn anh phát hiện, “A Hà, chúng ta sẽ không rời khỏi trò chơi này đâu.”

Tiêu Hà nắm lấy tay anh nhẹ nhàng vuốt, “Ừ, lát nữa em sẽ lại cầm M4 full trang bị đi đón anh.”

Tống Dịch bị cậu đùa cho bật cười, “Em thì còn lâu, em chỉ biết cầm M4 full trang bị đến lấy mạng chóa của anh thôi.”

Tiêu Hà cũng bị anh đùa cười một tiếng, sau đó hôn lên mặt anh, “Lần sau không đánh anh, sẽ bảo vệ anh thật tốt.”

“Thật đấy nha! Tay thật sự không thành vấn đề chứ?” Tống Dịch vãn lo lắng.

“Ừ, không sao đâu, mau ngủ đi.” Tiêu Hà buông tay anh ra.

Cậu cũng rút tay mình đang ôm lấy bả vai anh để cho anh ngủ ngon giấc.

Tống Dịch xác thật là rất mệt mỏi, cho nên nằm xuống liền thiu thiu ngủ.

Tiêu Hà nhìn anh ngủ say, nhờ vào ánh sáng đèn bàn nhìn lướt qua tay phải của mình.

“Căn cứ vào tình huống và kết quả kiểm tra, tôi phải nói nghiêm túc với cậu, cậu cần phẫu thuật, vật lý trị liệu chỉ giúp cậu giảm bớt áp lực mà thôi, trị ngọn không trị gốc, hơn nữa vừa tốn thời gian vừa phí tiền, giờ SG cũng đã đoạt giải quán quân, cậu cũng nên buông xuống băn khoăn trong lòng đi, nếu còn muốn cánh tay này thì nghe tôi đi phẫu thuật đi, làm sớm chứ đừng chần chừ, hai ngày này cậu suy nghĩ cho cẩn thận.”

Lời của hạng Lập vọng lại tai cậu, cậu buông tay, đóng đèn bàn, sau đó nằm xuống, tay đáp lên eo Tống Dịch, bản thân cũng nằm xuống ôm anh vào lồng ngực.

Xác thực là nên quyết định sớm, cậu không muốn sau này đến cả sức ôm Tống Dịch cũng không có.

Hai ngày sau này Tống Dịch vội đến mức chân không chạm đất, mà Tiêu Hà sau mỗi ngày đưa anh đi làm thì đều đến chỗ Hạng lập thương lượng chuyện giải phẫu, cậu tạm thời không muốn cho Tống Dịch biết chuyện này, anh đã đủ mệt mỏi, có khi đi đón anh giờ tan tầm, anh còn có thể mệt đến mức ngủ ngay trên đường, cho nên Tiêu Hà không muốn anh vừa phải lo làm việc lại còn lo thêm việc của cậu.

Sản phẩm manga anime mà Tống Dịch thực hiện ba ngày sau chính thức phát hành, sau khi thượng tuyến đạt 3000 vạn click trong một tiếng.

Không ít fan truyện sôi đổi đàm luận, đồ họa cũng không tệ, đầu tư có vẻ rất nhiều, về phối âm cũng biểu đạt nhân vật nguyên tác giống nên 8 phần.

Ngay cả tác giả truyện cũng lên bài khen Tống Dịch và các diễn viên phối âm khác, tỏ vẻ chờ mong sự ra mắt của tác phẩm, không khác gì một bài văn PR phối hợp với bên sản xuất, điều này khiến không ít fan truyện càng thêm mong chờ và càng thêm hứng thú với diễn viên phối âm.

Fan của Tống Dịch trong vòng tăng thêm hơn vạn, có không ít account marketing còn đăng một bài phân tích chuyên môn về anh.

Kết hợp với những hình ảnh và một vài tác phẩm trước kia kết hợp, nói anh có tài có mạo, các tác phẩm đều được đầu tư, chăm chút kĩ lưỡng, sau đó cũng biến tướng thành một bài tuyên truyền về sản phẩm phim sắp ra.

Đây đều có thể hiểu được, dù sao sản phẩm mới cũng sắp xuất hiện, hơn nữa còn là một nhà sản xuất có danh tiếng làm, khẳng định phải có thủ đoạn marketing để PR.

Nhưng thật sự cũng có rất nhiều người cảm thấy hứng thú với anh, ngay cả Weibo cũ của anh cũng bị bọn họ tìm ra.

___Ầu men, cái nhan sắc này mà không ở trong giới giải trí sao?Nếu tham gia vào trong vòng thì có thể bạo thành một tiểu sinh có lưu lượng khá cao đấy!

___Cảm giác như mình phát hiện ra một kho báu vậy, hơn nữa còn cosplay nữa đó! Nhìn thật sự quá đẹp!

___Xác thật có nghe nói qua rồi, đúng là muốn người khác yêu thích mà, lớn lên vừa đẹp giọng lại còn dễ nghe! Vì sao lại không thích cho nổi!

Những kiểu người như này còn tốt, trên cơ bản thì Tống Dịch hằng ngày vẫn thấy những fan kiểu này xuất hiện.

Nhưng vạn lần không ngờ tới, đám fan mới này của anh lại mang trong mình chiếc kính X15 của Holmes.

Nguyên nhân là mấy ngày hôm trước, cũng chính là thời điểm Tiêu Hà đi làm bình luận viên ở thành phố B, trên mạng tung ra rất nhiều ảnh chụp ở một buổi triển lãm, cũng không phải ảnh chụp anh mà là ảnh chụp của một coser mà anh rất thích.

Ban đầu bình luận đều nói về phong cách, còn có rất nhiều người hưng phấn tung ra ảnh chụp mà hôm đó bọn họ đi được chụp với coser đó.

Phục chế gì đó không quan trọng, rất nhiều người tung ra ảnh đi dạo của mình ở đó, cơ hồ đều là ảnh chụp coser đó.

Vì thế mọi người lại bắt đâu bàn luận.

___Rõ ràng đều là ảnh chụp Ngư Ngư! Vì sao ngộ như nhìn thấy thầy Tống vậy?

___Lúc tui chụp ảnh cũng không có ấn tượng, nếu thầy Tống ở đấy thì tui đã nhận ra rồi chứ.

___Hầy, có thể là do thời gian chụp của mọi người không giống nhau rồi

___Mị còn có ảnh chụp chung với Ngư Ngư đó, thầy Tống thì mị không thấy, nhưng mà mị thấy được một chị gái cực kì đáng yêu

___Các vị à! Tôi có một phỏng đoán lớn mật! Có khả năng là thầy Tống cũng mặc trang phục Cos đi chăng?

Lúc này đột nhiên có người phóng to ảnh chụp lên, đơn độc phát bình luận.

___nè nè, mấy người có cảm thấy giống tui không, nhìn thấy rất giống Tống Dịch?

Đây là một ảnh chụp của Ngư Ngư, bối cảnh có không ít người qua đường xuất hiện, nhất là có thể thấy được sườn mặt của một cô gái, trên mặt đeo khẩu trang, nhưng vì giờ cô gái đang uống trà sữa nên kéo khẩu trang xuống, lộ ra sườn mặt.

Ảnh chụp bị phóng to lên rất nhiều và đã được chỉnh màu mosaic, chỉ có thể lấy ảnh chụp nguyên bản của nó để xem xét, chỉ bằng một bên sườn mặt thì không chứng minh được điều gì cả.

___chỗ nào giống? Dáng người cao sao? Từ động tác uống nước đến tư thái của cô gái kia đều không giống đàn ông, hơn nữa thầy Tống mà mặc nữ trang á? Sợ là cậu đang đùa tôi rồi.

___Ha ha ha ha ha ha ha ha, anh bạn mới tới à, yên tâm đi, thầy Tống nào dám mặc nữ trang, cho dù là anh ấy mặc thì ảnh cũng không dám mặc đến những nơi đông người này đâu, bởi vì vị kia nhà ảnh rất táo bạo, nếu bị phát hiện thì khả năng cao là không xuống nổi giường.

___Mấy người chờ chút! Cô gái này ngộ thấy hơi quen đó! Ngộ không phải nói với mấy người là ngộ có ảnh chụp chung với Ngư Ngư sao? Ngộ nhớ là chị gái này cũng chụp chung với Ngư Ngư, cổ lúc ấy cũng đeo khẩu trang, lúc ấy ngộ đang suy nghĩ chắc cổ dễ nhìn lắm, nhưng chính là không có ngực, ha ha ha ha ha, mấy người cứ từ từ, ngộ thả ảnh cho mà xem [hình ảnh]

Bức ảnh được tung ra dễ xem hơn nhiều, là một cô gái đứng ở một bên chờ chụp ảnh chung, cô gái này để tóc mái bằng, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ màu đen, giữa vòng cổ gắn một chú mèo chiêu tài, người mặc một chiếc áo hoodie có mũ màu trắng, mũ áo còn thiết kế có tai mèo, dưới mặc một chiếc váy ngắn màu đỏ, trên eo đeo chiếc đai lưng phối nơ bướm, đi một đôi tất màu trắng và một đôi giày trượt ván đơn giản.

Bởi vì cô đeo khẩu trang che khuất mũi miệng, chỉ để lộ ra đôi mắt, lông mi rất dài, chỉ từ đôi mắt thôi cũng có thể thấy người này thực sự rất đẹp.

Vì thế các fan mang theo kính lúp X15 tìm ra rất nhiều chi tiết.

Ví dụ như bả vai của cô thật là rộng, ngực thì bằng phẳng, tay cô rất dài, ngón tay thì thô, cũng cảm thấy không có cô gái nào lớn lên mà chân lớn như vậy, còn có người soi được dưới chiếc vòng cổ đó mơ hồ thấy hầu kết.

Có người ý đồ lấy đôi mắt của Tống Dịch photoshop lên bức ảnh, thế nhưng cũng cảm thấy khá là khớp.

Nhìn đến đây, Tống Dịch bắt đầu luống cuống.

Bởi vì người này xác thật là anh.

Tiêu Hà không ở nhà mấy ngày, điều này đối với anh chính là thời cơ tốt để tự do thả mình bay nhảy, anh không kiềm chế nổi sự dụ hoặc của việc mặc nữ trang, anh còn mặc nữ trang vui vẻ đi tham dự triển lãm, hơn nữa còn chụp ảnh chung với coser nữ trang đại lão Ngư Ngư nổi danh.

Sau khi rời khỏi triển lãm, anh còn đi dạo một vòng, mua thêm cho mình hai bộ nữ trang nữa.

Vốn dĩ hết thảy đều vô cùng an tâm thư thái, bởi vì Tiêu Hà không ở nhà, toàn đội SG đi thi đấu, phòng làm việc đều đi làm, chỉ có mình anh dành thời gian hưởng thụ tất cả.

Anh ngàn tính vạn tính cũng không ngờ có một ngày lại xảy ra chuyện này, dưới Weibo của anh trình diễn một tiết mục Holmes.

Anh tự nhủ mình phải thật bình tĩnh, chỉ cần anh không thừa nhận thì ai cũng không có cách chứng minh được người này chính là anh.

Anh lại lo lắng về sau Tiêu Hà sẽ nhìn thấy, vì thế lại bắt đầu đứng ngồi không yên.

Rất nhiều lần anh muốn gọi điện cho Tiêu Hà xem phong thanh thế nào nhưng rồi anh lại nhịn xuống, bản thân Tiêu Hà không thích dùng mạng xã hội, trừ những sự kiện trọng đại ra thì cậu rất ít khi xem Weibo, vạn nhất cậu không chú ý đến chuyện này mà anh lại chủ động gọi điện thoại đến chẳng phải đang lạy ông tôi ở bụi này sao?

Anh cứ rối rắm một mình khuyên bảo bản thân, ỉu xìu đến giờ tan tầm thì Tiêu Hà đi đón anh.

Tiêu Hà cảm thấy Tống Dịch có chút không đúng, bản thân cậu lập tức lên cao rất nhiều, cho rằng là anh biết chuyện mình phải làm giải phẫu.

“Sao vậy?” cũng may trên mặt Tiêu Hà không có biểu cảm gì nhiều, cũng không nhìn ra điểm gì.

Tống Dịch lắc đầu, tận lực làm cho ngữ khí của mình thật bình thường hỏi cậu, “Hôm nay lại đến chỗ Hạng Lập trị liệu sao?”

Tiêu Hà gật đầu đáp lại, chuẩn bị lái xe về nhà.

“Không thấy nhàm chán chứ?” Tống Dịch lại hỏi.

“Nghe anh ta nói nguyên một ngày là qua rồi.” Tiêu Hà đúng sự thật trả lời.

Tống Dịch lại trộm nhìn mặt Tiêu Hà, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Xem ra làm người không thể thật sự vênh váo đắc ý nữa.

Hoàn chương 74

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi