TIỂU MA PHI CỦA MINH ĐẾ



Ở một chỗ nào đó trong điện, có một vị tiểu thư khoảng 18 tuổi đang ngồi
Nàng khoác một bộ sam y, làm tôn lên dáng người yêu kiều, thon gọn của mình.

Gương mặt thanh tú, mái tóc được vấn lên bằng vài cây trâm vàng.

Mặt nàng cúi xuống, che đi sự bất thường của mình
Tiêu Lạc Nhi, tại sao lại là tiện nhân kia?! Không lẽ nàng còn sống? Không! Không thể nào! Xích Huyết sâm lâm đâu phải là nơi an toàn gì, một khi vào đó mà không có sự cho phép của vị kia thì chỉ có chết, cho dù Tiêu Lạc Nhi có thoát khỏi truy sát thì không có nghĩa là sẽ sống trở ra khỏi sâm lâm
Nghĩ như thế, nàng liền bình tĩnh trở lại mà không biết, biểu cảm vừa rồi đã thu hết vào mắt vị công tử bạch y ngồi trên kia
Chỉ là chuyện nàng ta không ngờ chính là: Người mà bọn họ coi là phế vật sau nay sẽ trở về báo thù, trả lại những đau khổ mà họ gây ra cho nàng
Còn về phần người nhà Tiêu gia, Tiêu hoàng hậu, thái tử cũng như Vũ Hoàng và các vị có mặt ở đây đều có chút ngạc nhiên.

Thật không ngờ người hắn ( Cửu U Huyền) muốn tìm lại là vị tiểu thư phế vật của mấy năm trước
Vẻ mặt Vũ Hoàng hiện lên có khó khăn.


Lạc Vu Quân thì khó chịu nhíu mày, giống như không hề muốn nhớ lại cái tên này
Lúc này một giọng nói bên cạnh Vũ Hoàng truyền tới
" Người mà Cửu công tử muốn tìm chính là đứa gái ruột của bổn cung!"
" Thì ra là cháu gái của hoàng hậu nương nương.

Vậy không biết có thể đưa tại hạ gặp nàng không?"
Không biết từ đâu Tiêu hoàng hậu lấy ra một chiếc khăn tay màu làm, chỉ thấy nàng ta đưa lên lau những giọt nước mắt đang rơi, dựa vào Vũ Hoàng nói
" Công tử có điều không biết.

Tám năm trước, nàng...nàng...!"
Tiêu hoàng hậu lúc trẻ chính là một mỹ nhân, cho dù hiện tại đã gần bốn mươi nhưng do bảo dưỡng tốt nên thoạt nhìn cũng chỉ hai mươi.

Nhìn thấy mỹ nhân trong lòng khóc lóc như vậy, Vũ Hoàng không nhịn được mà an ủi
Một bóng dáng sam y bước ra chính điện, hành lễ với mọi người:" Khiết Nhi tham kiến hoàng đế bá bá, tham cô mẫu, quốc sư! Có thể để cho Khiết Nhi nói vài câu không?"
" Chuẩn!"

Được sự đồng ý của Vũ Hoàng, nàng hướng tới phía Cửu U Huyền giới thiệu:" Cửu công tử, tiểu nữ là Tiêu Lộ Khiết đích nữ đại tiểu thư của Tiêu gia, là đại tỷ của Lạc Nhi!"
" Thì ra là Tiêu đại tiểu thư, tên rất hay.

Trong trắng tinh khiết, đơn thuần như giọt sương!"
Nghe thấy người ta khen mình, nàng kẽ mỉn cười, trong lòng vô cùng đắc ý.

Quả nhiên nam nhân đều giống nhau, rất thích nữ nhân xinh đẹp
Tốt nhất đừng để Cửu U Huyền biết suy nghĩ trong lòng nàng, nếu không sẽ đem nàng chỉnh đến thừa sống thiếu chết
Có điều câu tiếp theo của nàng chẳng khác đang giáng một cái tát thật đau lên mặt nàng ta
" Bất quá...Tiêu Lộ Khiết là ai vậy?"
Mặt Tiêu Lộ Khiết trở lên xấu hổ, thân thể cứng đờ.

Có người nghe xong nàng nói thì che miệng cười trộm, khiến cho nàng ta tí nữa giữ không nổi hình tượng đẹp trong mắt mọi người
Cửu U Huyền thấy người khác phản ứng như vậy liền quay sang người đang ngồi xem kịch bên cạnh
" Này! Chí Vĩ, nàng là ai?"
" Hả?!"
Bị điểm danh, Chí Vĩ thấy hàng trăm con mắt đang nhìn vào mình, lại nghĩ đến việc vừa rồi thì có chút xấu hổ
Ngươi có biết thẳng thắn như vậy có thể tức chết người không? Cho dù không biết đó là ai thì cũng đừng phải nói to như vậy chứ?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi