TIỂU MA PHI CỦA MINH ĐẾ



Khảo nghiệm kết thúc, những người thông qua đều được an bài ổn thoả trong học viện chờ ba ngày sau chọn khu học tập
Phòng của Cửu U Huyền
" Ngươi...sao lại ở đây?"
Sao tên này lại tới nữa? Hắn không về Minh Điện chạy tới nới này làm gì?
" Ngươi có vẻ không chào đón bổn đế?"
Nếu là người khác chắc chắn sẽ bị khí thế này doạ sợ nhưng người trước mặt hắn là Cửu U Huyền
" Nơi này quá nhỏ bé, không chứ nổi Minh Đế đại nhân ngươi đại giá quang lâm!"
" Vậy nơi này đồng dạng cũng không chứ nổi Cửu Đế đại nhân ngươi đại giá quang lâm!"
Cửu Đế và Minh Đế đều là hai đại nhân vật của đại lục.

Hiện tại một người xuất hiện ở đây, người kia cũng tới được.

Ý tứ trong lời nói của Hàn Dạ Minh rất rõ ràng, là: Ngươi đến được ta cũng đến được!
Cửu U Huyền sao không nghe ra được chứ, nhất thời nghẹn lời
Thực hảo, vậy mà lại dùng lời này để phản bác
" Nói đi, ngươi tới là có ch..."

Chưa kịp nói hết câu, một giọng nói có phần ẻo lả, đúng chính là ẻo lả vọng vào
" Tiểu Minh Minh sao ngươi lại chạy tới đây? Ngươi làm tìm rất lâu đấy!"
Tiểu Minh Minh?!
Phụt! Cái tên này đúng là rất thú vị nha!.

Ngôn Tình Tổng Tài
Ngọc Thượng Sắc không biết từ đâu chui ra.

Vẫn là bộ hồng y yêu nghiệt, vẫn là bộ dáng ma mị thường ngày
" Ngươi là ai?"
Vị "tỷ tỷ" này nhìn có vẻ rất thân thuộc với Hàn Dạ Minh.

Ngọc Thượng Sắc cũng chú ý tới nàng, trong đầu vụt qua một ý nghĩ
" Ta tên Ngọc Thượng Sắc.

Ngươi chắc hẳn là Bạch Tử Du đi!"
" Ngọc Thượng Sắc, cái tên này cũng giống như ngươi đều thật xinh đẹp!"
Ngọc Thượng Sắc nghe vậy thì vô cùng vui mừng, tiến lên khoác vai nàng
" Ngươi so với tảng băng kia đáng yêu hơn nhiều! Tên kia suốt ngày nói tên của ta chẳng ra đâu!"
" Vậy sao?"
" Đúng vậy! Huynh đệ sau này ngươi ở học viện có ai khi dễ cứ đánh cho ta, ta bảo kê cho ngươi!"
Cửu U Huyền chỉ cười không nói.

Mà Hàn Dạ Minh nhìn cảnh này thì vô cùng ngứa mắt.

Ngay lập tức đi lên tách hai người ra
" Này, ngươi làm gì vậy? Ta với Bạch huynh đệ đang nói chuyện!"
" Nàng là nữ nhân!"
Hả? Đợi chút nữ nhân? Thì ra là vậy!

Ngọc Thượng Sắc đang thắc mắc vì sao tên này lại để ý tới một "nam nhân", thì ra là nàng!
" Ngươi chính là người đã giúp hắn giải nguyền rủa đi?"
Cửu U Huyền gật đầu.

Ngọc Thượng Sắc trong đầu bỗng loé lên một hồi tính kế
Hắc hắc! Hàn Dạ Minh để xem lần này lão tử làm sao chỉnh ngươi!
" Tiểu muội muội, nói cho ca ca biết muội tên là gì?"
Nhìn gương xinh đẹp kia, Cửu U Huyền luôn có cảm giác mình đang bị tính kế.

Bất quá dù sao cũng là người quen của Hàn Dạ Minh, nếu như thật sự tính kế nàng, nàng liền không ngại cho hắn biết thế nào gọi là tính kế!
" Cửu U Huyền!"
" Cửu U Huyền sao, tên rất hay!"
" Ngọc Thượng Sắc, nói đủ rồi ngươi có thể đi!"
Hàn Dạ Minh không khách khí trực tiếp đuổi người.

Ngọc Thượng Sắc lại tỏ ra không nghe mặc kệ
" Ta chính là viện trưởng của Học Viện Quang Dao, nếu có người gây sự cứ mặc kệ mấy cái quy tắc kia đi.

Có ta chống lưng cho ngươi!"
Quy tắc của Học Viện Quang Dao rất nghiêm ngặt.


Không được tự ý đánh nhau, muốn đánh tới lôi đài.

Nếu vi phạt lập tức nghiêm phạt.

Mà hình phạt của học viện cũng rất khủng bố, nên không có ai ngu ngốc đi phạm quy
Bất quá nếu nàng thật sự muốn động thủ, thì chắc chắn sẽ không đơn giản chỉ là đánh người
" Chỉ cần không có người trêu chọc ta, thì chắc chắn ta sẽ không động thủ đánh người!"
" Đúng rồi! Thân phận của ngươi là gì? Sao ta không thể nhìn ra được tu vi của ngươi!"
Dù sao cũng coi như quen biết, nàng cũng không ngại nói
" Ngươi đoán thận phận của bổn quân là gì?"
Bổn quân?! Cửu U Huyền?! Cửu?!Không lẽ là...!
" Ngươi không lẽ là...!"
Biết là thân phận của Cửu U Huyền không tầm thường nhưng thật không ngờ vị ăn cùng bàn ( vai vế ngang nhau) với Minh Đế Hàn Dạ Minh lại chạy tới đây!
Vốn đang định nói thêm nhưng vừa nhìn lại thì mới phát hiện nơi này chỉ còn mỗi hắn
Người đâu?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi