TIỂU YÊU TRUY TÌM TÌNH YÊU (TIỂU YÊU TINH)

Edit: Diệc Linh Pisces

Nàng quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông cầm kiếm với vẻ lạnh lùng.

Quần áo trắng, tóc đen, buộc tóc màu bạc.

Cách ăn mặc này trông khá quen thuộc.

Chung Tình nghĩ thầm.

Nàng nhìn vẻ cao ngạo và lạnh lùng của đối phương, rồi lại quay đầu như không có chuyện gì.

Khí chất khắp cơ thể Độc Cô Chước lạnh lẽo hơn, hắn được coi là một trong những người có thiên phú rất tốt trong Lăng Tiêu tông, bình thường các sư huynh đệ đều phải kính trọng hắn vài phần.

Linh khí trên người nữ nhân này mỏng manh, khuôn mặt thì xa lạ. Có lẽ là một đệ tử ngoại môn không danh không tiếng, vậy mà dám vô lễ như thế?

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Khí thế trên người dần toả ra, ép về phía Chung Tình.

Chung Tình bỗng chốc bị vậy nên hơi lung lay, lùi hai bước nhưng mà cũng không bị thương.


Cho dù là vậy, sắc mặt của nàng cũng không tốt chút nào.

Nàng lạnh lùng nhìn nam nhân trước mặt: "Chẳng lẽ người lớn trong nhà chưa từng dạy ngươi phải giới thiệu bản thân trước khi hỏi thân phận của người khác à?"

Nàng làm nũng, giả vờ dễ thương với Tiêu Vong Vân là vì hơi thở của người kia rất thân thiết nên theo bản năng mới muốn gần gũi với hắn. Nhưng không có nghĩa nàng trở thành một kẻ ngốc bạch ngọt. (*)

(*) Ngốc nghếch, trắng (nhưng ở đây thiên về nghĩa trong sáng hơn), ngọt ngào.

Còn mặt của gã đàn ông trước mặt này như thể tất cả mọi người đều nợ hắn linh thạch, đúng là khiến người ta vừa nhìn đã thấy chán.

"Ngươi là đệ tử ở đỉnh nào? Sao lại vô lễ như vậy? Còn bắt Độc Cô sư huynh báo họ tên? Soi gương xem ngươi có xứng không?"

Nữ đệ tử phía sau đuổi kịp, tình cờ nghe được lời Chung Tình nói.


Nàng ta thốt ra lời châm chọc mỉa mai Chung Tình mà không thèm nghĩ ngợi.

Nữ nhân mặc y phục xanh lam cũng không ngốc.

Gần đây Lăng Tiêu tông không tiếp đón vị khách quý nào. Nàng ta cũng từng gặp hoặc cố tình tìm hiểu kỹ mấy vị sư tỷ muội có danh tiếng khá lớn trong tông môn, để tránh gây nên những hiểu lầm không đáng có.

Rõ ràng, vẻ ngoài và toàn thân mặc y phục trắng không chút trang sức của Chung Tình không khớp với bất kỳ đệ tử cốt cán nào trong số những đệ tử thân truyền mà nàng ta biết.

Nàng ta cho rằng Chung Tình là một nữ đệ tử ngoại môn không hiểu sự đời nên mới dám liều lĩnh nói như vậy.

Chung Tình thấy nàng ta như vậy thì cũng biết đây là loại người gì.

Cá lớn nuốt cá bé đây mà.

Nếu không có bản lĩnh thì ai cũng có thể giẫm đạp mình.

Mà quả nhiên, cô thấy sự mất kiên nhẫn trên khuôn mặt của nam tử áo trắng kia, rõ ràng không hài lòng với nữ nhân tự nhiên chạy lại cướp lời mình.


Nhưng hắn cũng không so đo với nàng ta, chỉ lạnh lùng nhìn Chung Tình: "Ngươi có biết đây là chỗ nào không?"

Chỗ này hả?

Tất nhiên Chung Tình biết nhưng nàng chỉ cười một tiếng: "Ta biết hay không thì liên quan gì đến ngươi?"

Nam nhân áo trắng nhìn thoáng qua phía đỉnh núi, ánh mắt chứa đựng sự say mê nồng nhiệt. Hắn ngoảnh lại, nghiêm khắc nhìn Chung Tình: "Đây là ngọn núi nơi Lâm Tiên chân quân sinh sống. Người đời đều biết Lâm Tiên chân quân thích yên tĩnh, không có đệ tử nào ở Lăng Tiêu tông dám đến làm phiền ngài ấy tu luyện. Ngươi là đệ tử của đỉnh nào, sao lại không hiểu quy củ như vậy?"

Chung Tình: "....."

Hoá ra hắn sùng bái Lâm Tiên chân quân à?

Nàng nhìn kỹ nam nhân áo trắng tên Độc Cô Chước này, thấy biểu cảm của hắn không có vẻ giả tạo nên nỗi bất mãn cũng dần nguôi ngoai.
Dù sao hắn cũng là fanboy của nam chủ, so đo tính toán với hắn làm gì.

Nàng cười một cách ẩn ý: "Ta đứng ở đây mà lại làm phiền đến việc tu luyện của Lâm Tiên chân quân ư? Trong lòng các người, một nhân vật lớn như phi thăng kỳ chân quân mà dễ dàng bị ảnh hưởng như vậy sao?"

Nàng liếc qua mấy người đó một chút, nhấc chân định rời đi: "Trời sắp mưa rồi. Ta thích đi hướng nào thì đi hướng đó, đừng xen vào chuyện của người khác!"

******

22/2/2022

Ngày hôm nay có vẻ đẹp nên đi đâu cũng thấy chúc ngày 22/2/2022 ?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi