TIỂU MA PHI CỦA MINH ĐẾ



Cửu U Huyền thấy tiểu cô nương ngã trong lòng không phản ứng gì, liền gọi lại một lần nữa:" Cô nương, ngươi không sao chứ?"
Tiểu cô nương kia phục hồi tinh thần, gương mặt có chút lúng túng, đứng dậy:" Đa...đạ tạ công tử!"
Lúc này, có vài người chạy tới trong trang phục nha hoàn hớt hải chạy tới:" Công chúa, người không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"
Công chúa?! Cửu U Huyền nhướng mày, nàng đoán quả nhiên không sai, thân phận tiểu cô nương trước mắt không tầm thường nhưng không ngờ lại là công chúa
" Thì ra là công chúa! Tại hạ thất lễ! Không biết công chúa có sao không?"
Lạc Như Tuyết mỉm cười ngại ngùng, mặt vẫn còn đỏ:" Không sao! Vừa rồi đa tạ công tử! Không biết quý danh của công tử là gì?"
" Tạ hạ tên Cửu Dạ!"
Cửu Dạ sao, tên hắn (Cửu U Huyền) thật hay
" Thì ra là Cửu công tử, ta tên Lạc Như Tuyết, có thể gọi ta là Tuyết Nhi "
Lạc Như Tuyết công chúa thứ tám của Vũ Hoàng do hoàng hậu sở sinh muội muội ruột của đương kim thái tử - Lạc Vu Quân.

Là công chúa Vũ Hoàng sủng ái nhất vì thế tính tình trở lên kiêu căng, cậy sủng mà kiêu, thường xuyên khi dễ bắt nạt các công chúa, hoàng tử khác
Đây là những tư liệu điều tra được, thật không ngờ lại gặp vị công chúa này ở đây

Không khí xung quanh không hiểu sao trở lên lạnh đi.

Nàng khẽ liếc ra đằng sau mình, thấy ánh mắt của hắn trở lên lạnh như hàn băng.

Có lẽ là hắn không muốn ở đây nữa nên tâm tình không tốt, mà sao hắn không về trước chứ?
Thực chất không phải là do nàng nghĩ.

Hàn Dạ Minh khi nhìn thấy người khác nhảy vào lòng của nàng, không hiểu sao hắn rất khó chịu không lòng rất muốn một chưởng đánh hồn phi phách tan nàng ta ( Lạc Như Tuyết), nhưng nghĩ đến nàng ( Cửu U Huyền) còn đang ở đây nên chỉ đành nhịn xuống.

Mặc dù biết Lạc Như Tuyết là nữ nhân nhưng vẫn rất khó chịu
" Tại hạ còn có việc, cáo từ!"
Lạc Như Tuyết khẽ cúi người:" Công tử đi đường cẩn thận! Đúng rồi, yến tiệc tối nay không biết công tử có tới không?"
" Tạ hạ sẽ đến!"

Sẽ đến, thật tốt quá! Trong lòng Lạc Như Tuyết vô cùng vui mừng
Một bên Hàn Dạ Minh thấy hai người đã chào tạm biệt mà vãn còn nói chuyện.

Không kiên nhẫn nữa, trực tiếp cầm tay kéo nàng đi
Cửu U Huyền không kịp phản ứng gì, gương mặt đằng sau lớp mặt nạ có chút nghi hoặc
Hắn bị gì vậy? Muốn về thì tự về trước đi, kéo nàng làm cái gì?
Lạc Như Tuyết nhìn bóng lưng nàng mà si mê đứng đó mãi khi cung nữ gọi mới phục hồi tinh thần
" Các ngươi nói xem bổn công chúa và hắn thế nào?"
Tiểu Hạnh là cung nữ đi theo hầu hạ bên cạnh cô công chúa này từ nhỏ nên vừa nghe chủ tử mình nói liền biết ý
" Người là công chúa đương nhiên là xứng với hắn rồi!"
Lạc Như Tuyết nghe xong lời mà Tiểu Hạnh nói mặt càng thêm đỏ
" Đó là đương nhiên! Không biết hắn có dung mạo ra sao, nhưng đôi mắt của hắn thật đẹp! Nó y như ngôi sao lấp lánh trên trời vậy!"
" Công chúa, nô tỳ nghe nói hôm nay quốc sư về có dẫn theo bằng hữu mà hình như người đó nghe nói cũng tên là Cửu Dạ thì phải, có khi nào là vị công tử vừa nãy không?"
" Thì ra là bằng hữu của quốc sư! Vậy không phải yến tiệc tối nay hắn cũng đến sao? Mau quay về tắm rửa chuẩn bị.

Bổn công chúa muốn mình là người nổi bật nhất tối nay, thu hút tất cả ánh mắt!"
" Vâng!" Tiểu Hạnh nhận lệnh, đỡ nàng về sửa soạn cho yến tiệc tối nay.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi