TIỂU TỔ TÔNG NGANG BƯỚNG CỦA HOẮC GIA

“Mẹ, khoảng thời gian vừa qua mẹ đã phải chịu khổ rất nhiều, giờ tới lúc nghỉ ngơi rồi.” Vân Nghiên Thư nắm lấy tay của Lý Ngọc Châu, ánh mắt đau lòng, chân thành nói: “Con đã sắp xếp cho mẹ một chuyến du lịch cao cấp đến tuần lễ thời trang ở Châu u, mẹ sang đó thư giãn, tiền con sẽ chuyển vào tài khoản cho mẹ, mẹ muốn mua gì cũng được.”

“Giờ phút quan trọng thế này, sao mẹ có thể đi được chứ!” Trong ánh mắt Lý Ngọc Châu hiện lên ý hận khồng muốn rời đi, cắn răng nghiến lợi nói, “Ngày nào trừ khử được con tiện nhân Vân Thanh đỏ, ngày đó lòng mẹ mới được yên!”

Đúng là sự ngu xuẩn, thành công thì ít mà hỏng việc thì nhiều!

Ánh mắt Vân Nghiên Thư có chút nóng lòng, Lý Ngọc Châu ở lại sẽ chĩ trở thành vật càn cô ta trong tương lai!

“Mẹ, mẹ biết Vân Thanh mưu mô, thủ đoạn độc ác thế nào mà, con sợ khi đó nó sẽ giống như con giun xéo lắm cũng quằn, không có lợi cho mẹ!” Vân Nghiên Thư lo sợ ôm chặt Lý Ngọc Châu, “Con đã mất đi em gái, không thể mất đi mẹ nũ’a! Mẹ yên tâm, đựi tới khi con đánh bại hoàn toàn Vân

Thanh ở cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa, khiến con tiện nhân đỏ cả đời này cũng không ngóc đầu lên nổi, con sẽ lập tức đón mẹ về!”

Lời này khiến Lý Ngọc Châu mềm lòng, bà ta ở lại, quả thực cũng chẳng giúp được gì…

Lý Ngọc Châu cân nhắc lợi và hại, cuối cùng mới miễn cưỡng đồng ý.

“Vậy mẹ nghe con, trước tiên rời khỏi Bắc Thành. Mẹ không tới Châu u, mà mẹ sẽ ờ quê, đợi tin tốt cùa con!”

“Vâng.”

Lý Ngọc Châu đi đâu cũng không quan trọng, chỉ cần khồng cản trở việc của cô ta là được!

Đưa Lý Ngọc Châu đi, nụ cười ấm áp trên khóe miệng của Vân Nghiên Thư lập tức biến mất, cô ta sẽ không ngây thơ tin Tần Dĩ Nhu vì tình chị em mà giúp đỡ cô ta.

Phía sau chắc chắn còn có lí do khác…Giờ cô ta vẫn chưa thể chắc chắn, nhưng dù thế nào đi nữa, cô ta nhất định phải nắm lấy cơ hội này!

Chỉ cần lợi dụng tốt dư luận, giành được quán quân trong

cuộc thi bậc thầy điều chế nước hoa, cuộc đời cô ta sẽ quay trở lại thời kì đình cao, cô ta sẽ trở thành người đệ nhắt phu nhân không thề lay chuyển ở Bắc Thành!

Trong mắt Vân Nghiên Thư hiện lên sự nham hiểm thâm độc, lần này, cô ta nhất định sẽ đạp con tiện nhân đáng chết Vân Thanh kia xuống bụi!!

Ý nghĩ này vừa hiện lên, điện thoại của cô ta bỗng nhiên vang lên.

Là điện thoại Vấn Hiển Tòng gọi đến.

Trong mắt Vân Nghiên Thư hiện lên sự giễu cợt.

Sau khi Tập đoàn Đế Vương cồng khai đầu tư 8 tỉ vào Vân gia, Vân Hiển Tông lúc trước luôn kêu gào đòi cắt đứt quan hệ với Vân Nghiên Thư giờ lại đồi sang bộ mặt người cha tốt, ngày nào cũng gọi điện hỏi thám.

Nhưng trước mắt, cô ta chắc chắn có chỗ dùng tới Vân Hiền Tông.

“Cha.” Vân Nghiên Thư bắt máy, giọng nói vẫn dịu dàng như trước.

“Nghiên Thư à, hôm nay sức khỏe con thế nào? Khỏe hơn

rồi chứ? Mai cha sẽ đón con ra viện!”

Giờ trong mắt Vân Hiển Tông, Vân Nghiên Thư chính là con át chủ bài, là cái cây hái ra tiền!

Vân Hiển Tông hận không thể coi cô ta là tổ tiên mà cúng được!

“Cảm ơn cha.” Vân Nghiên Thư biết Vân Hiển Tồng vẫn còn lời muốn nói, cô ta ung dung chờ đợi.

Quả nhiên đúng như vậy.

“Nghiên Thư à…” Vân Hiển Tông do dự nói, “CEO của Tập đoàn Đế Vương đầu tư lần đầu đã đưa cho chúng ta 8 tì, người ta giúp mình nhiều như vậy, cha nghĩ tìm một cơ hội,

mời vị CEO đó án bữa cơm! Con xem có thể sắp xếp thời gian không?

Lúc đầu Vân Nghiên Thư có thể leo lên cố gia, Vân Hiển Tông đã nghĩ là tồ tiên phù hộ, không ngờ…giờ lại xuất hiện thêm Tập đoàn Đế Vương ngay cả cố gia cũng không thể sánh bằng!!

Những người lúc đầu còn muốn hủy hợp đồng hợp tác cùng Vân gia, giờ liền thay đồi thái độ, quay lại cầu xin ông ta tiếp tục họp tác.

Vân Hiến Tông được tâng bốc, người cứ lâng lâng.

Nếu có thể có mối quan hệ tốt với Tập đoàn Đế Vương, cho dù có bé nhỏ thế nào, cũng đủ để khiến ông ta một bước lên mây!

Sau này Bắc Thành không chỉ có 5 gia tộc lớn, nói không chừng còn có thêm chỗ cho Vân gia!!

“Con quả thực có qua lại quen biết với CEO của Tập đoàn Đế Vương. Con có thể thử hẹn anh ta ra ngoài án bữa cơm…”

Vân Hiển Tông vui mừng khôn xiết: “Vậy thì tốt quá! Giờ cha sẽ đi sắp xếp!!”

“Cha,nhưng chưa chắc anh ta đã đồng ý…”Vân Nghiên Thư giả vờ khỏ xử thở dài, “Những chuyện lúc trước chị Vân Thanh làm, CEO cũng đã nghe qua, ấn tượng của anh ấy về chị không tốt chút nào…Cha sinh con ra mà không dạy dỗ chính là lỗi lầm của người cha…Con sợ anh ta sẽ vì chuyên đó mà sẽ có thành kiến với cha.”

Lại là con súc sinh Vân Thanh đó!!

Vân Hiển Tồng không khỏi tức giận.

“Con súc sinh đỏ danh tiếng của bản thân xấu thì thôi, lại còn liên lụy tới Vân gia chúng ta!!”Ông ta do dự, nhưng vẫn quyết tâm, trầm giọng nói, “Con yên tâm, ta sẽ đề cho cả thế giới biết, Vân gia ta chỉ có một đứa con gái là con! Con súc sinh kia, không có quan hệ gì với Vân gia chúng ta!!”

Dầu sao con súc sinh đó, vốn dĩ cũng không phải con gái của ông ta!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi