TIỂU THÊ BẢO

Công tử Tống gia ở bên cạnh nhìn hai người một bộ nhận người thân vẻ mặt rất chi là mộng bức, thẳng đến khi bị một công tử quen biết ở chỗ ngồi bên trêи kéo qua, được nhỏ giọng phổ cập thông tin về Vệ gia một hồi, lúc này mới rõ ràng, hoá ra phủ Xương Bình Hầu cùng Vệ gia còn có một tầng quan hệ thông gia thân cận như vậy.

Bạch Quả cùng Vệ Lương Âm tự nhiên ngồi cùng nhau, Vệ Lương Âm là đứa nói nhiều, thấy Bạch Quả khó khăn trong việc nói thoạt nhìn rất là thẹn thùng, liền chọn một ít chuyện thú vị khi hành quân đánh giặc nói cho Bạch Quả nghe, Bạch Quả khi thì giật mình khi thì bị chọc cho buồn cười, trong lúc nhất thời không khí rất tốt. Nhưng cho dù hai người bọn họ chơi đến vui vẻ, khẳng định cũng sẽ không quen nhìn người xuất hiện.

Hai bên sườn đại điện rộng lớn tinh xảo, Ninh Tả Đình ngồi ở không quá thấy được một bàn thượng, nhìn về phía Bạch Quả hừ lạnh một tiếng nói: "Đại công tử hầu phủ này số cũng thật là tốt, lúc trước mới được thánh thượng tứ hôn cho Tĩnh Vương, lúc này lại lòi ra một cữu cữu tướng quân đánh thắng trận trở về, đúng là cái chuyện tốt gì đều bị hắn chiếm hết." Từ lần trước ra khỏi hành cung của công chúa An Ninh nơi cùng Lý Tiên Nhi náo loạn kia,không nói chuyện hắn ném không ít mặt mũi thế gia, tiếp theo ngày hôm sau nha môn trong kinh có người tới cửa cáo trạng hắn phóng ngựa hành hung giết chết người, may là kinh thành phủ doãn cùng nhà hắn có quan hệ thông gia, thả tiểu phụ nhân cáo trạng kia cũng cùng lắm chỉ là xuất thân gia đình bình dân, lúc này mới dùng một ít thủ đoạn đem sự tình cưỡng chế ép xuống.

Nhưng rốt cuộc lúc sau việc này cũng bị Ninh Quốc Công biết được, không chỉ có đem Ninh Tả Đình ném vào trong từ đường suy nghĩ lại, hơn nữa còn phạt hắn bằng gia quy của Ninh gia ước chừng một trăm gậy. Thẳng đến mấy ngày trước đây, Ninh Tả Đình thật sự chịu không nổi, ở trong từ đường hôn mê bất tỉnh, lúc này mới làm mềm lòng phu nhân Ninh Quốc Công trộm từ trong từ đường thả ra.

Sau khi rời khỏi từ đường, Ninh Tả Đình tức giận nô tài bên người làm việc ngu xuẩn, mỗi một cái tiểu phụ nhân đều giải quyết không xong, muốn bắt đám nô tài kia, khi hết giận mới lại từ trong miệng hạ nhân bên cạnh biết được, ngày ấy sau khi hắn rời đi, nguyên lai là xe giá phủ Tĩnh Vương cản người lại, đem tiểu phụ nhân kia đưa vào kinh.

Ngày ấy Ninh Tả Đình cũng đi thưởng yến cúc, sao có thể không rõ ràng người ngồi trêи xe giá của Tĩnh Vương kia rốt cuộc là ai? Trong lòng oán giận Bạch Quả xen vào việc người khác, mà Ninh Tả Đình lại từ trước đến nay giỏi nhất là giận chó đánh mèo, cho nên không chỉ có tiểu phụ nhân kia dám can đảm trạng cáo hắn, ngay cả Bạch Quả, trước mắt cũng bị ghen ghét.

"Tả Đình, ngươi nói nhỏ chút, nơi này là hoàng cung, không chấp nhận được cái tính tình ở nhà kia của ngươi lấy làm càn ở đây đâu nha." Ngồi ở bên cạnh Ninh Tả Đình chính là ấu nữ của nhị phòng Ninh gia Ninh An Nhan, dung mạo dịu dàng tú lệ, nhưng mặt mày lại lộ ra một cổ nồng đậm không vui.

Ninh An Nhan lúc này tiến cung là bị Ninh Quốc Công phu nhân giao phó, muốn kêu nàng hảo hảo coi chừng Ninh Tả Đình, đừng lại để hắn gặp cái chuyện nhiễu loạn gì, không chừng lại liên lụy đến Ninh An Dung hiện giờ chưa có sắc phong gì, tuy là nói thế thôi nhưng cũng không chấp nhận được Ninh gi bọn họ gây ra bất luận là sai lầm gì.

Tính Ninh Tả Đình vốn là khinh thường mấy cái nhị phòng, hắn cười lạnh nhìn Ninh An Nhan là cầm lông gà đương lệnh tiễn *, nhưng rốt cuộc cũng khϊế͙p͙ sợ lần trước bị đưa ra quan phủ, vì thế chỉ âm dương quái khí nói thầm vài câu mới từ bỏ.

*: nghĩa là đại khái là cầm cái lông gà mà cứ cho là lệnh tiễn, chỉ bọn thấp hèn có chút quyền mà lên mặt

"Cái người mặc áo màu lam bên kia, trước kia biểu đệ đắc tội à?" Vệ Lương Âm từ nhỏ tập võ, lỗ tai rất thính, Ninh Tả Đình cùng Ninh An Nhan khoảng cách từ chỗ hắn cùng Bạch Quả không là tính xa, nếu không phải là đề cập đến hầu phủ, hắn cũng lười đi nghe đối phương đang nói cái gì, nhưng nếu nói, Vệ Lương Âm liền tạm thời nghe một chút, không nghĩ thế nhưng là đang chửi móc Bạch Quả.

Bạch Quả hướng về phía chính giữa điện nhìn nhìn, phát hiện người lam y trong miệng Vệ Lương Âm nói chính là Ninh Tả Đình, có chút mờ mịt nói: "Chỉ là, trước kia gặp qua một lần...... Hình như là công tử Ninh gia, hắn mới vừa rồi, làm sao vậy?"

Vệ Lương Âm liếc mắt, uy một viên nhãn đã lột vỏ vào trong miệng Bạch Quả, cười tủm tỉm nói: "Không có gì, chỉ là biểu ca cảm thấy ánh mắt người này rất châm chọc, cả người đều lộ ra cổ ghen tức, cũng không biết mấy ngày nay có tắm không, trêи người so với tiểu binh quân doanh còn hôi hơn."

Bạch Quả được đút nhãn đến miệng, ngẩn người, đầu kia Vệ Lương Âm lại tiếp tục nói mấy chuyện thú vị trong quân doanh cho cậu, thực mau liền đem lực chú ý của cậu hấp dẫn.

Một bên, hai người bên người Tống gia công tử nguyên bản chỉ là nghe lén hai người nói chuyện phiếm, không nghĩ đến Vệ Lương Âm thế nhưng lại so sánh công tử Ninh gia cùng mấy tiểu binh quân doanh mười ngày nửa tháng đều không tắm một lần, còn nói đối phương so với tiểu binh người còn hôi hơn......

Miệng công tử Vệ gia này không khỏi cũng quá ác đi? Công tử Tống gia nhịn không được che miệng "Ha ha ha ha" ra tiếng, liên tiếp rước lấy ánh mắt kinh ngạc của mấy công tử tiểu thư bên cạnh, cũng đồng thời lúc này, Tấn Nguyên Đế cùng Triệu thái hậu cũng mang theo nhóm cung phi khoan thai tới muộn.

"Thỉnh an Thái Hậu nương nương, các vị nương nương."

Thế gia công tử cùng tiểu tỷ muội trong tiệc sôi nổi đứng dậy hành lễ, được công chúa An Ninh đỡ Triệu thái hậu vội cười nói: "Đều mau đứng lên đi."

Triệu thái hậu ngồi trêи chủ vị, để công chúa An Ninh ngồi ở bên người mình, mặt khác đợi cung phi cùng hoàng công tử, hoàng công chúa nhập toạ, nhìn một lần con cái thế gia ở hai bên sườn, mới cười khẽ nói: "Hôm nay là bệ hạ khao thưởng tam quân quốc yến, chư vị công tử tiểu thư ở trước mặt ai gia cũng không cần giữ lễ tiết, chỉ lo náo nhiệt và ăn uống chơi đùa là được." Dừng một chút, Triệu thái hậu lại cười hỏi, "Nghe nói hôm nay Vệ tướng quân cũng đem tiểu công tử vào cung?"

Vệ Lương Âm đứng ở đằng trước, nghe vậy chắp tay khom lưng, hướng Triệu thái hậu hành lễ: "Thần tử Vệ Lương Âm bái kiến Thái Hậu."

"Mau tới đây để ai gia nhìn một cái?" Triệu thái hậu vẫy tay, tươi cười từ ái mà nhìn Vệ Lương Âm đi đến trước mặt hắn, tinh tế đánh giá, "Là hảo hài tử, nhiều năm như vậy ngươi theo phụ thân ngươi ở bên ngoài, chắc là bị không ít khổ."

Vệ Lương Âm nói: "Không khổ."

"Hảo hài tử," Triệu thái hậu lắc lắc đầu, đem trêи cổ tay vòng ngọc ra, đặt ở trong lòng bàn tay Vệ Lương Âm, lại cười nói, "Đi thôi."

Vệ Lương Âm cung kính nói: "Đa tạ Thái Hậu nương nương thưởng."

Triệu thái hậu cười gật gật đầu, ngay sau đó cũng để các tiểu thư công tử nhập tọa.

Đàn sáo thanh thanh, ca vũ bình khởi, trong cung điện,các cung nhân được phân phó, đem từng đạo ngự thiện bưng lên tịch yến.

Vệ Lương Âm trở về vị trí, thưởng thức vòng ngọc Thái Hậu thưởng trong tay, ngó trái ngó phải, thì ra là không đem vòng ngọc tính kế.

Bạch Quả vốn là an tĩnh ngồi ở bên cạnh, thấy Vệ Lương Âm muốn đem vòng ngọc thu vào trong tay áo, do dự ngăn lại động tác của hắn, tiểu tâm liếc mắt về phía Triệu thái hậu trêи thượng vị, thấy gương mặt hiền từ Thái Hậu nương nương đang hướng công chúa An Ninh cười nói cái gì đó, mới nhấp nhấp môi, nhỏ giọng cùng Vệ Lương Âm nói: "Biểu ca, vẫn là đem vòng tay này...... Mang lên đi."

Vệ Lương Âm nghi hoặc giương mắt, ngữ khí ghét bỏ nói: "Vì sao? Biểu đệ là cảm thấy vòng tay này đẹp sao?" Hắn nói tới đây, nhíu mày, không đợi Bạch Quả mở miệng lại nói, "Vòng tay này là Thái Hậu thưởng, hiện tại đưa cho ngươi không được, chờ chúng ta ra cung lại cho ngươi mang chơi, được chưa?"

Bạch Quả vội lắc đầu như trống bỏi, đỏ mặt nói: "Không, không phải......"

Vệ Lương Âm: "Không phải, không phải cái gì?"

Bạch Quả thấp giọng nói: "Không phải, vòng tay của biểu ca, là Thái Hậu nương nương ban thưởng...... Cho dù biểu ca không thích đồ vật của nữ tử, cũng không thể, không bận tâm đến mặt mũi của Thái Hậu nương nương." Nói đến nơi này, Bạch Quả mím môi, lại khuyên: "Vòng tay này, biểu ca vẫn là mang lên đi?"

Chuyện này nói trắng ra là vẫn là hai chữ "Thể diện", mà Vệ Lương Âm từ nhỏ sinh trưởng ở bên ngoại, không hiểu loanh quanh lòng vòng trong kinh thành, chỉ cho rằng chính mình nhận lấy đồ vật, cảm tạ xong liền tính xong việc nhỉ.

Bất quá hắn đối Bạch Quả rất có hảo cảm, nếu Bạch Quả nói không thể cất vào, hắn tạm thời liền nghe theo tiểu biểu đệ mình nói vậy, đem vòng tay đeo vào.

"Thế mà rất hiểu chuyện." Ở vị trí chủ vị, ma ma bên người Triệu thái hậu rót cho bà một ly trà, cùng công chúa An Ninh cười nói, "Ai gia nguyên bản còn nghĩ tiểu công tử Vệ gia này mới từ bên ngoại trở về, ít nhiều sẽ không có quy củ, không nghĩ tới ánh mắt nhìn thật ra khá tốt."

Công chúa An Ninh cười cười cũng nói: "Vệ gia nhiều thế hệ làm tướng, Đại Tấn ta đã cải cách lại, là phụ hoàng coi trọng thần tử. Vệ tiểu công tử chính là Vệ tướng quân thế hệ sau, tuy không phải thân sinh, lại cũng không thua thân tử, tuy là quy củ kém chút, nhưng An Ninh tin tưởng hắn cũng chỉ là vô tình mà thôi, đều không phải là đối với Hoàng tổ mẫu có điều bất mãn."

Triệu thái hậu vừa lòng gật gật đầu, giống như không chút để ý nói: " Đứa bé bên người Vệ tiểu công tử kia ai gia nhìn có chút quen mắt."

Công chúa An Ninh nghe vậy, rũ rũ mắt khôi phục lại hờn dỗi hướng Triệu thái hậu cười khẽ vài tiếng, sau ra vẻ thở dài mà nói: "Hoàng tổ mẫu chính là đã quên, vị tiểu công tử kia còn không phải là phụ hoàng trước đó vài ngày ban cho Tam hoàng huynh làm tiểu vương phi sao? Đáng thương cho tiểu công tử thoạt nhìn đôn hậu ôn tồn này, chờ sang năm gả cho Tam hoàng huynh, liền dựa vào cái tính tình kỳ quái kia của Tam hoàng huynh, còn không biết muốn đem tiểu công tử này tra tấn thành cái dạng gì!"

Triệu thái hậu nghe xong lời này của nàng, không khỏi cười mắng An Ninh: "Có người nói hoàng huynh của mình như vậy không hả?"

"An Ninh ăn ngay nói thật mà." Công chúa An Ninh ôm cánh tay Triệu thái hậu, âm thanh yêu kiều nói, " Nhưng mà Hoàng tổ mẫu ngàn vạn lần đừng đem lời này của An Ninh nói cho Tam hoàng huynh nghe, An Ninh hiện giờ còn muốn hảo hảo sống mấy năm nữa."

"Không lựa lời, ngươi đây đều là học ai đây?" Triệu thái hậu ngoài miệng nói lợi hại, mặt lại mang ý cười mà duỗi tay điểm điểm trán công chúa An Ninh, "Ai gia nhớ rõ mẫu hậu ngươi là người dịu dàng hiền thục, Thái Tử cũng là lễ nghi nhân hậu, như thế nào cố tình dạy ra tiểu nghịch ngợm như ngươi?"

An Ninh công chúa liền cùng Triệu thái hậu cười sáng lạn: "Đâu phải do mẫu hậu An Ninh cùng Thái Tử ca ca đâu, rõ ràng đều là phụ hoàng cùng Hoàng tổ mẫu sủng tôn nhi sủng ra như vậy luôn sao."

Triệu thái hậu lắc đầu cười nói: "Ngươi nha."

Bị An Ninh làm gián đoạn, Triệu thái hậu liền đem Vệ Lương Âm cùng Bạch Quả quên ở sau đầu, ma ma bên người hình như có cảm giác liền nhìn về phía công chúa An Ninh, lại bị An Ninh nhợt nhạt nhìn một cái làm sợ tới mức cúi thấp đầu, không dám lại nghĩ nhiều cái gì.

Nữ quyến bên này không khí nhất thời náo nhiệt lại hài hòa, mà bên tịch thượng nam tân, Tấn Nguyên Đế mới vừa mang theo vài vị hoàng tử Vương gia ngồi xuống, phía dưới khách khứa liền ra một trận lộn xộn.

"Đây là làm sao vậy?" Tấn Nguyên Đế nhíu lại mi, "Triệu Lâm, ngươi qua nhìn xem."

Lão thái giám bên người được gọi là Triệu Lâm tuân lệnh, tiểu bước nhảy nhót mà chạy đến chỗ khách khứa ở cuối tịch điện tìm tòi đến tột cùng, không bao lâu ở trong đám lộn xộn, chạy về tới bên người Tấn Nguyên Đế nói: "Là con cháu nhà Huệ phi nương nương không cẩn thận đổ trà làm bẩn quần áo của một vị thiếu gia Bùi gia, lão nô đã sai cung nhân mang thiếu gia Bùi gia đi bên ngoài thiên điện sửa sang lại quần áo."

"Ừ."

Lúc này, Tấn Nguyên Đế chỉ gật gật đầu, vẫn chưa đem cái việc nhỏ này để ở trong lòng.

Mà tịch hạ, Tĩnh Vương Tạ Lâm nhận và giữ chén rượu, hai tròng mắt hơi rũ.

"Tam ca suy nghĩ cái gì, như thế nào một câu cũng không nói?" Tần Vương nghiêng đầu, giống như vô tình hỏi.

Tạ Lâm uống một ngụm rượu, nâng nâng mắt, đạm mạc cười nói: "Bổn vương mới nếm thử rượu có mùi hương thuần này, uống vào dễ say, Tứ đệ không bằng cũng thử xem?" . Đam Mỹ Hài

Tần Vương hồ nghi mà liếc hắn một cái, kêu thái giám bên cạnh rót cho hắn một ly: "Đệ đệ thật ra cũng muốn xem rượu có thể được tam ca khen như có vị như thể nào."

Tạ Lâm nghe vậy, tầm mắt dừng ở chén rượu trong tay Tần Vương, cười như không cười, không nói gì.

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay có chút việc chậm trễ, ngày mai tận lực viết nhiều hơn

Ngô, 6000 hoặc là 8000?

ps: Hỗ động trước ở ngược tra sau, ngược tra xong rồi, hỗ động còn xa sao!

Editor: Chúc mừng ngày quốc tế chống kì thị LGBT!!!!!! ❤️

..........

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi