TIỂU MA PHI CỦA MINH ĐẾ



Cửu U Huyền phát ngốc, không khống chế được kinh hô
" Quang Đế!"
Không sai nam nhân trung niên trước mặt nàng chính là Quang Đế
"Nha đầu, (1)biệt lai vô dạng!"
"Nơi này là do ngươi tạo ra?"
Cửu U Huyền dò hỏi.

Quang Đế cũng không dấu, hắn gật đầu
"Nơi này tạo ra là để chờ ngươi tới!"
Chờ nàng? Để làm gì?
"Thực ra, Quang giới và Ám giới vẫn tồn tại.

Chỉ là bị phong ấn mà thôi!"
Cái gì?! Nàng tưởng hai giới đã bị huỷ ở trận đại chiến rồi chứ? Xem tình hình vẫn còn một đống chuyện nàng chưa biết a!
" Ngươi muốn ta phá vỡ phong ấn đến Quang giới để lên làm đế quân?"
"Rất thông minh! Nhưng trước hết ngươi cần phải làm Vân Thiên hoàn chỉnh đã!"
Hoàn chỉnh là có ý gì?
"Vân Thiên trong tay ngươi chỉ hoàn chỉnh nhất khi có một nửa còn lại! Một nửa còn lại cũng đã tìm được rồi.


Nó ở trong tay tiểu tử hắc y cùng ngươi tiến vào đây!"
Hả?! Hàn Dạ Minh?! Không phải chứ!
"Chẳng lẽ bây giờ ta đi cầu hắn trả một nửa Vân Thiên cho ta?"
"Hắn và ngươi mỗi người chính là một nửa chủ nhân của Vân Thiên.

Vân Thiên hoàn chỉnh thì vẫn sẽ như cũ hắn và người đều có thể tiến vào Vân Thiên!"
Dùng chung Vân Thiên với Hàn Dạ Minh, đùa gì vậy?
Quang Đế đương nhiên nhìn ra sự khó chịu của nàng
Haiz! Nha đầu này vẫn vậy! Không bao giờ thích dùng chung đồ với người khác!
" Ngươi biết gia tộc bảo hộ chứ?"
" Biết!"
Gia tộc bảo hộ Quang giới Hàn gia!
Khoan! Hàn gia, Hàn Dạ Minh?! Trùng hợp,nhất định là trùng hợp.

Đúng nhất định là vậy!
" Hắn và ngươi..."
"Đừng nói nữa! Ta cảm thấy Vân Thiên không cần hoàn chỉnh đâu, cứ để vậy là được rồi!"
Cửu U Huyền trực tiếp cắt ngang lời của Quang Đế.

Nàng đương nhiên biết Quang Đế đang nói chuyện gì.

Nếu hắn là người của gia tộc bảo hộ, vậy sau này nàng càng phải tránh xa hắn ra, không thể để hắn biết chuyện này!
"Nha đầu, ngươi không muốn thực hiện chuyện đó vậy cũng nên để Vân Thiên hoàn chỉnh.

Quang Đế một ngày không thể không có vua.

Ngươi cũng thấy đó, tàn dư của Ám giới cũng đang ở bên ngoài!"
Đúng vậy! Quang giới một khi thất thủ, đại lục cũng sẽ xong đời!
" Hảo!"
Thấy nàng đồng ý, Quang Đế cũng yên tâm phần nào.


Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới chuyện gì đó
"Năm đó, Tiểu Hoàng là do ngươi cứu?"
" Ân!"
Từ lúc nhìn thấy Quang Đế, nàng đã đoán ra.

Hiện tại chỉ xác nhận thôi, quả nhiên là vậy!
" Được rồi, để ta đưa ngươi ra ngoài.

Nhớ nhất định phải khiến Vân Thiên hoàn chỉnh!"
Cửu U Huyền gật đầu có lệ.

Nàng thiệt tình chẳng muốn làm chút nào! Thôi vậy, lấy đại cục làm trọng!
Đào Yêu đỉnh
Ba người Hàn Dạ Minh, Ngọc Thượng Sắc, Cửu U Hoàng đang đứng chờ nàng
Cửu U Hoàng, ngồi một chỗ đả toạ bỗng nhiên mở miệng nói
" Tránh xa nàng ra!"
Lời này chính là nói cho Hàn Dạ Minh nghe.

Lúc này Cửu U Hoàng không hề ôn hoà nữa mà thần sắc lãnh băng, khí thế toả ra không hề thua kém Hàn Dạ Minh
" Nếu không thì sao?"
" Trừ khi ta chết, nếu không đừng hòng động tới nàng!"
Ngọc Thượng Sắc lùi lại.


Hai người này không thể bình tĩnh nói chuyện sao?Nói chuyện còn đấu đá ngầm!
Ánh mắt va chạm nhau, trong đôi mắt toé lên ánh lửa va chạm kịch liệt!
Bỗng nhiên, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trước mắt ba người.

Thu hồi khí thế, Cửu U Hoàng trở lại bộ dáng ôn hoà như xưa, so với vừa rồi như hai người khác nhau
" Huyền Nhi, ra rồi! Chơi có vui không?"
" Cũng được! Phát hiện ra vài chuyện thú vị!"
" Vậy nói cho ta nghe!"
"Hảo! Quay về Học Viện Quang Dao ta nói cho ngươi!"
Cửu U Hoàng nở nụ cười, đưa ánh mắt kiêu kích về phía Hàn Dạ Minh.

Dĩ nhiên chuyện này nàng không biết!
Nhìn hai thân ảnh đi xa, Ngọc Thượng Sắc bỗng mở miệng
" Ngươi có phải nhận ra hơi muộn không?"
" Muộn? Bổn đế lại không cảm thấy muộn, thời gian vừa đúng!"
__________________
(1)Biệt lai vô dạng: thường được dùng để hỏi thăm người lâu ngày không gặp lại..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi