TIỂU TRÙ NƯƠNG Ở BIÊN QUAN



Lúc này hoàng cung sớm đã loạn thành một đoàn, nơi nơi đều là tiếng khóc của cung nữ thái giám.

Tân đế một thân long bào sáng rực, nửa bên người đều là vết máu, trường kiếm trên tay cũng dính máu chưa khô.

Người của Khôn Ninh cung sáng sớm đã nhận được tin tân đế xách theo kiếm đi về hướng bên này, đại cung nữ bên cạnh Hoàng Hậu khóc lóc khuyên nàng mau chóng chạy đến trong cung của Thái Hậu trốn đi.


Trên mặt Hoàng Hậu mang theo buồn bã, nàng là một mỹ nhân đoan trang, mặt mày như họa, khí chất ung dung.

Giờ phút này đang nhẹ nhàng vỗ về bụng mình, đáy mắt ngậm nước mắt cười lạnh nói: “Hắn tốt nhất là giết chết bổn cung, lại nâng đỡ người trên đầu quả tim của hắn ngồi lên vị trí hoàng hậu này đi!”“Nương nương, ngài tội gì vào lúc này đi so đo với hoàng thượng? Ngài có mang long tự, chờ bệ hạ hết giận rồi, ngài chịu thua việc thì này cũng liền trôi qua.

Sau lần này tiện nhân Tích Tần kia còn có thể được thánh sủng sao? Đợi tiểu hoàng tử sinh ra, bệ hạ sớm đã ném tiện nhân kia lên chín tầng mây rồi, nể mặt tiểu hoàng tử, bệ hạ nơi nào còn sẽ cùng ngài so đo mấy cái này!”Đại cung nữ một phen tận tình khuyên bảo, thấy Hoàng Hậu vẫn không dao động, chỉ đành phải chạy nhanh sai người đi Từ Ninh Cung thỉnh Thái Hậu lại đây.

*Khi đại môn Khôn Ninh Cung bị tân đế một chân đá văng ra, Hoàng Hậu còn đang ở trong điện dùng thuốc dưỡng thai hôm nay, trên bàn con trước người còn bày đồ ăn.

Nhìn người cầm trường kiếm trong tay, ngược sáng đi vào trong điện, Hoàng Hậu thậm chí còn có tâm tình hỏi hắn: “Bệ hạ hiếm khi đến Khôn Ninh Cung của ta một chuyến, Cảnh Ý, dâng đũa cho bệ hạ.

”Đại cung nữ hầu hạ ở một bên nhìn thấy trên trường kiếm trong tay hoàng đế còn nhỏ máy, run run rẩy rẩy bày thêm một bộ chén đũa lên trên bàn con.

Vẻ mặt Tân đế chợt sắc bén, nhấc chân liền đá ngã bàn con, thức ăn tinh xảo toàn bộ đều đổ ngã trên mặt đất, đại cung nữ cũng bị sợ tới mức thét chói tai một tiếng.


Hoàng Hậu uống xong một ngụm thuốc dưỡng thai cuối cùng, mới giương mắt nhìn về phía Tân đế: “Bệ hạ làm gì thế?”Trường kiếm trong tay Tân đế chỉa về phía nàng, tiếng nói u lạnh như miếng băng mỏng ở hồ Thái Dịch đầu đông: “Trẫm có phải đã bảo ngươi làm người an phận thủ thường một chút hay không?”Đáy mắt của Hoàng Hậu tất cả đều là thê lương cùng tự giễu: “Bệ hạ không ngại nói cho thần thiếp, làm sao là an phận thủ thường? Là nhìn trượng phu của mình hàng đêm ở trong cung của nữ nhân khác còn phải vui vẻ ra mặt? Hay là thân là chủ lục cung liền bởi vì ăn quả vải ngươi thưởng cho vị kia, cung nhân lấy quả vải trở về liền phải bị ngươi đánh chết sao?”Người Liêu Nam Vương cài ở bên cạnh Hoàng Hậu có thể thành công kích động nàng dùng tiểu nhi tử Phàn gia đối phó với Khương Ngôn Tích, còn phải tính công vào việc đế hậu sống lâu không hợp.

Mỗi năm nhóm quả vải đầu tiên đưa vào cung và cuối cùng đưa vào cung tới đều là là vật hiếm nhất.

Năm nay, đợt vải cuối cùng đưa vào cung chỉ có tam khay, một khay tất nhiên là đặt ở tẩm cung của Tân đế, một khay đưa tới trong cung Thái Hậu, Hoàng Hậu đương nhiên cho rằng khay cuối cùng đáng lẽ thuộc về nàng mới phải.

Ai ngờ sáng sớm Tân đế liền đem khay vải kia thưởng cho Tích Tần.

Người Hoàng Hậu phái đi lấy quả vải cùng người bên Tàng Kiều điện xảy ra tranh chấp, cuối cùng quả vải tự nhiên là bị người của Hoàng Hậu cường thế cầm đi.

Vị ở Tàng Kiều điện kia cảm thấy bị khuất nhục cực lớn, giận dỗi với tân đế vài ngày, tân đế vì để nàng ta hết giận, không động vào được Hoàng Hậu đang mang thai trong người, liền hạ lệnh đem cung nhân trong cung Hoàng Hậu ngày ấy đi lấy quả vải kéo đi Thận Hình Tư đánh chết.

Tân đế nghe được lời này của Hoàng Hậu, trên mặt càng thêm tức giận: “Chính bởi vì chuyện này mà ngươi liền hạ độc kế này muốn hại chết nàng? Độc phụ làm sao xứng chưởng quản lục cung?”Một câu “Độc phụ” kích thích nước mắt Hoàng Hậu liều chết nhịn ở trong hốc mắt nháy mắt lăn xuống.


Nàng cười khổ một tiếng, nhắm mắt lại nói: “Thần thiếp không biết bệ hạ đang nói cái gì, bệ hạ nếu là chê thần thiếp chướng mắt, muốn cho người mới nhảy lên vị trí này thì không ngại dùng một kiếm kết liễu thần thiếp!”Khi người trong cung nàng bị bắt đã liền cắn lưỡi tự sát, chứng cứ hoàn toàn không có.

Trước mắt Hoàng Hậu liều chết không nhận, tân đế trong cơn giận dữ, thật sự hận không thể trực tiếp dùng một kiếm kết liễu nàng.

Nhưng mà…… Không thể……Cũng không phải bởi vì hài tử trong bụng nàng mà là thế lực của nhà mẹ đẻ Hoàng Hậu ở trên triều đình.

Kiếm phong chống lên yết hầu của Hoàng Hậu, chỉ cách khoảng mấy li.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi