TIỂU TÚC BẢO ĐÁNG GỜM

Chương 762

“Bỏ đi….” Tô Cẩm Ngọc xem như mình gặp xui xẻo, cứ coi như đang hành thiện tích đức vậy.

Bối Thần Vũ lại khăng khăng một mực: “Không được, để chị đi lục xem chị còn đồng nào không, nhà chị nợ tiền thuê nhà quá nhiều rồi….”

Cô ta lục lọi ví hồi lâu, lấy ra 10 tệ….

Tô Tiểu Ngọc nói: “Ôi….bỏ đi…”

Tô Cẩm Ngọc nheo mắt nhìn, ví của Bối Thần Vũ phồng lên thế kia mà cô ta tìm hồi lâu vẫn không chịu mở ngăn bên trong?

“Em trai xui xẻo, lên!”

Quỷ xui xẻo nghẹn họng, hóa ra nó chính là một công cụ.

Nó cam chịu số phận bò lên đầu Bối Thần Vũ.

Bối Thần Vũ đang lấy mấy đồng xu trong ví ra thì sợi dây cao su trên tay dùng để buộc tóc vô tình vướng vào khóa kéo của túi…

Xoẹt một tiếng, Bối Thần Vũ còn chưa kịp phản ứng thì xấp tiền trong ngăn khóa của ví đã rơi ra ngoài!

Bối Thần Vũ lóng ngóng tay chân.

Mọi người sững sờ, mẹ của Bối Thần Vũ không thể ngờ con gái bà ta lại có nhiều tiền tới vậy.

Bối Thần Vũ hết cách, chỉ đành làm bộ kinh ngạc: “A, số tiền này…sao lại ở đây?”

“Con biết rồi…Hôm qua con tới bệnh viện kiểm tra, có một dì cứ lôi kéo con mãi…. Nhất định là dì ấy lén nhét vào ví của con…. ”

Tô Cẩm Ngọc câm nín.

Diễn như thật ấy nhỉ!!

Dù sao thì tiền cũng rơi ra rồi, Bối Thần Vũ chỉ đành trả tiền thuê phòng mấy tháng và tiền điện nước.

Đến khi ra khỏi cửa, Tô Tiểu Ngọc vẫn lơ mơ!!

Mấy tháng tiền thuê nhà cứ vậy mà thu được rồi ư?

Thuận lợi quá lại khiến cô ấy hơi bất an….

Tô Cẩm Ngọc khẽ ho một tiếng: “Thu được rồi thì cầm tiền rồi về đi!”

Nói rồi Tô Cẩm Ngọc lại xoa đầu Tô Tiểu Ngọc.

Tô Tiểu Ngọc mù mờ rời đi.

Trong phòng.

Tim Bối Thần Vũ đau như muốn rỉ máu, khó khăn lắm cô ta mới kiếm được từng ấy tiền…

Vốn định dùng số tiền đó mua quần áo đẹp, mỹ phẩm chăm sóc da….

Cô ta khổ quá nhiều năm rồi, bây giờ muốn được ăn diện xinh đẹp như những cô gái khỏe mạnh khác, cũng muốn xứng đôi với Tô Nhất Trần…..

Mẹ Bối Thần Vũ hỏi: “Con ơi, số tiền kia là người khác cho con thật sao?”

Bối Thần Vũ cụp mi, che đi ánh mắt hoảng loạn, nói: “Dạ….Là một dì giàu có cho con..”

Đáy mắt mẹ Bối Thần Vũ chất chứa sự vui mừng, thật tốt….Nếu lần nào tới viện kiểm tra cũng gặp được những người như vậy thì tốt biết bao…

Bà ta vui vẻ tiếp tục việc trong bếp.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi