TIÊU TỔNG, XIN THA CHO TÔI

Chương 859

Nghe được sự giễu cợt trong lời nói của anh, Tống Du bật cười.

Xem ra là bị hắn nói trúng rồi.

Bọn họ làm bạn bè đã rất nhiều năm, đều lần lượt đến tuổi lập gia đình, Tiêu Kỳ Nhiên là người được chú ý nhất trong số họ, hôn nhân của hắn hiển nhiên cũng là ưu tiên hàng đầu.

Quả thật, những người như bọn họ không cách nào tùy tâm ý lựa chọn nửa kia, Tiêu Kỳ Nhiên cũng tất nhiên sẽ không dễ dàng trở thành ngoại lệ.

“Nếu tôi ly hôn, tôi hẳn là sẽ đuổi theo Giang Nguyệt.” Tống Du bỗng nhiên không đầu không đâu nói một câu: “Gần đây cô ấy có khỏe không? Nghe nói cô ấy không còn là người nổi tiếng nữa.”

Tống Du còn cố tình nói thêm: “Trước khi kết hôn chưa kịp ôn chuyện với cô ấy, có lẽ cậu biết địa chỉ hiện tại của cô ấy đúng không? Gần đây tôi chỉ định đi nghỉ dài ngày…”

“Tống Du.” Tiêu Kỳ Nhiên híp mắt lại: “Tôi không ngại thu hồi lời nói khi nãy đâu.”

Tống Du hoàn toàn hiểu ra, lập tức giơ hai tay lên cười cầu xin tha thứ: “Tôi sai rồi, cầu xin buông tha.”

Đáp án rõ ràng như vạch trần, lại hỏi tiếp, ngược lại có vẻ không thức thời.

Tuy rằng trong lòng có chút mất mát, nhưng Tống Du cũng chỉ có thể cười trừ, nhìn Tiêu Kỳ Nhiên đầy ẩn ý:

“Ngươi nghĩ kỹ rồi, tính toán cùng Giang Nguyệt thật?”

“Ừ.”

Vừa rồi hỏi ra mấy vấn đề, nhưng chỉ có lần này, Tiêu Kỳ Nhiên mới thẳng thắn trả lời cho Tống Du.

Tống Du nhướng mày, đùa giỡn: “Tự tin như vậy, cô ấy sẽ đáp ứng cậu sao?”

Điều này vừa vặn hỏi đến điểm đau của Tiêu Kỳ Nhiên.

Thấy sắc mặt hắn bỗng nhiên nghiêm túc, trong lòng Tống Du hiểu rõ, lại như đổ thêm dầu vào lửa thêm một câu:

“Nghĩ cũng đúng, chuyện lúc trước cậu làm thật sự là hỗn loạn, cô ấy không nói hận cậu, coi như là nhân từ rồi.”

Tiêu Kỳ Nhiên: …

Lòng tự trọng của anh rất khó để anh nói cho Tống Du biết, thật ra Giang Nguyệt đã từng nói ra ba từ này.

Nhưng Tiêu Kỳ Nhiên không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, và giọng điệu vẫn như trước, thanh âm lạnh nhạt: “Tôi có kiên nhẫn.”

“Cậu có kiên nhẫn, cũng phải xem người khác có nguyện ý chờ hay không.”

Tống Du biết nhìn lòng người, không chút do dự vạch trần hắn: “Nếu đối phương ngay cả một bước đột phá cũng không cho cậu. Cho dù cậu có kiên nhẫn trăm năm, cuối cùng cũng chỉ có thể là ‘trăm năm cô đơn’.”

Tiêu Kỳ Nhiên đỡ trán, không nói nên lời: “Cậu trái lại rất hiểu rõ những chuyện này nha.”

Tống Du thoải mái đáp: “Tôi là luật sư, biểu cảm của cậu còn không thể gạt được tôi đâu.”

Rõ ràng là con đường theo đuổi Giang Nguyệt của Tiêu Kỳ Nhiên rất gập ghềnh.

Tiêu Kỳ Nhiên vốn kiềm chế ý niệm hút thuốc trong đầu, hiện tại cùng Tống Du tán gẫu vài câu như vậy, hắn ngứa tay lại muốn hút thuốc: “Quả thật như cậu nói, tình hình hiện tại có chút phức tạp. “

Tống Du cảm thấy hứng thú: “Nói nghe thử xem?”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi