TIỂU KHẢ ÁI, TAN HỌC ĐỪNG ĐI!

"Thỏ lớn, dễ uống không?"

"Dễ."

"Vậy cậu cũng cho tôi thử một ngụm."

Sở Sở nhìn ly sữa bò trong tay, buồn buồn nói: "Cậu muốn uống thì tự mình gọi."

"Tôi chỉ muốn uống ly của cậu."

"Không cho."

Lục Xuyên đùa cô, cô bất động không nói, anh đành tự cười cười, cầm ly bia trên bàn một hơi uống sạch, lại rót thêm ly nữa, một bên uống một bên đưa ánh mắt ai oán mà nhìn cô.

Cuối cùng vẫn là Sở Sở mềm lòng, đưa tay kéo kéo lấy góc áo của anh.

"...Cậu uống ít một chút."

Quỷ kế của Lục Xuyên đã đạt được, vừa lòng thỏa ý mà nghe lời buông ly bia đặt xuống, kéo cổ áo lại: "Tôi khát, nhưng người nào đó ngay cả một chút sữa bò cũng không cho tôi uống."

Sở Sở nghĩ nghĩ, rốt cuộc cũng bất động thanh sắc đưa ly sữa đẩy tới trước mặt anh.

Lục Xuyên cười híp mắt cầm lấy cái ly, ngậm ốnghút thô lỗ uống một ngụm.

Chương thiếu, sẽ update sau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi