TIỂU TÚC BẢO ĐÁNG GỜM

Chương 491

“Đường Tráng Cẩm vốn không nhiều xe cộ qua lại, nữ quỷ kia tức giận với người khác nên mới làm liên lụy bọn ta…”

Đường Tráng Cẩm?

Đường Tráng Cẩm vào một năm trước…

Tô Nhạc Phi sực nhớ ra một chuyện: “Quả thật cách đây một năm đã xảy ra một trận tai nạn giao thông trên đường Tráng Cẩm, lúc ấy bọn tôi có một công trường ở gần đó.”

“Một nữ tài xế đang lái xe trên đường với tốc độ rất chậm, lúc đi vào tuyến đường một chiều thì chiếc xe đằng sau chờ lâu quá mất kiên nhẫn, nam tài xế trong đó muốn vượt qua.”

“Nhưng nữ tài xế không cho nam tài xế vượt, nam tài xế bực dọc, lúc lái tới đường Tráng Cẩm đã nhiều lần cố ý thắng xe ngay trước xe của nữ tài xế.”

Nữ tài xế cũng bắt đầu bực mình theo, thế là so bì với nam tài xế. Hai người càng ngày càng tăng tốc, giành đường vượt xe, cuối cùng nữ tài xế mất lái, tông vào chiếc xe vận tải kế bên.

Xe vận tải không kịp trở tay, tông chết hai mẹ con đang từ cột giao thông đang hiển thị đèn xanh băng qua đường, người mẹ ấy còn đang ôm con…

Sau đó nam tài xế bị bắt, do cố tình giành đường, cuối cùng làm cho cả nữ tài xế, người mẹ đang mang thai cùng với một bé gái mất mạng nên bị xử tù chung thân.

Tô Tử Du tỉnh ngộ: “Hóa ra là vậy…”

Thảo nào tự dưng khuôn mặt của nữ quỷ hồi nãy bung bét cả ra, hóa ra là do chết trong một vụ tai nạn xe cộ.

Túc Bảo ngờ vực hỏi: “Sư phụ, thế tại sao dì mặc đồ đỏ lại biến thành lệ quỷ ạ?”

Ai cũng chết như nhau, dì mang thai và bé gái sau khi chết đều biến thành cô hồn bình thường, trong khi người này lại biến thành lệ quỷ.

Kỷ Trường trả lời: “Có lẽ do lúc chết cô ta giận dữ lắm mà chẳng cách nào giải tỏa được, dù gì trước khi chết cũng đang so bì với người khác mà, trùng hợp lúc đó lại đang mặc đồ đỏ nữa.”

Có lẽ trong suy nghĩ của nó, chính nam tài xế đã hại chết mình, nó nung nấu chấp niệm muốn kéo nam tài xế chết cùng mình nên hóa thành lệ quỷ đòi báo thù cũng chẳng có gì là lạ.

Túc Bảo mím môi, thoáng chốc chẳng biết nên đánh giá thế nào là đúng, thế nào là sai.

Dì vỡ bụng không tuân thủ luật an toàn giao thông là không đúng nhưng dì mặc đồ đỏ đang đi đường mà giành đường vượt ẩu với người khác, hại chết dì vỡ bụng và bé gái…

Cũng không đúng!

Trong trường hợp này, rốt cuộc họ có đáng được thông cảm hay không?

“Sư phụ… Thế chúng ta phải thu dì vỡ bụng kia ạ?” Bé con ngẩng đầu nhìn Kỷ Trường, trên mặt đầy vẻ bối rối.

Kỷ Trường thì mặt mày thản nhiên như không, không có một chút nhân từ nào: “Thu.”

Tô Tử Du: “Chuyện này…”

Kỷ Trường nói: “Đúng là đứa trẻ không có tội tình gì nhưng con cái không thể trở thành lý do để người ta gây ra lỗi lầm được, biết chưa?”

“Trên thế giới này có hàng ngàn người đáng thương, nhưng họ không thể đòi hỏi người khác nhường nhịn mình chỉ vì mình đáng thương được.”

Hắn cụp mắt nhìn về phía Túc Bảo, trong lòng thầm thở dài.

Thật sự rất khó cho bé khi bây giờ bắt bé phải lý giải được những chuyện vô cảm nhưng lại khó mà làm được này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi