TIỂU MA PHI CỦA MINH ĐẾ



" Tên kia đâu, sao không thấy hắn?"
Đi vào hoàng cung được một đoạn, Chí Vĩ mới phát hiện không thấy bóng dáng Hàn Dạ Minh đâu
Tên kia lúc nào cũng thích thần không biết quỷ không hay mà đi mất
" Hắn nói có việc nên đi rồi!"
Nàng thản nhiên trả lời mà không biết người bên cạnh nhìn nàng với ánh mắt không thể tin, nhưng cũng rất nhanh nàng nhận ra điều khác thường
Cửu U Huyền:" Ngươi nhìn bổn công tử với ánh mắt đó là sao?"
" Hắn...hắn thật sự nói với ngươi à?"
Nhưng đổi lại chính là ánh mắt kì quái của nàng dành cho hắn
Chí Vĩ cũng biết mình phản ứng thái quá nên có chút xấu hổ mà quay sang chỗ khác nhưng trong đầu vẫn không ngừng nghĩ tới chuyện vừa rồi
Mặt trời hôm nay mọc từ phía tây lên sao? Mà sáng nay hắn trông thấy mọc từ phía đông mà?! Hay là hắn đổi tính rồi? Cũng không đúng, hắn mà đổi tính thì sao không nói cho hắn ( Chí Vĩ) biết nữa mà chỉ nói cho nàng biết.

Không lẽ...Không, không thể nào!
Đang suy nghĩ vớ, thì một thân ảnh bạch y yêu kiều bước tới, không ai khác chính là Lạc Như Tuyết
Lạc Như Tuyết hơi cúi người hành lễ:" Tham kiến Cửu công tử, Quốc Sư đại nhân!"
Hôm nay nàng một bộ bạch y được làm tỉ mỉ, trên đầu đeo nhiều trâm cài bằng vàng tinh sảo, trang điểm cũng vô cùng tỉ mỉ, đôi môi nở một nụ cười nhẹ, đẹp như một bông hoa bạch liên xinh đẹp nở rộ trên dòng sông giữa bầu trời đêm tối.


Nếu là nam nhân khác có lẽ sẽ không nhịn được mà muốn ôm vào lòng âu yếm
Nhưng đáng tiếc, hai người trước mặt này một chút cũng chẳng có phản ứng gì.

Trong lòng Lạc Như Tuyết vô cùng bất mãn
Màu trắng vô cùng nhạt nhẽo nên Lạc Như Tuyết nàng ghét nhất là màu trắng.Nhưng bởi vì, thấy hôm nay thấy hắn ( Cửu U Huyền) mặc bạch y, nàng mới nghĩ rằng hắn thích màu trắng nên mặc giống hắn.

Quả nhiên nàng đã đoán đúng
Nhưng hiện tại người trước mặt một chút phản ứng cũng không có, trong lòng càng phát bực.

Vì để giữ hình tượng nên mới không biểu hiện ra ngoài.

Cho dù như vậy vẫn không qua được mắt của hai người trước mặt
" Công chúa đa lễ rồi.

Bọn ta còn phải tới chỗ hoàng thượng, không làm phiền nhã hứng của công chúa nữa, cáo từ!"

Chí Vĩ nói xong không để ý tới Lạc Như Tuyết liền đi ngay, nàng cũng không muốn dây dưa chốc lấy phiền phức nên cũng đi luôn
Đi một đoạn, bọn họ liền nghe thấy tiếng giận dữ của Lạc Như Tuyết chút giận nên cung nữ
Chí Vĩ liền lên tiếng trêu đùa:" Ngươi đúng là cả nam lẫn nữ đều không tha nha!"
Nàng nhún vai không tỏ ý kiến.

Cái đó cũng đâu phải lỗi của nàng đâu!
Cửu U Huyền:" Như Tuyết, trong trắng như tuyết! Cái tên này rất đẹp nhưng lại không hợp với nàng ta!"
Hai người không nói nữa, một mạch thẳng đến ngự thư phòng
...****************...
Thiên Tinh đại lục
Minh Điện
" Chủ nhân, người của chúng ta điều tra được, lần ám sát trước có kẻ đã thao túng Sát Ngọc Môn, nhưng vẫn chưa tra ra được người đứng đằng sau là ai!"
Hỗn Độn một bên cung kính báo cáo tình hình cho chủ nhân của mình
Hàn Dạ Minh nghe vây cũng không có phản ứng gì, nhưng trong đầu lại nhớ lại chuyện tối hôm đó
Không lẽ chuyện này có liên quan tới chúng!?
Cũng không phải không có khả năng.

Chuyện trời đời không gì là không thể sảy ra
Nếu nàng biết chúng vậy phải tìm hiểu thật kĩ từ chỗ nàng rồi
Cho dù không nói nhưng không có nghĩ là hắn không có cách khiến nàng nói ra chuyện hắn muốn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi