TIỂU MA PHI CỦA MINH ĐẾ



Thiên Tinh đại lục
Hoàng cung Phong Quốc tráng lệ, rộng lớn
Ngự hoa viên
"Phong Uyển Dư, ngươi muốn chết sao!"
"Phong Uyển Đình, nếu ngươi muốn đánh, bổn công chúa không ngại bồi đâu!"
"Ngươi!"
Giữ nơi trồng đầy những bông hoa xinh đẹp, đại công chúa Phong Uyển Đình và tam công chúa Phong Uyển Dư đang gương cung bạt kiếm.

Đằng sau Phong Uyển Đình còn có hai người, đó là nhị công chúa Phong Uyển Đồng và tứ công chúa Phong Uyển Như
Dù là ba vs một nhưng ba vị công chúa không dám động thủ.

Đơn giản là vì cả ba yếu hơn Phong Uyển Dư
Tiện nhân Phong Uyển Dư sao năm đó ngươi không chết hắn luôn đi, sống lại làm cái gì! Không chỉ vậy thực lực còn tăng mạnh như vậy! Hiện tại còn may mắn ở bên cạnh nam nhân đẹp như vậy!
Cửu U Hoàng đứng một bên nhìn màn tỷ muội tương tàn mà chẳng có hứng thú.

Chỉ là một đám tự cho mình là nhất, chẳng thú vị chút nào.

Hắn như Huyền Nhi!
Không biết Huyền Nhi sao rồi? Hắn luôn cảm thấy tên Hàn Dạ Minh kia quá mức nguy hiểm.

Cần phải quay về càng sớm càng tốt!
Dự vào năng lực của Huyền Nhi, có lẽ bây giờ đã điều tra được không ít chuyện.


Có lẽ quay về bên nàng được rồi!
"Khụ khụ, tam công chúa, tại hạ cũng ở lại hoàng cung vài ngày rồi.

Trong nhà còn có đệ đệ đang chờ, cáo từ!"
"Bạch công tử, Á!"
Không biết hay cố tình, khi Phong Uyển Dư chạy tới, đột nhiên bị ngã bổ nhào vào người Cửu U Hoàng
Từ một góc độ không ai nhìn thấy, khoé môi Phong Uyển Như nâng lên
" Là ta bất cẩn, Bạch công tử không sao chứ?"
Nàng quan tâm lo lắng hỏi.

Cửu U Hoàng lắc đầu.

Hắn luôn cảm thấy hình như có thứ gì vừa bám lên người hắn.

Thử kiểm tra không phát hiện bất thường, có lẽ do hắn quá cẩn thận!
"Để ta sai người đưa công tử ra ngoài!
"Không cần! Cáo từ!"
Phong Thiên đại lục, Học Viện Quang Dao
"Tiểu Du ngươi cuối cùng cũng trở về.

Hôm qua ngươi đi đâu mà cả ngày không thấy bóng dáng đâu vậy!"

"Xử lý chút chuyện!"
Quay trở lại học viện, Kim Kha Luân vẫn như mọi lần nhiệt tình chào đón.

Lúc sau, Cửu U Hoàng cũng tới
Vốn muốn định nói gì đó nhưng sắc mặt nàng hơi biến đổi.

Cửu U Hoàng nhìn thấy vậy lo lắng hỏi
"Có chuyện gì sao?"
"Kim Kha Luân ngươi ra ngoài!"
"Ồ, được!"
Mặc dù không biết chuyện gì, nhưng hắn biết đây không phải là chuyện của hắn!
"Trước khi quay lại đây, có ai chạm vào ngươi không?"
Đột nhiên hỏi như vậy, Cửu U Hoàng hồi tưởng lại
"Trước khi đi khỏi Phong Quốc, Phong Uyển Dư có ngã vào ta!"
"Vậy thì đúng rồi!"
Không biết ngón tay Cửu U Huyền bắn ra thứ gì, vừa chạm vào hắn, trên y phục liền hiện ra một thứ
Đó nhìn giống bột huỳnh quang nhưng lại càng không giống
Sắc mặt Cửu U Hoàng hơi trầm
"Huỳnh lộ!"
Huỳnh lộ một khi bám vào người sẽ rất khó tẩy đi, quan trọng hơn nó dùng để truy dấu vết.

Bất quá, bột huỳnh lộ này hơi kỳ lạ, với tu vi hiện tại của hắn lại không phát hiện
Cửu U Huyền nhìn bột huỳnh lộ màu tím nổi bật trên tà áo trắng, hơi suy tư
"Bột huỳnh lộ đã bị biến đi, so với huỳnh lộ thường còn lợi hại hơn mấy lần!"
Sau đó, nàng kể cho hắn nghe toàn bộ chuyện ở Quỷ giới, bao gồm cả chuyện vết rách không gian.

Nghe xong, Cửu U Hoàng hơi trầm ngâm một lát
"Nếu nàng tới từ đó, vậy bột huỳnh lộ này lợi hại hơn bình thường cũng chẳng lạ!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi